Đọc truyện Phi Thiên Ma – Chương 30: Kinh biến Phục Thanh môn
Nam Cung Hải gầm vang :
– Lưu Hoàng lão thất phu! Hãy nạp mạng dưới trận Thất Tinh kiếm!
Choang! Choang!…
Dẫn đầu sáu tay kiếm khác thuộc phái Võ Đang, Lưu Hoàng bị Nam Cung Hải dùng kiếm trận Thất Tinh vây hãm!
Cạnh đó, Lưu Thức và Giang Nhật cũng bị Đường Hóa Giao dùng tiểu trận La Hán vây chắc!
Xa hơn một chút, Từ Bình và Giang Thanh cũng bị Đường Nhất Vi hãm vào trận địa. Có tiếng Thoát Hư đại sư hô hoán :
– Kiều Tài Nhân! Sao ngươi cứ muốn dồn đuổi quần hùng? Đỡ!
Vù… Vù…
Kiều Tài Nhân nguyên là Bang chủ Kim Ma bang, nếu đúng như Vương Kiên thổ lộ thì bây giờ mụ phải nhường chức vị đó cho lão Phi Thiên Ma! Mụ cười sằng sặc :
– Chỉ đến khi nào toàn bộ võ lâm hoàn toàn đầu phục bổn bang Kim Ma, bản nhân mới thôi dồn đuổi và truy sát! Đỡ!
Vù… Vù…
Ào… Ào…
Ầm!!!
Tràng cười lồng lộng của Xạ Hồn Lão Tổ bỗng vang lên cực lớn :
– Vương Kiên! Một Phó đường chủ như ngươi sao dám tạo phản? Chớ trách ta, hãy trách ngươi kém phúc! Đỡ! Ha… Ha…
Vương Kiên như biết trước kết quả này nên phẫn nộ gầm vang :
– Vào Kim Ma bang là để dò xét Kim Ma bang! Ta không kháng nhận hai chữ tạo phản đó! Xem chiêu!
Vù… Vù…
Ào…
Ầm…! Hự!!!
Vương Kiên tuy lảo đảo nhưng chưa mất mạng khiến Nhị Lão Tổ phải xen vào :
– Là công phu của phái Thiếu Lâm? Vương Kiên ngươi là đệ tử của ai? Thoát Hoan, Thoát Hư hay Thoát Trần? Đỡ!
Vù… Vù…
Chợt có tiếng niệm Phật vang lên :
– A di đà Phật! Lão thí chủ vẫn còn nhớ tiểu tăng Thoát Trần ư? Thiện tai, thiện tai!
Vút!
Vù… Vù…
Nhìn Thoát Trần vừa xuất hiện ung dung xuất lực đỡ thay Vương Kiên, Nhị Lão Tổ gầm gừ :
– Làm sao ta quên ngươi, nhất là lần ngươi cùng lão trọc Tây Phương suýt đưa ta về chầu Diêm chúa? Nạp mạng!
Vù… Vù…
Chợt…
– Hắc… Hắc…! Trò vui nhộn như thế này sao không cho ta góp mặt? Hắc… Hắc…
Vút!
Ầm!!
Đột nhiên có người xen vào, và người đó lại liên thủ với Thoát Trần đại sư, Nhị Lão Tổ vừa lảo đảo vừa kêu lên :
– Ngươi Bạch Diện Quái Nhân?!!
Vương Kiên chưa kịp tỏ bày sự hốt hoảng vì sự xuất hiện quá bất ngờ của Bạch Diện Quái Nhân, thì ở phía sau có người kẽ chạm vào.
– Vương huynh
Quay lại, Vương Kiên phải kinh hoảng.
Trước mặt y bây giờ lại có thêm một Bạch Diện Quái Nhân thứ hai! May sao, Vương Kiên chưa kịp kêu đã nghe Bạch Diện Quái Nhân thứ hai lên tiếng :
– Chớ hốt hoảng! Là tại hạ đây!
Một lần nữa Vương Kiên định kêu hai chữ Định Hoàng thì Bạch Diện Quái Nhân này nhanh miệng nói tiếp :
– Hãy giao Vũ Nội Tam Tổ cho bọn tại hạ! Nếu tại hạ không lầm, Thoát Trần đại sư cũng là một trong tam trưởng lão của quý phái? Càng tốt! Hãy bảo Thoát Trần và Thoát Hư nhị tăng hợp lực, cố gắng chận mụ Kiều Tài Nhân mau đi đi!
Hiểu rõ, đây là cách Định Hoàng quyết lòng giữ kín lai lịch, Vương Kiên vừa chạy đi vừa nghi ngờ mãi về thái độ này của Định Hoàng.
Lúc đó, Bạch Diện Quái Nhân thứ nhất đang quát nháo :
– Hay cho trảo Xạ Hồn! Đỡ chưởng!
Vù… Vù…
Trong lốt Bạch Diện Quái Nhân thứ hai, Định Hoàng lập tức lao đến Tam Lão Tổ.
Vút!
Chàng lên tiếng :
– Lão bằng hữu còn nhớ ta không? Nếu không đỡ!
Vù…
Phần thì bất ngờ, phần thì mắc nghe chàng hỏi, lúc Tam Lão Tổ phát hiện thì đã bị chàng áp sát với những chiêu nhanh ảo dị thường!
Là một trong Vũ Nội Tam Tổ đương nhiên phản ứng của lão cũng khá nhanh :
– Ngươi là ai? Thử bỏ lớp giả diện ra xem nào!
Vù…
Không phải ngẫu nhiên Định Hoàng chọn Tam Lão Tổ! Trong Vũ Nội Tam Tổ, chỉ có lão Tam này là chưa từng cùng chàng chiêu chiết chiêu! Chàng muốn càng giữ kín thân phận thật lâu chừng nào càng tốt chừng đó!
Đầu nghiêng qua một bên để tránh cái chộp chính diện của lão, tay chàng hóa giải tay chộp khác của lão! Cũng vừa đủ cho chàng dùng tay còn lại chọc thẳng vào huyệt Hầu Lộ của lão :
– Muốn ta bỏ lớp giả diện, dễ thôi, cứ đỡ chiêu này đã!
Vù…
Lão động nộ :
– Mặc ngươi là ai… C… H… Ế… T…
Vù…
Chàng dịch người qua mé tả :
– Xem kìa, lão để hở huyệt Linh Đài thế sao?
Vù…
Biến sắc, lão dịch bộ thật nhanh.
Vút!
Chàng đâu thể để lão có dịp thoát xa và tung kình? Quyết liệt bám theo, chàng quát nhẹ :
– Lão không lý gì Mệnh Môn huyệt của lão sao? Đỡ!
Vù…
Phẫn nộ, lão quay lại, quyết cùng chàng chạm chưởng :
– Thất phu mặt da người chết! Đỡ!
Vù…
Chàng đâu đủ nội lực để cùng lão chạm kình? Đó là điều kiện tiên quyết chàng phải tránh!
Xoay ngang người, xuất kỳ bất ý chàng vỗ vào chính diện lão :
– Lão vẫn lộ chỗ hở! Đáng trách thật!
Vù…
Lão có hơi hốt hoảng :
– Ngươi nhìn ra chỗ hở của ta thật sao? Xem này!
Vù…
Thật sự, Định Hoàng chỉ lợi dụng thế áp sát và cách biến chiêu nhanh nhạy để uy hiếp đối phương mà thôi! Chưa bao giờ chàng dám có ý nghĩ tìm chỗ hở của đối phương để đánh vào!
Thế nhưng để che kín chỗ hở như vừa bị Định Hoàng hù dọa, chàng thấy lão sử dụng một chiêu mà nếu chàng nhớ không lầm thì đó là chiêu Tịnh Trần đại sư từng sử dụng, khi phải cùng Huyền Thanh đạo trưởng phô diễn công phu cho mụ Kiều Tài Nhân kia xem.
Vào thời điểm đó, trong vị thế của người buộc phải quan chiến, chàng có từng thử đặt vào địa vị của Huyền Thanh để hóa giải chiêu này!
Nhân cơ hội này, Định Hoàng phần vì hiếu kỳ phần vì không muốn bỏ lỡ cơ hội nên lập tức vận dụng dùng chiêu chàng đã từng nghĩ :
– Vẫn còn chỗ hở! Đỡ!
Vù… Vù…
Lần này chàng thật sự phát kình nên chưởng phong làm tăng thêm khí thế uy hiếp!
Lão thất kinh, phải lo che chắn nhiều hơn là hóa giải :
– Hừ! Ngươi cũng lợi hại thật đấy! Xem đây!
Vù…
Lão dùng một chiêu của Lâm minh chủ?
Định Hoàng bật cười :
– Lão quên che bên này!
Vù…
Lão lập tức đối chiêu :
– Chiêu này thì sao?
Vù…
Chàng trầm giọng :
– Cũng chưa đủ kín! Đỡ!
Vù…
Cứ thế, Tam Lão Tổ và Định Hoàng có thể nói là đã chiết chiêu đến lượt thứ năm mươi là ít! Qua đó, có một câu chuyện mà nếu không có diễn biến này có lẽ Định Hoàng đã quên! Đó là cách nhận định vừa nhanh vừa tài tình của lão Phi Thiên Ma để tìm ra chỗ sơ hở trong chiêu thức cửa đối phương!
Lão Phi Thiên Ma từng cao ngạo bảo chàng chưa có thể sử dụng đến hai lần cũng một chiêu mà thắng được lão!
Vả lại, trong di tự của Nho Tiên có ghi rõ: Như Tây Phương Phật tiên đoán, chỉ ai hiểu rõ Phi Thiên Ma mới có thể trừ khử Phi Thiên Ma!
Như vậy, phải chăng để hiểu rõ Phi Thiên Ma, Định Hoàng phải vận dụng đấu pháp của lão quật trả lại lão?
Kinh nghi khôn siết, Định Hoàng còn chưa tin lắm vào lời tiên đoán này nhưng trong tình thế hiện giờ, chàng nghĩ, chỉ có thể hạ Tam Lão Tổ nếu vận dụng được đấu pháp của lão Phi Thiên Ma!
Và qua năm mươi mấy chiêu vừa rồi, cách nhận định chiêu thức của đối phương đã có phần nào thay đổi trong chàng, do đã quen nên bây giờ hễ nhìn thấy bất kỳ chiêu nào của Tam Lão Tổ chàng cũng nhìn thấy có ít lắm là một chỗ hở có thể khắc chế lại ngay!
Như hiện tại, Tam Lão Tổ vừa xuất phát một chiêu, có thể xem là tuyệt kỹ của lão :
– Ngươi chớ mong hóa giải chiêu này!
Vù…
Chàng nhìn và lập tức phát hiện chỗ hở ở hạ bàn của lão :
– Thật ư? Xem đây!
Vù…
Lão thất kinh nhảy bắn lên
Vút!!
Chàng cũng nhảy lên theo
Vút!
Lão kêu không thành tiếng :
– Là Đăng không…
Chàng quát át đi :
– Trúng!
Vù…
Ầm!!
Lão rơi xuống và loạng choạng!
Chàng lao đến :
– Xem chừng!
Vù…
Lão phừng phừng lửa giận :
– Thì ra ngươi là…
Vù… Vù…
Chờ lão thật sự phát chiêu, chàng biến chiêu và công vào chỗ hở của lão :
– Trúng!
Vù…
Ầm!!
Hai lượt trúng kình dù chưa đủ để lấy mạng lão nhưng lão dĩ nhiên cũng phải suy kiệt khá nhiều!
Lão gào lên :
– Lão Nhị! Mau bảo lão Đại phát xạ tiêu Xạ Hồn!
Lão Nhị giật mình hỏi :
– Tại sao? Có cần…
Do lão Nhị phân tâm, Bạch Diện Quái Nhân kia có phần lơi tay nên kêu lên :
– Ta không thể chi trì lâu hơn nữa!
Định Hoàng biết, nên cấp tốc quật kình vào Tam Lão Tổ :
– Đỡ!
Vù…
Lần này Tam Lão Tổ nào dám phát kình, phần vì đang mang thương thế, phần vì sợ Định Hoàng lại nhìn thấy chỗ hở, lại phát chưởng vào thì chết! Lão quay người định chạy!
Không cần che giấu nữa, Định Hoàng dùng Đằng Không Đảo Thức lao đến thật nhanh :
– Chạy ư?
Vút!
Vù…
Ầm! Hự!
Kịp nhớ lại, một mình Tây Môn Nguyệt thật sự khó chi trì lâu hơn khi phải giao đấu với hai lão tổ Nhị và Đại! Cũng may nàng đã kịp luyện hết Bạch Vân bí kíp, lại được tăng nội lực nên vãn chưa đến nỗi nào!
Chàng đành buông bỏ lão Tam, tung người lao về lão Xạ Hồn, là lão Đại.
Vút!
Phát hiện kinh thân pháp của chàng, lão Xạ Hồn gầm vang :
– Là ngươi? Ngươi vẫn còn sống? Đỡ!
Vù… Vù…
Định Hoàng hô to, cố ý nhắc Tây Môn Nguyệt :
– Đề phòng mấy lão ma này dùng Xạ Nguyên châm! Lão Xạ Hồn muốn chết!
Vù…
Y cách đã đối phó lão Tam, chàng phát kình đúng vào lúc phát hiện chỗ sơ hở trong chiêu thức của lão Xạ Hồn!
Lão Xạ Hồn giật mình :
– Ngươi…! Nhanh thật đấy! Đỡ!
Vù…
Định Hoàng cũng giật mình! Chàng kêu thầm:
“Ta dại thật! Dù có phát hiện chỗ hở của lão nhưng nội lực của ta lại kém lão! Nhỡ lão phát cuồng, quyết dùng mạng đổi mạng thì ta chết còn lão chỉ bị chút sây sát ngoài da! Không được, trừ phi ta có nội lực ngang bằng lão, bằng không, cứ áp sát lão là thượng sách”.
Nghĩ thế nào làm thế ấy, chàng dùng ngay Túy Tiên bộ pháp, quyết áp sát lão!
Vút!
Lão nhận ra bộ pháp liền nói :
– Ngươi lại dùng thủ đoạn này? Muốn chết!
Vù…
Chàng kinh ngạc, lão Xạ Hồn cũng kịp học cách khắc chế Túy Tiên bộ pháp như Nhị Lão Tổ đã biết!
Thật nhanh, chàng thi triển Đằng Không Đảo Thức!
Vút!!
Vù!
Vẫn sợ chàng áp sát, lão Xạ Hồn gầm lên :
– Ngươi không còn đấu pháp nào khác sao? Hãy đỡ!
Vù… Vù…
Không có cơ hội áp sát, chàng đành mạo hiểm tung kình vào chỗ hở của lão để khích nộ lão :
– Lão dùng chiêu tầm thường thế sao? Xem đây!
Vù… Vù…
Đang trong tư thế chờ đợi diễn biến chưởng và chưởng chạm nhau, lão Xạ Hồn cảm thấy bất ngờ khi nhận ra chưởng kình của Định Hoàng cứ xồng xộc lao xuyên qua bóng chưởng của lão, chứng tỏ đúng như Định Hoàng vừa hô hoán, chiêu chưởng của lão quá tầm thường!
Do chưa biết nội lực của chàng đã kém xưa, lão Xạ Hồn đương nhiên phải kinh hoảng, lo nghĩ cách thu chiêu và hồi bộ!
Phấn khích vì kế mạo hiểm đã tỏ ra hữu hiệu, Định Hoàng nào để lão Xạ Hồn có dịp hồi bộ! Chàng dấn thêm một chưởng nữa :
– Xem chiêu!
Vù… Vù…
Ý định của chàng là buộc lão phải phát chiêu, sau đó cứ y cách đã dùng với Tam Lão Tổ, chàng sẽ cấp tốc thu chiêu sau đó lại phát chiêu ngay khi phát hiện chỗ sơ hở của lão!
Chính lúc đó, cả Định Hoàng lẫn lão Xạ Hồn đều nghe ba loạt cười đắc ý của Lưu Hoàng, Gianh Thanh và của mụ Kiều Tài Nhân.
– Ha… Ha… Ha…! Bọn ngươi đã trúng Xạ Nguyên châm của Lưu mỗ rồi! Tiểu trận La Hán ư? Rồi bọn ngươi sẽ tự triệt thoái và đầu phục thôi! Ha… ha…
– Đại thúc thúc! Hãy phát động Xạ Hồn tiêu đi nào! Ha… ha…
Vụt hiểu và kinh tâm, Định dùng không ngờ bên có vẻ như ngang bằng và thuận lợi sẽ thuộc về bên nào có đủ năng lực chi trì lâu hơn nhưng bọn ác ma vẫn len lén dùng Xạ Nguyên châm để khống chế mọi người!
Đã thế, ngay khi nghe ba loạt cười nọ, Định Hoàng cũng phát hiện lão Xạ Hồn cứ tìm cách tránh việc giao đấu với chàng, lão muốn có cơ hội phát động Xạ Hồn tiêu và đó mới chính là ý đồ thật của bọn ác ma khi cố tình tìm đến đây!
Phẫn uất, Định Hoàng liều lĩnh, tấn công lão Xạ Hồn liên tiếp, quyết không cho lão bỏ tay :
– Tiếp chiêu! Đỡ! Đỡ! Đỡ!
Vù… Vù…
Ào… Ào…
Bị bức dồn liên tục, lão Xạ Hồn thịnh nộ lôi đình :
– Tiểu tử quá ngông cuồng! Được! Ta phải cho ngươi nếm mùi lợi hại! Xem đây!
Lão hất mạnh hữu thủ, quật ra một kình bài sơn đảo hải.
Vù… Vù…
Trong khi đó, như chàng đang nhìn thấy, tả thủ lão vẫn đang cho vào bọc áo, ý tưởng phải lấy Xạ Hồn tiêu ra vẫn được lão giữ nguyên!
Chàng không thể để lão thực hiện ý đồ này! Chàng vẫn dồn dập phát chiêu.
Vù… Vù…
Bất ngờ, tả thủ lão chợt bung ra! Trên tay lão không hề có Xạ Hồn tiêu!
Mãn nguyện vì đã buộc lão phải bỏ đi ý tưởng phát động tiêu Xạ Hồn, Định Hoàng tiếp tục giữ nguyên chiêu thức!
Nhưng lão Xạ Hồn bỗng quát lên :
– Ngươi muốn chết!
Lập tức, từ tả thủ của lão bỗng xuất hiện hàng loạt những điểm tinh quang chói ngời, chúng như bày ong vỡ tổ, bay tán loạn về phía Định Hoàng.
Viu… Viu…
Giờ chàng mới hiểu, lão không lấy được tiêu Xạ Hồn thì lấy Xạ Nguyên châm ra!
Thất kinh, Định Hoàng vội vã tung ngược người về phía sau, cố lẩn tránh hằng hà sa số những mũi Xạ Nguyên châm ác nghiệt kia!
Vút!
Bật cười đắc ý, lão Xạ Hồn lao đến đón đầu chàng :
– Đỡ!
Vù… Vù…
Thêm thất kinh, chàng phải phát kình ngăn đỡ!
Vù…
Ào… Ào…
Ầm! Hự!
Cười lên sằng sặc, lão Xạ Hồn rú lên :
– A…! Nội lực ngươi kém thế sao? Hóa ra nãy giờ ngươi chỉ muốn hí lộng Xạ Hồn Lão Tổ này! Ha… Ha…
Vừa cười, lão vừa động thân lao đến, quật cho chàng một kình chí mạng.
Vù… Vù…
Chợt có tiếng mụ Kiều Tài Nhân hô hoán :
– Chậm thế sao, Đại thúc thúc? Đừng để cơ hội vượt khỏi tầm tay! Nhanh lên nào!!
Đó là lúc Định Hoàng đang bối rối trước khi thế lăng lệ của lão Xạ Hồn, lão nào dễ bỏ qua! Do đó, lão cố tình diên trì việc phát động tiêu Xạ Hồn, vẫn tiếp tục giữ nguyên chiêu thế, quyết hạ thủ chàng!
Vù…
Thật bất ngờ, bóng dáng của Bạch Diện Quái Nhân kia chợt cuồn cuộn lao vào bóng chưởng của lão Xạ Hồn :
– Chớ hại mạng Định ca ta! Đi!
Vù…
Ầm! Ầm!
Ngay sau đó, trước mặc lão Xạ Hồn liền có hai Bạch Diện Quái Nhân! Cảm thấy nguy, lão lẹ tay lấy Xạ Hồn tiêu ra!
Chính lúc này!
Vút!
Nhị Lão Tổ lập tức hiện thân cạnh lão Xạ Hồn, miệng rít lên phẫn nộ :
– Chúng là người của Bạch Vân môn, ta…
Lão Xạ Hồn cũng phẫn nộ quát :
– Ta còn biết một trong hai chính là tiểu tử độ nào đã tiềm phục vào bổn bang! Không thể buông tha chúng phen này!
Vút!
Mụ Kiều Tài Nhân bỗng lăng lệ lao đến :
– Là Bạch Vân môn thì càng đáng chết! Đại Thúc Thúc hãy giao cho tiểu điệt! Đỡ!
Vù…
Nhị Lão Tổ cũng quát :
– Lão đại cứ lo phát động Xạ Hồn khúc! Hãy để chúng cho bọn ta!
Vù… Vù…
Diễn biến xảy ra quá nhanh khiến Tây Môn Nguyệt trong lốt Bạch Diện Quái Nhân thứ nhất chỉ biết kinh hãi hỏi chàng :
– Định ca sao rồi? Chúng ta phải làm gì đây?
Định Hoàng cũng kinh tâm nhìn hai luồng chưởng của Kiều Tài Nhân và Nhị lão tổ cứ sầm sập lao đến! Tuy nhiên chàng vẫn quát :
– Cần phải ngăn lão Xạ Hồn lại! Đừng để lão có cơ hội…
Đã muộn
U… U…
Tiếng tiêu Xạ Hồn đã cất lên, hàng loạt những tiếng kêu la vang trời vì đau đớn liền xuất phát từ cửa miệng của những nhân vật Phục Thanh môn!
– Ôi chao!
– A… A…
– Xạ Nguyên châm?!! A…
Vẫn chưa hết những diễn biến hung hiểm, hàng loạt những bóng người liền ào ào lao về phía hai Bạch Diện Quái Nhân.
Vút! Vút!…
Đó là Lưu Hoàng, Lưu Thức, Giang Thanh, Gianh Nhật, là Từ Bình và một hai nhân vật Kim Ma bang khác!
Cảm nhận tình thế đang lâm vào tuyệt lộ, Tây Môn Nguyệt cả quyết chộp vào tay Định Hoàng :
– Chúng ta nguy rồi, Định ca! Chạy thôi!
Định Hoàng cũng nhận ra tình thế đó!
Nhưng vì quá phẫn uất trước thủ đoạn cực kỳ để hèn và hạ tiện của lũ ác ma, chàng giật tay lại :
– Nguy thì nguy, ta quyết phải giết ngay lão Xạ Hồn!
Phản ứng của Định Hoàng làm việc lui đi phải chậm lại, đủ cho chưởng kình của mụ Kiều Tài Nhân và của Nhị Lão Tổ có thời gian lao đến thật gần.
Vù… Vù…
Ào… Ào…
Kinh tâm động phách, Tây Môn Nguyệt thét :
– Phát chiêu mau, đánh!
Vù…
Định Hoàng cũng phải phát chiêu nếu chưa muốn vong mạng.
Vù… Vù…
Ầm! Ầm!
Hự!
Dư kình bức lùi Định Hoàng và Tây Môn Nguyệt! Chưa hết, lớp giả diện trắng như sáp của Định Hoàng cũng bị chưởng phong thổi bay!
Đang lúc Định Hoàng phải khom người thổ huyết, tiếng hô hoán của ba họ Giang, Lưu, Từ cứ ào ào vang lên :
– Là tiểu tử?
– Sao y từ từ họ Hoàng đổi sang họ Định?
– A ha! Y chính là Định Hoàng? Ta nhận ra ngươi rồi tiểu tử! Ngươi là hậu nhân của Thoái Phi Kiếm Định Sách?!!
Mụ Kiều Tài Nhân lướt đến :
– Còn không mau cho ta biết Phật Công Thạch Bản phụ thân ngươi giấu ở đâu? Nằm xuống!
Vù… Vù…
Đến lúc này Tây Môn Nguyệt hoàn toàn hiểu.
Thủy chung, việc Định Hoàng vẫn khư khư giữ kín lai lịch vì sợ mọi người vì thế sẽ lưu tâm đến Thạch Bản Phật Công! Và điều đó đang xảy ra, bắt đầu từ mụ Kiều Tài Nhân này!
Định Hoàng chợt động nộ :
– Phật Công Thạch Bản nào? Ta…
Mụ Kiều Tài Nhân vẫn lao đến :
– Ngươi vẫn giấu ư? Nên nhớ, chính vì bướng bỉnh mà phụ thân ngươi mới bị bản nhân đoản mạng!
Nhận rõ mụ chính là hung thủ sát hại phụ thân, Định Hoàng liều lĩnh phát kình :
– Ta phải giết ngươi!
Vù… Vù…
Kinh hãi, Tây Môn Nguyệt bất chợt vươn tay chộp vào Định Hoàng.
Hự!
Chế ngự xong Định Hoàng, Tây Môn Nguyệt vì thế phải phát kình thay cho chàng, đỡ vào chưởng lực uy mãnh của mụ Kiều Tài Nhân.
Vù…
Ầm!!
Đã có ý định trước, ngay khi tiếng chạm kình vang lên, Tây Môn Nguyệt lập tức nương theo sóng kình tung thân của Định Hoàng cùng lao đi.
Vút!
Mụ họ Kiều quát tháo giận dữ :
– Đuổi theo!
Vút!
Tiếng hô hoán truy đuổi của bọn Lưu Hoàng cũng náo nhiệt vang lên :
– Đứng lại!
– Chạy đâu cho thoát!
– Mau ném Xạ Nguyên châm!
Hồn phi phách tán, Tây Môn Nguyệt dồn toàn bộ chân lực vào thân pháp.
Vút!
Càng hoảng sợ, Tây Môn Nguyệt càng chạy nhanh hơn và nàng bất kể phương hướng!
Vút!