Phía Sau Một Cô Gái

Chương 31


Đọc truyện Phía Sau Một Cô Gái – Chương 31

TIỂU YÊU TINH
1. Phong bước khỏi thư viện trong cái nắng trưa ỏn ẻn của một buổi đầu xuân. Mái tóc nhuộm màu tro của anh xù lên trong một trật tự lãng đãng, đôi mắt hơi nheo lại sau cặp kính cận gọng nâu. Trông anh nửa sành điệu, nửa lại cũ kĩ như một ông già. Đang thả những bước dài trên hè phố lổm nhổm gạch bên ngoài thư viện, bỗng một tiếng nói trong vắt với âm vực của chim họa mi giật ngược anh lại:
– Này anh, đi chậm lại. Chân em ngắn, theo không kịp.
Phong dừng lại một nhịp chân, rồi nhận ra mình chẳng quen thuộc với giọng nói này, anh bước tiếp.
– Này anh! – Và chưa đầy hai giây sau, một bàn tay vỗ nhẹ lên vai Phong.
Anh chưa kịp quay đầu lại, cô gái đã nhảy lên trước mặt, hổn hển thở sau cú chạy thần tốc để bắt kịp anh. Một cô bé xinh xẻo và lạ kỳ. Mái tóc lỡ cỡ ngang vai xoăn tít, nhuộm vàng óng. Đôi mắt to tròn như hai hạt dẻ. Da sáng như ánh nắng buổi sớm. Và chiếc mũi hênh hếch, nhìn nghiêng giống hệt nhân vật trong truyện tranh Nhật Bản với chỉ một mẩu mũi nhọn hoắt gắn vào giữa khuôn mặt.

– Hi, em là… – Cô bé chìa tay về phía Phong, nụ cười duyên dáng lấp láy trên môi.
– Tú Anh. – Phong gọn gàng tiếp lời cô.

2. Phong thích nụ cười của Tú Anh. Khi cô bé cười, anh cảm nhận những phân tử khí quanh cô cũng lấp lánh theo, cũng reo vang hàng tràng rổn rảng. Nụ cười thơ trẻ tinh khiết như ánh nắng nhấp nháy trên những giọt sương sớm. Nụ cười rực rỡ sức sống như cánh đồng hoa đang múa trong gió xuân. Nụ cười…
– Sao nhìn miệng em mãi thế? – Tú Anh nhíu mày nhìn Phong.
– Em cười xinh.

Đôi má Tú Anh ửng thêm trong bẽn lẽn. Rồi cô một tay bóp miệng lại để ép mình không cười nữa, một tay chộp lấy ly cà phê bồng bềnh những lớp bọt kem trên bàn. Sau khi ực hết nửa ly, cô vừa thoăn thoắt chùi sạch những váng bọt lấm lem trên mép, vừa nhìn thẳng vào Phong:
– Sao anh biết em? Anh cũng đọc truyện của em à? – Giọng Tú Anh sướng rơn, phủi bay cái nghiêm trang đang ngự trị trên nét mặt.
– Không. Nhưng bạn gái anh là fan của em.
Ánh mắt Tú Anh rũ xuống như bóng chiều. Cô ngước nhìn Phong một khoảnh khắc, rồi lôi nhanh một cuốn sách ra khỏi túi, hí hoáy viết vào trang đầu.
– Sách nóng hổi mới ra lò của em đây. Đem về tặng chị ấy. – Tú Anh cầm cuốn sách bằng hai tay, đưa ra trước mặt Phong.
– Vì sao lại làm quen với anh? – Phong đón lấy cuốn sách với một vẻ hờ hững.
– Vì em cần tư liệu viết truyện.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.