Phép Thuật Nguyên Thủy

Chương 058 - 059


Bạn đang đọc Phép Thuật Nguyên Thủy: Chương 058 – 059

Cat đứng im cho người giúp việc sửa lại những nếp gấp cầu kỳ trên chiếc váy đầm dạ hội màu đen dài quét đất, bó chặt cả cô thể một cách khó chịu với hai dây mảnh đính kim cương vắt qua vai hờ hững để lộ vai ngực và nửa lưng một cách trắng trợn. cô bé ko để ý lắm vì đang mải đọc một cuốn sách lơ lửng ngang tầm mắt, đôi mắt xanh lướt nhanh trên những trang giấy thú vị. cuốn bùa chú thần thánh 7. Cat hầu như ko đc đụng vào nó trước đó vì Xeza và Lui ko cho, nhưng giờ thì họ chẳng quan tâm nữa rồi.
Ái chà, bùa balama…thật là thú vị, nguyên bản của nghệ thuật hắc ám “đọat hồn”, có điều nó rộng hơn, kỳ diệu hơn và ngoài tác dụng kiểm tra ký ức vương lại trên đồ vật, bùa này còn kiểm tra đc cả con người, sự tác động của bùa chú, lời nguyền lên con người và không gian xung quanh.
– Catarina…
Xeza làm Cat giật thót mình, cô quay lại làu bàu và giờ mới để ý rằng người hầu đã xong việc từ lâu:
– gì nữa…
– đến giờ rồi, đi thôi.
Xeza nắm tay Cat kéo tuột ra khỏi phòng khiến cô bé vội vã gấp cuốn sách lại, lẳng lên bàn bằng phép thuật mắt, chẳng kịp khen bộ lễ phục đen phá cách của Xeza một câu cho phải phép. Thôi kệ. trong ánh mắt Xeza vẫn có một cái gì đó rất lạ. hqua, sau khi Rumi về, Xeza đã nhốt mình trong phòng nửa ngày còn lại, ko ăn tối cũng chẳng buồn gặp ai. Những tổn thương tưởng như đã lùi vào quá khứ nay lại sống dậy, biến thành một con dao cùn rỉ sét, ko còn đủ sắc bén để gây ra vết thương nặng nề nhưng mỗi lần đâm là một lần khốn khổ.
Xeza thăng thiên, kéo Cat theo sau khi đã chỉnh sửa lại gương mặt cho tươi tắn một chút. Họ rơi xuống trước cổng một biệt thự to khủng khiếp chẳng xa lạ gì đối với Cat, hai năm ở trong quân đội, hàng tuần Cat vẫn đứng trên tháp canh ngắm nhìn Thành Xezata lộng lẫy và dinh thự khổng lồ rực rỡ nhất thành này. Ko ngờ đây lại chính là nhà của Rumi. Xeza nói nhẹ khi họ bứơc qua cánh cổng lớn rực rỡ ánh đèn:
– nhà Biliclars là chủ thầu xây dựng, ko ai trong nhà làm chính trị cả nhưng con gái của dòng họ này luôn kết hôn với những người nhiều quyền lực để tạo cho nhánh chính lợi thế về khía cạnh pháp luật.
cận vệ xếp hàng dài từ cổng vào để nghênh đón khách đồng loạt cúi chào khi vừa thoáng thấy Xeza. Cat liếc nhìn xung quanh. Mặc dù cổng và đường vào được tranh trí vô cùng lộng lấy dưới ánh sáng lung linh rực rỡ của hàng ngàn ngọn đèn nhỏ nhấp nháy nhưng Cat vẫn thấy thiếu thiếu một cái gì đó. Con đường dài dẫn vào cửa chính của dinh thự trơ trọi một cách kỳ lạ với 2 đài phun nước tuyệt đẹp ngự trị trên hai bãi cỏ phẳng lỳ. thiếu hoa…. Thật là đơn điệu và nhàm chán. Có thể chủ nhà bị dị ứng phấn hoa nên ko trồng một cây nào, dù là nhỏ nhất.
họ được nghênh đón ở cửa trước bởi một cặp vợ chồng trung niên, có lẽ là ông bà Biliclars. Người đàn ông trông rất giữ tợn với những nếp nhăn khắc khổ in trên khuôn mặt phong trần nhưng toát lên phong thái của một nhà đại quý tộc, ngược lại, bà vợ dù khoác lên mình chiếc đầm đính đầy đá quý, đeo trang sức khắp người để khoe sự giàu sang và trát một lớp phấn dày cộp như cố tình phủ nhận dấu ấn của thời gian hằn lên khuôn mặt ko còn trẻ trung nữa nhưng vẫn chẳng khiến cho người ta có thiện cảm hơn chút nào. Trong đôi mắt bà ta có một thứ gì đó làm Cat khó chịu. hình như ….sự lẳng lơ thì phải. bà ta đá lông nheo với Xeza trước khi ông chồng kịp mở lời chào mừng. Xeza đáp lại câu nói khách sáo của ông ta bằng sự lịch thiệp ko kém phần rỗng tuyếch, ánh mắt loé lên sự sỏ xiên sau nụ cười niềm nở giả tạo. sau đó, cậu ta nhanh chóng kéo Cat vào bên trong, ko muốn nói thêm chuỵên gì nữa, cũng chẳng giới thiệu cô với hai người kia. Một hành động thiếu lịch sự và ko giống Xeza chút nào.
Bữa tiệc huyên náo đầy những cô cậu tuổi choai choai như Cat, chỉ có rất ít những người lớn tuổi. Xeza lẩm bẩm:
– toàn bạn làm ăn của nhà này thôi, đứng đây để tôi ra chào hỏi họ một câu.
Rồi cậu ta nhanh chóng đi tới chỗ mấy ông tai to mặt lớn. Cat quan sát những người bạn của Rumi. Họ ăn mặc, trang điểm rất đa dạng và hợp mốt, hầu hết là váy ngắn hở trên thiếu dưới khoe tất cả những gì có thể khoe đc. Cứ như ko hở ra thì thiên hạ ko biết là họ đẹp vậy. Rumi kéo một đám bạn gái về phía Cat, mời cô một ly rượu, ắnh mắt quét từ đầu đến chân cô như nhìn vật thể lạ rồi gián vào chiếc khuyên tai Cat đang đeo:
– tôi rất vui vì cô đã tới dự – Rumi kéo dài giọng, rõ có ý châm chọc – cô mặc quân phục trông khá hơn mặc váy đấy.
hừ, cô ta nói dối. cô ta đang nghĩ thật ko ngờ Cat mặc váy lại đẹp như vậy. mắt rồng đọc đc sự ghen tỵ dấu khéo léo như cây kim trong rừng gai.
– cảm ơn vì lời mời. tôi chỉ theo Xeza thôi.
Kèm theo là một nụ cười lịch sự. hẳn là cô ta hiểu ý Cat muốn nói nếu Xeza ko tới đây thì chẳng đời nào Cat mò mặt vào chỗ này để nhìn Rumi và lũ bạn của cô ta cười nói hô hô những câu thiếu văn hoá.

Lông mày Rumi khẽ nhíu lại. cô ta ê a chống nạnh:
– tôi vẫn theo dõi báo chí Thành Xezata và đc biết những thông tin về cuộc sống phong lưu của Xeza, cô hẳn phải biết cô là người thứ bao nhiêu?
Cat nhún vai. Nếu câu này mà nói với người yêu Xeza thật thì chắc cô ấy sẽ tổn thương ghê gớm. có điều Cat ko phải, mà Xeza cũng ko hề có từng ấy cuộc tình. Chỉ là những tin đồn vớ vẩn và những lần gánh tội giùm Calas mà thôi. Rumi tưởng mình lợi thế, tiếp tục tấn công:
– liệu với cô Xeza có hứng thú trong bao lâu?
– [ Cat, Xeza bảo tôi nghe và tường thuật lại cuộc nói chuyện này cho cậu ấy, tấn công đi, để cô ta bộc lộ bản chất hồ ly]
Tanias nói chen ngang lời Rumi, Cat đảo mắt liếc nhìn vẻ trầm ngâm giả vờ nghe các ông lớn thảo luận của Xeza, hừ, cậu ta đang nghe Tanias thì có.
– tôi đoán cùng lắm đc hai tuần nữa thôi. Chắc cô cũng biết tôi là người đầu tiên mà cậu ấy thích, và hai tuần nữa, tôi sẽ là người cuối cùng.
Ánh mắt khinh bỉ, kiêu ngạo và đắc ý của Rumi làm Cat nóng máu. Hai tuần ư? Cô đánh giá Xeza quá thấp rồi đấy, tội nghiệp cho cậu ta khi phải vùng vẫy trong những vết thương cũ để vươn tới tương lai, còn cô, cô chẳng hiểu gì về người bạn lâu năm của mình cả. Cat hít sâu và nói nhẹ nhàng:
– phải, cô là người đầu tiên, là người mà cậu ấy ‘đã từng’ thích. Nhưng cô nghĩ rằng sau tất cả những tổn thương cô gây ra cho Xeza, cậu ấy sẽ tha thứ và cho cô cơ hội thứ 2 sao?
– Đã từng cái gì chứ – Rumi hếch mặt, trợn mắt sừng sộ – Xeza vẫn còn thích tôi, vẫn rất thích tôi. Cô chỉ là món đồ chơi trong chốc lát thôi. Đũa mốc mà giám chòi mâm son.
Bạn bè Rumi che miệng cười, thì thầm chỉ trỏ. Cat thấy máu nóng bốc lên ngùn ngụt. con người này tốt đẹp ở chỗ nào mà khiến cho lãnh chúa tương lai phải hao tâm tổn trí chứ?
– nếu tôi là cô – Cat nói trong hơi thở – tôi sẽ ko tự hào mà nói như thế đâu. Phải rồi, Xeza đã trao trái tim cho cô, còn cô thì sao? Cô ném nó vào sọt rác, tình yêu giống như một bông hoa thuỷ tinh, vỡ rồi thì vĩnh viễn ko thể nào hàn gắn lại đc. Vết thương dù sâu đến mấy cũng sẽ phải lành theo thời gian, nếu cô còn nghĩ cho Xeza thì đừng dùng móng vuốt móc cho nó sâu thêm nữa. cô ko xứng đâu.
– Cái gì? – Rumi rít lên – cô mù à? Cô nghĩ đồ cóc ghẻ như cô xứng chắc…..
– Cat!
Rumi im bặt khi tiếng Xeza dịu dàng vang lên phía sau. Cat ngước lên, cơn giận xẹp xuống khi trông thấy nụ cười ẩn chứa nỗi buồn mênh mang trong đáy mắt. cô đi nhanh tới, níu tay áo Xeza và nép sau lưng cậu ta, trưng ra khuôn mặt chán nản giận dỗi như ko muốn nói chuyện với Rumi nữa. cũng may sao, vừa lúc đó thì Calas đi vào cùng ba mẹ Rumi nên họ gọi cô ta ra tiếp chuyện. Xeza cầm ly rượu chưa hề uống trên tay Cat, dốc cạn và cười nhạt một mình.
Chương 59
Ngồi trên ghế dài trong góc tối của căn phòng nhìn Calas và Rumi tình tứ khiêu vũ với nhau, máu nóng trong người Cat sôi lên sùng sục. một thứ khó chịu nào đó từ sâu trong tâm trí trỗi dậy gào thét đòi chen ngang vào tách hai người đó ra cho đỡ ngứa mắt. nhưng Cat cố gắng kiềm chế. Ghét quá, ghét Rumi vì ngay trước mặt Xeza mà còn lả lơi liếc mắt đưa tình với tên hoàng tử kia, ghét Calas vì nỗi buồn phản phất trong đôi mắt giả vờ say mê kia cứ như nói với Cat rằng “nhìn anh đi, có ghen ko? Ghen tức là e còn thích anh đấy”. ghen ư? Cat tự truy vấn chính bản thân mình, tự cười nhạo, dè bỉu nhưng xấu hổ thay….có ghen. Cô uống cạn cốc rượu thứ bao nhiêu cũng ko rõ nữa, nhìn sang Xeza, Cat trông thấy ánh mắt sâu tăm tối của cậu chàng dán xuống sàn như cố gắng ko nhìn hai người kia, cốc rượu trên tay Xeza uống mãi ko hết, cứ vơi lại đầy, vơi lại đầy…. cậu ta đã uống nhiều lắm rồi.

Nghiêng người sang Cat, Xeza nói nhỏ:
– Tanias nói Lui lại lên cơn thèm máu, cậu ta và Bimatos đang trói Lui trong phòng cô nên đừng về cung điện….mà tôi nghĩ cô cũng đâu có về đc nữa….
Miệng Xeza nhếch lên một nụ cười xỏ xiên khi thấy khuôn mặt tái nhợt và đôi mắt mơ màng vì uống nhiều của Cat. Họ ngồi sát nhau đến nỗi hơi thở đầy mùi rượu của Xeza phả vào mặt Cat khiến cô rùng mình quay đi.
– sao thế? – Xeza kéo cằm Cat, bắt cô bé nhìn mình.
– cậu uống nhiều quá rồi, chúng ta về thôi.
– Đâu có nhiều.
Cười ranh mãnh, cậu ta lại nâng ly lên hớp một ngụm lớn. ly rượu vơi đi nhưng chỉ sau 2s lại đầy như chưa hề uống. Cat thở dài, đầu óc choáng váng:
– tôi mệt rồi, chúng ta về đi. ở đây làm gì nữa chứ? Nhìn họ để tự chọc gậy vào nỗi đau của mình à?
Xeza bật ra một tiếng cười khan:
– đau thì đau thật đấy nhưng tôi ko nghĩ nỗi đau này kéo dài lâu. Tôi ko trốn tránh…đối mặt thì nỗi sợ hãi ko còn đáng sợ như ta vẫn tưởng tượng nữa.
rồi cậu ta đưa bàn tay thon dài lên vuốt má Cat. Rượu khiến cho người Cat ngây ra, phấn khích và bất cần đời, cô bé mặc kệ nhưng vẫn nói:
– này chỉ huy, tôi là cận vệ Catarina Luss, cấp dưới của ngài. Ko phải Rumi đâu!
Xeza cười nhẹ:
– ko phải Rumi….tất nhiên tôi biết – Xeza miết ngón trỏ lên môi Cat – Catarina, có phải hai người kia đang nhìn chúng ta ko?
Cat liếc nhanh về phía Calas và Rumi, đúng như Xeza nói, họ đang nhìn lén…mặt Calas tối sầm lại như vừa bị cả ngàn người **** mắng, còn Rumi, mắt cô ta toé lửa. Cat gật đầu nhè nhẹ. Xeza liếm môi:
– tin đc ko? Tôi chưa bao giờ hôn cô ta – Xeza nhướm mày – hồi đó tôi rất trân trọng Rumi, như một nàng công chúa…và chúng tôi còn nhỏ, đó là tôi nghĩ thế….cho đến khi cô ta chạy theo một nhiếp ảnh gia.

Cat đảo mắt.
– Xeza, có lẽ chúng ta nên về nhà, trông cậu giống sắp khóc quá. Có ổn ko đó?
Và Cat hối hận ngay lập tức, câu nói vừa dứt khỏi miệng cô thì một giọt nước long lanh tràn khỏi mi Xeza, rơi xuống cằm. vội vã liếc nhìn xung quanh, Cat ám thị cho giọt nước mắt bốc hơi nhanh chóng khỏi khuôn mặt sầu não đang chăm chú nhìn cô. Những tổn thương của cậu ta còn lớn gấp trăm lần những tổn thương Cat phải gánh chịu vì Calas, có lẽ là do cô ko kỳ vọng nhiều, ko yêu nhiều, ko trân trọng nhiều trong một thời gian dài như Xeza. Rồi đột ngột ko báo trước, Xeza đứng dậy, khá là vững vàng như chưa hề uống nhiều rượu đến như vậy, cậu ta băng qua căn phòng, tặng cho Calas một cái liếc xéo khinh bị, thách thức và tiến thẳng đến chỗ ba mẹ Rumi. Cái liếc mắt có tác dụng ngoài sức tưởng tượng. Calas đứng sững lại khiến Rumi va vào người anh ta, đôi mắt long lanh lấp lánh ánh vàng trào lên một cơn cuồng phong dữ dội cứ gián chặt vào Xeza như đang kiềm chế để ko tẩn cho cậu ta một trận nhừ tử. Xeza chắc là chào tạm biệt ông bà Biliclars, cười cợt trớt nhả mấy câu rồi quay lại kéo tay Cat. Họ đi ra khỏi căn phòng đc vài bước thì Xeza loạng choạng, Cat đỡ vội cậu ta, tập trung hết sức để đọc thần chú thăng thiên. Có lẽ vì tính cấp thiết của tình huống này nên bùa chú đã thành công, luồng sáng ấm áp nhấc bổng họ lên, đặt xuống phòng ngủ của Xeza. Cậu ta lảo đảo đưa mắt nhìn quanh rồi nhắc lại:
– đừng về cung điện….Tanias nói….
– Tôi biết rồi, Lui lên cơn thèm máu, nằm xuống đi.
Xeza bắt đầu nói nhảm:
– đừng đi, Catarina….đừng đi.
– Đc mà. Cậu nằm xuống đã.
Cat cố gắng đẩy Xeza về phía gường ngủ nhưng cậu ta ngoan cố ko chịu, hai tay ôm chặt lấy cổ cô khiến cô ko nhích đc phân nào.
– tôi đã nghe, cuộc đối thoại lúc nãy ấy, tôi đã nghe….
– ừ
Cat dùng mắt ấn chuông gọi người hầu.
– cô ta thật là tồi tệ phải ko? tôi cũng ngu ngốc quá còn gì, có mắt như mù, sống trong ảo tưởng….
người hầu gõ cửa rồi vào phòng, vừa trong thấy họ, Xeza đã rít lên như còi tàu:
– ai khiến các người vào đây, cút hết ra….
– Tôi gọi đấy. đỡ cậu ấy lên gường.
Cat nói như ra lệnh nhưng trước ánh mắt như mãnh hổ điên cuồng kia, ko ai giám nhúc nhích.
– cút hết ra…
Xeza buông Cat, gầm lên như sắp phát điên đến nơi. Cat nói lạnh như tiền:
– mang nước nóng và trà giải rượu vào đây.

Hai người kia vội vã lui ra, Xeza nheo mắt nhìn Cat:
– cận vệ Luss, cô to gan nhỉ, giám trái lệnh tôi à? Cô quên hết luật lệ rồi hay sao?
– Thưa chỉ huy – Cat dùng phép thuật mắt đặt Xeza lên gường và vừa nói vừa tháo giầy cho cậu ta – đội cận vệ có một quy tắc bất thành văn “trước lợi ích tối cao của chủ nhân, mọi luật lệ trong sách vở chỉ là đống rác” chắc ngài cũng biết điều này.
Xeza bật ra một tiếng cười khan, vắt tay lên trán. Người hầu lại sợ sệt đi vào, mang theo những thứ Cat nói và vội lui ra. Cat giặt khăn vào nước ấm, lau mặt cho Xeza rồi kê cao gối, bưng cốc trà giải rượu đưa lên miệng thổi.
– uống cái này đi Xeza…
Cat lay khi thấy đôi mắt xinh đẹp khép lại mệt mỏi, Xeza quay mặt đi.
– uống trước đã rồi ngủ….ngoan nào….
Xeza mở mắt, mặt nhăn lại:
– cái gì? Cô tưởng tôi là Victor hay sao mà dỗ kiểu ấy, đưa đây…
cậu ta đỡ cốc trà, uống cạn rồi lăn ra gường. Cat cười nhạt, người gì mà khó tính thế ko biết. kéo chăn đắp cho Xeza, Cat xuống khỏi gường.
– đi đâu?
Xeza chồm dậy kéo tay Cat một cách thô bạo, cô bé nhăn nhó:
– đi thay đồ…tôi sẽ ko rời khỏi đây đâu, hứa đấy.
đôi mắt giữ tợn pha lẫn giận dỗi dịu xuống, Xeza lặng lẽ nằm xuống gường nhưng mắt vẫn dõi theo Cat. Thở dài cái nữa, cô khua đũa phép lấy quần áo và đi vào nhà tắm.
đôi mắt Xeza biến đổi khi Cat vừa đi khỏi, lạnh lùng, tỉnh táo. Chừng ấy rượu chưa đủ khiến cái đầu kinh hoàng kia choáng váng như cách mà cậu ta thể hiện nãy giờ, có điều chẳng ai biết mà trao giải diễn viên thiên tài cho Xeza cả. nhẹ nhàng cởi thắt lưng ra cho khỏi vướng, Xeza hướng đôi mắt toan tính về phía cửa nhà tắm chờ đợi.
ko hề hay biết gì về suy nghĩ của kẻ đang nằm đó, Cat mặc lại bộ quân phục quen thuộc đến nhàm chán rồi đi ra. Xeza nhắm mắt như đang ngủ vậy, khuôn mặt cau cau giống một thiên thần gặp phải ác mộng, giống lắm chứ…. Cô nhìn một lát rồi với một cái gối định ra ghế sofa ngủ nhưng Xeza nhoài người lên như rắn đớp mồi, vòng tay ôm eo Cat kéo tuột xuống gường, phủ chăn lên. Mắt vẫn nhắm tịt như đang ngủ. Cat bối rối, tim đập ầm ầm như chạy maratong trong lồng ngực, cố gắng dãy dụa để thoát ra khỏi hai cánh tay cứng như gọng kìm. Xeza mở mắt, gác luôn một chân lên người Cat. Cô bé thở dài nhìn sang:
– này tân lãnh chúa, cậu đừng nghĩ rằng cậu say thì tôi ko giám đánh cậu…buông ra đi. Ngủ cùng một chỗ cũng ko sao nhưng có nhất thiết phải ôm như ôm gấu bông thế này ko?
– Nói nữa là tôi hôn đấy.
Xeza trừng mắt nhìn Cat, cô bé quay mặt đi, tự thuyết phục rằng mình đang bực tức chứ ko phải cảm giác khác. Nhưng hình như nỗ lực của cô ko thành công lắm. hơi thở, mùi hương và cả thân hình nữa, tất cả đều rất gần, rất rõ ràng. Xeza dụi mặt vào cổ Cat, khoé miệng khẽ nhếch lên một cái rồi hạ xuống ngay khi cảm nhận đc mặt Cat đang nóng bừng lên còn động mạnh cổ thì phập phồng tố cáo nhịp tim ko bình thường đó.
Sập bẫy rồi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.