Phong Ấn Tiên Tôn

Chương 32: Thần Khống Thuật


Đọc truyện Phong Ấn Tiên Tôn – Chương 32: Thần Khống Thuật

– Sư thúc!

Sau khi thiếu nữ khôi phục thần trí, lập tức trốn sau lưng Liễu Tàn Dương, Liễu Tàn Dương ngửi được hương thơm nhè nhẹ, Liễu Tàn Dương quay đầu, hắn phát hiện nữ đệ tử này có dung mạo khuynh quốc khuynh thành.

– Ta khuyên ngươi không nên chõ mõm vào việc của người khác.

Tiếng cảnh cáo từ trong sân truyền ra.

Liễu Tàn Dương nhìn qua cửa sân, nói:

– Ta không có ý nhúng tay, nhưng nữ đệ tử này đã xin giúp đỡ, ta lại không thể không hỏi, ta không cho phép vi phạm bản tâm của mình, bản tâm nói cho ta biết, nàng là người thiện lương, gặp được người vô tội, ta sẽ cứu nàng.

– Đừng tưởng rằng ngươi có thể đánh chết tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ thì có thể càn rỡ, đừng quên, sau tháng năm ngươi phải chấp hành nhiệm vụ sư môn! Nhiệm vụ phải chết không thể nghi ngờ!

Người trong tiểu viện nói:

– Nếu như ngươi chịu giao nàng cho ta, ta có thể giao thân thể của nàng cho ngươi chơi đùa vài ngày cuối cùng.

Nữ đệ tử nắm tay Liễu Tàn Dương, cầu xin:

– Sư thúc, cứu ta, mấy hảo hữu của ta không biết vì cái gì đi vào tiểu viện này, sau đó không còn ai đi ra.

Liễu Tàn Dương không trả lời, hắn đứng trước tiểu viện, tìm kiếm người đang thi pháp.

Pháp thuật phối hợp với Thần Khống Thuật tên là Đoạt Âm Hấp Phách, vài ngàn năm trước Liễu Tàn Dương diệt một ma tông có tu sĩ Nguyên Anh tọa trấn, môn hạ đệ tử đều tu hành công pháp nham hiểm này, hút nguyên âm thiếu nam thiếu nữ, nguyên dương tinh khí, tốc độ tu hành rất nhanh.


Loại công pháp này cực kỳ ác độc, thiếu nam thiếu nữ bị hút qua sẽ hóa thành khôi lỗi, thân thể cảnh giới Trúc Cơ có được thiên phú tốt bị bọn chúng bán cho tu sĩ đoạt xá, có được năng lực ẩn nấp rất mạnh.

Sau khi Liễu Tàn Dương diệt ma tông này, hắn không ngừng bị phục kích, tuy mỗi lần đều biến nguy thành an, nhưng dư nghiệt còn sót lại của ma tông này, Liễu Tàn Dương gặp phải sẽ diệt cho thống khoái.

– Nếu ngươi không định làm giao dịch này, như vậy đừng trách ta không lưu tình.

Cửa sau tiểu viện mở ra, một tên tu sĩ sắc mặt trắng bệch xuất hiện.

Vô Lượng Môn thật sự thu đủ hạng người, người quỷ đều có thể trà trộn vào, đệ tử ngoại viện bị giết tùy ý, Vô Lượng Môn cũng không hỏi qua, chết vài tu sĩ chỉ là râu ria.

– Cho chân thân của ngươi xuất hiện đi, thả khôi lỗi ra làm được gì chứ?

Liễu Tàn Dương dùng linh thức tấn công, chém đứt liên hệ của khôi lỗi, tu sĩ sắc mặt trắng bệch ngã xuống, đây chỉ là thi thể mà thôi.

– Bỏ đi, ta sẽ buông tha nàng, ngươi mang theo nàng đi thôi.

Người trong tiểu viện nhận thua, giao phong thần thức vừa rồi, hắn dễ dàng sụp đổ, đã bị Liễu Tàn Dương chấn nhiếp, hắn biết khôi lỗi không có tác dụng với Liễu Tàn Dương, đối mặt địch thủ như thế, tránh đi là thượng sách.

– Ta là người làm việc theo chân lý trảm thảo trừ căn, nếu đã đắc tội với ngươi, như vậy không bằng…

Thân thể Liễu Tàn Dương lao vào trong tiểu viện, trong tiểu viện có một thiếu niên, ở bên cạnh hắn có sáu thi thể thiếu nữ, Liễu Tàn Dương tiến đến trước mặt hắn, giơ tay bóp cổ nhấc lên cao.

– Không bằng giết ngươi bớt lo!

Liễu Tàn Dương nói xong, bóp nát cổ tên tu sĩ này.

– Tuy ta biết ngươ không ở trong thân thể này, nhưng nếu hủy toàn bộ, ngươi sẽ không có đường trốn!

Liễu Tàn Dương vừa dứt lời, mắt một thi thể thiếu nữ lộ ra hung quang.

– Ngươi khinh người quá đáng! Ta không trêu chọc ngươi, vì sao cản đường ta?

– Không thể trả lời!

Thi thể thiếu nữ lùi lại, nhưng mà Liễu Tàn Dương vẫn đi đến gần.

– Kết thúc!

Liễu Tàn Dương dùng thần thức xâm nhập vào óc thiếu nữ, thần thức khống chế nữ thi kinh hãi, đang chuẩn bị thoát khỏi thân thể này, một tầng bình chướng vô hình giam cầm thần thức của hắn.

– Vì sao đạo hữu làm thế?


Thần thức trao đổi với Liễu Tàn Dương.

– Muốn trách, cứ trách sư môn của ngươi!

Thần thức Liễu Tàn Dương nghiền ép, thần thức trong nữ thi bị tiêu diệt.

Phương pháp tu hành của ma tông rất quái dị, không tu thân thể, chỉ tu thần thức, có thể tùy ý khống chế một cỗ thân thể, chắc hẳn đệ tử ngoại viện Vô Lượng Môn gặp độc thủ của ma đầu này, sau đó ma đầu khống chế thân thể này tiến vào Vô Lượng Môn.

– Thật sự khó chơi!

Ma tông tu luyện thần thức, buông tha thân thể, Hấp Âm Đoạt Phách phối hợp Thần Khống Thuật quả nhiên vô cùng âm độc.

– Sư thúc!

Nữ đệ tử đi theo Liễu Tàn Dương vào trong tiểu viện.

– Trở về đi.

Liễu Tàn Dương rời đi, hắn không nhìn nữ đệ tử được mình cứu, cho dù nàng có dung mạo hoa nhường nguyệt thẹn, chim sa cá lặn.

– Sư thúc! Ta tên là Hồng Liên.

Nữ đệ tử hô to theo bóng lưng Liễu Tàn Dương, đối với nàng mà nói, đây là một đêm không yên tĩnh, nam nhân lạnh như băng lưu lại ấn tượng không thể xóa nhòa trong nội tâm nàng, tuy hắn nói lời lạnh lùng, nhưng nàng lại có thể cảm nhận được trái tim ấm áp của hắn.

Thuở nhỏ sinh hoạt trong gia tộc, nàng được trưởng bối nâng như minh châu, đến Vô Lượng Môn, người theo đuổi nhiều như vịt, nhưng nàng chưa bao giờ có cảm giác động tâm, đó là vì bối cảnh ưu việt.

Nhưng trái tim đang rộn ràng lại gặp nam nhân lãnh khốc trong đếm vắng…

Có lẽ nàng không động tâm với nam nhân lạnh như băng này, là động tâm trước lực lượng của hắn, nàng lúc trước không thể phản kháng lực lượng trong tiểu viện, chính mình sợ tiểu viện này như sợ cợp.


Nhưng sau khi nàng được nam nhân có lực lượng cường đại này cứu giúp, hắn dễ dàng giải cứu nàng, hắn cảm thấy việc này không có ý nghĩa, nhưng đối với Hồng Liên mà nói, đây là lực lượng cường đại, lực lượng có thể bảo vệ nàng.

Một nữ nhân cần bả vai dựa vào, cho dù nàng là tu tiên giả.

Sau khi Liễu Tàn Dương rời đi, suy nghĩ dụng ý của ma tông, Vô Lượng Môn hoàn toàn không quan tâm đến việc này.

Trong môn phái khi dễ nhỏ yếu, phong trài cướp đoạt tài vật đã tràn lan khắp nơi, hiện tại lại có người ma tông trà trộn vào Vô Lượng Môn, chẳng lẽ tổ sư Vô Lượng Môn không phát giác hay sao? Hoặc là hắn cố ý bỏ mặc hành vi này?

Người ngoại viện chết cũng không hiếm thấy, thường cách một đoạn thời gian sẽ có một đám đệ tử ngoại viện biến mất, Vô Lượng Môn cũng không hỏi qua, những đệ tử này không được xem trọng.

Liễu Tàn Dương leo lên Kinh lâu sao chép kinh thư, hai đệ tử trông coi Kinh lâu đang ngáy ngủ.

Chỉ sợ một đốm lửa đốt cháy Kinh lâu cũng không có ai đi cứu hỏa. Trong nội tâm Liễu Tàn Dương sinh ra ý niệm tà ác.

Hắn sinh hoạt trong ngoại viện gần năm tháng, trong thời gian ngắn, Liễu Tàn Dương đã giảng giải yếu lĩnh đoạt phá giai đoạn Trúc Cơ, Kim Đan cho các đệ tử, còn có phương pháp vận hành công pháp hấp thu linh lực, Liễu Tàn Dương nói rất rõ ràng, phần còn lại sẽ do bọn họ tự lĩnh ngộ.

Hậu sơn Vô Lượng Môn, trong một hang động.

Chủ trì đã thoái ấn của Vân Cư Tự đang ngồi ở đây, trước mặt hắn là một bệ đá, trên đó có một cá gỗ.

– Vì sao ngươi không ra tay? Hắn đã phá phong, lúc này hắn tất diệt Vân Cư Tự của ta!

Sắc mặt lão hòa thượng dữ tợn, hắn cũng không phải hạng người lương thiện gì.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.