Phép Thuật Nguyên Thủy

Chương 061 - 062


Bạn đang đọc Phép Thuật Nguyên Thủy: Chương 061 – 062

Đám tang Villar diễn ra vào chiều ngày hôm sau, dưới một bầu trời nắng đẹp, gió thổi mát rượu. nước mắt Cat đã cạn khô khi nhìn cỗ quan tài bằng đá đen bóng từ từ hạ xuống huyệt, xiết chặt tay Xeza, Cat cúi chào người chỉ huy đáng kính lần cuối. tất cả những gì Cat học đc từ Villar hiện hữu trong từng cử chỉ, lời nói, lối suy nghĩ và hành động của cô. Cô là học trò điển hình nhất, nhận nhiều sự trừng phạt và những bài học đắt giá, nhưng lại chính là phần tính cách ko bao giờ bộc lộ ra ngoài của Villar. Cuộc đời thật phũ phàng…
Cat tựa vào người Xeza vì cảm giác choáng váng. Đêm qua họ đã thức trắng để đốt nến trong phòng tang lễ. Xeza đã ko khóc, khuôn mặt bi thương phản phất sự hối hận tột cùng, cậu ấy ko biết gì về lời trăn trối chứ nếu biết phút cuối đời mà Villar cũng chỉ nghĩ cho cậu ấy thôi thì…
Người ta nhanh chóng lấp đất lên ngôi mộ như cố gắng chôn vùi thật nhanh sự đau khổ, mất mát xuống cùng thi thể người đàn ông trẻ tuổi. quang cảnh xung quanh giống như những thước phim lướt qua cái đầu trống rỗng của Cat. Cuộc đời thật vô lý, vì sao Villar phải chết trong khi những kẻ đáng ra nên chết đi thì vẫn sống nhăn ra. Vì sao Lui lại nhìn Cat bằng ánh mắt như vậy vào đêm qua, khi cậu đột ngột xuất hiện, kéo Xeza ra ngoài cả tiếng đồng hồ. vì sao khi quay lại, Xeza ko giám nhìn thẳng vào Cat.
Cat quay người đối diện với Xeza, hít một hơi sâu và nói run run:
– cha tôi đã giết Villar phải ko?
Đôi mắt Xeza thoáng chút kinh ngạc, trời ơi, đúng rồi. cậu bối rối nhìn qua chỗ khác và nói dối:
– ko biết, làm sao tôi biết đc.
Cat cắn môi, lông mày nhíu lại, đôi mắt nhức nhối ko thể khóc thêm đc nữa mở lớn như nhìn xuyên qua Xeza giờ tràn ngập sự giận giữ, căm thù. Dù là cha nuôi, dù là người mà cô đã gọi là cha suốt 16 năm đi nữa thì cũng ko thể tha thứ đc. Xeza kéo đầu Cat ấn vào ngực mình để tránh ánh mắt đó, lòng cuộn sóng. Cô bé có mắt rồng, chắc là thừa biết cậu nói dối, lẽ ra Xeza ko đc phép nói dối Cat lần nào nữa…
– Lui nói… – Xeza lưỡng lự – Ronal đã giao curoxitonimus cho “con quỷ” để hắn trực tiếp tham chiến và nhắm vào một mình Villar…. Đây đc coi là lời cảnh cáo đối với Thành Xezata, đặc biệt là Santo. “Con quỷ” đã tuyên bố rằng nếu Thành Xezata còn tiếp tục gây thiệt hại một cách ko thể chấp nhận đc mà hắn gọi là “chiến tranh huỷ diệt” thì mục tiêu tiếp theo sẽ là Santo….
– Chiến tranh huỷ diệt là gì?
Cat ngước lên nhìn Xeza. Cậu ta liếm môi:
– trong những trận giao chiến tranh giành lãnh địa, đột kích phá hoại, cướp bóc hàng hoá của nhau, khi một bên đã thua và bỏ của chạy lấy người thì thường chỉ bị truy kích qua loa. Nhưng một nửa quân đội Thành Xezata, dưới sự chỉ huy của Villar thường ko làm như vậy…cô cũng thấy hqua rồi đấy, họ đuổi theo, nỗ lực tiêu diệt nhiều hơn là bắt giữ. Giao chiến với quân đội Thành Xezata gây cho chúa tể hắc ám thiệt hại về cả người lẫn của….Villar cũng đã bị cảnh cáo nhiều lần về tư tưởng đó rồi nhưng anh ấy ko thay đổi, cũng có thể là ko thể thay đổi đc…bởi vì cha tôi cũng nghĩ như vậy. cả ba người họ: cha, Villar và Santo đều cho rằng tất cả những kẻ tham chiến phải chịu trách nhiệm trực tiếp về tổn thất mà chúng đã gây ra cho chúng ta. Nghĩa là giết người phải đền mạng, thua là chết.
Cat thì thầm:
– cậu ko nghĩ như thế phải ko?
Xeza ko trả lời, phóng ánh mắt vào hư vô như muốn nói rằng: bây giờ thì chưa, nhưng ko biết sau này thế nào, ko biết cậu có còn giữ đc lập trường sau cái chết của người anh thân yêu hay ko.
Họ đứng lặng trong chiều tà ảm đạm, ko cử động khi mặt trời khuất hẳn và màn đêm đen kịt phủ lên nghĩa địa lạnh lẽo. hai con người khác nhau một trời một vực, tựa vào nhau vì cùng một nỗi đau, cùng sự mất mát và cùng chung con đường phía trước. đối với Cat, Xeza hiện giờ sẽ đứng vào vị trí mà Villar đã từng chiếm hữu trong tâm trí cô; còn với Xeza, Cat là gì thì chỉ có cậu ta mới biết đc. Bàn tay Xeza xiết chặt lấy Cat khi cơn gió lạnh buốt óc thổi ào qua như muốn xua đuổi hai con người ngoan cố khỏi lãnh địa của nó. Cậu lẩm bẩm câu thần chú thăng thiên trong sự tiếc nuối ko muốn rời đi.
Họ rơi xuống phòng Xeza, hụt hẫng như chân chẳng thể chạm đất đc. Tâm trí Cat vẫn còn luẩn quẩn bên ngôi mộ mới đắp nhưng Xeza đã trở lại với thực tế. họ vẫn phải sống tiếp, dù có Villar hay ko, họ vẫn phải sống tiếp. Xeza nói khi khua đũa phép phong toả căn phòng và lấy hai cốc cacao nóng:
– thời gian làm cận vệ cho Tanias đã hết, tôi sẽ lợi dụng….à…tôi nghĩ chúng ta nên thay đổi cách xưng hô – dù hơi bối rối nhưng Xeza vẫn đổi giọng – mình… sẽ lợi dụng lý do tang lễ để rút cậu khỏi cung điện của Tanias.
Cat chưa hiểu, cô đỡ cốc cacao từ tay Xeza, cảm thấy hơi ấm truyền sang tay mình như xua tan đi cái lạnh còn sót lại. ít ra cô vẫn còn có Lui, Xeza và Kaka là chỗ dựa…dù ko biết dựa có vững ko, liệu đc bao lâu.

– Catarina…- Xeza nói nhẹ nhàng nhưng khẩu âm vẫn rõ ràng là mệnh lệnh – hãy vạch ranh giới với Tanias….chỉ mình, cậu và Lui thôi, Tanias đứng ở phía bên kia.
Cat khẽ rùng mình mặc dù vừa hớp một ngụm cacao nóng bỏng miệng. cô hỏi:
– tại sao?
Xeza ra hiệu cho Cat uống hết rồi chậm rãi đưa bàn tay trái ra, khua khắp căn phòng như đang tìm một vật vô hình nào đó.
– vì Tanias ko phải là con ruột của Nhà vua.
Cốc cacao trên tay Cat rơi xuống đất, vỡ tan tành. Cô bé trợn tròn mắt lên nhìn Xeza nhưng khuôn mặt điềm tĩnh kia ko hề nói đùa, cũng ko nói dối. có thể Xeza nhầm chăng? Cat lắp bắp:
– còn “gia phả hoàng tộc” thì sao? Cây gia phả đó tự điền tên con cháu Nhà vua vào cơ mà, sao có thể nhầm lẫn đc? Đâu phải thường dân mà nhầm con cái với nhau….
– Phải – Xeza thu dọn những mảnh vỡ, đưa cốc cacao của mình cho Cat rồi ngồi xuống gường – vương phi Juliano, mẹ của Tanias là trinh nữ cho đến tận khi kết hôn với Nhà vua; Juliana, em gái của Tanias, con gái vương phi mới chính là con ruột của Nhà vua, Tanias ko phải đâu.
Cat cắn chặt môi, sự bàng hoàng lộ ra trong đôi mắt to xinh đẹp. Xeza nói tiếp:
– cậu ấy….là…
đưa bàn tay trái lên khua thêm một vòng nữa trong không trung, Xeza nói trong tiếng thở:
– Tanias là….giọt máu duy nhất của…chúa tể hắc ám.
Cốc cacao trên tay Cat run lên bần bật, cacao rớt cả ra ngoài. Cô bé vội dùng cả hai tay để giữ, cúi đầu. chúa tể hắc ám, cha nuôi, “con quỷ” rồi thì bây giờ lại cả Tanias nữa…tất cả bọn họ đều phải chịu trách nhiệm về cái chết của Villar, tất cả đều phải trả giá. Chống lại cha nuôi đã là một quyết định vô cùng khó khăn rồi, giờ lại thêm Tanias…. Cat thấy chơi vơi như ngồi trên mây. Ai tốt ai xấu? tại sao trắng đen cứ lẫn lộn ko tài nào phân biệt nổi thế này…. Xeza lấy rượu và rót ra cốc. Cat đặt cốc ca cao xuống bàn, cầm chai rượu trên tay Xeza tu luôn một hơi rồi thả người xuống bên cạnh cậu ta, bần thần cảm nhận hơi nóng hừng hực đốt cháy cơ thể mình. Tanias, con trai độc nhất của chúa tể hắc ám, kẻ đang sống trong cung với danh nghĩ con vua.
– có ai biết chuyện này ko?
– Có Lui, mình và giờ thêm cậu.
– Cả Nhà vua, Nguyên lão viện, cha cậu…mọi người đều ko biết gì à?
Xeza gật đầu. Cat càng thêm hoang mang:
– vậy sao hai người biết đc?

– cái này…là nhờ Rai.
Cat bật ra một tiếng cười nhạt. Xeza hớp một ngụm rươu:
– quay trở lại quá khứ một chút nhé. Khi Rai 7 tuổi, mẹ cậu ta vì quá nhớ con nên tới nhà cậu để tìm, xin đc đưa Rai đi chơi một lần. Rai lúc đó cũng biết người đàn bà ấy là mẹ mình, biết mình là “bóng tối” nhưng trẻ con thì chưa nghĩ đc sâu xa. Cậu ấy đi cùng mẹ ra khu vui chơi, nơi mà sau đó 1h đồng hồ đã phát nổ vì bị đặt bom khiến hàng chục người chết ngay tại chỗ. ở giữa vụ nổ nhưng ko hiểu sao Rai sống sót. Vụ nổ sau này đc cáo buộc cho Gonder vì chính quyền miền tây ko tìm ra kẻ chủ mưu. Ông Bruno, cha của Rai vì quá đau buồn trước cái chết của vợ nên đã bắt cóc Rai ngay sau đó, ném xuống biển. Rai ko chết, trôi dạt suốt 5 năm bên ngoài và theo bọn thiên mã hoang bay vào Vương quốc. cậu ấy gặp Villar đầu tiên trong chính khu rừng phía trước doanh trại quân đội. anh ấy đã đưa Rai về nhà riêng, dạy cậu ấy mọi điều…dạy học là sở trường của Villar mà…
Cat nôn nóng ngắt lời Xeza:
– vậy chuyện Rai là Ju; chuyện Ju là sát thủ thì sao?
– Đó chính là vấn đề. Hai năm nay Villar tung Rai ra ngoài như một sát thủ, mục tiêu là những tên cầm đầu các tổ chức tội phạm có vỏ bọc như người bình thường, thường là những kẻ phản bội trong hàng ngũ của chúng ta. Vì ko thể đưa ra bằng chứng nào hợp pháp đủ để công kích bọn chúng nên Villar chọn cách ám sát. Đó chính là lý do khiến danh sách những kẻ bị thủ tiêu có cả người cánh tả, cánh hữu, phù thuỷ hắc ám và cả những vị tướng. nhưng nếu cậu tin Villar 100% thì xin thề rằng tất cả bọn chúng đều là tội phạm nghiêm trọng đấy.
Xeza nằm xuống gường, thở dài mệt mỏi:
– Rai là người duy nhất đi qua dốc Elen mà còn sống trở về….
– Cái gì?
Cat bò hẳn lên gường, nhìn tận mặt Xeza để chắc là cậu ta ko giỡn chơi.
– ừ, cậu ta đi theo thiên mã mà, loài vật đó có thể bay đến khắp mọi nơi và ra vào Vương quốc một cách thoải mái nhưng cậu biết đấy, thiên mã hoang ko bao giờ cho con người lại gần. Rai…có lẽ hơi đặc biệt nên khi bọn thiên mã vào dốc Elen, người sói đã ko cảnh giác vì ở đó lúc nào cũng nhiều thiên mã.
Xeza nói như sắp ngủ. Cat nằm xuống bên cạnh, véo cậu ta một cái:
– rồi sao nữa?
– à… Rai đã trông thấy vương phi Juliano ở đó.
Cat ngồi bật dậy:
– bà ấy chết rồi cơ mà….chết khi Tanias 10 tuổi…
– ừ. Đấy là người ta tưởng như thế thôi. Mình đã đích thân xác nhận lại. kẻ nằm trong quan tài ko phải là vương phi, bà ấy vẫn còn sống và hiện đang ở dốc Elen. Nhưng bấy nhiêu thôi còn chưa đủ khẳng định điều gì. Là chính Tanias đã tự để lộ huyết thống đen tối của mình đấy chứ. Cậu ta quá sơ suất khi tưởng rằng ko ai theo dõi những nhiệm vụ mà cậu ta thực hiện một mình. Quá tự tin khi ra vào dốc Elen mà ko xoá kĩ mọi dấu vết. và còn phạm một lỗi ngớ ngẩn là để dính một cọng tóc của chúa tể hắc ám lên người. ko biết cậu đã từng đọc ….
– Rồi. – Cat gật đầu – kiểm tra quan hệ huyết thống bằng tóc, một loại nghệ thuật hắc ám có thể gây chết người dùng ngay lập tức nếu hai sợi tóc là của hai người ko cùng huyết thống.

Xeza mở mắt và cười nhẹ:
– phải, Rai đã thực hiện nghệ thuật hắc ám đó.
Cat cắn chặt môi. Anh ấy còn sống…vậy có nghĩa là bọn họ chính là cha con, là ruột thịt.
– mình đã đưa sợi tóc cho Rai vì tưởng có thể kiểm tra bằng thứ nghệ thuật hắc ám nào đó…nhưng ko ngờ chẳng có cách nào khác cách liều mạng. anh chàng đó….mình khoái anh ta….
Xeza lại lim dim đôi mắt khiến Cat cũng buồn ngủ theo. Cat hỏi nhỏ:
– nhưng sao cậu lại nói hết mọi chuyện ình….mọi khi cậu đâu có thế này?
Xeza mở mắt, kéo Cat nằm xuống bên cạnh, hất chăn đắp lên và quay người sang nắm tay cô:
– khi Thuỷ tổ tiết lộ cho cậu bất cứ điều gì qua những quẻ bói, những lời tiên tri thì cậu đều phải tôn trọng điều đó, bởi vì tiên tri là khả năng mà chính Thuỷ tổ ban cho con cháu mình. Mình đã ko thực sự hiểu lời tiên tri về cái chết của Villar nhưng giờ thì…mình sẽ ko thể phạm sai lầm tương tự. cậu…vào Vương quốc này bởi vì mình đã kéo cậu vào. Bởi vì Thuỷ tổ gieo vào quẻ bói của mình hai chứ “mắt xích”. Catarina Luss. Ko tự nhiên mà cậu bị đưa vào Vương quốc, bị đặt vào tay Villar, bị lôi về đây, nằm trong tầm kiểm soát của mình. Ko có điều gì là ngẫu nhiên ở đây cả. cậu chính là mấu chốt, là mắt xích quan trọng đối với Thành Xezata. Ai làm lãnh chúa cũng phải đặt lợi ích của Thành trì lên hàng đầu…. với chiến lược “chiến tranh huỷ diệt” như hiện tại của cha, sớm muộn gì chúa tể hắc ám cũng khủng bố và sát hại hết tướng lĩnh, chính trị gia và pháp sư của thành, ko cách này thì cách khác. Mình ko tự tin là sẽ ngăn chặn đc điều đó….vì thế mình cần Lui và cậu. Villar chết rồi, cậu phải thay anh ấy, cậu phải biết toàn bộ sự thật.
Cat thấy hoang mang, đầu ong lên dữ dội vì thiếu ngủ, mệt mỏi và choáng váng. Trắng đen lẫn lộn hết rồi….hic. nhưng dù sao cũng có một tia sáng le lói cuối con đường, khi mà cô biết thực ra Rai ko phải là người xấu. tốt xấu cũng lẫn lộn lung tung cả, biết thế nào là tốt, thế nào là xấu bây giờ? Cat chìm vào giấc ngủ mệt mỏi, ko biết rằng những điều cô vừa nghe đc đã thay đổi hoàn toàn cuộc đời cô.
Chương 62
Thức giấc trog tình trạng người ngợm rã rời, Cat trông thấy cái cổ của Xeza. Vẫn nằm nguyên tư thế hôm qua nhưng Xeza đã thức giấc, cậu ta nhìn Cat bằng ánh mắt khó có thể ko liên tưởng tới Villar. Cat nói khẽ:
– chào cậu.
– chào – Xeza chớp mắt – ngủ ngon chứ?
Cat thở dài. Ngủ ko gặp ác mộng liệu có đc coi là ngủ ngon ko? Xeza nằm ngửa ra nhưng vẫn ko buông bàn tay đang nắm chặt tay Cat cả đêm qua, buông một câu chẳng liên quan gì:
– Lui về nhà rồi. về gặp Kiban, hỏi chuệyn gia đình.
Cat ko trả lời, nhìn đồng hồ. đã 9 h rồi. thời gian vẫn cứ trôi đều đều còn Villar thì chỉ dừng lại ở tuổi 25. anh ấy chết thật rồi….
Tiếng gõ cửa lôi Cat khỏi dòng suy nghĩ bi luỵ sắp ập tới, giọng một người hầu gái vang lên:
– thưa cậu, cô Rumi đang chờ cậu dưới phòng khách ạ.
Xeza ko động đậy, lông mày khẽ nhíu lại, mắt tối sầm như nghe sét đánh ngang tai. Cậu ta từ từ ngồi dậy, đảo mắt một cái rồi nói như ra lệnh:
– cậu có 10 phút để thay đồ rồi quay lại đây.
Cat gật đầu, về phòng tắm chớp nhoáng nhưng giống như người đang ở trên mây chưa thể xuống đc. Cô suy nghĩ miên man về Tanias, về Rai, về cha mẹ nuôi và cuộc đời mình… chẳng có thứ gì hoàn hảo cả, cũng ko có sự thật nào tàn nhẫn hơn những điều mà cô đc biết từ khi bước chân vào ngôi nhà này. Mọi thứ lần lượt sáng tỏ, mọi chuyện bắt đầu rẽ theo một hướng đi khác. Cuộc sống thật mệt mỏi, dù 100 việc thành công nhưng chỉ 1 chuyện thất bại thôi cũng khiến con người ta lao tâm khổ tứ rồi, nói gì đến chuyện mất đi người thân. “Con quỷ”…. Cat đập đầu vào tường, máu sôi lên sùng sục. “con quỷ” thôi ư? Kể cả Tanias….

Lời trăn trối của Villar vang lên trong đầu cô gái bé nhỏ với tâm hồn trẻ thơ ko chịu lớn. cô sẽ thực hiện lời hứa với người chỉ huy đáng kính của mình:
– em hứa…
Cat lẩm bẩm, soi lại mình trong gương lần cuối trước khi ra khỏi nhà tắm.
Khi cô trở lại phòng Xeza, cậu ta đang nhấm nháp café và ung dung đọc báo sáng như chưa bao giờ nghe nói có Rumi tới chơi. Cat ngồi xuống, nhấp một ngụm café nóng béo ngậy trước khi hỏi:
– còn Rumi thì sao?
Xeza vẩy đũa phép mở hé cửa phòng và đặt báo xuống bàn, đưa tay ra:
– lại đây.
Cat chớp mắt, ko hiểu đc suy nghĩ ẩn chứa trong cái nhìn khó định nghĩa đó nên cô lo lắng. lông mày Xeza nhứơm lên thành một cái nhìn giữ dội. Cat vội đứng lên trước khi cậu ấm kia nổi nóng, cô bước tới, tim nện dữ dội, linh cảm mách bảo chuyện sắp tới chẳng hay ho gì cho sự quyết tâm giữ đầu óc mình tránh xa khỏi cái gọi là tình cảm. Xeza nắm lấy cổ tay Cat, kéo cô bé ngồi lên chân mình, lạnh lùng dùng đôi mắt sắc sảo ném cho Cat một cái nhìn ‘đừng có phản ứng, làm theo đi’ và cởi khuy trên cùng của quân phục Cat đang mặc. Cat ngạc nhiên đến nỗi ko thể phản ứng đc gì khi cậu ta điềm nhiên kéo cổ áo rộng ra, để lộ cái cổ cao nuột nà; mặc dù áo mặc bên trong cũng kín đáo chán nhưng Cat vẫn thấy tai mình nóng bừng lên. Ko phải là Xeza muốn diễn cho Rumi xem đấy chứ. Cat co người lại theo phản xạ, né tránh khi bàn tay với những ngón thon dài kia hướng tới chiếc khuy áo thứ hai. Xeza nói khẽ như tiếng gió rít:
– chỉ là đóng kịch thôi mà…
Cat giật mình khi nghe thấy tiếng bước chân nhè nhẹ đầu hành lang, cô liếc nhìn về phía cánh cửa đang hé mở và miễn cưỡng vòng tay ôm cổ Xeza như hồi nhỏ hay làm nũng với ba. Cả người Cat nổi da gà khi bàn tay Xeza luồn ra sau gáy, kéo cô lại gần hơn. Gáy là gót chân Asin của quân nhân. Xeza nhắm mắt lại vài giây và từ từ mở mắt ra, Cat bàng hoàng. Sự đam mê, đắm đuối và tình yêu tràn ngập trong đôi mắt xanh xinh đẹp mờ ảo như núp dưới làn sương mỏng manh. Sao cậu ta làm đc điều đó chỉ sau một giây? Nhìn giống như người đang yêu thật vậy. đôi môi Xeza áp lên cổ Cat khiến cô bé rúm người muốn né tránh; tiếng bước chân dừng lại ở cửa. ko cần nhìn Cat cũng biết Rumi đang đứng ngoài đó, nhìn vào với ánh mắt như thế nào. Đôi môi hình cánh cung lướt lên má Cat, mùi café thoảng qua theo từng hơi thở dồn dập…Xeza hướng đôi mắt chứa một nỗi buồn mênh mang xem lẫn sự đau buồn tội lỗi, hối hận và bất lực lên nhìn Cat như đâm xuyên vào tim cô một mũi tên nung đỏ. Ai bảo Xeza mạnh mẽ? ai nói cậu ta lạnh lẽo, vô tình? Chính cái chết của Villar đã khiến Xeza vẽ ra cái hành động phô trương táo bạo này để đối phó với Rumi. Mặc kệ sự đồng cảm hiển hiện trên mặt Cat, Xeza nghiêng đầu, đặt lên môi Cat một nụ hôn sâu mà có lẽ là tràn đầy đau khổ. Rumi vẫn đứng bên ngoài, vẫn nhìn, có lẽ là tức tối nhưng chưa đủ để bỏ đi. Xeza biết, cậu nói nhỏ nhưng đủ để kẻ bên ngoài cũng phải nghe thấy:
– đừng rời xa mình…xin cậu đấy.
tim Cat nhói lên từng hồi, một sự thương cảm sâu sắc trào lên trong lòng cô nhưng trái tim phản bội lại đập loạn nhịp trước sự yếu đuối hiếm thấy trong con người sỏi đá kia. Câu nói ngắn gọn có hiệu quả ngay lập tức. Rumi tức giận bỏ đi, tiếng chân lộp cộp nhanh như chạy. Xeza liếc đôi mắt lạnh lùng, chán nản về phía cửa rồi thở dài, mệt mỏi, gục đầu lên vai Cat. Dường như nỗi đau trong lòng vẫn chưa nguôi ngoai, cậu ta xiết chặt cô như sợ nếu ko làm thế Cat sẽ tan biến vào hư vô. Chẳng biết phải làm gì để an ủi, Cat thì thầm vào tai Xeza:
– đừng suy nghĩ nhiều…đâu phải lỗi của cậu.
thế nhưng câu nói đó gây tác dụng ngược hoàn toàn với mong muốn của chủ nhân nó. Cả người Xeza run lên, nước mắt rơi lã chã, cậu nói trong cơn thổn thức cố kìm nén:
– mình…biết… mình đã biết trước rằng anh ấy sẽ chết…ngay khi đọc quẻ bói đó mình đã biết…
Xeza bật khóc nức nở như thú nhận một tội ác ko thể tha thứ.
– mình biết nhưng ko…làm gì đc…
Cat ôm chặt Xeza, nước mắt tưởng đã cạn khô lại chậm rãi bò xuống những đường nét mệt mỏi trên khuôn mặt. biết nhưng ko làm gì đc, Cat hiểu tâm trạng này, bởi vì chính cô cũng ko thể đếm nổi những lần bất lực nhìn cái gọi là ‘số phận’ cướp đi niềm vui, hạnh phúc và hi vọng của cuộc đời mình. Lời trăn trối lại văng vẳng bên tai cô, đôi vai mỏng manh tự cảm thấy phải mạnh mẽ hơn để trở thành chỗ dựa cho ai đó trong những phút yếu mềm.
Bình minh nhuộm một màu vàng ảm đạm, gió thổi nhè nhẹ ko đủ làm khô những giọt nước mắt long lanh cũng ko thể xoa dịu nỗi đau như dao cứa vào tim để lại một vết sẹo lớn rỉ máu.
Ko có gì khủng khiếp hơn mất người thân.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.