Phong Hộ Đế Thần : Thiên Tài Luyện Hồn Sư

Chương 8: Độc Cô Nhàn


Đọc truyện Phong Hộ Đế Thần : Thiên Tài Luyện Hồn Sư – Chương 8: Độc Cô Nhàn

Hơn một canh giờ sau, vòng đấu thứ hai bắt đầu. Ở trận thứ hai Bạch Cừu luôn tỉ mỉ quan sát nam nhân có võ hồn “Kim Sắc Bạo Long” kia. Thoạt nhìn hắn rất trầm ổn nhưng khi bước lên võ đài lập tức lộ ra một khí thế cương thương khiến người khác sợ hãi, liên tiếp hai hồn kỹ Lôi Đình Long Trảo và Lôi Đình Vạn Quân được tung ra, đối thủ của hắn là một khống chế hồn sư hệ thực vật “Thanh Ngân Trúc” chật vật chống đỡ, lôi điện đánh xuống khiến lớp vỏ bọc lập tức vỡ ra. Thanh Ngân Trúc vừa tránh né vừa phóng ra đệ tam hồn kỹ : Khuyết Tĩnh Kiếm không ngờ nháy mắt đã bị năm đạo lôi điện hồn lực đánh xuống, cả khán đài đều ồ lên.
Thực không ngờ đệ tứ hồn kỹ của Kim Sắc Bạo Long là một quần chiêu ( chiêu đánh rộng ) !
Trọng tài lập tức hô : ” Vòng thứ hai, trận thứ hai, Kim Sắc Bạo Long thắng !”
Trận thứ ba rất nhanh trôi qua, người chiến thắng là một nữ nhân có bản thể võ hồn là mái tóc gọi là “Bạch Ngân Thanh Thương”, nếu Bạch Cừu thắng trận thứ tư thì kế tiếp sẽ phải đấu với nàng ta.
” Vòng thứ hai, trận thứ tư, Tà Mâu Cửu Anh đấu với ” Phi Anh Báo” – Tôn Quyển Mặc.”
Bạch Cừu bước lên võ đài quan sát đối thủ của nàng, một chiến hồn sư hệ thú võ hồn ! Tôn Quyển Mặc cười một tiếng, xuất ra hồn hoàn hai vàng hai tím, khiêu khích nàng : ” Ngươi như thế nào lại không dám xuất ra hồn hoàn ? Lẽ nào là cái hồn hoàn thập niên nên mới không dám xuất.”
Hồn hoàn có trợ lực rất lớn khi xuất ra hồn kỹ nhưng võ hồn “Tử Cực Hạo Hãn Linh Mâu” chỉ có một hồn hoàn bách vạn niên, trừ phi bất đắc dĩ nàng thực không muốn xuất ra. Nàng lạnh lùng nói : ” Chỉ bằng ngươi còn không xứng !”
Tôn Quyển Mặc nghe vậy liền tức giận trợn mắt, thi triển đệ nhất hồn kỹ : Phi Tốc tựa như một mũi tên lao về phía Bạch Cừu. Hắn có hồn kỹ, nàng có Thảo Thượng Phi bộ pháp, cả hai đều không ai chạm được vào ai. Tôn Quyển Mặc dừng lại trong phút chốc, đưa tay ra xuất đệ nhị hồn kỹ : Nhị Vũ Trung Tê, bóng dáng như một con báo xuất ra hai móng vuốt đánh tới mấy trảo hồn lực.
Bạch Cừu chỉ né tránh, đang lúc Tôn Quyển Mặc nhảy tới trước mặt lập tức thi triển đệ nhất hồn kỹ : Hóa Thạch khiến Tôn Quyển Mặc bất động, giảm thấp toàn bộ trạng thái sau đó vận hồn lực xuất ra đệ nhị hồn kỹ : Tử Cực Âm Điện, mắt bắn ra một đạo hồn lực quấy nhiễu tâm trí Tôn Quyển Mặc khiến hồn lực của hắn trở nên rối loạn. Đương lúc này nàng lướt tới, vận hồn lực chưởng vào ngực Tôn Quyển Mặc. Hắn phun máu rơi xuống sàn đấu.

” Lại là cái đó !” Một người xem thốt lên.
Hai lần đấu không ai nhìn thấy võ hồn của Bạch Cừu là gì chỉ có một điểm chung là khi nàng chuyển động hồn lực đối thủ sẽ lập tức bị tê liệt, mọi trạng thái bị giảm xuống mức thấp nhất, thậm chí không thể động đậy !
Trọng tài đã có kinh nghiệm trước đó, mở miệng : ” Vòng thứ hai, trận thứ tư, Tà Mâu Cửu Anh thắng !”
Như trước nàng lại đi đến bàn cá cược, dùng toàn bộ số tiến thắng được cá cược trận tiếp theo. Phòng dành cho hồn sư thi đấu lúc này còn lại rất ít người, đang định kiếm một chỗ thoải mái ngồi tu luyện bổ sung hồn lực thì nghe một đạo thanh âm truyền tới.
” Võ hồn của ngươi là gì ?”
Bạch Cừu nhíu mày nhìn, là nam nhân mang võ hồn “Kim Sắc Bạo Long”, nàng hỏi lại : ” Tại sao ta phải nói ngươi biết ?”
Nam nhân kia đi đến, dáng vẻ ôn hòa : ” Ta là Độc Cô Nhàn. Ta đã quan sát rất kỹ trận đấu của ngươi nhưng vẫn không nhìn được võ hồn của ngươi rốt cuộc là gì.” Hắn nhếch môi cười trông rất ấm áp.
Nàng lạnh lùng nói : ” Đợi khi nào đấu liền biết.” Mặc dù bề ngoài nam nhân này rất ôn hòa nhưng nàng cũng không quên câu ” họa hổ họa bì nan họa cốt” ( vẽ hổ vẽ da khó vẽ xương ), nàng vốn không thể tin tưởng ai.

Độc Cô Nhàn cũng không bị lời nói của nàng chọc tức, ngồi xuống bên cạnh nàng : ” Ngươi nói tại sao mấy đối thủ của ngươi đều bị lâm vào trạng thái tê liệt ? Lẽ nào võ hồn của ngươi là độc ?” Hắn ra chiều suy nghĩ.
Nàng không để ý đến hắn, khép mắt chậm rãi bổ sung hồn lực. Đến khi Bạch Cừu mở mắt ra thì thấy khuôn mặt tuấn mỹ như gọt của Độc Cô Nhàn kề sát thiếu chút nữa một chưởng đánh chết hắn : ” Ngươi làm gì ?”
Nàng cau mày lùi ra xa.
Độc Cô Nhàn tủm tỉm : ” Thời điểm đối thủ của ngươi tê liệt ta thấy mắt ngươi phát sáng, ta vốn nghĩ đó là chuyện bình thường, bây giờ ngẫm kỹ nếu ta đoán không nhầm võ hồn của ngươi là mắt đúng không ?” Hắn như rất tự hào về đáp án của mình, ánh mắt nhìn Bạch Cừu còn tỏa ra vẻ trông mong như đang nói : ta nói đúng phải không ?
Bạch Cừu không đáp nhân lúc này hỏi ngược lại Độc Cô Nhàn : ” Võ hồn của ngươi là Long tộc võ hồn ?”
Độc Cô Nhàn cảm thấy nàng im lặng tức là hắn nói đúng, quan sát khuôn mặt nàng kỹ càng hơn rồi mới nói : ” Đúng vậy nhưng võ hồn của ta là võ hồn biến dị.” Sau đó lại hỏi : ” Võ hồn bản thể của ngươi là con mắt nào ? Ta vốn tưởng chỉ có dòng tộc Bạch Hổ mới có tà mâu song mạc không ngờ còn có ngươi.” Tà mâu song mạc tức là một đôi mắt hai màu.
Bạch Cừu thấy hắn nhiệt tình như vậy, vẻ trầm ổn ban đầu thoắt cái đã biến mất, nàng bất đắc dĩ nói : ” Võ hồn của ta là mắt trái, gọi là “Tử Cực Hạo Hãn Linh Mâu”.”
Độc Cô Nhàn suy nghĩ một lúc : ” Vậy ngươi là khí hồn sư ?” Khí hồn sư gần là hồn sư hệ bổ trợ, mặc dù được mọi người coi trọng nhưng lại không có thực lực thực tế, chủ yếu đều trở thành dược sư hoặc luyện khí sư.

Nàng nhíu mày, lạnh nhạt nói : ” Ngươi thử rồi sẽ biết.” Nàng không phủ nhận nàng muốn trở thành dược sư nhưng nàng còn muốn là một chiến hồn sư mạnh mẽ, như vậy mới có thể áp đảo những kẻ xem thường nàng !
Độc Cô Nhàn không để thái độ lạnh lùng của nàng, tủm tỉm nói : ” Trận sau ngươi nên để ý một chút, ” Bạch Ngân Thanh Thương” kia rất lợi hại !” Hắn nói xong lại liếc nàng một cái, bộ dáng như muốn nói ” hỏi ta đi ta liền cho ngươi biết”.
Bạch Cừu không rõ tại sao hắn tiếp cận nàng, nhíu nhíu mày cuối cùng vẫn hỏi : ” Lợi hại như thế nào ?”
” Bạch Ngân Thanh Thương là hồn tông tam phẩm có bốn hồn hoàn tuyệt phối ( phối hợp tốt nhất ) đều là của yêu thú có độc, trong đó mạnh nhất là hồn hoàn thứ tư của Xích Diện Huyết Hạt hai ngàn năm trăm năm, yêu thú đứng thứ 9 trong các loại độc thú.” Độc Cô Nhàn chậm rãi nói, khuôn mặt hắn nếu nghiêm túc quả thực không tệ, ” Hồn kỹ mạnh nhất của nàng ta là đệ tứ hồn kỹ : Huyết Độc Trùng Cưu, còn có một cốt hồn kỹ nữa nhưng ta vẫn chưa thấy nàng ta thi triển.”
” Tại sao ngươi lại hiểu rõ nàng ta như vậy ?” Nàng nghỉ hoặc.
Độc Cô Nhàn cười một tiếng : ” Nàng ta là đích nữ của Triều gia ở Minh Thành, chuyện này ai mà chẳng biết.”
Bạch Cừu lại hỏi : ” Vậy sao ngươi phải nói với ta ?”
Độc Cô Nhàn tủm tỉm cười : ” Ta biết ngươi không biết được.”
Bạch Cừu nghi hoặc nhìn hắn, cuối cùng nói : ” Ngươi muốn gì cứ nói rõ, đừng lòng vòng.”

Độc Cô Nhàn đảo mắt một vòng, thấp giọng nói : ” Ta biết ngươi chính là người bán hồn cốt bách vạn niên cho Vạn Bảo Lâu.” Nháy mắt trên mặt lại treo một nụ cười cực kỳ chói mắt.
Bạch Cừu cũng không có phản ứng, chỉ hơi liếc hắn : ” Vậy ngươi nên đến Vạn Bảo Lâu cướp đồ, đến đây tìm ta làm gì ?”
” Ta không cần hồn cốt đó, ta cần ngươi giúp ta một chuyện.” Độc Cô Nhàn khí định thần nhàn nói, đôi mắt híp lại. Lúc này Bạch Cừu mới nhìn kỹ nguyên lai hắn có một đôi mắt hoa đào, thoạt nhìn rất vô lại.
Nàng phất tay : ” Tại sao ta phải giúp ngươi ?” Nàng nhếch môi cười lạnh một cái.
” Chỉ bằng ta có thể bảo hộ nàng.” Độc Cô Nhàn kề sát bên tai Bạch Cừu, giọng nói trầm thấp, khàn khàn mang theo quyến rũ vô hạn khác xa với thanh âm trầm ổn, ôn hòa vừa nói. Hắn nháy mắt một cái : ” Ta biết nàng có hồn hoàn bách vạn niên, nếu chuyện này công bố với bên ngoài, e rằng nàng khó chạy thoát.”
Đáy mắt nàng lóe lên sát khí, chằm chằm nhìn Độc Cô Nhàn : ” Ngươi nghĩ có thể uy hiếp ta ?”
Độc Cô Nhàn lại trở về dáng vẻ bình thường riêng đôi mắt hoa đào vẫn thỉnh thoảng híp lại như đang cười : “Ta không uy hiếp nàng, nàng giúp ta cả hai đều có lợi.”
Nàng nhướn mày : ” Ta có lợi gì ?”
” Một hồn hoàn thập vạn niên, một hồn cốt thập vạn niên cùng với 5 triệu vạn kim tệ.” Độc Cô Nhàn bình thản nói, đáy mắt lóe tinh quang ẩn ẩn ý cười.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.