Phi Thăng Tu Chân Quyển

Chương 30: Giải cứu mỹ nữ


Đọc truyện Phi Thăng Tu Chân Quyển – Chương 30: Giải cứu mỹ nữ

Ở trong Thời Không Bảo Hạp Lăng Tiếu đang tranh thủ thời gian nghĩ cách để xem thử có cách nào tìm hiểu được pháp tắc Thời Không.

Nếu Lăng Tiếu mà biết từ lúc thế giới sơ khai tới giờ chỉ có duy nhất một người tìm hiểu được pháp tắc Thời Không thì chắc hắn đã nhanh chân tìm một pháp tắc khác để tìm hiểu rồi.

Không nghĩ ra cách thở dài nhìn mảnh đen tối xung quanh hắn chuẩn bị ra khỏi Bảo Hạp

Đột nhiên thân hình Lăng Tiếu chấn động,hắn 1 tháng nay ở ngoại giới cũng đã mơ hồ nhìn thấy những tia pháp tắc,hắn đã nhìn thấy cái gì mà thân hình lại chấn động.

Lăng Tiếu nhìn mãnh đen tối xung quanh kinh hô”pháp tắc tất cả đều là pháp tắc Thời Không,Ai nha sao ta không nghĩ ra sớm chứ,Bảo Hạp này một năm bằng một ngày ở ngoại giới tất nhiên là phải có pháp tắc Thời Không mới làm chậm được thời gian chứ

“Ha ha ha thế này thì ta không lo sợ việc lĩnh ngộ pháp tắc rồi ta chỉ cần tích lỹ thật nhiều linh khí là tu vi nâng cao ù ù rồi”

Nghĩ vậy hắn ra khỏi Bảo Hạp gọi tiểu Nguyệt đến bảo nàng thu dọn đồ đạt ly khai chuẩn bị trở về Hoắc Minh Thành gặp lại hai nàng Ngọc Hân,Liễu Huệ.

………………………………………….


Hoắc Minh Thành 1 Thoát Phàm Cảnh trung kỳ 4 Thoát Phàm Cảnh sơ kỳ đang đuổi bắt 2 cô gái Thoát Phàm Cảnh sơ kỳ.

Hai cô gái kia không ai xa lạ mà chính là Ngọc Hân và Liễu Huệ,còn nhóm 5 người đang truy đuổi là 5 Thoát Phàm Cảnh của Hoắc Long Giáo.

Vì sao có một cảnh đuổi giết như vậy? chuyện phải kể về một tháng trước đó.

Từ lúc chia tay với Lăng Tiếu giờ cũng đã 3 tháng thời gian rồi.Ngọc Hân tư chất tốt hơn Liễu Huệ nên đã bước vào Thoát Phàm Cảnh từ hai tháng trước,Liễu Huệ thì từ một tháng trước cũng đã bước vào Thoát Phàm Cảnh.

Hai người thuê một khách cư rồi ở đấy chờ Lăng Tiếu,chờ miết thì quá nhàm chán nên 2 nàng đi gặp Trần Thị Như cùng nói chuyện phiếm bla bla các nàng nghĩ không ai biết quan hệ giữa mình với Lăng Tiếu nên cùng nhau đi dạo phố.

Thật trùng hợp là tên tiểu nhị ở khách cư lúc trước Lăng Tiếu dẫn hai nàng chọn phòng ở trên đường gặp hai nàng,thế là tên tiểu nhị nhanh chóng báo tin này cho Hoắc Long Giáo

Lâm Cửu nghe tin thì phái ra 3 vị trưởng lão ra đi bắt Ngọc Hân và Liễu Như,không ngờ nữa ngày sau nghe tin đã để hai nàng chạy thoát đến một khu rừng rậm cách Thành Hoắc Minh 500m.

Nghe tin xong Lâm Cửu phái tất cả người của Hoắc Long Giáo đi đến khu rừng đấy tìm kiếm trên diện rộng.

Không phụ sự kỳ vọng của hắn,ngày hôm qua cuối cùng cũng tìm ra tung tích của hai nàng thế là có cuộc đuổi giết này.

Lại nói đến Lăng Tiếu,hai tháng trước sau khi rời Thành Tây Hồ hắn một đường vừa đi vừa tìm hiểu pháp tắc Thời Không.lúc rảnh thì song tu tăng công lực cho Tiểu Nguyệt.

Đường đi một tháng nhưng vì những việc trên tnên phải 2 tháng sau hắn mới gần tới thành Hoắc Minh.

Lúc này tu vi của hắn đã là Thoát Phàm Cảnh sơ kỳ thần thức thì đã là Thoát Phàm Cảnh trung kỳ.

Đang đi đột nhiên hắn cảm nhận ở xa xa đang có trận đuổi giết,trẻ con thường hay hiếu kỳ thế là hắn phóng thần thức đến xem ai đang đuổi giết có khi lại là mỹ nhân đang bị đuổi giết rồi hắn bay ra làm anh hùng cứu mỹ nhân.


Trời không phụ lòng người,người bị đuổi giết quả nhiên là mỹ nhân không những vậy mà còn hai mỹ nhân.

Nhưng mà Lăng Tiếu thấy được mặt hai người đang bị đuổi giết thì sát khí ngập trời,thu tiểu Nguyệt vào Bảo Hạp hắn nhanh chóng tế ra Hầu Kim Kiếm bay nhanh về hướng đang diễn ra trận truy bắt kia quát to “Vợ của ta các ngươi cũng đám truy giết”

Đúng vậy đây đúng là cuộc truy đuổi của Hoắc Long Giáo nhằm vào Ngọc Hân và Liễu Huệ hai nữ

Hai nàng thấy Lăng Tiếu thì vừa mừng vừa sợ kêu lên “Chồng chạy đi bên Hoắc Long Giáo có một Thoát Phàm Cảnh trung kỳ”

Lăng Tiếu thấy hai nàng như vậy rồi còn quan tâm đến mình không khỏi cảm động nói “Đụng vô các nàng cho dù Nguyên Anh Cảnh ta cũng giết chết,một tên Thoát Phàm trung kỳ cỏn con ta xì hơi một cái là đủ chết không cần lo lắng”

Lâm Cửu nghe vậy đen mặt quát “Vây hai nàng lại,để ta cho hắn biết Thoát Phàm Cảnh sơ kỳ và trung kỳ chênh lệch như thế nào”

Nói xong lấy ra một cái chuông rung lên một cái quát”Mê Âm Chung”

Một Âm thanh ma mị tập trung thẳng vào người Lăng Tiếu vang lên

Linh ling đang đang………


Lăng Tiếu cảm thấy một luồng linh hồn đang bay đến hướng vào linh hồn của mình công kích.

Lăng Tiếu động tâm,hắn tu luyện Thần Hồn Đỉnh Cấp Quyết nếu mà có cái chuông này thì hắn sẽ có khả năng vượt cấp khiêu chiến rồi,nghĩ vậy nhưng hắn cũng nhanh chóng lướt qua một bên nhằm tránh thoát công kích,dù gì hiện tại linh hồn hắn cũng chỉ là Thoát Phàm trung kỳ,biết đâu linh hồn của Lâm Cửu mạnh hơn hắn nên hắn không dám đỡ.

Hắn vừa tránh sang hướng khác thì luồng linh hồn kia cũng chuyển hướng tiếp tụ nhắm hắn công kích.

Lâm Cửu thấy vậy không khỏi ha ha cười nói “tránh né cũng vô ít,đây là thủ đoạn công kích linh hồn nó sẽ chỉ tiêu tan khi đánh trúng mục tiêu thôi,mà đã bị nó đánh trúng thì ngươi chỉ còn con đường chết ha ha”

Lăng Tiếu nghe vậy càng kiên định việc phải lấy”Mê Âm Chung”

HCVVCH

Rất muốn viết nhiều thêm nhưng mỏi tay quá,tối nay viết tiếp.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.