Phép Thuật Nguyên Thủy

Chương 110


Bạn đang đọc Phép Thuật Nguyên Thủy: Chương 110

Radic rảo bước nhanh qua khoảng sân rộng của doanh trại thành Zoo, tiến về đài chỉ huy. Cảm ơn Thuỷ tổ vì kiến trúc của các doanh trại giống hệt nhau nên ko cần phải tìm kiếm cũng biết đài chỉ huy ở chỗ nào, chứ nếu ko giờ này Radic chắc chắn là mình sẽ lạc ngay vì tâm trí đang bấn loạn. sinh ra và lớn lên mà ko có mẹ, sống cùng người cha lạnh lùng bận rộn khiến tuổi thơ tẻ nhạt, tâm hồn méo mó. Học hành chỉ để vượt qua Catarina Luss, cố gắng lấy điểm cao tất cả các môn chỉ để cha ko phàn nàn khi cầm bảng điểm, ko sở thích, ko thói quen, ko ước mơ, ko hoài bão…. Lúc nào cũng thua xa Lui, lúc nào cũng nhìn Cat bằng ánh mắt ghen tỵ. tại sao hai người bọn họ có thể học hành với niềm đam mê, niềm vui và hạnh phúc như vậy? tại sao bọn họ có thể phát triển bình thường, quấn quýt lấy nhau khi mà gia cảnh hoàn toàn trái ngược như vậy? sao Radic ko thấy vui ko học, sao cậu ko thể có đc mục tiêu, ko thể có nhiệt huyết như cái mà cậu thấy trong mắt Catarina sau khi cha cô ấy chết, hoặc tưởng rằng đã chết?
Đi nhanh lên cầu thang, Radic thấy hơi khó thở. Lúc nào con bé đó cũng gây ra những rắc rối khó ngờ, lúc nào cũng khiến người ta ghen tỵ, lúc nào cũng làm người khác phải lo lắng. ko có lấy một thứ gì đáng để bám vào mà sống, tuổi trẻ nông cạn đã thúc Radic tự đặt ra ình một lý do vô lý để cố gắng: đuổi theo Catarina và vượt qua cô ta ở mọi mặt. vâng, có thể với ai đó thì đây thật là một điều ngớ ngẩn nhưng đối với Radic, kẻ ko có bất cứ sự bình thường nào trong suy nghĩ thì cho rằng cái ngớ ngẩn đó chính là bước ngoặt của cuộc đời mình. Cat bị tống vào quân đội Thành Xezata, Radic xin cha quăng mình vào đội mật thám quân đội miền Tây để làm việc, trau dồi kinh nghiệm. ở đây, cậu chợt nhận ra rằng nếu ko có Catarina, nếu ko có những ngày tháng tuổi thơ ganh ghét lẫn nhau, cố sống cố chết để học cho bằng đc những gì Catarina biết, làm cho bằng đc những gì Catarina làm thì có lẽ Radic đã chết trong tay lũ phù thuỷ hắc ám rồi. bị bắt bởi một kẻ vô hình mà mãi sau này mới biết đó là “con quỷ”, bị lột sạch ký ức, bị tra tấn giã man nhưng lạ thay, Radic vẫn ko chết, ko chết và ko thể chết đc khi mà mục tiêu của cậu ta vẫn còn sống, vẫn đang lớn lên, mạnh lên từng ngày trong doanh trại quân đội xa vời nào đó ở Thành Xezata.
Băng qua hành lang, Radic rảo bước tới căn phòng mà cậu nghĩ sẽ là nơi Xeza dùng để họp hành.
Thoát khỏi nhà tù Một chiều, thoát khỏi cái địa ngục trần gian đó, Radic thay đổi. cậu nhận ra rằng quân đội Miền Tây, nơi mà những kẻ trong bộ máy đầu não cũng chẳng khác gì bọn tội phạm bên ngoài ko phải là chỗ dành cho cậu, ko đáng để cậu phải phục vụ, ko đáng để hi sinh xương máu khi mà chúng sẵn sàng hi sinh tính mạng của cậu cho địa vị của chúng chứ ko phải vì lợi ích chung. Radic nghĩ cách để thoát ly khỏi đó, cậu đề nghị cha đưa mình vào Vương quốc nguyên thuỷ. Lạ lùng thay, cha cậu đã đồng ý ngay mà ko thắc mắc gì, đưa Radic vào Vương quốc cho đợt huấn luyện cận vệ đặc cách do hoàng tử Calas đỡ đầu. Vương quốc nguyên thủy, nơi Catarina đang sống và làm việc, Radic lại tiếp tục đuổi theo cô bé.
Dừng lại trước cánh cửa, cậu gõ nhẹ lên đó và chờ đợi.
Chạm mặt Catarina Luss tại nhà Xeza, ngạc nhiên vì chỉ trong 2 năm cô ta đã kéo giãn khoảng cách xa đến như vậy nhờ kho kiến thức khổng lồ tích luỹ đc trong đầu, Radic cay cú, xấu hổ và tức giận với chính bản thân mình. cậu đâm đầu vào học như kẻ mất trí và ko thể ngờ đc chỉ sau vài tuần vào Vương quốc, cậu đc gọi tới doanh trại quân đội Thành Xezata lúc nửa đêm để gặp một người gọi là ‘Tư lệnh’. Rafael Leo Santo, Tư lệnh của đội quân bí mật – một tổ chức tuyệt mật gồm đủ mọi thành phần, đủ mọi tầng lớp trong Vương quốc hoạt động với nguyên tắc đặt lợi ích của lãnh chúa, tân lãnh chúa và Thành Xezata lên hàng đầu. Radic ko hiểu bọn họ là gì, cậu chưa kịp hiểu cái tổ chức đã mời mình vào đó, chỉ biết rằng họ chỉ chấp nhận những kẻ có sức mạnh đột biến, có tư chất hơn người, thế là Radic đồng ý. Cho đến khi bước lên bục làm lễ tuyên thệ Radic mới biết vì sao những con người kia chẳng cần kiểm tra nhân cách và quá khử của cậu, thật trớ trêu, vì lời thề trung thành là thề trên mạng sống. nếu Radic có ý phản bội, có hành động đi ngược với lợi ích của lãnh chúa và Thành Xezata thì cậu sẽ chết ngay lập tức. vậy có nghĩ là, một khi cậu còn sống tức là cậu còn trung thành. Sự sợ hãi chỉ đeo đuổi tâm trí Radic những ngày đầu mới ra nhập, ở tổ chức, người ta ko cần biết cậu là ai, ko cần biết tính cách cậu như thế nào, làm việc thì cộng tác, về họp thì báo cáo, nhận lệnh trực tiếp từ đội trưởng, ko tranh luận, ko bất mãn. Và một điều khiến cho Radic thực sự thoải mái trong lòng, cảm thấy như mình đc sinh ra một lần nữa là người ta tuyệt đối tin tưởng cậu, tuyệt đối tin tưởng lẫn nhau, dĩ nhiên bởi vì sự dối trá đồng nghĩa với cái chết. họ ko cần biết cậu làm thế nào, ko cần biết nội dung chi tiết ra sao, chỉ cần nhiệm vụ đc hoàn thành, thế thôi. Một lần nữa đuổi theo Catarina Luss khiến cậu có đc cuộc sống mới, tốt đẹp hơn. ở đây, Radic gặp Rai, người anh song sinh thất lạc từ khi mới chào đời, bàng hoàng khi biết đc quá khứ đau khổ mà Rai phải vượt qua, tự thấy mình vẫn còn may mắn, Radic bắt đầu đi đúng quỹ đạo.
Cậu ta vẫn chưa hay biết gì về lời tiên tri, về số mệnh của mình.
Cánh cửa từ từ mở ra, Radic đi vào phòng, chào Xeza và sững lại. đứng bên cạnh Xeza ko phải là Catarina như mọi lần mà là một nữ tướng khác, người này cậu chưa bao giờ gặp: tóc đen, mắt xanh, khuôn mặt khá xinh đẹp và sắc sảo, có vẻ lớn tuổi hơn Xeza, đặc biệt giống Cat và có một thân hình vô cùng, vô cùng bốc lửa. Radic thấy bụng thót lên một cảm giác khó chịu vô cớ. Xeza giới thiệu:
– Radic Bruno, tướng 1 sao ngoài Nguyên lão viện thành viên đội quân bí mật hoạt động tại Thành Nguyên Thuỷ; Sandra Luss, tướng 2 sao ngoài Nguyên lão viện, thành viên đội quân bí mật hoạt động tại thành Zoo. Vì lĩnh vực hoạt động của hai người hoàn toàn khác nhau nên tôi nghĩ hai người chưa từng gặp nhau. Radic – Xeza nhìn cậu – Sandra là Drulvias (người chuyên nhận nhiệm vụ ám sát, nhận lệnh trực tiếp từ Tư lệnh, thuộc hàng cao cấp trong đội quân bí mật, có bề dành hoạt động ít nhất là 5 năm, đạt đc nhiều chiến công, sẽ đc chỉ định thay thế đội trưởng nếu một trong số những đội trưởng bị thương nặng đến mức tạm thời ko thể chiến đấu đc).
Radic cúi chào, sự bực tức vô cớ trong lòng dâng cao hơn một chút. Họ Luss ư? Phải rồi, tất cả những người tóc đen trong Vương quốc đều là người của dòng họ Luss nhưng có nhất thiết phải giống Catarina đến thế ko?
– cậu là em song sinh của Tướng Rai?
Sandra tiến đến, chìa tay ra, Radic gật đầu mỉm cười lấy lệ bắt tay cô ta. hừ, ít ra thì giọng nói cũng hơi khác, giọng cô ta ko nhẹ nhàng như Cat, dáng đi cũng ko thanh thoát bằng, tuy nhiên rõ ràng cô ta thể hiện sự tự tin và oai phong của một kẻ quyền cao chức trọng, giàu sang phú quý. Một quý tộc chính hiệu.
Sandra lùi lại sau khi dẹp đi cái ánh mắt soi mói xem trông Radic có gì khác so với Rai. Xeza chỉ vào ghế bành:
– ngồi đi.

Radic nhíu mày:
– đã gần sáng rồi ạ, tôi có thể nghĩ rằng mình sắp phải nghe chuyện gì đó rất khủng khiếp ko?
Xeza ko nói gì, chỉ lẳng lặng tiến tới cửa sổ. Radic ngồi xuống chờ đợi trong khi Sandra vẫn đứng. dù khi Radic mới tới nhà Xeza, tân lãnh chúa tỏ ra ko hứng thú với một kẻ chưa từng đc huấn luyện bài bản nhưng may mắn thay, sau khi cậu vào đội quân bí mật, Xeza đã coi như việc cậu vượt qua các nhiệm vụ đc giao và còn sống chính là bài kiểm tra tốt nhất để đánh giá tổng thể con người nên đối xử với cậu bình đẳng như mọi người khác. Tân lãnh chúa nói chậm rãi:
– Rai đang ở trong tình trạng khá nguy kịch.
Cắn chặt răng, nhíu mày, Radic thấy hơi khó thở. Cái tên song sinh đó lúc nào chẳng đâm đầu vào những chuyện nguy hiểm, lúc nào cũng liều lĩnh, tự làm theo ý mình nhưng có lần nào hắn chết đâu, tốt nhất là hắn ko nên chết, chết cũng đâu có nhắm mắt đc khi mà khát vọng, ước mơ, nhiệt huyết và đủ thứ khác cứ cháy bừng bừng trong mắt hắn như thế. Tốt nhất là ko nên để Radic sống một mình trên đời, ko người thân thích, chẳng có gì trong tay.
– vì sao?
Radic chỉ nghĩ đc ra hai từ đó. Phản ứng của cậu ta khá hơn nhiều so với sự tưởng tượng của Xeza nên lãnh chúa con nói luôn:
– trúng độc, một loại độc do chính viện pháp sư tạo ra và đã bị niêm phong.
Radic nhíu mày:
– hoàng cung đâu có lý do gì để hạ sát Rai?
Cậu ta hiểu khá rõ về luật đấy chứ. Xeza gật đầu:
– “con quỷ” vẫn còn sống.
– Vậy người chết trong hầm ngục là ai? Chẳng lẽ….. là công chúa Julliana…..

Mặt Xeza hơi tái đi, cậu nghiêng đầu:
– sao cậu biết? cậu biết đc chuyện gì?
Radic đảo mắt suy nghĩ vài giây, ko trả lời ngay nhưng chỉ trong khoảng thời gian đó, cậu ta đã hiểu ra mọi chuyện.
– vậy là Rai đã quật mộ “con quỷ” lên để kiểm tra và trúng độc ư? Bất ngờ thật đấy, hắn làm cách nào mà còn sống sót đc nhỉ? – sực nhớ ra Xeza vẫn đang chờ câu trả lời của mình, Radic nói – chính Calas đã ra lệnh cho Julliana hạ độc “con quỷ”. Hoàng tử gọi công chúa tới ra lệnh và chỉ vài giờ sau nhận đc tin “con quỷ” đã chết, ngay cả lính gác nhà ngục còn chẳng kịp báo cáo lên cấp trên thì làm cách nào “con quỷ” có thời gian mà chủân bị chứ? Ko đũa phép, ko thuốc men trên người thì sao mà xoay sở đc?
Xeza đi qua đi lại suy nghĩ một lát trong khi đầu Radic cứ căng ra muốn nổ tung vì quá nhiều thắc mắc, quá bất ngờ. Xeza cắn móng tay rồi nói nhanh:
– cậu quay lại cung điện của Calas đi, bám sát anh ta mọi lúc mọi nơi. Sandra, cô hãy lập tức đột nhập vào hoàng cung, nếu đó quả thật là “con quỷ” thì giết ngay lập tức.
– làm sao để chắc chắn? – Sandra hoang mang.
– ‘viên đá quỷ sa tăng’
Cả Radic và Xeza đồng thanh nói. Radic nhổm dậy khỏi ghế, mắt sáng bừng lên như đèn pha.
– chính nó đã biến “con quỷ” thành Julliana…..
– đúng thế – Xeza nhếch mép cười – ko thuốc mem, ko thời gian chuẩn bị, ko đũa phép, chỉ có thể là viên đá chết tiệt đó đã phản ứng ngay trong lúc khẩn cấp nhất, đổi chỗ, đổi luôn hình dạng của “con quỷ” và Julliana cho nhau. Cứ tấn công vào ngực công chúa, nếu hắn thực sự là “con quỷ” thì trên ngực sẽ có viên đá, sẽ phải hiện nguyên hình để lấy lại toàn bộ sức mạnh, đi ngay đi.
Sandra cúi đầu và ngay lập tức chạy ra ngoài. Radic há miệng ú ớ:
– một mình cô ta ư? Liệu….

– Sandra có thể ko mạnh bằng “con quỷ” nhưng cô ta vẫn sẽ giết đc hắn. “con quỷ” là cái thá gì, đến Ronal mà còn phải bỏ chạy nữa là….
Xeza cười nhạt có vẻ tự hào về cấp dưới của mình, nụ cười đó thụi cho Radic một cú vào bụng. cậu ta hỏi nhanh:
– giờ tôi làm gì ạ?
– Về đi, về bảo vệ Calas, bị đánh động có thể “con quỷ” sẽ tới thẳng chỗ Calas cũng nên.
– Ngài có chắc ko? Chỉ mình tôi thôi ư?
Radic nghi ngờ khi Xeza ko cử thêm ai nữa. lãnh chúa con chép miệng:
– Calas rất mạnh, thêm cậu nữa thì có thể chọi đc đến 2 “con quỷ” chứ ko phải một con, vấn đề là phụ thuộc vào bản thân anh ta thôi, khi mà a ta thực sự biết đc rằng em gái mình đã chết vì nước cờ sai lầm của bản thân mình thì e rằng cú sốc đó mới là điểm chí tử.
Radic gật đầu, lôi con dấu đặc biệt ra cầm sẵn trên tay và hỏi câu mà cậu muốn hỏi nhất từ khi bước vào căn phòng này:
– Catarina đâu?
Xeza nhìn cậu với ánh mắt lạnh lẽo vì sự quan tâm thái quá đó nhưng lãnh chúa con vẫn trả lời, giọng chùng xuống:
– bị bắt tới lãnh địa mcr rồi.
thật lạ lùng Radic Bruno chỉ nhíu mày một cái chứ ko hỏi thêm gì nữa, lặng lẽ đi ra. Xeza tuy ngạc nhiên nhưng chả còn tâm trạng nào để mà thắc mắc.
thế đấy, đời mới khốn khổ làm sao, kẻ tưởng chừng như yếu đuối thì lại nhơn nhơn chẳng bị sao cả trong cuộc chiến đẫm máu này. kẻ mạnh thì trúng độc gần chết, kẻ Radic luôn đuổi theo thì bị bắt đến lãnh địa mcr. Biết ngay mà, con bé đó lúc nào cũng là một đống rắc rối kinh người, làm gì để đến nỗi bị bắt đến lãnh địa mcr cơ chứ? Lúc nào Xeza cũng bảo vệ bao bọc nó, lúc nào cũng cưng nó như cưng em bé, làm gì mà lại để nó bị bắt cơ chứ? Hay đây lại là một nhiệm vụ nữa…. nhiệm vụ quái gì khi mà họ chỉ vừa cưới 2 ngày trước chứ? Quái dị, quái dị hết sức. vợ bị bắt mà chồng lại ngay lập tức dùng tới một nữ tướng nhà Luss giống hệt vợ mình như thế, Xeza có đầu óc ko ấy nhỉ? Hắn có thực sự nghiêm túc hay ko?
Ra đến khoảng sân rộng, Radic nắm chặt con dấu trong tay và ấn mạnh, luồng sáng đỏ ập xuống bốc cậu lên đưa từ từ qua lớp bảo vệ nhà Calas, đặt nhẹ nhàng xuống phòng. Calas đang ngồi trên ghế bành đọc sách, anh ta ko ngẩng lên:
– Xeza gọi à? có chuyện gì thế?
– Rai bị trọng thương nằm viện, Catarina bị mcr bắt về lãnh địa, ngài đang là mục tiêu ám sát tiếp theo của chúa tể hắc ám.

Calas bỏ quyển sách xuống, nét mặt sa sầm. đúng thế, Radic ko bị ràng buộc với chàng hoàng tử này hay với Vương quốc này bởi bất cứ lời thề nào cả, cậu ta có quyền ko nói hết toàn bộ sự thật, mặc dù có thể điều đó sẽ dẫn đến hậu quả là Calas sẽ ko tin tưởng cậu nhưng chuyện đó có hề gì khi đc một tổ chức hùng hậu đứng sau chống lưng.
Chỉ khoảng 20 phút sau, Sandra Luss gõ cửa và đi vào trong sự ngạc nhiên của Calas, cô ta trình lên tờ lệnh của lãnh chúa thành Zoo đã đc Nhà vua phê chuẩn về việc sẽ trở thành cận vệ tạm thời cho Calas. có lẽ đây cũng là lần đầu hoàng tử gặp Sandra. Sandra trao cho Radic cái nhìn ẩn ý khi Calas đang xem kỹ tờ lệnh một lần nữa, điều đó có nghĩa là “con quỷ” đã trốn thoát ư? Calas bỏ tờ lệnh sang bên và tiếp tục đọc sách. Sandra đi vòng ra phía sau Calas, miệng mấp máy ko thành tiếng:
– hắn trốn rồi, hoàng hậu đã chết.
Catarina Luss nhẹ nhàng chạy phía sau Rury, miệng tủm tỉm cười, họ sắp về đến Lãnh địa mcr sau 5 ngày hành quân. Mcr trong cô vô cùng nóng tính, Cat biết điều đó nhưng cô cũng đủ tỉnh táo để điều khiển cái bản tính hoang dại của mình chứ ko đến nỗi hành động nông nổi vô cớ như ai kia vẫn tưởng. đi đc 2 ngày thì họ nhận đc tin tình báo rằng Vương quốc nguyên thủy đã phát tang hoàng hậu và công chúa Julliana mà thủ phạm giết người ko phải kẻ xa lạ, chính là “con quỷ”. Đến ngày thứ 3 thì họ chạm trán phải một đoàn quân sói đông vô cùng đang vận chuyển thức ăn tới Vương quốc, thức ăn của chúng chính là con người, vẫn còn sống. những sinh vật yếu ớt đó bị trói gô hết lại, chất đống lên xe kéo để kéo đi. Lẽ ra mcr viễn chinh sẽ chỉ đi qua thôi, ko động thủ nếu người sói ko tấn công nhưng Cat thì nghĩ khác. Đây là nguồn lương thực của bọn chúng, nếu cô tấn công chúng, giải phóng toàn bộ con người thì bọn người sói đang chiến đấu ở biên giới Vương quốc kia sẽ đói một vài ngày, biết đâu đủ thời gian để lật ngược tình thế. Vấn đề ở đây chỉ là tìm một cái cớ mà thôi. Và có lẽ Thuỷ tổ đã tạo điều kiện cho Cat, cô tìm thấy ‘cái cớ’ đó ngay giữa đám người sói, một phù thuỷ trẻ bị bắt, bị trói và đc hai tên sói lông lá kèm hai bên. Hừ. Cat đã rít lên, nhảy ngay vào đám sói để giải thoát cho phù thuỷ đó. Dĩ nhiên, những mcr viễn chinh còn lại ko thể đứng ngoài cuộc, họ bất đắc dĩ bị lôi vào cuộc chiến ko đáng có. Toàn bộ đội quân sói đã bị tiêu diệt hoàn toàn ko sót mống nào, Cat giải thoát hết cho những người bị trói còn sống và chỉ bằng một cú vẩy đũa phép, đưa toàn bộ họ trở lại nơi mà họ muốn về. Rury ko hài lòng với hành động đó, ông ta vô cùng tức giận là đằng khác, giận cũng phải thôi vì như thế ngươi sói sẽ nghĩ rằng mrc công khai giúp đỡ Vương quốc chứ ko phải là đứng ngoài cuộc và sẽ tấn công tất cả những mcr mà chúng gặp ở bất cứ đâu, đồng nghĩa với chiến tranh. Dù muốn hay ko mcr cũng buộc phải giúp đỡ phù thuỷ để dẹp bọn người sói khốn kiếp ấy cho đến khi chúng chịu quay về dốc Elen. Đó là một nước cờ liều lĩnh vì nếu Cat là một kẻ bình thường như bao kẻ khác trong quân đội viễn chinh thì e rằng Rury đã đập chết cô ngay lập tức vì giám tự ý hành động, tuy nhiên cô không bình thường. vì thế dù cho có giận điên cuồng Rury vẫn phải nuốt cơn cuồng phong xuống bụng, cắn răng mà chịu và nghĩ cách làm sao để báo cáo cho khôn khéo kẻo bị vạ lây. Giờ này, khi Cat sắp đặt chân vào Lãnh địa mcr thì tin tức về vụ tấn công đó có lẽ cũng đã về đến tai Xeza, Cat cảm thấy thế, cô thấy sự hoan hỉ, vui vẻ của lãnh chúa con truyền qua chiếc bông tai kim cương và cảm thấy vui lây, thấy rằng mình cũng có ích đôi chút dù đã bị bắt giữ.
Họ dừng lại ở bìa rừng, không gian hút phép thuật nặng nề đến nỗi cảm tưởng như nơi này khủng khiếp gấp trăm lần rừng chusan nhưng ko hiểu sao điều đó khiến Cat hưng phấn. mùi của gió, mùi của cánh rừng, mùi hoa cỏ thơm đến nao lòng và quen thuộc một cách kỳ lạ cứ như hồi nhỏ Cat đã ngửi thấy nhiều rồi ấy. nó gợi nhớ về một thứ gì đó xa xăm, mơ hồ mà cô biết mình sẽ ko bao giờ nhớ đc. hình như mình đã từng ở đây. Mcr khẳng định chắc như đinh đóng cột vì sự kiêu ngạo vốn có tin tưởng vào các giác quan nhạy bén của bản thân. Ko có j là ko thể khi mà mình chỉ là một đứa trẻ ko rõ gốc gác, ko biết cha mẹ của mình là ai. Họ từ từ tiến vào khu rừng, chậm rãi như sợ rằng hành động đột ngột sẽ đánh động những kẻ đang nhìn theo, cho đến khi đột nhiên bị chặn lại bởi một cánh cổng lớn, cao và to đến khó tưởng tượng thì dừng lại. cánh rừng đã che khuất tầm mắt, ngăn Cat nhìn thấy bức tường cao vút lên tận trời xanh, trải dài như vô tận. có lẽ đây chính là tường bao bên ngoài Lãnh địa mcr. Bức tường này…. ko một mcr nào có thể vượt qua đc và đã nằm bên trong không gian hút phép thuật, vào đến đây rồi thì phù thuỷ trở thành một cục thịt mà thôi, nghĩa là Lãnh địa mcr là BẤT KHẢ XÂM PHẠM. cách duy nhất để vào đc nơi này là đi qua cánh cổng.
Cat lùi lại trong khi Rury tiến lên gõ cửa, cô phải bỏ hết những món đồ phép thuật ra ngoài, nếu ko lát nữa túi ko đáy, đũa phép, mọi thứ sẽ hỏng sạch, sẽ bung ra thành từng mảnh. Cuối cùng thì hai thứ mà Cat mang theo đc chỉ là hai thanh kiếm, một thanh kiếm quỷ rèn tay và thanh kiếm cũ kỹ Xeza đưa cho cô trước cuộc viễn chinh lần trước, thanh kiếm ngắn đó cắt đứt đc vuốt của người sói cao cấp, một bảo vật. ném túi ko đáy xuống một gốc cây, ám thị cho nó ở đó, an toàn trước mọi sự xâm phạm, Cat chờ đợi. cánh cửa từ từ hé ra, ko nặng nề như cái vẻ ngoài của nó, cũng có thể là vì có tận 10mcr đẩy cửa, Rury đi vào. tạm biệt Xeza. Cat hít một hơi sâu và bước theo. Thành rất dày, cổng thành cao, tối tăm và ngự trên một ngọn đồi nhìn xuống Lãnh địa. Cat mở to mắt khi ra khỏi cổng thành, nhìn xuống khoảng rừng thưa mênh mông trước mặt, nơi mà lác đác những ngôi nhà bằng đá trắng những cánh đồng trải dài tít tận chân trời. tuyết đang lác đác rơi, gió rít từng hồi buồn thảm giá lạnh. Trái tim Cat đập thình thịch, thình thịch trong lồng ngực khi lần lượt nhìn kỹ cảnh vật trước mắt, cô hít căng lồng ngực bầu không khí khô lạnh, thơm mùi cỏ cây hoa lá của vùng ôn đới, đầu óc đóng băng lại hồi lâu. Rồi đột nhiên, một giọng nói ngân lên vang vọng trong tâm trí: đây là nhà của ta….nơi này là của ta….. Sự hưng phấn tràn lên trong cái đầu u ám, sức mạnh tăng dần tăng dần theo từng hơi thở từng luồng gió quê nhà và bất chấp không gian hút phép thuật đậm đặc, phép thuật vẫn cuộn lên trong người Cat mạnh mẽ hơn, dữ dội hơn cùng với sự tăng đột biến của nguồn sức mạnh. Cô bé mỉm cười, nụ cười ngạo nghễ kiêu căng của kẻ thống trị, quỳ xuống chạm tay vào đất, cắm những ngón tay nuột nà vào sâu trong lòng đất mẹ rồi bất giác thốt lên:
– Lãnh địa này là của ta.
Giang sơn này là của ta…. bằng bất cứ giá nào nơi này cũng phải thuộc về ta…. hoặc là ta có nó, hoặc là ta sẽ huỷ diệt nó. Cầm trong tay một nắm đất và từ từ đứng dậy, Cat cười:
– ta là ma cà rồng…..
con người với lý trí yếu ớt chìm sâu vào bóng tối như chưa bao giờ tồn tại, giòng máu Curytanus đậm đặc sôi lên sùng sục ủng hộ phát hiện mới mẻ đó. Ko cần biết vì sao, ko cần biết mình khác lạ chỗ nào, chẳng cần biết chuyện gì cả, Catarina thôi cười, thả nắm đất xuống, sự tàn nhẫn hiện lên trên khuôn mặt lạnh lẽo. nơi này phải là của ta….bằng mọi giá.
20 mcr phía sau Cat sởn hết da gà nhìn chòng chọc vào kẻ mà mình vừa áp tải về, ko hiểu gì cả. Rury liếc Cat, sự lo lắng, sợ hãi hiện rõ trên khuôn mặt bị thời gian điêu khắc thành vô cảm. đúng là ngài ấy rồi…. Nhà vua nhỏ…kẻ đc chuông vàng lựa chọn để làm vua. Sức mạnh sôi sục, trí tuệ phi phàm, khí chất của bậc đế vương…. Một khi chuông vàng đã lựa chọn thì nhất định kẻ đc chọn sẽ làm vua, đó là chân lý đc lịch sử chứng minh từ ngàn đời nay rồi. cuồng phong đã ập đến lãnh địa mcr, bất hạnh cho kẻ nào chống đối Nhà vua nhỏ.
– sao thế? Ngắm đủ chưa?
Cat ko nhìn Rury nhưng ánh mắt toát lên sự sốt ruột chán ghét, muốn nhanh chóng đc ngắm nhìn hết cả Lãnh địa chứ ko chỉ đứng một chỗ nhìn một góc. Rury cúi đầu và nhún chân nhảy xuống khỏi quả đồi, dẫn đường.
Nhà vua mcr sẽ phải hối vì đã đưa đứa con mà mình trục xuất trở về. hình như ông ta đã quên mất lời tiên tri của Thuỷ tổ rằng số phận đứa trẻ buộc phải gắn liền với Vương quốc nguyên thuỷ, rằng nó sẽ phải phục vụ Vương quốc hết cả cuộc đời để trả nợ. vì ko giải quyết đc mâu thuẫn do chính dòng họ Curytanus tạo ra mà phải đem kẻ bị nguyền rủa trở về, những mong tranh chấp sẽ lắng xuống, những mong sẽ thuyết phục đc Cat nhường ngôi cho em trai vì dù sao mcr 18 tuổi vẫn chỉ là một đứa trẻ, nhưng ko…. Ông ta đã đọc thư của Rio nhưng ko chịu nghiền ngẫm cho kỹ, ko chịu hiểu hết, vì ‘bị nguyền rủa’ thì dù tốt đẹp đến thế nào cũng vẫn chỉ là cái mầm tai hoạ mà thôi. Nếu vua mcr ko nhanh chóng hiểu ra, nếu dòng họ Curytanus ko thay đổi theo chiều hướng tốt đẹp hơn thì lãnh địa mcr sớm muộn gì cũng trở thành bình địa.
Bánh xe số phận đã lăn lên đỉnh con dốc, đứng im đó, nhìn xuống lãnh địa mcr, chỉ chờ một cú đạp của Nhà vua nhỏ nó sẽ lao xuống nghiền nát cả lãnh địa.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.