Phong Hộ Đế Thần : Thiên Tài Luyện Hồn Sư

Chương 2: Cửu Anh


Đọc truyện Phong Hộ Đế Thần : Thiên Tài Luyện Hồn Sư – Chương 2: Cửu Anh

” Năm võ hồn ?” Bạch Cừu nghi hoặc nhìn Cửu Kiều Minh Nguyệt trên tay. Dựa vào trí nhớ, người có song sinh võ hồn đã là hiếm thấy, lẽ nào nàng thực sự có ngũ thể võ hồn ?
Mỗ xà thấy nàng không tin, hừ một cái : ” Người đời chỉ biết Ngạo Thiên có “Thất Thải Chu Tước” võ hồn nhưng ta thì biết hắn còn có một võ hồn chí cực gọi là ” Hàn Tủy Thiên Mộng”, đó là võ hồn chí cực hàn băng khắc chế mọi thuộc tính. Hắn đã truyền thừa tất cả y bát cho ngươi tức là “Hàn Tủy Thiên Mộng” kia chắc chắn cũng sẽ ở trên người ngươi. Ngươi thử vận hồn lực xem ?”
Nàng nhíu nhíu mày, vận hồn lực. Hồn lực vừa lưu chuyển, nàng như nhìn thấy năm nhánh chi phối hồn lực, nàng đưa cánh tay trái lên, một hồn ấn hình băng hoa tuyết xuất hiện, bởi vì chưa có hồn hoàn nên chưa thể sử dụng võ hồn này.
” Thế nào ? Ta không nói sai chứ ?” Giọng nói mỗ xà đầy vẻ đắc ý.
Nàng thu lại võ hồn trên tay, tiếp tục hỏi : ” Vậy võ hồn cuối cùng là sao ?”
Mỗ xà trầm tư một lúc rồi nói : ” Theo ta biết Thất Phương Kim Sí Hỏa có hai thuộc tính là hỏa thuộc tính và quang minh ( ánh sáng ) thuộc tính, võ hồn ” Thất Thải Chu Tước” của ngươi chi có thể hấp thu hỏa thuộc tính nên quang minh thuộc tính kia tự động tách thành một võ hồn khác. Dĩ nhiên không phải bất kỳ hồn hoàn nào cũng làm được mà phải từ bách vạn niên trở lên.”
Lần này nàng không đợi mỗ xà kia nhắc nhở đã lưu chuyển hồn lực, cánh tay phải đồng loạt xuất hiện hồn ấn của ” Thất Thải Chu Tước” sau đó xuất hiện thêm một hồn ấn khác hình một đôi kim phượng, trên tay nàng ngay tức khắc có thêm một thanh kiếm, kiếm sáng lóa tỏa ra hào quang rực rỡ.

” Cái…cái gì ? Ngươi vận số rắm chó gì đây ? Không ngờ Thất Phưong Kim Sí Hỏa lại tách ra ” Bàn Thiên Kiếm” !” Mỗ xà khó tin nói. Xem ra lần này hắn lời to rồi, hắc hắc.
Bạch Cừu nghe thanh âm kinh hãi kia liền hiểu “Bàn Thiên Kiếm” chắc hẳng là thứ quý hiếm. Nàng lập tức thu lại hồn ấn.
Mỗ xà không kiềm nổi hưng phấn, hối thúc : ” Cái gì cần ngươi cũng đều biết rồi, mau mau hấp thu hồn hoàn của ta.”
Nàng giết nhiều người như vậy đây là lần đầu tiên có người cầu xin nàng giết ! Bạch Cừu nhướn mày : ” Ta nên hấp thu ngươi cho võ hồn nào ?” Mỗi võ hồn đều có thuộc tính riêng khác nhau, nếu hấp thu hồn hoàn trái thuộc tính rất dễ bị vỡ võ hồn hoặc phản phệ. Xem ra sau này chi riêng việc tìm hồn hoàn cho năm cái võ hồn cũng đủ mệt rồi !
” Ta là Cửu Anh Hồng Loan Mãng Xà, thích hợp với “Tử Cực Hạo Hãn Linh Mâu” của ngươi. Ngươi mau vào đây, chuyện gì từ từ nói sau, ta sắp không chống đỡ được rồi.”
Bạch Cừu gật đầu theo cách Cửu Anh Hồng Loan Mãng Xà chỉ, động ý niệm đi vào trong Cửu Kiều Minh Nguyệt. Không gian trong Cửu Kiều Minh Nguyệt khá rộng lớn, trước mặt nàng là năm căn phòng đang mở cửa. Căn phòng đâu tiên chứa đầy các loại sách. Phòng thứ hai có một lò luyện đan bằng vàng, xung quanh là vô số đan dược và đan phương. Phòng thứ ba là một dược điền, nàng không ngờ trong Cửu Kiều Minh Nguyệt lại có sự sống cho thảo dược phát triển. Phòng thứ tư chỉ có một đóa hoa sen chính giữa, vừa bước vào nàng đã cảm thấy hồn lực trong này nồng đậm hơn bên ngoài rất nhiều. Phòng cuối cùng, dưới đât chất đầy các lọai vũ khí không rõ cấp bậc, đáng ngờ là vũ khí xoay quanh tạo thành một vòng tròn lớn.
” Đó là phòng ngủ của ta !” Thanh âm non nớt vừa nãy lại vang lên.

Bạch Cừu xoay người nhìn bóng dáng to lớn sau lưng, là một con hồng mãng xà to lớn có chín cái đầu, hai cái cánh, lớp vảy dày lấp lánh hồng quang, một đôi mắt rắn vừa nhìn đã khiến người ta tê liệt.
Mỗ xà đắc ý : ” Có phải trông ta rất uy vũ không ?”
Nàng bật cười : ” Rất uy vũ.”
Mỗ xà cuối đầu để tay nàng chạm vào nó, một luồng sáng hồng quang hiện ra, hai thân thể như dung nhập với nhau. Lần trước nàng vượt cấp hấp thu hồn hoàn thiên vạn niên đã rã rời, bây giờ lại hấp thu thêm một cái bách vạn niên nên thân thể càng chật vật hơn, bất quá tinh thần lực của nàng rất tốt, mặc dù đau đớn nhưng chưa bao giờ nàng ngất đi cả.
Hai canh giờ trôi qua, cuối cùng nàng cũng hấp thu xong hồn hoàn của Cửu Anh Hồng Loan Mãng Xà, hồn lực trong cơ thể tăng nhanh, trực tiếp thăng cấp cho nàng từ hồn sư trở thành đại hồn sư thất phẩm. Mười lăm tuổi, đại hồn sư thất phẩm quả thực sánh ngang với thiên tài, còn là đại hồn sư có hai hồn hoàn trên trăm vạn năm thì khắp đại lục chỉ có một mình nàng.
” Tinh thần lực của ngươi rất tốt !” Vẫn là giọng nói trong trẻo kia nhưng là vang lên từ trong đầu của nàng.

Lúc này Bạch Cừu đã rời khỏi Cửu Kiều Minh Nguyệt, nàng giật mình, quả nhiên là nàng bị lừa ! Thanh âm lạnh lùng : ” Ngươi có phải nên giải thích một chút ?”
” Hắc hắc, ta không phải cố tình lừa ngươi, chỉ là quá gấp nên ta quên nói mà thôi.” Mỗ xà cười mấy tiếng, ” Bởi vì ta có thuộc tính tinh thần và độc, lại là hồn hoàn bách vạn niên nên khi hấp thu ta vẫn có thể giữ lại ý thức, nói cách khác là trí tuệ hồn hoàn của ngươi, sống trong tinh thần chi hải của ngươi.” Nghĩ nghĩ, có chút chột dạ hắn lại nói tiếp : ” Từ bây giờ ta là một phần thân thể ngươi, ngươi chết ta cũng chết, ta còn sống tuyệt đối không để ngươi chết.”
Vốn tưởng nàng sẽ âm trầm mắng hắn vài câu nhưng nàng chỉ im lặng một lúc, nhàn nhạt nói : ” Cũng được, nhưng ngươi nên ít nói một chút, ta không thích ồn ào.”
Mỗ xà kinh ngạc, cười to : “Được, ta gọi là Cửu Anh. Ngươi tên là gì ?”
Một người, một thú không quen biết đến cùng lại dung hòa với nhau trở thành một thể. Nàng mệt mỏi nói : ” Bạch Cừu.”
” Phải rồi, mặc dù linh hồn trước kia của khối thân thể này đã rời đi nhưng oán khí tích tụ còn sót lại khá nhiều nếu ngươi không sớm giải quyết rất dễ nhập ma, trở thành tà hồn sư.” Tà Hồn Sư giống như hồn sư nhưng cách bọn họ tu luyện là hấp thu hồn lực của hồn sư khác tạo thành hắc ám khí.
Nàng cười lạnh : ” Nàng ấy đi rồi ta nhất định sẽ giúp nàng ấy đưa những người từng cười nhạo, khinh thường kia xuống dưới bồi nàng, giải trừ oán khí cho nàng ta.” Bây giờ nàng chính là Bạch Cừu, kẻ khinh thường Bạch Cừu chính là khinh thường nàng, kẻ đó tuyệt đối phải chịu đau khổ gấp ngàn lần.
” Ta sẽ giúp ngươi ! Đúng rồi, trước khi ngươi đủ cường hãn tốt nhất đừng sử dụng “Thất Thải Chu Tước” nếu không bị kẻ khác biết được sẽ sinh lòng tham, giết chết ngươi để lấy hồn cốt. Còn nữa, hồn hoàn của ta và Thất Phương Kim Sí Hỏa đều đã trên bách vạn niên nên ngươi có thể tiếp thu thêm 1 hồn hoàn trên “Thất Thải Chu Tước” và ” Tử Cực Hạo Hãn Linh Mâu”.” Cửu Anh chậm rãi giải thích.

Bạch Cừu gật đầu : “” Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân”, ta tuyệt đối không tùy ý bại lộ.” Nàng tiêp, ” Vậy bây giờ ta là đại hồn sư thì cần phải hấp thu thêm mười cái hồn hoàn sao ?” Mỗi võ hồn của đại hồn sư cần hai hồn hoàn nên năm võ hồn của nàng tổng cộng là mười cái, nàng được thêm hai cái nữa vậy bây giờ nàng còn thiếu tới mười cái. Nàng cảm thấy thực bất đắc dĩ.
Cửu Anh cười : ” Ngươi yên tâm, trước hết giờ cứ tu luyện nâng cao hồn lực. Bởi vì trong người ngươi có thiên mãn hồn lực nên tốc độ hấp thu sẽ nhanh hơn người bình thường gấp mấy lần. Còn chuyện tìm hồn hoàn cho võ hồn thì không gấp, ta nhất định sẽ suy nghĩ ra những hồn hoàn có lợi cho ngươi nhất.”
Không thể phát ra hồn lực “Thất Thải Chu Tước” nên Bạch Cừu vận hồn lực di chuyển lên “Tử Cực Hạo Hãn Linh Mâu” quả nhiên đôi mắt trở nên sắc bén hơn, phượng mâu câu dài, đuôi mắt vẽ một đạo hoa văn màu hồng, nháy mắt xuất ra hồn hoàn bách vạn niên màu đỏ thẫm, trong vòng tròn hồn hoàn ẩn hiện hình ảnh một con Cửu Anh Hồng Loan Mãng Xà.
Người bình thường ở cấp bậc đại hồn sư chỉ có thể có hai hồn kỹ nhưng vì Bạch Cừu nhận được hai hồn hoàn trên bách vạn niên nên võ hồn ” Thất Thải Chu Tước” nhận được năm hồn kỹ, hai cốt hồn kỹ và một hồn kỹ bách vạn niên. Còn ” Tử Cực Hạo Hãn Linh Mâu” không có hồn cốt nên chi có năm hồn kỹ và một hồn kỹ bách vạn niên.
Cũng không phải Cửu Anh không có hồn cốt mà hồn cốt của nó là thú hồn cốt lâu, không thích hợp để nàng dung hợp nên nàng tạm thời cất nó trong Cửu Kiều Minh Nguyệt.
Bạch Cừu không biết bởi vì nàng xuất ra hồn hoàn bách vạn niên mà tất cả hồn sư một trăm dặm quanh đó đều bị uy áp cua nó đè nén buộc phải hiện ra hồn hoàn.
” Rốt cuộc là cường giả phương nào ?”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.