Đọc truyện Phong Ấn Tiên Tôn – Chương 89: Thất Thập Nhị phong nổi lên (Hạ)
– Tiểu tử này rời khỏi tầm mắt của chúng ta nên bị lãng quên, tạm gác cảnh giới sang bên, nhìn xem hắn chiến đấu.
Đại tu sĩ Nguyên Anh vung tay lên, hình ảnh Liễu Tà Dương một mình đấu với gần trăm tu sĩ Kim Đan xuất hiện trước mặt mọi người.
Tháp Linh Lung, quạt Phong Lôi, Liệt Thiên kiếm kỹ! Đánh bại gần trăm tu sĩ Kim Đan,trong đó có nhiều tu sĩ Kim Đan trung kỳ cảnh giới cao hơn Liễu Tà Dương.
– Các ngươi có ý kiến gì?
Đám tu sĩ nêu lên cái nhìn của mình.
– Nếu ta không đoán sai thì tiểu tử này tồn tại thiên tài mà là thân chuyển kiếp.
Phong chủ Đệ Nhất Phong từ đầu đến cuối không lên tiếng, lần này phong chủ mở mắt ra từ tốn nói:
– Hắn có sư tôn cường đại, là nhân vật cực kỳ lợi hại đứng sau lưng tiểu tử này. Ta nói cho các ngươi biết một kết quả, ta đích thân bói toán rồi, hắn… Không phải thể chuyển kiếp!
Quẻ này chưa chấm dứt vụ việc.
– Vô Lượng Môn sẽ vì tiểu tử này mà đi hướng hướng biến đổi lớn, không phải hủy diệt, đó là đỉnh cao trước giờ chưa từng có! Không cho ai làm khó hắn, nếu không là đối địch với ta! Vì Vô Lượng Môn, các ngươi tốt nhất là làm như không thấy.
Thần thức phong chủ Đệ Nhất Phong rút ra, các phong chủ khác giật mình. Bọn họ không ngờ đệ nhất phong chủ luôn không xen vào chuyện trần tục lại lên tiếng bảo vệ Liễu Tà Dương.
Các phong chủ gác Liễu Tà Dương sang bên, tiếp tục bàn bạc:
– Tỉ võ ngoại viện lần này đệ tử thắng lợi đều yêu cầu tiến vào Thất Thập Nhị phong, giải quyết chuyện này thế nào?
Một người lên tiếng, tất cả phong chủ cùng nhìn phong chủ Thất Thập Nhị phong. Giờ phong chủ Thất Thập Nhị phong đang cười toe toét lộ rõ hân hoan. Việc vui liên tục đến với Thất Thập Nhị phong, hỏi sao phong chủ không mừng được? Đầu tiên là Hồng Liên tuyển chọn Thất Thập Nhị phong, hiện tại một đám đệ tử thiên tài chọn Thất Thập Nhị phong, đây là thịnh thế biết bao. Phong chủ như thấy cảnh Thất Thập Nhị phong nổi bật.
Cuối cùng kết quả bàn bạc đã ra, tỉ võ ngoại viện lần này chiêu năm ngàn đệ tử, đánh phá quy tắc các đợt chỉ thu bảy trăm hai mươi người. Vì phía sau đám đệ tử Luyện Khí còn có nhiều đệ tử Trúc Cơ hậu kỳ, thậm chí là đệ tử Giả Đan.
Tỉ võ ngoại viện lần này có rất nhiều đệ tử thiên tài, nếu không phải tại đám đệ tử Luyện Khí quá chói sáng che mất phong thái của đệ tử khác, đệ tử xếp từ hạng bốn ngàn trở đi nếu đặt trong tỉ võ ngoại viện các kỳ trước tạm không nói có giành giải nhất không nhưng dư sức tiến vào nội môn.
Vô tận thiên uy xuất hiện.
Đám tu sĩ Kim Đan chờ kết quả biểu tình trang trọng.
Ảo ảnh siêu khổng lồ hiện ra giữa không trung, là pháp thân của đại tu sĩ Nguyên Anh.
– Tỉ võ ngoại viện lần này tuyển nhận năm ngàn đệ tử, sáng lập cao nhất bao năm qua Vô Lượng Môn tuyển đệ tử, các ngươi đáng giá tự hào.
Câu cuối tu sĩ Nguyên Anh gằn từng chữ nói với đệ tử ngoại viện.
– Tiếp tục đại hội thu đồ đệ!
Pháp thân tu sĩ Nguyên Anh rời đi, rất nhiều tu sĩ Kim Đan thở phào nhẹ nhõm. uy nhiếp từ sâu trong linh hồn tan biến.
Tu sĩ Kim Đan Đệ Nhất Phong liếc qua Liễu Tà Dương:
– Sự việc đã giải quyết, lần này có thể thu một số lớn đệ tử nhập môn rồi.
Không thể để Liễu Tà Dương nói nữa, thu bảy trăm hai mươi danh đệ tử ưu tú là Thất Thập Nhị phong nên biết đủ!
Tu sĩ Kim Đan phong môn khác cũng hằn học lườm Liễu Tà Dương và Lôi Hổ.
– Hôm nay Vô Lượng Môn ngoại lệ, các ngươi có thể chọn lại phong môn. Đệ Nhất Phong ta bảo đảm người vào sơn môn của ta thưởng cho hai món phù bảo, một thanh phi kiếm. Người tư chất nổi trội có thể lấy pháp bảo hạ phẩm!
Tu sĩ Đệ Nhất Phong bỏ vốn gốc, hứa hẹn trước, kéo đệ tử về sơn môn rồi tính.
Tu sĩ phong khác cũng lên tiếng hứa cho ưu điểm, ban thưởng động phủ, ban thưởng Linh Thạch, thậm chí ra điều kiện tu sĩ Kim Đan dạy riêng một người, có thể nói là tương lai tươi sáng.
Lại đến lượt Liễu Tà Dương, hắn mới đứng dậy thì tu sĩ Kim Đan phong môn khác đứng bật dậy mở miệng nói:
– Thất Thập Nhị phong sư đệ, ngươi đã thu nhiều đệ tử rồi, lần này đừng nói chuyện!
Liễu Tà Dương nghe vậy không đứng dậy.
Lôi Hổ ở bên cạnh sốt ruột thúc giục:
– Sư đệ hãy nói chuyện đi, không ai ngại có ít đệ tử thiên tài, ít nhất sư đệ nên kéo thêm vài người!
Tu sĩ phong khác thấy Liễu Tà Dương không đứng lên thì trái tim treo cao hơi thả xuống. Không có Liễu Tà Dương cạnh tranh xem như có thể thu được mấy đệ tử tốt.
Các tu sĩ hơi căng thẳng, lần này có bao nhiêu đệ tử thiên tài bái vào môn hạ? Bọn họ rất mong chờ.
Trên quảng trường to lớn còn lại rất nhiều đệ tử thiên tài làm đám tu sĩ Kim Đan đỏ mắt nhìn.
Giờ phút này đám đệ tử ngước đầu lên, tu sĩ Kim Đan đứng trên mây linh cảm không may.
Hơn hai ngàn đệ tử thiên tài bước lên trước một bước, thanh âm đồng điệu như một người nói, kinh nhiếp thiên địa:
– Chúng ta nguyện bái tọa hạ Thất Thập Nhị phong!
Đám đệ tử đạp bước tiến lên thể hiện quyết tâm không thay đổi, không dao động trước dụ dỗ:
– Chúng ta nguyện bái tọa hạ Thất Thập Nhị phong!
Lần này không chỉ tu sĩ Kim Đan trên mây giật mình mà đám tu sĩ Nguyên Anh núp sau màn chú ý địa hội thu đồ đệ cũng câm nín.
Tại sao chọn Thất Thập Nhị phong? Tại sao kiên quyết như vậy? Chẳng lẽ bọn họ bị trúng bùa sao?
Hơn ba ngàn người, toàn bộ đệ tử bái vào Đệ Thất Thập Nhị phong Vô Lượng Môn!
Nhưng chưa hết, lại có năm trăm đệ tử bước ra bái vào Thất Thập Nhị phong. Thịnh hội thu đồ đệ lần này đệ tử bái vào ọta hạ Thất Thập Nhị phong nhiều đến ba ngàn năm trăm người, chỉ còn một ngàn năm trăm người có phong môn khác lựa chọn.
Một tu sĩ Nguyên Anh nhắm mắt lại, thần thức lìa thể xác:
– Ta nhất định phải tra rõ các ngươi!
Ba giây sau tu sĩ Nguyên Anh mở mắt ra:
– Thì ra là vậy, thì ra!
Tu sĩ Nguyên Anh mắt bắn ra tia sáng:
– Lại là Liễu Tà Dương!
Bọn họ tra được gốc gác đám đệ tử ngoại viện này.
Liễu Tà Dương từng làm giảng sư ngoại viện, học sinh của hắn là ba ngàn đệ tử thiên tài này, vậy là có thể giải thích tại sao bọn họ chọn Thất Thập Nhị phong.
Liễu Tà Dương ngồi trên tầng mây kiêu ngạo cười lớn:
– Ha ha ha! Ha ha ha ha ha ha!
Lôi Hổ giật mình hóa đá, hồn lìa khỏi xác.
Đại hội thu đồ đệ châm dứt, Liễu Tà Dương ném thuyền Thần Hành xuống, đám đệ tử bái vào Thất Thập Nhị phong lần lượt leo lên.