Bạn đang đọc Phép Thuật Nguyên Thủy: Chương 089
Mặc dù Xeza đã khẳng định như đinh đóng cột là Kiban sẽ quay lại nhưng vì Cat ở nhà Calas nên chẳng biết lúc nào anh ta đến mà trông, cũng chẳng biết bùa chú thần thánh dùng để cứu Lui là loại nào, nằm trong quyển bao nhiêu để mà học nên ko khác gì kẻ vừa mù vừa điếc. từng ngày, từng ngày trôi qua chậm rãi. Công việc thuận lợi cứ bình thản trôi qua một cách nhàm chán. Sự thân thiện, lịch thiệp của Calas ở nhà ko che dấu nổi áp lực công việc đè nặng lên đôi vai anh ta khi mà Kiban đang xoay trời chuyển đất bằng thế lực của đồng tiền, bằng sức mạnh đáng ngạc nhiên mới gom lại. ngồi trong phòng làm việc, gõ tay xuống bàn khi mà hồ sơ của ngày hôm nay mãi vẫn ko đc đưa tới, Cat linh cảm có một chuyện gì đó nghiêm trọng sắp xảy ra. Nhưng là chuyện gì mới đc nhỉ. Mọi ngày, khi Cat tới phòng làm việc là thư ký 207 đã đến rồi, hồ sơ cũng chất đầy bàn chỉ đợi cô xem lướt qua vài bộ là lính áp tải sẽ đưa phạm nhân tới ngay. Tại sao hnay ko có gì? Hay kho lưu trữ gặp chuyện gì? Hay đội điều tra có vấn đề gì….. có khi nào Cat đã nhầm lẫn mà kết tội oan cho người vô tội ko? Đầu cô loạn lên muôn vàn suy nghĩ nhưng ko có cái nào ra hồn và càng ngày những viễn cảnh đen tối càng đc vẽ ra nhiều. Cat ko biết phải hỏi ai trong trường hợp này. Cô, tự bản thân là một kẻ làm việc độc lập, khâu cuối cùng trong đội điều tra. Chả phải cấp trên của ai cũng chẳng chịu sự quản lý của ai nên giờ mới ngồi trơ mắt ếch ra mà chờ đợi thế này đây.
Rồi khi chuông đồng hồ điểm 10h, cửa phòng làm việc bật mở, thư ký 207 đi vào dẫn theo hàng tá người phía sau. Cat đứng dậy, nhận ra rằng toàn bộ thành viên của Nguyên lão viện đang theo sau thư ký 207 vào phòng làm việc này. Ngạc nhiên đến nỗi ko cử động nổi một ngón tay, Cat cứ há hốc miệng đứng nhìn họ vào hết phòng làm việc, vẫn ko phản ứng khi thư ký 207 lôi ra hai hàng ghế hai bên. Cat nuốt khan, cúi chào chậm rãi mà chả quan tâm xem có ai để ý hay ko, đón tập hồ sơ từ tay thư ký 207 và rón rén ngồi xuống liếc nhìn hai mươi thành viên của Nguyên lão viện đang ngồi đối diện với nhau, cùng hướng mắt về phía chiếc ghế tù nhân. Thư ký 207 dịch chiếc ghế ra chỗ khác trong khi Cat run run lật tập hồ sơ ra. Hồ sơ của “con quỷ”. Ko có ảnh nhưng gi lại toàn bộ tội ác của hắn. rồi cửa phòng họp mở ra một lần nữa, Leo đi vào trước, sau đó là Xeza, Tanias và Calas. bọn họ ko đem theo gì cả. Leo ngồi vào ghế cuối cùng trong hàng ghế của các pháp sư còn ba người kia đứng. Cat lật nhanh hồ sơ, bao nhiêu là tội ác đc quy cho “con quỷ”, bao nhiêu người bị coi là do hắn giết mà Cat chẳng có khái niệm nào khi xướng lên tên của nạn nhân. Bộ câu hỏi dài dằng dặc với hơn 50 câu đầu hỏi xem hắn trực tiếp hay gián tiếp giết người nọ người kia, chỉ huy vụ nọ vụ kia. Hoa cả mắt. ngước lên khỏi tập hồ sơ, Cat với cây bút yêu thích của mình và một tờ giấy trắng, mải xem đến nỗi ko để ý rằng mọi ánh mắt đang hướng về phía cô. Biết là đã đến lúc, Xeza mở túi ko đáy, trong sự ngạc nhiên của tất cả mọi người, “con quỷ” bay vụt ra khỏi túi, rơi xuống giữa hai hàng ghế, đối diện với Cat, lơ lửng ko chạm đất. đũa phép của Xeza đưa lên cao sẵn sàng đối phó nếu “con quỷ” có bất cứ hàng động ngớ ngẩn nào. nhưng sau vài giây bất ngờ, hắn đứng im, chắp tay sau lưng chờ đợi. hắn chẳng ngu gì mà nỗ lực bỏ trốn giữa đội quân hùng mạnh này để chuốc lấy cái chết tức khắc. Cat lên tiếng:
– “con quỷ”…..là tên thật hay tên giả của ngươi?
Hắn ko trả lời, hướng đôi mắt chả có gì đặc biệt ném cho Cat một cái nhìn khinh bỉ. hắn đang nghĩ cô thật đáng thương khi phải làm việc cho Vương quốc tồi tệ này…hay cái gì đó tương tự như thế.
– tên thật à? …. Hay giả….
Hắn cười nhạo cô qua ánh mắt. dĩ nhiên là giả rồi. Cat gật đầu:
– tên giả….
Vừa lẩm bẩm vừa ghi lên giấy. đây hình như là câu hỏi thứ 67 thì phải, hỏi về tên hắn.
– vậy tên thật của ngươi là gì? Ko phải là họ Rafael đấy chứ? Dòng họ cao quý nhiều quyền lực.
hắn mím môi như muốn văng một câu **** thề. Cat lẩm bẩm ghi:
– Rafael….. còn tên thì sao? Một cái tên tầm thường hay một cái tên đặc biệt…. Villar là cái tên đặc biệt… Calos…Geoger….Golias…. ồ…. Là Golias à? tên đẹp đấy.
Cat mỉm cười ghi vào giấy. mắt “con quỷ” trợn lên vừa ngạc nhiên vừa điên tiết. hắn nghĩ làm gì có kiểu hỏi cung ngớ ngẩn chụp mũ như thế này, khi mà phạm nhân ko hề trả lời gì cả. và nhiều người trong Nguyên lão viện chắc cũng nghĩ như vậy. Cat ngước lên:
– sao hả? tưởng ta đang đùa với ngươi à, Rafael Golias? Tưởng rằng ngươi ko trả lời thì ta ko biết à? tưởng ta đang chụp mũ và tròng thòng lọng vào cổ ngươi để gán cho ngươi những tội danh ko đúng à? tưởng im lặng có thể khiến cuộc hỏi cung bị gián đoạn hay sao?
“Con quỷ” nghiến răng kèn kẹt, hoả khí bốc lên bừng bừng. mặc kệ hắn, Cat tiếp tục:
– cha ngươi là tướng Rafael Kolin phải ko?
Cúi xuống ghi, Cat lật bộ câu hỏi ra.
– theo những nguồn tin nhận đc thì việc ngươi theo chúa tể hắc ám là do cáo buộc Vương quốc phải chịu trách nhiệm về cái chết của cha ngươi đúng ko?
– Phải.
“Con quỷ” rít lên nho nhỏ nhưng giọng hắn rung như chuông đồng. Cat nhún vai:
– nói thật. tốt đấy. vậy….ngươi có bằng chứng ko?
– Nếu có việc gì ta phải theo chúa tể.
Hắn trả lời nhát gừng, mắt vằn lên tia máu đỏ tức tối.
– ồ, những cáo buộc vô căn cứ à? chỉ vì nghi ngờ thôi mà vội vàng chạy theo phù thuỷ hắc ám….có đáng ko? Xin lỗi, ta nhớ câu này ko có trong bộ câu hỏi, ngươi ko cần trả lời.
Cat lẩm bẩm e a nói như chọc tức và câu nói đó thực sự có tác dụng. “con quỷ” trông như một cái bong bóng sắp vỡ tung ra vì giận giữ. Hắn mắm môi mắm lợi, mặt đỏ gay trông vô cùng khủng khiếp. Cat cười thầm trong bụng. tức giận là kẻ thù của mọi bí mật.
– ngươi theo chúa tể từ khi cha ngươi vừa qua đời à? bao lâu sau cái chết của ông….2 tháng, 3 tháng, 6 tháng…lâu hơn nữa à? 1 năm? Khoảng một năm chứ gì…chính ngươi cũng chẳng nhớ chính xác à….
– 11 tháng, 8 ngày sau khi cha ta bị hạ độc thì ta tìm đc chúa tể hắc ám.
“Con quỷ” ngẩn cao đầu. Cat nhìn bộ dạng của hắn và cười nhẹ:
– ko ai chạm vào ngươi đc phải ko? Ko ai bắt ngươi hiện nguyên hình à? ta tưởng hình dạng thật mới tạo ra sức mạnh thật? chẳng phải khi biến hình ngươi sẽ yếu hơn sao?
Từ từ rút đũa phép ra, Cat chĩa vào “con quỷ”. Những ánh mắt diễu cợt đổ dồn vào Cat, có lẽ Nguyên lão viện đã làm nhiều cách nhưng cũng ko khiến “con quỷ” hiện nguyên hình đc vì hắn đc bảo vệ bởi viên đá quỷ sa tăng.
Cat gật gù nhưng ko hạ đũa phép xuống mà phóng ra một lời nguyền rồi đặt đũa phép xuống bàn, chờ đợi. lời nguyền đập vào “con quỷ” và tưởng chừng như ko có tác dụng gì nhưng từ từ khiến hắn phồng rộp lên.
– sự thay đổi hình dạng bằng phép thuật khiến cho bề ngoài của ngươi buộc phải duy trì một lớp phép thuật liên tục, chuyện gì sẽ xảy ra nếu ta thổi cho lớp phép thuật đó căng lên như một quả bóng….
“Con quỷ” ko phải đồ ngu mặc dù nhiều người trong căn phòng chưa hiểu ra ngay, hắn nghiến răng, chiếc đuôi dài đang quấn quanh lưng duỗi thẳng ra và thu vào cơ thể vẫn đang phồng lên từ từ. nếu ko hiện nguyên hình nhanh thì lớp phép thuật đó sẽ nổ tung, tức là linh hồn hắn sẽ bị tổn thương nhẹ. Nếu hắn ngoan cố vẫn ko chịu hiện hình thì lớp phép thuật tiếp theo sẽ phồng lên, sẽ lại nổ, cứ thế cho đến khi linh hồn hắn tan biến vì mất hết phép thuật. một lời nguyền độc địa mà nếu kẻ bị nguyền rủa ko biết thì sẽ mất mạng như chơi.
“Con quỷ” từ từ hạ xuống đất. tóc đen chuyển dần sang màu vàng, da sáng màu hơn, vóc dáng thay đổi, khuôn mặt vặn vẹo rồi trong sự kinh ngạc của nhiều người, hắn chạm đất với hình hài một Golias hoàn chỉnh. Thở dốc như vừa chạy maratong về, “con quỷ” hướng đôi mắt căm thù vào Cat như muốn ăn tươi nuốt sống cô. Cat mặc kệ. cô ê a đọc lần lượt từng cáo buộc dành cho hắn, dừng lại ở những việc hắn ko làm, hỏi kỹ lại một chút để xác nhận thực sự hắn ko làm chuyện đó và lại tiếp tục ê a. hơn 1h hỏi cung trôi qua, khi cả “con quỷ” lẫn những người trong phòng đều đã nhận ra rằng dù có trả lời hay ko Cat vẫn biết đc sự thật qua đôi mắt thì cuộc thẩm vấn trở nên dễ dàng hơn. Hắn đã nỗ lực chống lại Cat bằng cách cố gắng ko nghĩ gì cả, cố nhìn qua chỗ khác nhưng mọi nỗ lực đều trở nên vô ích khi mà mắt rồng có ma lực đặc biệt của nó.
– còn lại vài câu thôi ngươi sẽ thoát khỏi màn tra tấn tinh thần này… à…. chúa tể hắc ám hiện có bao nhiêu thuộc hạ thân tín?
Cat nhìn phản ứng của “con quỷ” và cười nhạt.
– ko biết hả, ngươi đc xem là con trai hắn cơ mà? Câu tiếp theo vậy…trong vụ tấn công vào sở mật vụ gần đây nhất, kẻ chủ mưu là ngươi hay Ronal…
– là ta.
“con quỷ” khẳng định như đinh đóng cột. Cat gật đầu:
– nói dối. một lời nói dối dễ thương. Là Ronal.
– ko phải, là ta chủ mưu. Ta đã bày ra vụ đó, từ đầu đến đuôi đều do ta chủ mưu, những tên còn lại chỉ thực hiện thôi.
– Câm mồm.
Cat rít lên khiến hắn giật thót mình:
– sự dối trá chẳng bao giờ đem lại kết cục tốt đẹp. hừ, xem ra ngươi ko phải là con nuôi của chúa tể hắc ám mà là con nuôi của Ronal Luss…vậy chắc hẳn ngươi còn liên quan nhiều đến những vụ việc mà hắn ta phải chịu trách nhiệm…
– đồ đê tiện. – “con quỷ” gầm lên – đồ vong ân bội nghĩa…. Cha đã nuôi ngươi khôn lớn, cha đã chăm sóc ngươi, dạy ngươi thành người… đồ khốn kiếp ăn cháo đá bát.
Mặt Cat xám xịt lại, sự giận giữ bốc lên đỉnh đầu:
– thế ngươi muốn ta phải làm gì đây? Cảm ơn công ơn của người cha đáng kính trong suốt 16 năm bị lừa dối à? cảm ơn vì ông ta đã đem lại cho ta danh tiếng là con gái một kẻ phản bội Vương quốc à? tại sao ngay từ đầu ko dạy ta trở thành kẻ độc ác, sao ko đưa ta vào con đường tội lỗi khi ta chưa nhận thức đc đúng sai? Lão còn chẳng oán thán thì ngươi la hét cái nỗi gì.
– Vương quốc đã giết cha mẹ của Ronal Luss, chính quyền và cái Nguyên lão viện ******** này đã cướp đi sinh mạng cha ta và cả gia tộc nhà Gonder…chính các ngươi đã đẩy bọn ta vào đường cùng, chính các ngươi, những kẻ cầm thú đội lốt người mới đáng bị phanh thây xé xác.
“Con quỷ” lồng lên như điên, lao về phía bàn làm việc của Cat mà gào thét nhưng dây trói gia rồng sống từ tay Calas đã lao tới trói gô hắn lại, quật xuống sàn. Ko biến hình thì “con quỷ” cũng như người thường, cũng chẳng tránh đc khi lính áp tải đc lệnh vào phòng, lôi hắn ra ngoài xềnh xệch như lôi bao tải. hắn vẫn gào thét, vẫn **** rủa chính quyền cho đến khi Xeza bị miệng hắn lại, ko cho âm thanh phát ra nữa. Xeza, Calas và Tanias rời khỏi phòng theo “con quỷ”, thư ký 207 cầm lại tập hồ sơ, bộ câu hỏi và tờ giấy Cat dùng để gi chú, dẫn người của Nguyên lão viện ra khỏi phòng. Leo vẫn còn nán lại cuối cùng, tặng cho Cat một nụ cười như muốn nói “giỏi lắm” rồi mới rút lui. Hình như bọn họ đc lệnh chỉ chứng kiến thôi chứ ko đc phép nói bất cứ điều gì nên chẳng ai lên tiếng mặc dù Cat biết nhiều người vẫn muốn Cat hỏi thêm, nhiều người cảm thấy những tội danh đã đc cáo buộc cho “con quỷ” là chưa đủ, nhiều người không tin tưởng vào năng lực của Cat….. nếu đc nói có khi họ đã bùng lên như cái chợ vỡ rồi cũng nên. Đầu Cat lùng bùng như mớ bòng bong, sự nghi ngờ về ranh giới mong manh giữa thiện và ác một lần nữa lại trỗi dậy từ sâu thẳm tâm hồn Cat. Lần đầu tiên trong đời Cat cân nhắc đến giá trị thực sự của đội quân bí mật Thành Xezata….những kẻ giết người chuyên ám sát những kẻ giết người.