Đọc truyện Phi Duyệt Quân Tâm – Chương 81: Rốt cuộc, hắn lộ vẻ mặt ác ma
“Ai da, nguy rồi, Lão tổ tông vừa ăn quả vải bị nghẹn giữa cổ họng! Hiện tại làm cách nào cũng không phun ra được.” Một gia đinh chạy ở góc hành lang lớn tiếng thét ra, bước chân bối rối. Hắn vừa hô xong cả vương phủ đều náo loạn, mọi người đều chạy đến đến chỗ Lão tổ tông.
Mộc Xuân Phong nghe thấy biến sắc, lạnh lùng nói: “ Hôm nay các ngươi không thể giúp Lão tổ tông phun quả vải ra, tất cả đều chôn cùng.”
Cuối cùng hắn cũng lộ vẻ mặt ác ma.
Tra Tiểu Tân vẫn sợ hãi trong lòng, đôi mắt đen bóng khẽ nheo lại, sau đó nhìn hắn vỗ ngực nói: “Ta có cách giúp Lão tổ tông phun quả vải ra! Nhưng điều kiện là không cho phép ngươi dẫn ta đi gặp hắn cũng không được nhắc đến nửa câu liên quan đến ta.”
Mộc Xuân Phong nhìn nàng, cũng được, mạng nãi nãi quan trọng hơn mạng nàng. Lời nói liền thay đổi dịu dàng hơn: “ Tốt! Bổn vương đáp ứng nàng.” Nói đến đây giọng nói liền thay đồi: “ Nhưng nếu nàng không trị khỏi cho Lão tổ tông, cẩn thận đầu nàng” Nói xong thân mật vỗ đầu nàng rồi đi đến phòng khách, để lại bóng lưng với phong thái tuyệt vời.
Tra Tiểu Tân thấy hắn lúc dịu dàng mỉm cười càng đáng sợ hơn lúc tức giận.
Tra Tiểu Tân run sợ trong lòng, đứng lại chốc lát rồi chạy về phía sau viện.
Bên trong là một đống người đang quỳ, Lão tổ tông ngồi trên ghế Thái sư gương mặt đỏ bừng, nét mặt đau khổ, giữ chặt cổ họng, mắt trợn trắng,tay một lão hạ nhân không ngừng vỗ về sau lưng, sắc mặt lo lắng.
“ Việc đó…việc đó …Ta đến giúp Lão tổ tông phun hạt vải ra” Tra Tiểu Tân nuốt nước miếng cẩn thận nói, ánh mắt không dám nhìn Lão tổ tông.
“Lại đây thử xem đi, cẩn thận một chút! Xảy ra chuyện mới hỏi ngươi thôi!” Lão tổ tông giọng nói không vui, vẻ mặt vội vã.
Tra Tiểu Tân cười nịnh nọt, vội vã chạy đến nên cạnh Lão tổ tông mỉm cười:“Lão tổ tông, lần sau trước khi ăn vải nhớ ngâm qua nước muối, ngâm xong sau đó……”
“Nói nhảm toàn chuyện không đâu! Nói xong nhanh nhanh giúp ta phun vỏ ra!!!” Lão tổ tông nhìn nàng rống to, trên mặt giận dữ.
“Ông không thấy ta đang chuẩn bị sao! Câm miệng!” Tra Tiểu Tân cũng nỗi giận, bị nàng mắng sắc mặt Lão tổ tông càng thêm khó coi, nàng phải chịu đựng, nếu nàng trị không hết sẽ làm cho nàng chết không có chỗ chôn!
“Dùng nước muối ngâm, ngươi sẽ thấy nhiều trùng bò trong quả vải ra, từ từ ngọ nguậy……” Tra Tiểu Tân nói chậm từng chữ, vừa nói vừa chú ý vẻ mặt của Lão tổ tông, quả nhiên, nàng vừa nói xong sắc mặt Lão tổ tông biến đổi, liền nôn mửa. cho nên nàng tiếp tục kể:“Cho nên khi trùng bò ra, tất cả thịt quả vải đều bị trùng gặm hết, nhưng mà không ngâm nước muối cũng không thấy đâu nha, cho nên ông ăn, khi ông cắn quả vải thấy ngọt thật ra hàng trăm con trùng bị răng ông cắn đứt, sau đó……” Lão tổ tông mở to hai mắt nhìn, nữ tử trước mắt vừa giảng giải vừa dùng tay ra hiệu làm buồn nôn, nàng phát hiện mình cũng có cảm giác muốn ói……