Phép Thuật Nguyên Thủy

Chương 115


Bạn đang đọc Phép Thuật Nguyên Thủy: Chương 115

Chương 115
hế nhưng Masa ko đi lâu như Cat tưởng, 2h17phút đêm, tên nguyên soái của quân đội mcr trở về, mặt mày sa sầm như vừa bị mất báu vật gia truyền. Manist vứt cuốn sách đang đọc sang một bên, đứng phắt dậy và hỏi:
– ‘sao rồi hả anh’?
– ‘tuyệt vời. – Masa cười mỉa mai – Rury đã đưa đc Nhà vua nhỏ về lãnh địa nhưng ko thể coi sóc nổi một đứa nhóc chưa đầy 20 ham chơi nên để lạc nó ở giữa chợ rồi chẳng tìm thấy đâu cả. giờ thì chúa tể hắc ám đã nổi điên lên rồi, ko có thức ăn, người sói bị Xeza đẩy lùi cả chục km ra khỏi cổng thành Zoo, Thành Xezata theo đó mà chống cự quyết liệt ko kẽ hở, ông ta đòi Lãnh địa phải ngay lập tức đưa Nhà vua nhỏ tới dốc Elen nếu ko sẽ phát động chiến tranh với mcr.’
Masa bật ra một tràng cười nhạt nhẽo thể hiện sự khinh bỉ, chán chường trong khi Manist lẩm bẩm cái gì đó nghe như: lạc giữa chợ ư, làm ăn kiểu gì vậy. nguyên soái đứng thẳng người để Cat cởi áo choàng, tháo dây lưng và kiếm ra, tiếp tục nói đều đều:
– ‘Nhà vua của chúng ta thì sao…. Sau khi nhận đc tối hậu thư, Nhà vua ngay lập tức ra lệnh cho Rury rút quân khỏi cổng lớn ko kiểm tra ko tìm kiếm gì nữa. thế là hết, giờ thì chẳng biết Nhà vua nhỏ có còn ở trong lãnh địa nữa hay đã theo đoàn thương nhân ra ngoài rồi. rõ ràng ông ta ko muốn giao con mình vào tay chúa tể hắc ám mặc dù đứa nhóc đó là mầm mống tai hoạ.’
Cat ko nhịn đc, bật ra một tiếng thở mạnh vì kiềm chế nụ cười chế nhạo. Masa trừng mắt:
– ‘cái gì’?
Cat nhún vai, treo áo và kiếm lên rồi nói nhỏ khi cảm nhận đc cái nhìn soi mói sau lưng:
– ‘biết nó là mầm mống tai hoạ rồi sao còn rước về, cứ kệ xác nó ở bên ngoài, cứ nuôi dạy hoàng tử nhỏ như một Nhà vua, nếu cần thiết thì cấm cửa đừng cho nó về lại Lãnh địa nữa. khi sự tồn tại của nó ko đc người ta nhớ tới, khi hoàng tử nhỏ khôn lớn đủ sức gánh vác lãnh địa thì bàn bạc, thoả thuận hay choảng nhau cũng đâu có muộn.’
– ‘nói thì dễ – Masa chép miệng – nhưng vấn đề chính ở đây là việc ‘nuôi dạy hoàng tử nhỏ như một Nhà vua tương lai’, lũ vớ vẩn ủng hộ Nhà vua nhỏ ko cho phép hoàng tử đc sống ở cung điện giành cho đức vua tương lai, từ đó mà xung đột mới nổ ra, từ đó mà tạo ra cái sự kiện chưa bao giờ xảy ra trong lịch sử: ‘ép nhường ngôi’. Nhưng chưa bao giờ xảy ra ko có nghĩa là ko bao giờ xảy ra. Ta ko tin rằng ta ko thay đổi đc lịch sử với sức mạnh hiện có của mình’.
Tự tin quá đấy tên nguyên soái kiêu ngạo, thậm chí ngươi còn chẳng nhận ra kẻ mà ngươi khao khát lấy mạng đang đứng sờ sờ ngay trước mặt ngươi đây thì nói gì đến chuyện ép nhường ngôi. Hoàng tử mới sinh thì biết chuyện gì, biết ngai vàng là cái gì? Chính các ngươi mới là mầm mống tai hoạ, mầm mống chiến tranh khi cứ nhặng xị làm loạn lên như vậy. Cat mỉm cười, nụ cười lạnh lẽo chế nhạo:
– ‘giờ thì sao, ko có Nhà vua nhỏ trong tay thì thoả thuận như thế nào với chúa tể hắc ám đây?’
– ‘em đang nói gì thế – Manist chen vào – dù có Nhà vua nhỏ trong tay thì chuyện giao nó cho chúa tể cũng là bất khả thi. Dù Masa có muốn đi chăng nữa, dù những kẻ ủng hộ chúng ta cũng muốn thế nhưng đâu phải cứ muốn là đc. còn thể diện, còn uy danh, còn tín ngưỡng và sự tôn thờ với dòng máu hoàng tộc nữa chứ, làm gì có chuyện chấp nhận đưa Nhà vua nhỏ đi làm con tin.’
Cat từ từ ngồi xuống ghế:
– ‘anh nói thì hay lắm, nào là thể diện, uy tín…. Chiến tranh ư, đc thôi, dù chiến tranh với người sói hay thậm chí với Vương quốc nguyên thủy thì chúng ta vẫn sẽ trụ đc, vượt qua và sống sót. Nhưng còn sống thì sao? Lãnh địa mcr rộng lớn thế này nhưng có bao nhiêu chiếu binh, bao nhiêu người có khả năng tự vệ, bao nhiêu người có thể đánh nhau với người sói, bao nhiêu kẻ sống sót đc nếu người sói phá đổ cổng chính tràn vào giết chóc?…. cứ 50 mcr thì có một chiến binh. Một, bảo vệ 49. nếu cả 3 chúng ta còn sống sau cuộc chiến thì có 147 dân thường phải chết bao gồm cả người già, phụ nữ và trẻ em…..’

Manist trừng trừng nhìn Cat, há miệng ra rồi ngậm miệng lại ko nói đc câu gì. Cô cười nhạt:
– ‘sao nào? mảnh đất của chúng ta, thần dân của chúng ta, giang sơn của cha ông ta, đặt lên bàn cân mà bên kia là Nhà vua nhỏ, ko có lý do gì để giữ lại đứa trẻ đó rồi khiến áu nhuộm đỏ đất đai. Giao nó cho chúa tể hắc ám là quyết định hợp lý nhất’.
Manist cắn răng, tay nắm chặt run lên bần bật, mắt đảo liên hồi vì bức xúc nhưng ko thể tìm ra lý lẽ để cãi lại lời Cat. Rồi bất ngờ, Masa phá lên cười, tiếng cười vang vọng trong căn phòng chập chờn ánh nến:
– ‘ nói hay lắm, giống như đọc đc suy nghĩ của ta vậy…. quả là ‘tương đồng’.’
Cat ko cười, Masa cũng nghĩ như thế ko phải là chuyện đáng ngạc nhiên gì, hắn là kẻ chỉ huy, kẻ có tầm nhìn bao quát rộng lớn, đương nhiên làm việc gì cũng phải nghĩ cho lợi ích của gia tộc trước đã, dĩ nhiên hắn sẽ chấp nhận hi sinh Nhà vua nhỏ vì Lãnh địa nhất là khi Nhà vua nhỏ đã bị nguyền rủa. điểm này hắn khá giống Xeza. nhưng như thế ko tốt đâu, ngươi càng muốn gạt bỏ thứ gì thì thứ đó càng đeo bám, ám ảnh ngươi mà thôi.
– ‘vậy a định sẽ làm thế nào?’
Masa thôi cười, trầm ngâm vuốt trán:
– ‘trước tiên Nhà vua sẽ cho người tới dốc Elen thương lượng về chuyện Nhà vua nhỏ đã thất lạc một lần nữa, sau đó tuỳ phản ứng của chúa tể hắc ám mà hành động’.
Đó là điều đương nhiên và ko phải thứ Cat muốn nghe. Masa thật khôn khéo, hắn ko nói cái hắn muốn làm mà chỉ nói ra việc Nhà vua sắp làm, cái việc ai mà chả biết. nhưng nghe chừng tên này ko hề có suy nghĩ rằng sẽ dựa vào Vương quốc nguyên thuỷ để chống lại người sói, cũng ko định giúp đỡ Vương quốc nếu họ gặp khó khăn… hắn là kẻ đang đi ngược lại giao ước của tổ tiên với Thuỷ tổ, mà nếu hắn có ý định đen tối khác như chống lại Vương quốc nguyên thuỷ thì quả thật hắn đang chống lại ý nguyện của Thuỷ tổ. có thể Cat đã suy nghĩ quá nhiều chăng….một nguyên soái quân đội mcr, kẻ nắm trong tay quyền lực điều khiển nửa quân đội của lãnh địa thì phải rõ hơn ai hết hậu quả của việc chống lại những giao ứơc từ thuở sơ khai chứ. Chẳng nhẽ hắn dại dột đến mức phạm sai lầm đó trong khi biết rõ rằng hậu quả sẽ thật khó lường…biết đâu đấy, một kẻ kiêu ngạo, tự phụ ếch ngồi đáy giếng có thể làm nên những chuyện điên rồ cũng nên. Cat với cuốn sách đang đọc dở, gián mắt vào đó nhưng ko tập trung chút nào. ở bên cạnh Masa giống như ngồi trên lưỡi dao vậy, nhưng cũng thật dễ dàng nếu muốn tiếp xúc với những kẻ chống lại Nhà vua nhỏ. Tìm hiểu xem bọn chúng đã, đang và sẽ làm gì cũng ko phải chuyện khó, nếu cần thiết Cat sẽ xử lý hết bọn vớ vẩn làm ô uế danh dự của gia tộc Curytanus vì thất tín, ko có ngoại lệ, kể cả Masa. Nhưng phải từ từ vì tên nguyên soái kia khôn ranh như ma xó ấy, bất cứ hành động sơ sẩy nào cũng có thể dẫn đến hậu quả khôn lường.
Lui dừng lại thở dốc, sống rồi….. ôm lấy một bên hông đau rần rật vì phải chạy quá nhiều, quá nhanh trong một thời gian quá ngắn, cậu nhìn đồng hồ. 3h sáng, cậu đã chạy suốt 3 h đồng hồ kể từ khi ra khỏi lãnh địa mcr chết tiệt đó, nơi mà phép thuật biến mất như chưa từng tồn tại, thậm chí ngay cả khi đã ra khỏi chỗ đó rồi, phải lâu, lâu lắm Lui mới cảm nhận đc sự trở lại của phép thuật trong con người mình. hít một hơi dài, mcr lai thăng thiên về thẳng doanh trại quân đội thành Zoo, rơi ở bên ngoài và đi bộ vào trong. Xeza vẫn chưa ngủ, phòng lãnh chúa con trên đài chỉ huy vẫn còn sáng đèn và Lui khó chịu nhận ra rằng ngoài Xeza ra vẫn còn một người không đc mong đợi ở đó, Sandra Luss, vị nữ tướng tài giỏi kinh khủng của thành Zoo. Lui nhảy cóc lên cầu thang, bực bội lướt nhanh tới gõ cửa ko đc nhẹ nhàng cho lắm và đi vào. Xeza đang ngồi trên ghế bành, cốc café đã nguội lạnh để trên bàn còn Sandra đứng bên cạnh ko giống như vừa mới đến. Xeza nhìn Lui một cách lơ đễnh và nói như đang trong cơn buồn ngủ:
– cậu đấy à, có chuyện gì sao?
– Cũng ko có gì nhiều, sao cậu còn chưa đi ngủ?
Lui bước vào bên trong, chỉ nhếch mép đáp lại cái gật đầu chào hỏi của Sandra rồi đi thẳng tới tủ rượu, lôi chai rượu nhẹ nhất ra tu một hơi dài. Xeza trả lời bâng quơ:
– mình đang đợi Rai….đi mãi chẳng thấy về.
Xeza đúng là một tên diễn viên hạng nhất, Lui tu thêm một hơi nữa. xem cái cách cậu ta nói kìa ‘cậu đấy à, có chuyện gì sao?’, rõ là xảo quyệt trong khi chính Xeza đã sai Lui trực tiếp tới Lãnh địa mcr để thăm dò tin tức. hẳn là giờ lãnh chúa con đang sốt ruột gần chết, mong Rai tới thật nhanh và tống khứ bà Sandra kia đi để hỏi cung Lui đây mà. Cậu còn lại gì cái vẻ điềm tĩnh giả vờ như bầy trời bình yên trước cơn bão kia nữa.
– đợi Rai làm gì? Có chuyện gì mà phải cần đến hai người quan trọng lận?

Lui ko chắc lắm khi nói ‘hai người quan trọng’, Rai thì rõ ràng là vô cùng quan trọng rồi, nhưng Sandra thì chắc gì. Xeza lẩm bẩm:
– có tin tình báo nói rằng trông thấy “con quỷ” ở thành Gôn.
ồ, vậy là Xeza định sai hai người này đi lấy mạng “con quỷ” ư? Thật là thú vị. Lui khó chịu khi thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Sandra vì Xeza trả lời mọi câu hỏi của Lui dù thông tin đó là tuyệt mật. ngạc nhiên cũng đừng có để lộ thái quá ra ngoài như thế kia chứ. Rõ ràng Lui biết Sandra là một nữ tướng tài giỏi xuất chúng nhưng cậu vẫn ko thể ngăn mình chán chường khi trông thấy cô ta vì nó nhắc cho cậu nhớ tới Catarina. Thật khó chịu khi mà Xeza sử dụng một đứa con gái bốc lửa giống Catarina bên cạnh trong khi Cat của cậu đang phải chịu đựng – chẳng biết những chuyện tồi tệ gì – trong cái lãnh địa mcr lạnh lẽo đó nữa. có tiếng bước chân vội vã vang dội ngoài hành lang, Rai mở cửa vào phòng mà ko thèm gõ cửa, cúi chào Xeza và nói nhanh:
– đúng như cậu dự đoán…..
Cái gì đúng như Xeza dự đoán? Lui chào Rai, nhìn sắc mặt anh ta và đoán chừng rằng Rai đã hoàn toàn bình phục. Xeza gật đầu:
– chuyện đó để sau. Giờ cậu đi cùng với Sandra tới thành Gon đi, có thông tin báo rằng “con quỷ” hiện đang ở đó. Ko cần nương tay, cứ giết hắn đi.
Rai gật đầu cười nhẹ:
– lần nào cậu cũng nói thế nhưng hắn vẫn trốn thoát, hắn còn cao số lắm và những nỗ lực của chúng ta chỉ càng khiến cho dã tâm điên cuồng của hắn thêm mãnh liệt mà thôi.
– Anh cảm thấy ko khoẻ à?
Lui cắt ngang khi thấy Xeza đang định nói gì đó, Rai nhìn sang đàn em của mình, mỉm cười, nụ cười phản phất cái gì đó buồn buồn. có chuyện ko hay rồi…. lần nào Lui trông thấy vẻ mặt đó, ánh mắt đó cũng sẽ có hoặc đã có những chuyện ko hay sảy ra khiến Rai bị tổn thương sâu sắc. anh ấy luôn rất lạc quan vì thế những khi Rai trở nên bi quan thế kia thì hẳn phải có chuyện gì đó rất nghiêm trọng. nhưng trước mặt Sandra, Lui ko tiện hỏi, hình như Xeza cũng thấy như thế, lãnh chúa con nói:
– hai ngươi nên đi ngay đi, nhớ cẩn thận đấy.
cả hai lặng lẽ cúi chào và rời đi……
đưa bàn tay rồng lên phong toả căn phòng lại, khuôn mặt Xeza lập tức biến đổi, cái vẻ lơ đễnh ngái ngủ giả vờ như chưa hề tồn tại nhường chỗ cho khuôn mặt cau cau, đôi mắt sáng quắc lên tia nhìn tinh anh thấu đáo:
– thế nào rồi?

Xeza đây rồi. Lui nói một tràng:
– bọn họ phát thẻ kiểm tra trước khi vào lãnh địa mà ko hề nghi ngờ gì về việc mình có phải là mcr hay chỉ là một kẻ lai căng, có lẽ những trường hợp lai mcr ko phổ biến nên chả quan trọng. dân chúng đồn ầm lên rằng quân đội viễn chinh đang tìm kiếm Nhà vua nhỏ trong chính Lãnh địa mcr, điều đó cũng đồng nghĩa với việc Rury đã để sổng Cat ngay sau khi vào lãnh địa. lạ lắm phải ko? Với phép thuật của Catarina thì muốn trốn cũng ko phải là chuyện khó nhưng nếu trốn thì phải trốn trước khi vào đến Lãnh địa mcr chứ, tại sao vào đến đó rồi mới trốn? sau đó thì ra kiểu gì? Trong cả tuần kể từ sau khi Rury để sổng Cat, ông ta đã xin Nhà vua cho lục soát toàn bộ Lãnh địa, tìm từng nhà một, giữa ban ngày nhưng ko thấy. dĩ nhiên là ko thể thấy rồi, chỉ cần một ám thị đơn giản Cat sẽ thoát khỏi tầm mắt của bọn họ ngay, sao họ ko nghĩ ra điều đó mà thôi cái trò phô trương đó đi? Lạ lùng hơn nữa, đêm nay người của Rury dàn trận tại cổng lớn để kiểm tra những kẻ không có thẻ nhưng đang giữa chừng lại ra lệnh thu quân về, sau đó quân đội viễn chinh của Rury xé đôi, ông ta đưa theo người trở về hoàng cung còn một nửa kia rời Lãnh địa đi về phía đông, có thể là tới dốc Elen.
Xeza gật gù, ngồi lặng đi hồi lâu chẳng nói chẳng rằng. Lui hỏi:
– mình ko biết chuyện gì mà cậu biết phải ko?
– Catarina…..cô ấy ko muốn về….
Tóc gáy Lui dựng ngược lên, miệng há hốc ra muốn nói rằng ‘ko phải thế đâu’ nhưng ko tài nào thốt nên lời. Nhà vua nhỏ, kẻ duy nhất có phép thuật trong cả lãnh địa rộng lớn như thế, nếu muốn về thì chả khó khăn gì, chỉ cần vài bùa đơn giản khiến cho ko ai trông thấy hay ngửi thấy mình và chờ cho đến khi cổng mở ra. Cũng có thể chẳng cần chờ cổng mở, cứ dùng bùa lốc bốc chính bản thân mình qua bức tường bao cao chọc trời đó là ra đc khỏi lãnh địa mcr. Cũng có thể ko cần phức tạp như vậy, cứ thăng thiên thẳng về là đc. Vậy sao Cat ko ra…. Ko muốn về ư? Tại sao? Cat yêu Xeza cơ mà….
Lui lắp bắp:
– hay đã có chuyện gì ko hay xảy ra rồi?
– chuyện gì ko hay chứ? Có lẽ trở về mảnh đất quê hương dòng máu mcr trong người cô ấy mới trỗi dậy. sinh ra dưới tiếng chuông vàng thì nhất định sẽ trở thành vua, biết đâu về đó rồi, khát vọng làm vua của Cat mới trở nên sôi sục….đến nỗi quên luôn chuyện trở về….
Lui im lặng. phải rồi, Xeza cũng hiểu Cat rõ như Lui vậy, cậu ta cũng biết một Catarina Luss bình thường sẽ ko đời nào chịu rời xa người mình yêu thương, nếu có thì điều đó chứng tỏ Cat đã ko còn là Cat nữa, giờ thì cô ấy đã trở thành Nhà vua nhỏ của lãnh địa mcr rồi.
– còn gì nữa ko?
Xeza hỏi, có vẻ như chỉ hỏi cho có chứ chả chú tâm nữa nên Lui cũng trả lời bâng quơ:
– còn đấy, có một chuyện đặc biệt gây xôn xao cả tuần qua ở lãnh địa mcr, người ta đồn rằng người của Masa đã hạ đc một con Vuvuji-a nổi điên để bảo vệ nhà thờ Thuỷ tổ.
– gì? Người? 1 người ấy à?
Xeza nhướm mày. Lui hơi ngạc nhiên:
– ừ, một người. hình như tên là Serina Curytanus thì phải, có lẽ có họ hàng dây mơ rễ má gì đó với Masa. Có gì đáng ngạc nhiên đâu, một mcr ko thể hạ đc một con Vuvuji-a à?
Xeza nhún vai:
– Serina….cô ta thế nào?

– À…. – Lui đảo mắt nhớ lại – như mọi mcr khác, tóc đen, mắt xanh….đc gọi là ‘tiểu mĩ nhân’….
Xeza đứng phắt dậy, mắt đảo như rang lạc trông không khác gì một tên động kinh. Lui sợ hãi lùi lại:
– Xeza….cậu ko sao đấy chứ? Cậu biết cô ta à?
– Đó….đó chẳng phải là Catarina sao?
Lui chậm rãi tiến tới, đặt hai tay lên vai Xeza, ấn cậu ta ngồi xuống:
– trông cậu ghê quá, khẳng định thế có vô căn cứ quá ko, sao phải hốt hoảng như thế?
Xeza cắn môi, mặt càng lúc càng trắng bệch ra, cậu ta lắp bắp:
– trong khẩu ngữ mcr, ‘tiểu mĩ nhân’ là từ dùng để chỉ những đứa trẻ mới lớn xinh đẹp đấy.
– mình biết, thì sao?
– Thì sao ấy à – Xeza kinh ngạc thốt lên – Lui, cậu đã bao giờ thấy một con Vuvuji-a chưa? Con người sợ hổ báo, phù thuỷ sợ rồng, mcr sợ Vuvuji-a. nhưng con người vẫn có thể tay không đánh đc hổ báo nếu đc huấn luyện, phù thuỷ vẫn giết đc rồng nếu phép thuật cao cường nhưng mcr chưa bao giờ chiến thắng đc Vuvuji-a trưởng thành. Nếu giả sử có một mcr hiếm hoi nào đánh lại đc Vuvuji-a thì đó là bởi vì mcr đó đã khiến con Vuvuji-a thấy đc sức mạnh, khâm phục sức mạnh đó và tự nguyện đầu hàng mà thôi. Những mcr như thế vô cùng, vô cùng hiếm hoi và thường rất rất nổi tiếng trước đó vì hoạt động này khác, đồng thời tuổi thọ cũng là một con số rất đáng nể. Serina ư? Cậu đã từng nghe cái tên này trước đó chưa? Một con nhóc mới lớn ko thể hạ đc một Vuvuji-a nhưng một con nhóc mới lớn có phép thuật thì có thể đấy….
Lui há miệng gật gù:
– a….. vậy chẳng phải có manh mối về nơi Cat có thể đang ở hay sao….
– ừ. Cậu nên hi vọng rằng Serina ko phải là Cat đi, nếu cậu biết Masa là một kẻ như thế nào thì trông cậu sẽ còn điên hơn cả mình nữa kia.
Lui cười nhạt:
– sao chứ? Masa chẳng phải là nguyên soái quân đội mcr à, thống lĩnh một nửa quân đội… ôi trời ơi, thuộc phe chống đối Nhà vua nhỏ….
– Và cầm đầu cuộc điều động lính đánh thuê phục kích để giết chết Cat khi còn nằm nôi.
Lui quỳ luôn xuống sàn hoang mang suy nghĩ. Xeza hớp một ngụm café nguội lạnh và nói nhẹ:
– chắc cậu vẫn ko quên câu chuyện về mẹ ruột của cậu chứ? Công chúa Kotaru người đã đc chỉ định làm vua khi mà cho đến thời điểm công chúa gần trưởng thành vẫn ko có đứa trẻ nào đc sinh ra dưới tiếng chuông vàng, vị hôn phu của mẹ cậu, kẻ đã tuyên án tử hình cho cha con cậu chính là Masa. Vì hắn mà mẹ cậu mới phải chết nhưng trong mắt cả cộng đồng mcr và tầng lớp thống trị thì Masa chỉ là một nạn nhân tội nghiệp của sự phản bội do mẹ cậu gây ra. Nếu Cat đang ở gần Masa thì rắc rối lớn rồi đó.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.