Đọc truyện Phi Duyệt Quân Tâm – Chương 154: Chỉ cần động phòng không cần hoa chúc
Thân thể của Tra Tiểu Tân nhất thời run lên,đối với việc lưỡi bị hắn trêu trọc nàng không có sức chống cự đồng thời ánh mắt lại mạnh mẽ liếc mắt một cái: “Nói bậy bạ gì đó, ta làm sao có thể cho chàng chết chứ?”
Nghe được những lời này của nàng Lâu Lan cười khẽ đi đến bên nàng tai chậm rãi nói: “Cho ta ngọc tiên ngọc tử.” Gịong nói khàn khàn mang theo một tia gợi cảm, lay động lòng người. Nhất là giọng nói cợt nhã kia giống như đang đùa giỡn thiếu nữ đàng hoàng, dường như rất xấu xa lại không phải như vậy.
Gò má đỏ ửng một đường tản ra đến bên tai, Tra Tiểu Tân giận dữ nói: “Hư lắm hư lắm!” Hai phấn quả đấm trắng tinh giống như hạt mưa rơi vào lòng ngực giầy gò của hắn.
Lâu Lan buồn cười ra tiếng, ngón tay thon dài lại khuấy trong miệng nàng sâu thêm vài phần, khuôn mặt diễm lệ bỗng dưng để sát vào nàng giọng nói sâu xa “Nếu nương tử muốn cho tướng công hư, thì tướng công liền hư một lần.”
“A! Không cần!” Thấy màn bị hắn kéo xúông.Tra Tiểu Tân nhắm mắt thét chói tai, tim giống như trong cổ họng muốn nhảy ra ngoài.Một hồi lâu,nàng bỗng nhiên thấy im lặng, cảm thấy bất tài vì thế chậm rãi mở mắt ra, chỉ thấy hắn đang dùng miệng cắn đi nút thắt trên y phục của nàng, theo này góc độ nhìn lại, ánh mắt hắn lơ đãng và động tác mềm mại đáng yêu đến trong xương .
“Nương tử, ánh mắt của nàng giống như thiếu nữ mới yêu.” Hắn nâng con ngươi yêu nghiệt nhìn nàng một cái, miệng cắn vào sợi dây bên hông nàng, dùng răng giữ chặt nhẹ nhàng kéo ra, động tác chậm gần như muốn mê hoặc. Hơn nữa giờ phút này y phục cũng rơi đến bả vai lộ ra đầu vai trắng nõn mượt mà, tóc đen nhè nhẹ tản ra ở mặt trên, động và bất động đều là phong tình vạn chủng.
Trời ạ! Tra Tiểu Tân chịu không nổi!Nhìn thấy màn này máu trong người nàng sục sôi, nam nhân làm sao có thể có so yêu nghiệt còn yêu nghiệt hơn nha! ! !
Lâu Lan thấy nàng thẹn thùng vẻ mặt lại say mê ánh mắt càng u ám, nhàn nhạt màu đỏ dục vọng,hắn rất có nhẫn nại đem từng nút thắt trên người nàng và đai lưng toàn bộ cởi bỏ, chưa xong,sau đó cả người còn chống lên phía trên đối diện với nàng, ánh mắt cực nóng.
“Cỡi…cỡi… Xong rồi sao?” Bị hắn nhìn mê hoặc như vậy dường như Tra Tiểu Tân khẩn trương không biết làm sao, giống đứa trẻ.
Quả nhiên,Lâu Lan bị vẻ mặt ngây thơ của nàng làm cho cười thành tiếng.Hắn cúi xuống hôn chặt lên đôi môi đỏ mọng của nàng, giống như ăn kem không ngừng lặp lại động tác mút môi lúc thì buông nhẹ ra tiếp theo thì mút chặt hơn.Tra Tiểu Tân vốn không chịu được hắn dịu dàng dụ dỗ, ngây ngốc hé miệng mặc hắn hái quả tươi ngọt trong đó, lưỡi của hắn linh hoạt đi vào đảo qua mỗi một cái răng của nàng và khoang miệng mềm mại.Sau đột nhiên dùng sức quấn lấy lưỡi nàng kéo dài tới bản thân trong miệng mút lấy, kịch liệt hôn phát ra tiếng “Chậc chậc” đồng thời có dòng nước chảy ra khóe môi bị hắn liếm hết,và có vài tiếng rên rỉ vô tình vang ra.
“… A… Không cởi có được hay không…” Dù bị hôn môi Tra Tiểu Tân vẫn run giọng nói, tay nhỏ bé bắt lấy tay hắn đang cởi tiếp y phục của nàng.
Đuôi lông mày của Lâu Lan nhếch lên một chút cười phong tình vạn chủng, trừng phạt cắn lên đôi môi hồng nhuận của nàng: “Không được.” Nói xong,tốc độ càng nanh hơn, hai ba cái đã đem Tra Tiểu Tân lột sạch trơn,nàng giống như cá trạch đáng yêu cực kỳ.
Hắn vẫn hôn triền miên trên môi hơn nữa ngón tay hắn không ngừng chuyển động, lý trí của Tra Tiểu Tân đều hỏng hết, giống như con mèo nhỏ phát ra tiếng rên rỉ vô lực.
“Nương tử, nương tử…” Hắn dùng giọng điệu dịu dàng gọi tên nàng,tay mơn trớn lên thắt lưng của nàng chậm rãi đi xuống.
Tra Tiểu Tân chỉ cảm thấy ngón tay hắn lướt qua chỗ nào trên thân thể thì chỗ ấy giống như đang nở hoa , không thể động đậy, hô hấp có chút khó khăn : “Không được, không được…”
“Là nơi này không được sao? Có muốn tướng công liền tiến vào?” Hắn cố ý giả bộ không biết còn dùng giọng nói xấu xa nói, cảm nhận được thân thể bé bỏng dưới thân mình nhân không tự nhiên mà vặn vẹo run rẩy, ở nơi đó của hắn trướng đau, vừa dụ dỗ hôn nàng vừa cởi bỏ y phục bản thân.
“A…” Dị vật đâm vào làm nàng đau đến khóc to,tay dùng sức đẩy hắn ra: “Đau chết ta !”
Nàng mãnh liệt phản ứng làm hắn cảm thấy có chút hơi kinh ngạc.Tuy rằng hai người thật lâu không có sinh hoạt vợ chồng, nhưng xảy ra việc như vậy nàng cũng không phải là lần đầu tiên làm sao có thể đau như lần đầu? Nghi ngờ rất nhanh đánh tan, hắn lại nhẹ giọng dụ dỗ.
“Hu hu,Lâu Lan, chàng là trứng thối, đau chết ta , mau đi ra…” Tra Tiểu Tân khóc một chút ngừng một chút, khuôn mặt nhỏ nhắn toàn bộ đỏ hồng,con ngươi sáng bóng chứa hơi nước, ướt sũng , giống như con nai con đáng yêu.
Lâu Lan dồn tất cả độ nóng toàn bộ tụ tập tại hạ thân, mồ hôi dọc theo gương mặt tuấn mỹ của hắn không ngừng rơi xúông, đôi môi đỏ mọng cũng đóng mở, không ngừng hôn môi liếm nước mắt trên mặt nàng nói giọng khàn khàn: “Ngoan, đợi thêm một chút được chứ?” Bàn tay nhẹ nhàng trấn an da thịt trắng nõn của nàng.
“Một chút?” Nghe được một chút Tra Tiểu Tân ý loạn tình mê tâm trí chậm rãi mê hoặc, ngây ngốc gật đầu: “Thì một chút.”
Hắn không lên tiếng nở nụ cười, đột phá chướng ngại tiến nhập nàng, thời khắc tiến vào đó hai người đồng thời hét to thành tiếng.
“Chàng xấu quá !”
“Nàng là xử nữ? !”
Ngay sau đó hai tròng mắt nhìn chặt lấy đối phương, động tác không thể ức chế của Lâu Lan đột nhiên dừng lại,hai tay chống ở bên người nàng, hơi nước như sương dài nhỏ lên người nàng, có ngạc nhiên và nghi hoặc. Nàng đem lần đầu tiên là cho bản thân , thế nào lại có lần đầu tiên ? !
Tra Tiểu Tân cảm nhận được hắn còn ở trong thân thể mình, vừa tức vừa thẹn vừa giận, tức giận mắng: “Nói nhảm! Ta đương nhiên là lần đầu tiên! Ta lần trước có nói với chàng ta không phải là An Ninh, ta là Tra Tiểu Tân! Chàng lại không tin…” Càng nói càng oan ức, nói đến câu sau thì lại khóc lên: “Hu hu, hiện tại tốt lắm rồi a, hu hu…”
Nghe xong lời của nàng Lâu Lan suy nghĩ hỗn độn, hắn ôm chặt lấy nàng không ngừng hôn môi an ủi: “Ngoan, đừng khóc, đừng khóc.” Đồng thời trong lòng khiếp sợ kinh ngạc, chẳng lẽ lời nàng nói là thật sự? Nàng đến từ một nơi khác, nàng không là An Ninh, nàng là Tra Tiểu Tân… Nhìn chăm chú vào gương mặt xinh đẹp trước mất, giống nhau như đúc, chỉ là lại nhớ đến, quả thật nàng sau khi hôn mê tỉnh lại và trước đó hoàn toàn không giống nhau.
Tra Tiểu Tân thấy hắn chau mày suy tư cho rằng hắn hối hận , trong lòng lại khổ sở lại thương tâm, dùng sức đẩy ra hắn: “Ta không phải là An Ninh của chàng, chàng muốn đi tìm nàng thì đi tìm đi…” Tim cũng cho hắn,người cũng cho hắn, hiện tại hắn lại hối hận ? ! Nàng đối với việc này mà nói cảm thấy bị sỉ nhục.
“Nàng không phải là An Ninh của ta.” Hắn nhìn nàng nói, thân thể dưới thân giãy giụa bắt đầu yên tĩnh, nàng trợn to mắt đẫm lệ nhìn hắn, nước mắt không ngừng, có bất an không yên.Ngón tay trắng nõn dịu dàng một chút sờ lên môi,lông mày, mắt: “Nhưng nàng là Tiểu Tân của ta.” Ánh mắt và lời nói kiên định, giống như giữ bình tĩnh làm nàng có thể an tâm.
“Thật sự sao?” Nàng vẫn nhỏ giọng khóc nức nở , giống như đứa trẻ.