Phía Sau Mặt Nạ Của Một Con Quỷ

Chương 12: Lời Tiên Tri


Đọc truyện Phía Sau Mặt Nạ Của Một Con Quỷ – Chương 12: Lời Tiên Tri

Trong một căn phòng kín có đầy đủ tài liệu và vũ khí được cho là phòng học. Bài học được bắt đầu khi cô chủ vừa ăn xong miếng bánh mì và người thầy – Henry tự ình là thế chứ thật ra thì Ngọc Nhi chẳng công nhận – cũng bắt đầu dạy học. (Vì đây là dịp hè nên Ngọc Nhi không phải đi học m.n nhé)
Chương trình này không giống những chương trình dạy học ở các cấp. Chương trình này cần cả não, cần cả sự vận động cùng lúc.
– Câu hỏi đầu tiên cho cô đây: Cô có biết hình ảnh tượng trưng cho tổ chức này không?
– Không, mà tại sao tôi phải biết mấy cái chuyện đó chứ.
– Tất nhiên là cô phải biết chuyện đó chứ, vì cô là Queen nên cô phải tự biết hình ảnh tượng trưng cho tổ chức của cô. Đó là mặt trăng máu và một cây to nhất, xung quanh là ngôi làng nhỏ bé.
– Ha. – Cô cười khẩy – Tại sao lại là hình ảnh như thế chứ. Làm ơn cho tôi 1 cái lí do chính đáng đi.
– Là tại vì cô.

– What?
Cô bật dậy ngay khi nghe câu nói đó của Henry. Ít nhất thì bây giờ thì cô đã nghiêm túc hơn một chút.
– Tại sao là tại tôi. Tôi chả làm điều gì ngang trái và sai lầm cả.
– Nhưng lí do có hình ảnh ấy là tại cô mà.
– Vậy tại sao.
– Theo như tôi biết hì có một lời tiên tri khi cô sắp ra đời và đồng thời lúc đó đang có chiến tranh giữa 2 thế giới ngầm: Phía của King và phía cướp ngôi. Lời tiên tri là nếu cô được sinh ra và bảo vệ toàn vẹn thì cô sẽ được lên làm nữ hoàng và kết thúc chiến tranh. Với lại, cô sinh ra lúc có mặt trăng máu và do cô là Queen nên cây lớn nhất là cô, tuy nhiên, cô đã mất hết những người thân nên cái cây đó đơn độc

– Vậy chiến tranh đến nay vẫn còn?
– Đúng, nhưng nó không được bùng nổ ra và chưa đến lúc được công khai.
-Mà tại sao tôi lại mất hết người thân chứ.
– Tại vì không ai có thể sửa lời tin tri.
Cô suy nghĩ, suy nghĩ rất nhiều về điều đó. Buổi học đầu tiên đã diễn ra tốt đẹp. Tất cả mọi thứ giờ đây cô đã biết và đã nhớ rõ vì cô có một cái não lớn mà.
Nhưng không điều nào cô chú ý hơn là lời tiên tri. Tối đó, cô đã suy nghĩ quá nhiều về nó. Đến nỗi khi ăn cô còn không nói một lời nào, cô cũng không thể ngủ được dù đã nghe rất nhiều bài hát.
Cô tự hỏi: “Liệu điều đó có xảy ra đúng như thế và có thể thay đổi nó không. Nếu không thể, người tôi sẽ mất là ai? Bạn bè? Người thân?”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.