Phong Hộ Đế Thần : Thiên Tài Luyện Hồn Sư

Chương 10: Cá Cược


Đọc truyện Phong Hộ Đế Thần : Thiên Tài Luyện Hồn Sư – Chương 10: Cá Cược

Bạch Cừu vừa bước khỏi võ đài đã thấy Độc Cô Nhàn đứng chờ ở cửa, hắn cười rộ như xuân phong : ” Không nghĩ tới nàng lại có thể đánh thắng Triều Lam Nhi ngay cả khi không xuất ra hồn hoàn.” Rõ ràng Triều Lam Nhi có đầy đủ hồn hoàn tuyệt phối, cấp bậc hồn lực cũng cao hơn lại còn có hồn cốt thế nhưng tiểu cô nương này làm hắn thực bất ngờ, xem ra là hắn đã xem thường nàng.
Nàng lạnh nhạt liếc hắn một cái : ” Thế nào ? Ta chiến thắng làm ngươi rất thất vọng ?” Nàng cảm thấy nụ cười của nam nhân này rất chói mắt, rõ ràng cười nhưng lại khiến người ta thấy vô cùng lạnh lẽo.
Độc Cô Nhàn nhếch môi, tủm tỉm đi theo sau Bạch Cừu : ” Không có, nhờ nàng mà ta đã thắng được 200 vạn kim tệ, ta làm sao có thể thất vọng !”
Nàng không thèm để ý hắn, trực tiếp đi đến bàn cá cược lại tiếp tục đặt giấy cá cược trị giá 100 ngàn vạn kim tệ xuống. Số tiền này khiến không ít người xung quanh đỏ mắt ( ghen tỵ ) nhưng vừa thấy nàng đấu với Triều Lam Nhi, bọn họ đều không dám tiến lên.
Độc Cô Nhàn vuốt vuốt cằm, khẽ cười : ” 100 ngàn vạn kim tệ, nếu nàng thắng sẽ được 1 triệu vạn kim tệ, chà chà, hay là trận sau ta giả vờ thua sau đó ta với nàng chia đều ta ba nàng bảy, được không ?”
Bạch Cừu nhíu nhíu mày nhìn khuôn mặt tuấn tú đầy giảo hoạt của hắn, khóe môi có chút co rút : ” Ngươi thật sự có thể nhận thua ?”
” Mục đích của ta đến đây là để tìm nàng, nếu có thể tùy tiện kiếm thêm ít tiền ta dĩ nhiên không từ chối.” Độc Cô Nhàn híp mắt, nụ cười như xuân hoa nở rộ.

Nàng bĩu môi, lạnh lùng đi tới một góc trong sân chờ ngồi lại tùy tiện lấy ra mấy viên Hồi Khí Đan nuốt vào : ” Ngươi nháy cũng không nháy mắt một cái liền đem 5 triệu vạn kim tệ cho ta lý nào lại luyến tiếc mấy trăm ngàn vạn ?”
Độc Cô Nhàn “xuy” môi cười một tiếng, đáy mắt ẩn ẩn ý cười ôn hòa : ” Tại sao nàng không nghĩ ta đem hết tiền của ta giao cho nàng nên bây giờ mới hướng nàng đòi chút lợi ích ? Mấy trăm ngàn vạn kim tệ nếu là người bình thường thì ăn cả đời cũng không hết.” Lại nói, ” Ta thực hối hận trả nàng nhiều tiền như thế, nàng xem Hồi Khí Đan ít nhất cũng năm ngàn kim tệ một viên nàng chớp mắt liền nuốt tới mấy viên, thực sự là phá sản.”
Bạch Cừu nhướn mày, cười lạnh : ” Thế nào ? Ngươi luyến tiếc tiền sao ? Như vậy ta đem trả lại cho ngươi.” Tuy nàng không biết hắn muốn nàng giúp cái gì nhưng tự đáy lòng nàng có cảm giác, chuyện này thực sự sẽ không tổn hại đến nàng, nếu không cho dù là trăm triệu vạn kim tệ nàng cũng không đồng ý.
Hắn câu môi cười, đôi mắt màu hổ phách tựa như hai viên mỹ ngọc trong trẻo : ” Tiền đó là tiền ta nhờ vả nàng, làm sao có thể muốn lấy lại ? Ta chỉ muốn cùng nàng bàn bạc một chút thôi, Khai Thiên các “phú khả địch quốc” chắc chắn sẽ không để ý số tiền nho nhỏ kia.”
Nhìn thấy khuôn mặt cười đến vô sỉ của Độc Cô Nhàn, Bạch Cừu bỗng dưng có cảm giác “phẫn trư ăn hổ”, rõ ràng trên võ đài hắn uy mãnh hiên ngang là thế tại sao nháy mắt liền giống như tên tiểu nhân ham tiền ? Nàng khó tin hỏi : ” Ngươi thực sự muốn chịu thua ta rồi cùng ta chia tiền ?”
Độc Cô Nhàn mỉm cười, lắc đầu : ” Không, ta muốn nàng chịu thua ta.”
Bạch Cừu lạnh lùng liếc hắn : ” Tại sao ?”
” Nàng không thể xuất ra hồn hoàn, cho dù nàng dùng rất nhiều Hồi Khí Đan vẫn không thể bổ trợ lại số hồn lực đã tiêu hao khi đánh với Triều Lam Nhi nên cho dù thắng ta nàng cũng không thể tiếp tục đánh với người khác. Vì vậy nàng hãy lấy số tiền 5 triệu vạn kim tệ ta đưa cho nàng, tât cả đặt ta thắng.” Độc Cô Nhàn chậm rãi nói, khóe môi luôn nhếch lên nụ cười như có như không.
Nàng nheo mắt, cười lạnh : ” Nếu vậy tại sao lúc nãy ngươi không ngăn cản ta đặt cược ?”
Độc Cô Nhàn bí ẩn cười : ” Nàng đặt cược 100 ngàn vạn kim tệ cho chính mình, ta cam đoan tỷ lệ cược bên ta sẽ tăng lên ít nhất là 1 ăn 15, như vậy nàng đặt ta 5 triệu vạn sẽ ăn được 65 triệu vạn kim tệ.”
65 triệu vạn kim tệ ! Bạch Cừu có chút không tin nhìn Độc Cô Nhàn nhưng chỉ thấy trên mặt hắn luôn tủm tỉm cười, không hề lộ ra biểu cảm nào khác. Nàng cau mày : ” Ngươi không nghĩ ta sẽ nghĩ rằng ngươi vì muốn thắng ta mà đi lừa ta sao ?”
Độc Cô Nhàn hé môi, hơi thở mang theo hương hoa lan nhàn nhạt, hắn nhấc ngón tay thon như ngọc, hoàn hảo không tỳ vết nhéo nhéo gò má hồng mềm mịn của nàng : ” Nàng rõ ràng không thể thắng ta, ta vì sao phải đi lừa nàng ?”

Bạch Cừu khó chịu, chưa kịp động thủ đánh lên tay hắn thì hắn đã rút tay lại : ” Chưa đánh làm sao biết ?”
Độc Cô Nhàn khẽ cười, bạc môi hồng nhuận nhếch lên một độ cong hoàn mỹ : ” Khi nào nàng tìm đủ hồn hoàn chúng ta sẽ đánh thử còn bây giờ nàng không thể.”
Nàng giật mình, nghi hoặc nhìn hắn nhớ tới hắn vừa gặp đã biết nàng là nữ nhi : ” Ngươi như thế nào biết ta là nữ nhân ? Lại biết ta không có đủ hồn hoàn ?”
Hắn câu môi cười, nụ cười lúc này lại mang theo mấy phần ấm áp, bí hiểm : ” Nàng yên tâm, ta sẽ không làm hại nàng. Ta chỉ muốn nàng giúp đỡ ta một chút mà thôi. Đi, chúng ta đi ra đặt cược.”
Nàng vẫn không động đậy, dĩ nhiên không muốn chịu thua như vậy. Nàng là muốn đến đây tôi luyện kỹ năng một chút, làm sao có thể chưa đánh đã thua ?
Thanh âm Cửu Anh chợt vang lên : ” A Cừu, hắn nói đúng. Tuy ngươi là hồn tôn nhị phẩm nhưng hiện tại vẫn chưa có đủ hồn hoàn, thực lực không khác gì đại hồn sư. Cho dù ngươi có thiên mãn hồn lực cũng chưa chắc có thể tiếp tục đấu, ngươi nên nghe lời hắn, mặc dù là thua nhưng kiếm được 65 triệu vạn kim tệ cũng không có lỗ lã a.”
Nàng nhíu nhíu mày, thật lâu sau cũng không có trả lời Cửu Anh. Đời trước nàng là sát thủ lừng lẫy, cho dù chết cũng tuyệt không thể chịu thua, lẽ nào hôm nay phải chịu thua trước nam nhân này ? Nàng đưa mắt nhìn Độc Cô Nhàn, hắn hờ hững đứng bên cạnh, hương lan thoang thoảng, từng động tác, phong thái đều là tuyệt thế tao nhã, khó ai bì kịp. Lại nhớ đến bộ dáng đầy ngạo khí khi hắn bước lên võ đài, trong lòng ẩn ẩn có chút không cam tâm.
Độc Cô Nhàn tủm tỉm cười, ôn hòa nói : ” Nàng không cần vừa lên võ đài đã chịu thua, chúng ta cứ đánh như bình thường, nếu là ta thua thì ta lại trả cho nàng 5 triệu vạn kim tệ khác.”

Bạch Cừu nhướn mày nhìn hắn, một hồi sau gật đầu : ” Được.” Sau đó nàng đi đến bàn cá cược đặt 5 triệu vạn kim tệ cho “Kim Sắc Bạo Long”, lão nhân ghi chép không kiềm được trừng mắt nhìn nàng song vẫn phải ghi cho nàng giấy cá cược.
Bất quá khi nàng đi được một đoạn, Độc Cô Nhàn lại đi tới bàn cá cược lấy ra thẻ lam tinh 10 triệu vạn kim tệ, tất cả đặt cho Tà Mâu Cửu Anh thắng.
Tỷ lệ Tà Mâu Cửu Anh tại thời điểm đó là 1 ăn 20 ! Tất cả mọi người đều như hớp phải một ngụm khí lạnh, đổ mồ hôi ròng ròng. Nếu Tà Mâu Cửu Anh thắng, Khai Thiên các phải trả hắn 200 triệu vạn kim tệ ! Đó là số tiền cỡ nào to lớn !
Rất nhanh vòng thứ tư liền bắt đầu, trận đầu tiên chính là “Kim Sắc Bạo Long” đấu với Tà Mâu Cừu Anh, đây cũng là trận đấu cho dù ai thắng Khai Thiên các đều phải bỏ ra một số tiền cực lớn !
Độc Cô Nhàn thong dong tao nhã cúi chào Bạch Cừu một cái, môi vẫn giữ vững ý cười như xuân phong thu thủy, đạm đạm bình bình ( nhẹ nhàng ) : ” Thủ hạ lưu tình.”
Bạch Cừu lạnh lùng phất tay : ” Mời !” Tức thì liền vận hồn lực.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.