Phong Hộ Đế Thần : Thiên Tài Luyện Hồn Sư

Chương 15: Đấu Giá (3)


Đọc truyện Phong Hộ Đế Thần : Thiên Tài Luyện Hồn Sư – Chương 15: Đấu Giá (3)

Bạch Cừu lạnh nhạt nói : ” Ngươi không cần quan tâm.” Hắn đã biết nàng có song sinh hồn hoàn, nếu nói nàng còn có thêm một hồn hoàn hệ hỏa nữa, chỉ sợ sẽ đem hắn kinh ngạc đến ngất.
Độc Cô Nhàn vuốt vuốt cằm, tuy chỉ mới quen một, hai ngày nhưng đối với tính tình đạm mạc của nàng hắn như đã quen, cũng không có cảm xúc gì khác, liếc nhìn nhã gian dưới tầng thứ ba, hắn tà tứ cười : ” Xem ra có không ít người muốn nó.”
Độc Cô Nhàn vừa dứt lời, Mộ Dung Ngọc Vân đã hô : ” 130 vạn !”
Bạch Cừu thản nhiên rót một cốc trà, tùy tiện kêu : ” 150 vạn.”
Mộ Dung Ngọc Vân hơi chần chừ, nhìn theo phương hướng của thanh âm cư nhiên là hai nam tử vừa rồi được Lâm quản sự dẫn đường, khuôn mặt có chút vặn vẹo : ” 160 vạn.”
Bạch Cừu hiển nhiên nhận được ánh mắt của nàng ta, môi nhếch lên một cái, đạm đạm mở miệng : ” 200 vạn.”
Bên dưới hội trường lập tức “ồ” lên, đây không phải là lấy tiền đè người sao ? Vị nữ đấu giá sư vui mừng kêu : ” 200 vạn, còn ai ra giá nữa không ?” Hồn hoàn này giá khởi điểm chỉ có 40 vạn thế nhưng nay đã bay lên 200 vạn, xem ra hôm nay nàng sẽ có không ít tiền thưởng.

Mộ Dung Ngọc Vân cắn môi, kéo kéo góc áo của đại ca nàng ta là Mộ Dung Tử Huyền. Mộ Dung Tử Huyền lúc này mới ngước lên, ánh mắt có chút sắc bén quét qua Bạch Cừu, chợt nói : ” Vị huynh đài này là muốn tranh đoạt với Mộ Dung gia ta sao ?”
Bạch Cừu không mặn không nhạt liếc hắn, lạnh lùng nói : ” Nếu ngươi có tiền, cứ tùy tiện đoạt lại.” Nói xong liền tiếp tục uống trà, không quan tâm hai huynh muội bọn hắn.
Mà dưới hội trường, không ít người liền xầm xì. Mộ Dung gia là một trong tam đại thế gia ở Minh Thành, không nghĩ tới hôm nay lại có kẻ dám khiêu chiến quyền uy của đại công tử Mộ Dung gia ! Lại nói Mộ Dung Tử Huyền là nhân tài trăm năm có một ở Mộ Dung gia, năm nay hai mươi sáu tuổi thế nhưng đã là hồn tôn nhất phẩm, hồn hoàn đều là thiên niên cùng vạn niên !
Mộ Dung Tử Huyền mâu quang xẹt qua tia u quang, cười lạnh : ” Quả nhiên là nghé con mới sinh không sợ cọp.” Tức thì hắn hướng về phía nữ đấu giá sư, hô : ” 250 vạn kim !”
Bạch Cừu cười nhạt, bình thản nói : ” 500 vạn.” Hiện nay nàng đã có gần 100 triệu vạn kim tệ. Nhiều hơn hay ít hơn 500 vạn đối với nàng chỉ là con số lẻ.
Khóe môi Độc Cô Nhàn có chút co rút, nữ tử này đúng là biết cách tức chết người ta. Bất quá đôi mắt hắn ánh lên tia nghi hoặc sâu đậm, nàng rốt cuộc là tại sao muốn có Hỏa Phượng hồn hoàn ? Trong lòng hắn có một dự cảm nhưng chính hắn cũng không dám nghĩ đến, song sinh võ hồn đã là hiếm thấy, lẽ nào nàng là tam sinh võ hồn ?
Đôi mắt Mộ Dung Tử Huyền u ám. Mộ Dung Ngọc Vân trừng mắt nhìn Bạch Cừu, thế nhưng cũng không dám mở miệng thúc giục Mộ Dung Tử Huyền. Hồn hoàn này tuy quý nhưng suy cho cùng cũng chỉ là một hồn hoàn bốn ngàn năm, đừng nói là 500 vạn, cho dù 200 vạn cũng là cố bị lỗ mà mua !
Nữ đấu giá sư thấy Mộ Dung Tử Huyền im lặng, cười mỉa nói : ” 500 vạn, có ai báo giá cao hơn không ? Chốt giá lần thứ nhất !” Nàng ta đóng búa gỗ xuống một cái.
“Chốt giá lần thứ hai !”
” Chốt giá…”
” 600 vạn kim tệ !” Mộ Dung Tử Dung cắn răng kêu. Mâu quang tràn đầy sát khí hướng về phía Bạch Cừu, hắn không tin trên đời này còn có kẻ dám cả gan đối đầu với hắn !
Đáng tiếc, Bạch Cừu xưa này chưa biết chữ sợ viết thế nào đâu ! Nàng thản nhiên đáp trả ánh mắt của hắn, nhàn nhạt mở miệng : ” 1000 vạn.”
” Cư nhiên là một ngàn vạn ?!”

” Hắn không phải là thừa tiền không biết vứt ở đâu chứ ?”
Cả hội trường lập tức xôn xao. Khuôn mặt Mộ Dung Tử Huyền ngày càng đen, thần sắc âm trầm, hắn bộc phát hồn lực hướng tới Bạch Cừu : ” Tiểu nhi, ngươi muốn chết !”
Bạch Cừu phất tay, phá tan đạo hồn lực của hắn. Nàng đưa mắt nhìn nữ đấu giá sư, lạnh nhạt nói : ” Có người muốn động thủ ở trong buổi đấu giá, các ngươi không quản sao ?”
Mặc dù Mộ Dung gia ở Minh Thành thế lớn nhưng Vạn Bảo Lâu cũng không phải là dễ chọc, nữ đấu giá sư ngay tức khắc bộc phát hồn lực, xuất ra sáu cái hồn hoàn, không ngờ nàng ta lại là hồn đế ! Nàng ta lạnh lùng : ” Mộ Dung công tử, các hạ là có ý gì ?”
Mộ Dung Tử Huyền bị uy áp của hồn đế đè bẹp, sắc mặt tái nhợt, hắn phẫn hận nhìn Bạch Cừu sau đó phất tay rời đi. Mộ Dung Ngọc Vân chỉ là đại hồn sư, thấy vậy luyến tiếc liếc Hỏa Phượng hồn hoàn một cái rồi chạy theo Mộ Dung Tử Huyền.
Nữ đấu giá sư cũng nhanh chóng thu hồi hồn hoàn, hơi cúi người hướng về Bạch Cừu : ” Công tử, xin thứ lỗi.”
Nàng khoát tay, lạnh nhạt : ” Không sao.” Cuối cùng Hỏa Phượng Nhị Vĩ hồn hoàn liền thuộc về tay Bạch Cừu với giá một ngàn vạn kim tệ.
Ngồi thêm một lúc, bỗng một con hạc truyền âm từ bên ngoài bay vào, mâu quang Độc Cô Nhàn lóe lên, hắn liếc nàng một cái, sau đó gõ nhẹ lên đầu của hạc truyền âm. Hạc truyền âm chia làm rất nhiều loại, mà loại đưa tới cho Độc Cô Nhàn chính là loại thượng phẩm, gọi là nhập mật, chỉ có người được truyền tin mới có thể nghe thấy thông tin được đưa tới.

Không hiểu Độc Cô Nhàn nghe được gì mà khuôn mặt liền biến sắc, hắn hơi nhíu mày, suy tư một hồi cuối cùng đứng lên, nói với Bạch Cừu : ” Hiện tại ta có chuyện phải rời đi, nửa năm sau ta sẽ đến tìm nàng.”
Bạch Cừu khẽ nhướn mày, việc có thể làm một người luôn bình tĩnh tươi cười như Độc Cô Nhàn vội vàng như vậy, khẳng định khó có thể trì hoãn, nàng gật đầu : ” Được, ngươi đi cẩn thận.” Tuy nàng không thích tính cách của hắn nhưng hai ngày nay cả Minh Thành đều truy tìm nàng, chính hắn đã cứu nàng. Tất nhiên đây là trách nhiệm của hắn, bất quá trong lòng nàng vẫn âm thầm ghi nhớ.
Độc Cô Nhàn nhìn nàng thật sâu, thoáng mỉm cười : ” Nàng nhất định phải chờ ta tìm tới.” Nói xong, hắn đưa cho nàng một khối ngọc giản, ” Đây là linh hồn ngọc giản, khi nào nàng gặp nguy hiểm hãy bóp vỡ nó, ta sẽ tới tìm nàng.”
Nàng nhận lấy khối ngọc giản, gật đầu : ” Được.”
Độc Cô Nhàn ly khai, Bạch Cừu ngồi thêm một hồi vẫn không thấy vật phẩm nào đáng giá nên cũng trở về quán trọ. Bất quá đi được nửa đường, nàng lập tức cảm nhận được có người đang theo dõi. Thời điểm đi ngang qua một góc phố vắng, trước mặt nàng lập tức xuất hiện sáu cái hắc y nhân, dẫn đầu là Mộ Dung Tử Huyền.
” Tiểu nhi, ngươi chịu chết đi !” Mộ Dung Tử Huyền gằn từng tiếng, sắc mặt âm trầm.
Bạch Cừu lạnh lùng nhìn hắn, cười nhạt : ” Như vậy phải xem bản lĩnh của ngươi rồi !” Nàng liếc qua đám hắc y nhân, không ngờ Mộ Dung Tử Huyền thế nhưng mang theo hai cái hồn tông và bốn cái hồn tôn !


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.