Phép Thuật Nguyên Thủy

Chương 103 - 104


Bạn đang đọc Phép Thuật Nguyên Thủy: Chương 103 – 104

3h sáng, Cat giật mình thức giấc trên ghế bành, nhận ra mình đã ngủ quên từ lúc nào và hiện đang có một tấm chăn mỏng trên người, cái mà trước đó không hề có. Cô bé nhìn quanh phòng. Xeza đang ngồi im bất động ở bàn làm việc y như trước khi Cat ngủ, tập hồ sơ cao chót vót như núi chỉ còn một vài bộ chưa xem nhưng hình như lãnh chúa con cũng ko muốn xem nữa. cậu ta chăm chú lật đi lật lại tập hồ sơ trước mặt với sự tập trung cao độ, rồi chợt nhận ra Cat đã tỉnh, Xeza hỏi nhỏ:
– Ronal Luss và cô có quan hệ gì?
Cat đảo mắt suy nghĩ trong cơn buồn ngủ chưa tỉnh hẳn. có quan hệ gì à? thực ra là chẳng có quan hệ huyết thống gì cả. cái đầu đình trệ của Cat chỉ nghĩ đc tới đó mà tạm thời quên mất Xeza chỉ là một cậu bé 18 tuổi. cô lắc đầu:
– chẳng có quan hệ gì cả.
Xeza lập tức gấp tập hồ sơ lại, ngả người ra ghế. Cat đứng dậy, nhìn thấy bìa của cái mà Xeza đang đọc, là hồ sơ tuyệt mật về Rai do chính tay Villar soạn ra. Cái đầu lùng bùng bừng tỉnh. Lẽ ra cô phải nói cho Xeza biết về chuyện cô là con nuôi của nhà Luss trong suốt 16 năm đầu đời và tưởng rằng hai người đó là cha mẹ mình. trong hồ sơ của Rai liệu có đề cập đến chuyện đó hay ko?
– lấy cho tôi hồ sơ bình thường của Ronal Luss.
– Dạ?
Cat ngạc nhiên trước mệnh lệnh đó của Xeza, cô bé cứ đứng ngẩn người ra. Lãnh chúa con nói trong hơi thở:
– hồ sơ bình thường sẽ có những điều mà hồ sơ tuyệt mật ko hề có. Tôi muốn xem tập hồ sơ đó trước đã, lấy luôn cả hồ sơ mật nữa.
hừ, thế là khỏi phải nói điều gì nữa rồi, đọc hồ sơ Xeza sẽ biết tất cả mọi chuyện. Cat rút đũa phép ra gọi hố đen nhưng chợt nhận ra một tác động lạ từ không gian, cô nói nhẹ:
– có ai đó đang cố chặn tác dụng của hố đen.
Mặt Cat nhăn lại khi trông thấy hố đen nhỏ đang hình thành một cách khó khăn, vừa to ra vừa như bị thứ gì đó vô hình bóp méo lại. đối với cô, hố đen là thứ thuộc về tâm linh chứ ko hẳn là phép thuật, nó thể hiện cho ước mơ đen tối luôn thành hiện thực của chính người sử dụng, Cat chưa bao giờ thấy có thứ phép thuật nào chặn đc hố đen. Hay ít ra cho đến bây giờ cô chưa thấy, nhất là đối với thứ hố đen đã trở thành thần thánh của mình, Cat ko thể ngờ đc rằng sẽ có một ngày mình bị một phép thuật thần thánh nào đó ngăn cản. Cat nhắm mắt lại, nâng cao đũa phép cố gắng tập trung tinh thần để tiếp thêm sức mạnh cho hố đen đang hấp hối, sức lực thoát ra khỏi cơ thể cô như khi dùng những nghệ thuật hắc ám cao cấp, mồ hôi túa ra trên trán Cat. Sức mạnh vô hình giống như một bàn tay thép, nó sống động, trùm lên người Cat, bóp chặt không gian và cả phép thuật của cô khiến hố đen không tài nào đạt đc kích cỡ như bình thường. Xeza nhấc người khỏi ghế, bước đến bên cạnh đặt bàn tay trái lên vai cô và lập tức nhận ra những gì Cat đang cảm nhận đc. Xeza mở to mắt ngạc nhiên rồi mỉm cười, lãnh chúa con lẩm bẩm:
– là cha đấy.
Cat cắn môi ko biết có nên thu lại phép thuật hay ko nhưng vai cô nóng rực lên, bàn tay rồng của Xeza phát sáng bừng bừng, ánh sáng xanh lè của ma thuật hắc ám đỉnh cao truyền vào cơ thể Cat, đũa phép của cô lập tức phát sáng theo, phép thuật thoát ra ngoài tiếp thêm sức mạnh cho hố đen. Từ từ, áp lực bên ngoài từ bàn tay vô hình giảm xuống rõ rệt. Cat nghe thấy tiếng thở gấp của Xeza phía sau. Nghĩ rằng lãnh chúa con đang mệt mỏi vì lượng pháp thuật quá lớn phải dùng, Cat khua đũa phép thúc dục hố đen đồng thời đưa tay kia vào cái xoáy đen ngòm ko đáy đang hình thành đó. Lần lượt, cô lôi ra hai tập hồ sơ, thả xuống chân mình và hạ đũa phép xuống. hố đen biến mất, trả lại sức lực cho Cat nhưng tiếng thở gấp của Xeza thì ko giảm xuống, bàn tay rồng đã hết nóng, ma thuật tắt lịm nhưng đang xiết chặt lấy vai Cat. Ko cử động, cô bé hỏi nhỏ
– cậu ko sao chứ?

xeza ko trả lời, bàn tay trên vai Cat lỏng ra và ngay giây phút tưởng như lãnh chúa con thu tay về thì trái tim Cat ngừng đập, Xeza ôm chầm lấy cô từ phía sau. Cái gì thế này? Chẳng lẽ Xeza nhớ lại rồi sao?
Bờ môi nuột nà hoàn hảo trượt xuống cổ Cat, hơi thở nóng bỏng phả vào da thịt cô, Cat rúm người lại cố tránh nhưng bị xiết chặt hơn, áp sát vào cơ thể ấm áp phía sau. Trái tim cô bé thổn thức, cảm xúc trào lên chôn vùi lý trí, làm nhão mọi bó cơ trên người khiến Cat ko còn chút sức lực nào. Xeza xoay người Cat lại, đôi mắt xanh biếc xoáy vào cô một cái nhìn đắm đuối và nụ hôn…… ko phải của Xeza….ko phải của kẻ lạnh lùng, lý trí, lúc nào cũng đầy toan tính và mưu mô. Xeza vẫn chưa nhớ lại, nụ hôn mãnh liệt, tràn đầy cảm xúc của tuổi mới lớn….. Cat choàng tay ôm chặt lấy Xeza, những suy nghĩ và lý trí cuối cùng bị tình cảm mà Xeza dành cho cô lúc này nhấn chìm xuống đáy vực. họ ngã nhào xuống ghế bành, đắm chìm trong cảm xúc bất tận đang dâng trào ngày một cao như sóng biển khi thuỷ triều lên. hai tay Xeza lướt từ trên mặt xuống cổ Cat, nắm cổ áo cô bé, kéo sang hai bên.
Đột nhiên, một bàn tay vô hình giật Xeza ra khỏi Cat, ném cậu ta lên bức tường đối diện, dính chặt vào đó. Cat bừng tỉnh như người vừa chui ra khỏi giấc mơ của chính mình. Xeza nghiến chặt răng cố vùng vẫy để thoát ra khỏi tường nhưng ko đc, chiếc còng chân lãnh chúa phát sáng lấp lánh cảnh cáo. Thở dài bất lực, lãnh chúa con nhìn Cat, đôi mắt xanh biếc tối đen. Cat điếng cả người, cô bé nhìn xuống chiếc áo sơ mi đang mặc và giật mình, ba khuy trên đã bung ra…. Cat vội vã sửa lại khuy áo, cài vào lóng ngóng vì bị cái nhìn của Xeza thiêu đốt. mặt nóng bừng bừng, tay chân luống cuống, Cat vơ lấy áo khoác vội vã ra khỏi phòng.
Ôi trời ơi….. đóng cánh cửa lại sau lưng, cô bé ngồi phịch xuống sàn ôm đầu. Catarina ơi là Catarina….mày đang làm cái quái gì thế này…. Nếu ko phải Xeza đeo còng chân lãnh chúa, nếu chiếc còng kỳ diệu đó không ngăn Xeza lại thì mọi chuyện sẽ đi đến đâu? Sẽ đến đâu khi mà Cat thậm chí còn ko hề biết mình bị xé áo lúc nào. đưa tay ôm đầu, Cat cố xua cái nhìn của Xeza ra khỏi tâm trí: đôi mắt đam mê chứa đầy ham muốn… đó ko phải cái nhìn của tuổi 21, đó là Xeza của tuổi 18. cậu ấy ko muốn dừng lại ở những nụ hôn nên mới bị chiếc còng chân lãnh chúa ngăn cản. Xeza đã ko kiềm chế đc cảm xúc… ko nghĩ đến hậu quả, thậm chí còn ko nhớ mình có chiếc còng chân, ko tính toán, ko lý trí, ko gì cả….
Nhưng mà tại sao? Cat ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào hư vô. Trái tim đang thổn thức đập chậm lại, cái đầu lùng bùng bị ép buộc phải suy nghĩ cho tỉnh táo ngay giây phút này. Tại sao Xeza lại có hành động đó, cậu ta đâu có nhớ Cat là ai, ko có ký ức của 3 năm vừa qua, ko nhớ những điều cùng trải qua với Cat thì tỉnh cảm kia từ đâu ra? Vẫn ánh mắt đó, vẫn những cảm xúc đó, vẫn cái nhìn đó nhưng mạnh mẽ, dữ dội và thẳng thắn hơn nhiều so với tuổi 21….chẳng lẽ dù đã quên đi ký ức nhưng Xeza vẫn ko quên tình cảm cậu ta dành cho Cat sao? Khó hiểu quá…mấy ngày vừa qua Xeza đâu có bộc lộ điều gì bất thường chứng tỏ rằng cậu ta nhớ….
Cat mở to mắt khi nhớ ra hành động quái lạ của Xeza hôm trước, lãnh chúa con đã tỉnh bơ ngồi xuống bên cạnh áp sát cô như người định hôn rồi lập tức đứng dậy đi vào nhà tắm. chẳng lẽ đó là cách Xeza thử cảm xúc của bản thân mình…..
Bên trong phòng phát ra những âm thanh lạ như thể lãnh chúa con đã đc thả khỏi bức tường. Cat thu người ngồi co ro ngoài cửa ko giám vào cũng chẳng giám đi đâu xa. Vào thì đối diện với Xeza thế nào đây, còn nếu đi thì sẽ đi đâu? Lỡ trong lúc cô rời khỏi đây có chuyện ko hay xảy ra thì sao. Cat gục đầu xuống, tỳ trán lên đầu gối….đừng tự lừa dối bản thân mình nữa…chẳng cần bất cứ cái cớ nào khi muốn ở bên cạnh người mình yêu đâu.
Cuộc chiến bên ngoài tạm dừng khi người sói đc lệnh rút lui, quân đội mệt mỏi với thương tích trầm trọng lùi vào sau ranh giới phép thuật ngàn năm. Lãnh chúa đổ nhào xuống ghế bành, sự căng thẳng vì cuộc chiến ko nặng nề bằng sự thật khủng khiếp ông vừa phát hiện ra về sức mạnh của cậu con trai út. Đôi mắt lãnh chúa trũng sâu xuống, Xeza đã rất giỏi trong việc che dấu bản thân, giỏi đến nỗi dấu đc cả người cha thân sinh ra nó….nhưng mọi thứ sức mạnh tồn tại trong Vương quốc nhỏ bé này mà vượt qua sức mạnh của Nhà vua thì đều lãnh phải những tai ương khó lường, bất kể kẻ đó là ai, giữ chức vụ gì, bao nhiêu tuổi. có thể hiện giờ Xeza vẫn chưa thể vượt qua đc nhiều người trong Vương quốc nhưng sức mạnh đó là quá lớn so với tuổi của nó, liệu trong tương lai, nhất là trong tình trạng chiến tranh thế này thì nó sẽ phát triển đến đâu, sẽ mang về bao nhiêu tai hoạ? Dòng máu của người con thứ 8, dòng dõi lãnh chúa Thành Xezata thiên về trí tuệ vượt trội của kẻ đứng đầu quản lý bộ máy cai trị chứ chưa bao giờ sản sinh ra những kẻ tài giỏi đến mức lấn át cả Nhà vua, đe doạ đến ngai vàng.
Lãnh chúa ngẩng mặt lên trời, Thuỷ tổ ơi…..ngài nghĩ gì mà khiến mọi chuyện rối loạn thế này.
Nhìn xuống những đứa con của mình, Thuỷ tổ cười. đã đến lúc Vương quốc cần đc gột rửa.
Chương 104
Cat ngồi bó gối trước cửa cả giờ đồng hồ cho đến khi phát hiện ra rằng trời đã mờ sáng. Cô lưỡng lự đứng dậy đi qua đi lại một lát và hít sâu một hơi rồi mở cửa đi vào với vẻ mặt lạnh te như ko có chuyện gì xảy ra nhưng nỗ lực đó quả là ko cần thiết. lãnh chúa con ko có trong phòng ngoài. Cat thở trút ra một hơi, đi vào bên trong để rót café thì giật thót mình khi thấy Xeza đang đi ra với một cốc café trên tay. bối rối, Cat cúi đầu:
– sao cậu ko gọi mình….
– ko cần đâu.
Giọng Xeza khiến Cat ngẩng đầu lên. Khuôn mặt lãnh chúa con ko có biểu cảm nào rõ nét cả, trơ ra như đá như đang muốn dấu điều gì đó. Đi nhanh ra ngoài tránh cái nhìn của Cat, Xeza ngồi lên bàn hớp một ngụm café mắt nhìn trân trân xuống tập hồ sơ. Gì thế nhỉ? Có phải Xeza đã nhớ ra điều gì rồi ko? Cat đi vào trong, tự rót ình một cốc café, đang cho thêm sữa vào thì cô nghe tiếng mở cửa, rồi giọng Lui nhanh nhỏ, khẩn cấp như vừa từ mặt trận về:

– gì thế? Kiban vừa gọi nói rằng cậu muốn gặp mình.
– phải, bên ngoài thế nào rồi?
Lui lướt đến bên cạnh, hôn lên tóc Cat rồi lấy luôn cốc café cô đang pha uống một hơi dài. Quần áo Lui dính đầy máu, có lẽ là máu người sói. Cậu nói liền một hơi trong lúc đi ra phòng ngoài:
– mình đang chiến đấu với người sói thì bị chỉ huy triệu tập về, nghe nói bọn chúng có nhiều mũi tấn công chứ ko chỉ đánh vào cửa ngõ ở xezata, mình đang dẫn người đi tuần tra xem chúng có thể đến từ cửa nào. cậu gọi mình về có chuyện gì thế, nếu bị phát hiện bỏ vị trí thì mình sẽ bị kỷ luật rất nặng đấy.
– cậu có thể vào lãnh địa ma cà rồng đc ko?
Im lặng một lát vì kinh ngạc, Lui thốt lên:
– Xeza… Lãnh địa mcr tuyên bố đóng cửa mấy tháng nay rồi, từ khi chiến tranh còn đang nhen nhúm như đốm lửa con con cơ. Vua ma cà rồng tuyên bố đứng ngoài cuộc chiến nên ko giao thương gì với cả Vương quốc lẫn chúa tể rồi. giờ thì chỉ những ma cà rồng cao cấp mới có thể ra vào Lãnh địa…
– Mình biết.
Xeza ngắt lời Lui, vẫn bằng cái giọng lạnh lẽo đó. Cat bưng hai cốc café ra ngoài, một cốc vốn là định giành cho Lui, cố tình di chuyển về phía trước để nhìn rõ biểu cảm của Xeza, Cat đưa ly café cho Lui.
– cậu có thể dùng cách nào đó khai thác thông tin trong Lãnh địa mcr ko? Mình cần tin tức, mình cần biết chuyện gì đang diễn ra trong đó…..
– tại sao?
Lui nghiêng đầu dò hỏi nhưng thay vì trả lời, Xeza quay đi chỗ khác ko nói gì. Lui gật gù chấp nhận sự im lặng đó:
– mình sẽ nói chuyện với Kiban, có lẽ cha giỏi chuyện này hơn mình một chút. Chắc chắn ít nhiều cũng phải có tin tức gì đó cho cậu.
– làm ơn càng nhanh càng tốt.

Xeza điềm nhiên uống café sau câu nói khiến cả Cat lẫn Lui phải sững sờ đó. Cái gì? ‘làm ơn’ ư? Cat liếc Lui lo lắng rằng mcr lai sẽ phát hiện ra Xeza vẫn chỉ là một đứa trẻ với ký ức 18 tuổi nhưng ko, Lui chỉ ngạc nhiên một lát rồi uống nốt café và rời khỏi phòng. Cat thốt lên khi chắc chắn rằng Lui đã đi khỏi:
– cái gì cơ? ‘Làm ơn’ ư? Cậu nghĩ cậu đang nói chuyện với ai vậy? Lui là bạn đồng thời cũng là cấp dưới của cậu. Lui có thể sẽ phát hiện ra cậu vẫn đang mất….
– quan trọng gì – Xeza chép miệng – từ khi bắt đầu có dấu hiện chiến tranh đến giờ mình có nhắc gì đến chuyện do thám Lãnh địa Mcr ko?
Cat đảo mắt nhớ lại và lắc đầu:
– mình ko biết nhiều về công việc của cậu đâu nhưng mình chưa bao giờ nghe nói cả và….căn cứ vào biểu hiện của Lui thì chắc là chưa. Vì nếu muốn do thám chỗ nào hay ai đó thì lần nào cậu cũng gọi Lui tới.
Xeza hướng đôi mắt lạnh lẽo vào hư vô.
– chẳng lẽ 21 tuổi mà lại ko bằng 18 ư? Chẳng lẽ bản thân mình khi 21 tuổi lại chưa bao giờ suy nghĩ đến chuyện này ư? Một vấn đề ko hề khó, chỉ cần để ý một chút…. Hay mình đã biết câu trả lời rồi nhỉ….
– Có chuyện gì thế?
Cat ngồi xuống chờ đợi câu trả lời nhưng phải mãi đến khi cốc café trên tay cô nguội lạnh thì Xeza mới chậm rãi nói như đang kể chuyện.
– đây là lần đầu tiên mcr đóng cửa lãnh địa đúng vào lúc Thành Xezata gặp nạn….. trong lịch sử, chiến tranh và nội chiến đã từng xảy ra nhiều lần, lần nào Lãnh địa mcr và Nhà vua của họ cũng đợi cho đến khi Vương quốc gửi thư xin viện trợ đến nơi rồi mới ra lệnh đóng cửa lãnh địa….tại sao lần này lại tuyên bố đứng ngoài cuộc chiến?
Cat chớp mắt ngạc nhiên. Lịch sử đâu có ghi rằng ma cà rồng giúp đỡ Vương quốc trong cơn hoạn nạn….hay đây lại là một chuyện bí mật nữa mà chỉ giới cầm quyền mới biết. như đọc đc suy nghĩ của Cat, Xeza mỉm cười:
– vào thời sơ khai, khi Thuỷ tổ và 9 người con mới kết thúc chiến tranh với loài rồng và đang bước đầu xây dựng Vương quốc thì phát hiện ra rằng trong bóng đêm có một loài quỷ hút máu vô cùng man rợ. hồi đó trông chúng rất kinh khủng, chúng hút máu tất cả mọi loài từ con người đến các sinh vật hắc ám và cả phù thuỷ nữa. tuy số lượng ko đông nhưng sức mạnh và sự tái sinh của chúng vô cùng đáng sợ. Thuỷ tổ rất đau đầu về giống loài này và muốn tiêu diệt chúng nhưng lại không giám vì ông đã tiêu diệt loài rồng và đời sau đã phải nhận một lời nguyền khủng khiếp rồi. thêm vào đó, sự biến mất của loài rồng khiến cho các sinh vật hắc ám khác nổi dậy dữ dội vì mất cân bằng tự nhiên. Nếu giờ lại tiêu diệt ma cà rồng thì hậu quả cũng khá nghiêm trọng mà đầu tiên phải kể đến sự bùng nổ về số lượng nhiều loài. Do đó Thuỷ tổ đã ra lệnh cho người con thứ 8 đi thương lượng vời loài quỷ hút máu. Thủy tổ sẽ sử dụng phép thuật để biến đổi chúng, cho chúng hình dạng bề ngoài như con người, thậm chí xinh đẹp vượt trội hơn; cho chúng khả năng tồn tại dưới ánh sáng mặt trời. đổi lại, loài quỷ phải chấp nhận hai lời thề độc: một là thề ko bao giờ gây chiến tranh với Vương quốc nguyên thuỷ, hai là phải chịu một lời nguyền lên chính cơ thể mình và con cháu về sau để nếu hút máu phù thuỷ thì kẻ đó sẽ chết ngay lập tức.
thì ra là vậy. bản thân máu phù thuỷ ko hề có độc, mcr hút máu phù thuỷ đều chết do lời nguyền. Cat gật gù. Xeza tiếp tục:
– nhưng Thuỷ tổ cũng đã chừa cr và con cháu mình con đường khác để nếu có xung đột quá gay gắt thì có thể giải quyết bằng vũ lực, ông chỉ bắt mcr thề ko gây chiến với Vương quốc nguyên thuỷ thôi chứ ko bắt chúng phải trung thành hay gì khác. Do đó trong lịch sử vẫn có chiến tranh nhỏ lẻ bên ngoài Vương quốc giữa phù thuỷ, mcr và người sói. Nhưng tin tức về sự thương lượng đó cũng ko qua đc mắt những người sói sống ở thời sơ khai, vốn đã là kẻ thù ko đội trời chung của mcr. Chúng cho rằng Thuỷ tổ đang nghiêm về phía mcr và cố tình rũ bỏ sự tồn tại, thậm chí có ý múôn tiêu diệt giống loài của chúng nên hằm hè đe doạ đến Vương quốc. người con thứ 8 một lần nữa lại phải đi thương lượng. Thuỷ tổ cho những người sói cao cấp hình dạng giống với con người để khẳng định rằng: khi một con sói đã trở thành ‘cao cấp’, trông đã giống con người thì cũng có nghĩa là nó đủ sức mạnh để có thể chiến đấu với mcr. Lũ người sói ko thông minh như mcr nên chấp nhận lời hoà giải đó. Đối với Lãnh địa mcr, Thành Xezata và người con thứ 8 có một ý nghĩa rất đặc biệt gần giống như sứ giả của hoà bình vậy. Vương quốc gặp nạn thì mcr có thể đứng ngoài xem, ko can thiệp nhưng chưa có lần nào Thành Xezata gặp nạn mà thiếu sự trợ giúp của mcr. Lạ thật đấy…..
Cat cúi đầu, trong một thoáng lưỡng lự cô nói ra điều mình nghĩ từ lâu nay về Xeza:
– mình thấy cậu đâu có coi trọng sức mạnh của mcr….cậu tỏ ra bình thản, thậm chí còn coi thường chúng.
– Đúng vậy.

Xeza mỉm cười, sự khinh thường hiện rõ trên nét mặt kiêu ngạo giống y hệt như phản ứng của Xeza mà Cat thường thấy mỗi lần có chuyện gì liên quan tới mcr. Tuy trước mặt Lui, Xeza tỏ ra bình thường nhưng đó chỉ là sự tôn trọng và yêu quý riêng mình Lui mà thôi, vì Lui có phép thuật rất mạnh. Còn với ma cà rồng thông thường Xeza coi chúng chỉ như những sinh vật hắc ám biết nói. Lãnh chúa con tiếp:
– chúng xinh đẹp, kiêu ngạo và có lòng tự hào dân tộc quá à hầu hết ko hề biết rằng vẻ bề ngoài của chúng có đc là nhờ ai. Gia tộc Curytanus thì ko nói làm gì nhưng những mcr bình thường ko phải là đối thủ của phù thuỷ. Rất ít khi phù thuỷ cần đến sự trợ giúp của mcr nếu ko phải là trường hợp quá khẩn cấp hoặc quá bất lợi. mình vốn ko quan tâm nhiều đến lãnh địa mcr cho lắm.
Cat gật đầu:
– phải, Xeza 21 tuổi cũng chẳng hề để tâm đến những biến động trong Lãnh địa mcr, thậm chí cậu chỉ biết tin tức về họ khi xem báo buổi sáng và đọc xong thường chẳng nhớ đc là bao. Vậy….tại sao giờ cậu lại quan tâm?
Câu hỏi làm Xeza đóng băng giây lát, mắt đảo như rang lạc nhưng ko trả lời. đôi mắt xanh hiện ra một kết luận: ‘phải rồi, vì mình vốn ko quan tâm nên mình mới ko nghĩ ra điều đó’.
Lại là ‘điều đó’ nhưng điều đó là điều gì mới đc chứ, cái điều mà 18 tuổi để ý một chút thì nghĩ ra nhưng 21 tuổi bận rộn ko có thời gian quan tâm đến thì ko nghĩ ra đc. Cat ko biết, cô không đọc đc suy nghĩ trong cái đầu khủng khiếp kia nên ko thể biết đc. Cuộc nói chuyện bị gián đoạn vì Lui mở cửa đi vào phòng, khó chịu ra mặt:
– Xeza, dù cậu có đang nghi ngờ chuyện gì, có muốn xác nhận điều gì đó trong Lãnh địa mcr đi nữa thì điều đó cũng hoàn toàn có căn cứ, cũng có thể là sự thật đấy. cha nghe xong yêu cầu do thám của cậu thì phản ứng rất quái lạ và từ chối giúp đỡ vì lý do ngớ ngẩn là Lãnh địa đã đóng cửa. mcr là mối làm ăn lớn của nhà Frank, dù lãnh địa có đóng cửa đi chăng nữa thì vẫn phải nhập khẩu vải vóc về vì họ sản xuất chẳng đáp ứng nổi 1/10 nhu cầu. mình thừa biết Kiban có quan hệ làm ăn khá mật thiết với nhiều quý tộc mcr, chẳng qua là ko muốn giúp mà thôi.
Xeza gật đầu, nhịp tay xuống bàn, trán nhăn lại suy nghĩ. Rồi cậu ta đứng dậy:
– cha mình đang ở đài chỉ huy phải ko?
– ừ, ông ấy vẫn ở đó.
Xeza gật đầu, đi tới trước gương vuốt lại tóc tai, chỉnh quần áo cho ngay ngắn rồi nói nhẹ:
– hai người ở đây chờ nhé. Mình đi một lát rồi sẽ về ngay.
Rồi lãnh chúa con ra khỏi phòng.
Lui nhìn theo mới đôi mắt mở to ngạc nhiên:
– cậu ta sao thế? Bình thường Xeza đâu có lịch sự như vậy?
– ừ – Cat chống chế – có lẽ cậu ấy có chuyện gì đó quan trọng cần chúng ta giúp.
Lui nhấc cốc café của Cat lên, gật gù chấp nhận giả thiết.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.