Bạn đang đọc Phép Thuật Nguyên Thủy: Chương 046 – 047
Buồn bã nằm trong bệnh viện suốt cả tuần mà vẫn chưa đc ra, chứng kiến sự hồi phục thần kỳ của chính mình mà cảm thấy sợ hãi. Sức sống của con người thật là mãnh liệt, mới chỉ mấy ngày trước cơ thể Cat còn đang bị thương chằng chịt, tàn tạ và gớm ghiếc, thế mà giờ… bảy ngày dài như bảy năm với sự mong ngóng, chờ đợi vô hồn khi tia hi vọng nhỏ nhoi về một cái gì đó gọi là tình yêu vẫn còn nhen nhúm trong trái tim yếu đuối chưa từng va vấp. thế nhưng sự mong đợi của Cat chẳng đi đến đâu, Calas ko hề đến thăm cô lấy một lần, ko gửi quà, hoa hay bưu thiếp. ko một dấu hiệu nào chứng tỏ anh ta quan tâm tới con người vừa bị chính nhà tù mà a ta quản lý đánh cho gần chết. mỗi lần cửa chính mở ra là một lần hi vọng chìm sâu hơn vào cái gì Cat cũng ko rõ, y tá, bác sỹ và Xeza là tất cả những gì đã xuất hiện từ cánh cửa đáng ghét đó. Ngày nào Xeza cũng đến, chẳng để làm gì, chỉ uống một tách cafe, nhận xét vu vơ về những vết thương và tốc độ hồi phục của cô, trả lời những câu hỏi của cô, mang các loại báo đáng quan tâm và tin tức đến. thế thôi. Ko hỏi thăm, ko chăm sóc, ko gì cả. chính vì vậy Cat ko buồn cũng chẳng đc. Lui ko hề tới, nhưng cậu ấy có nhờ Xeza chuyển lời rằng sẽ thăm Cat sau vì ko rời đc nhiệm vụ của sở mật vụ giao cho. (nói Lui làm cho sở mật vụ chưa nhỉ, Cục điều tra – Sở mật vụ) chẳng biết vụ gì mà quan trọng đến như vậy. ngày ngày Calas xuất hiện trên mặt báo, truyền hình để giải thích những gì đã diễn ra trong địa ngục trần gian núp dưới bàn tay Thủy tổ đó, còn Xeza vẫn hoàn toàn im lặng. dư luận đang sôi sục giận giữ vì mức độ tàn bạo của những hình thức tra tấn, người dân bàng hoàng vỡ mộng khi sự thật về những nhà lãnh đạo mà họ tưởng rằng nhân nghĩa phơi bày trần trụi trước ánh sáng. Chính quyền Thành nguyên thủy, Calas, Nguyên lão viện và cả Nhà vua bị công kích dữ dội. dân chúng biểu tình đòi câu trả lời, đòi có người phải đứng ra nhận trách nhiệm, thay đổi hệ thống quản lý của nhà tù. Quân đội các thành Xezata, Yoo, Pudan và Gon lên tiếng cảnh báo rằng nếu nguyên lão viện ko có giải pháp cho vấn đề này, làm mất lòng tin của dân chúng vào hệ thống quân đội và nhà tù khác trong Vương quốc thì họ sẽ sử dụng đến biện pháp mạnh. Dĩ nhiên, điều đó đồng nghĩa với nội chiến. nhưng theo nhận định của những nhà chuyên môn thì đó chỉ là một chiêu bài gây sức ép thôi, chứ hoàn toàn ko có mục đích gây chiến nào cả. thành Xezata đặc biệt nóng trong những ngày vừa qua. Cat chẳng hề hay biết gì về việc Xeza quản lý cả hệ thống truyền thông báo chí của thành nên ngạc nhiên vô cùng khi thấy ngày đầu tiên sau khi cô ra tù, báo chí truyền hình của thành Xezata vẫn im lìm như ko có chuyện gì xảy ra. Các thành khác thì sôi lên sùng sục, dân chúng Xezata ngạc nhiên, bán tín bán nghi, thì thầm to nhỏ chưa rõ thực hư ra sao khiến cho các tờ báo nóng gáy. Bọn họ họp ngay trong đêm hôm đó và làm liều. ngày hôm sau, tờ “tân lãnh chúa”, một trong những tờ báo uy tín nhất thành đã đưa lên bài viết ’10 ngày trong địa ngục’ kể hầu như hoàn chỉnh toàn bộ sự việc. một ngày nữa trôi qua trong im lặng khi cả thành trì hùng vĩ lắng nghe động tĩnh của vị Tân lãnh chúa, nhưng Xeza ko có bất cứ phản ứng nào trước bài viết đó. Theo kênh K.K.B dẫn lời phó thủ lĩnh đội cận vệ thành Xezata thì Xeza đã quá tức giận đến nỗi ko nói một lời nào vì sợ giận quá mất khôn, phát ngôn ko chuẩn mực. thế là các phương tiện thông tin đại chúng nháo nhào đưa tin, bài, ảnh….
Cat thở dài, nhìn ra cửa sổ ngắm vườn hoa rực rỡ và tìm kiếm bóng dáng Kaka, anh chàng bị bệnh của thiên thần. cũng may là có anh ấy nói chuyện với cô chứ nếu ko thì buồn mà chết mất. tin tức suốt ngày đưa qua đưa lại về những lời hứa của các vị tai to mặt lớn về các biện pháp xử lý vi phạm trong nhà tù nhằm xoa dịu làn sóng phản đối trong nhân dân, nhưng bản thân Calas thì ko. Anh ta khẳng định trên kênh truyền hình toàn quốc: ‘những hình thức tra tấn chỉ dành cho tù nhân nổi loạn, mà theo tôi đc biết thì cận vệ Catarina Luss đã chống đối, gây thương tích cho cai tù’. Đội cận vệ thành Xezata đáp trả lại những lời trên một cách dữ dội, quân đội cũng ko đồng tình vì cho rằng lời lẽ của Calas gây xúc phạm tới cả hai tổ chức trên. Với một ng đc huấn luyện tại cả hai lực lượng chiến đấu như Cat thì ko thể có chuyện đổ lỗi cho cái gọi là ‘vô kỷ luật’ đc. Hơn nữa, Cat lại là đại diện cho những học viên suất sắc nhất trong hai năm phục vụ quân đội, mười ngày đó chỉ mang tính huấn luyện chứ ko phải là hình phạt nhục mạ hay bất cứ ý nghĩa nào khác, cũng ko lưu lại trong hồ sơ, chẳng có nguyên nhân gì khiến Cat bất mãn mà vô cớ ra tay với cai tù cả. trừ khi bất khả kháng.
Dư luận chỉ thực sự dịu xuống khi đích thân nhà vua mở họp báo tuyên bố rằng sẽ xử lý toàn bộ những người có liên quan tới bạo lực trong tù, ông cũng hi vọng Kiban kiềm chế những nguồn tin gây chia rẽ mà cách kênh truyền hình và những tờ báo lớn của anh ta đưa lên. Làn sóng phản đối lắng xuống, tất cả mọi người dõi theo hành động của quân đội các thành đc triệu tập tới nhà tù thành nguyên thủy để xử lý vụ việc trên. Những ng ủng hộ Calas hoặc có ng thân làm trong nhà tù tỏ thái độ thù địch với tập đoàn Frank bằng cách tẩy chay những mặt hàng của họ trên thị trường gây ảnh hưởng đáng kể đến doanh thu, tuy nhiên, những ng có con cái phải đi tù trong cả vương quốc thì làm ngược lại. tuy ko giám công khai ủng hộ vì Kiban là một trong những ông trùm trốn thuế, nhưng ngấm ngầm ca ngợi anh ta, bóng gió nói tốt cho anh ta. Riêng bản thân Cat, cô ko hiểu Xeza nghĩ cái gì trong đầu nữa. làm cả vương quốc chao đảo lòng tin vào chính quyền thì cậu ta đc lợi gì? Cả thành Xezata ngừng sản xuất, rủ nhau đi biểu tình làm quân đội đau đầu thì lợi lộc gì? Calas mất uy tín thì Xeza đc gì? Chẳng đc gì cả, chỉ tòan là những hệ quả bất lợi. nếu cải thiện cách đối xử với tù nhân là mục đích duy nhất thì hậu quả của cách làm này quá nặng nề. ko đáng chút nào/
– cộc cộc….
tiếng gõ cửa làm Cat giật mình dứt khỏi dòng suy nghĩ, cánh cửa từ từ mở ra, Xeza dẫn theo một người nữa vào phòng. Đôi mắt Cat hơi tối lại khi trông thấy Calas. Anh ta gầy hẳn đi, xanh xao và hốc hác. Tim Cat nhói lên một cái nhưng mặt vẫn trơ ra. Xeza nói nhẹ:
– thứ lỗi cho cận vệ của tôi ko chào hỏi đc vì bàn chân bị luộc chín vẫn chưa hồi phục hẳn.
sự châm chọc hiển hiện trong từng từ ngữ của câu nói ngắn ngủi, Calas nhíu mày. Chẳng hiểu sao Cat lại cảm thấy khó chịu. Xeza quay sang nói với Cat:
– thực ra thì hoàng tử Calas có nhã ý muốn thăm cô từ lâu và thậm chí gửi đến khá nhiều quà, nhưng đội cận vệ đã chặn mọi thứ lại để chờ cho làn sóng dư luận lắng xuống. vì thế….cuộc gặp gỡ này đc cho phép trước sự chứng kiến của tôi.
Câu trước với câu sau chẳng liên quan gì đến nhau cả. Calas lia ánh mắt sắc lẻm sang khuôn mặt thâm hiểm giả vờ ngây thơ kia và rít lên:
– cậu đi quá xa rồi đấy. sức chịu đựng của con người cũng có giới hạn mà thôi. Dù cậu có dùng Kiban là bức tường hứng đạn thì tôi cũng thừa biết kẻ giật dây sau vụ này chính là cậu. đừng có giả nhân giả nghĩa nữa.
– ha….
Xeza bật lên một tiếng cười khan, đáp lại sự sừng sộ của Calas bằng cách bước tới, ngồi xuống cạnh Cat và bình thản hỏi:
– vậy ư? Theo anh thì tôi phải chịu trách nhiệm cho tất cả chuyện này à? Sau tất cả những gì mà nhà tù của anh đã gây ra cho cận vệ của tôi, tôi phải chịu trách nhiệm cho những sai lầm của anh ư?
– Tôi đã tới gặp, đã cầu xin cậu đưa Cat ra khỏi đó….
Mắt Calas long lên sòng sọc, họ nói chuyện cứ như Cat vô hình vậy.
– phải, anh đã, với…ko một chút thành ý nào. Anh đến và cảnh cáo tôi, rồi anh đi. Bây giờ thì…hoàng tử yêu quý, đừng có chối rằng anh vô tội, đừng có lấp liếm sự xuống cấp của nhà tù vì anh quản lý ko chặt bằng những lời vô nghĩa, đừng có vứt bỏ trách nhiệm… chuyện cỏn con này mà cũng ko xử lý đc thì đừng ngó đến ngai vàng làm gì cho xấu hổ. hằn học với người khơi mào ư? Vớ vẩn. công tư lẫn lộn hết rồi đấy.
Cat mở tròn mắt ra nhìn Xeza, nhìn người chỉ huy mà cô chưa bao giờ kính trọng. cái lạnh bò từ đỉnh đầu xuống sống lưng khi tâm trí u mê bừng tỉnh. Mục đích của Xeza chính là như thế: dẹp bỏ sự thối nát là phụ, thử thách Calas là chính. Trong mắt Cat, Xeza xa dần như một vì sao, càng tỏa sáng càng khiến ng ta mê muội thì càng ko thể với tới đc. Trong cái đầu đó có gì, trong con ng đó có gì? Tại sao mới từng ấy tuổi mà cậu ta đã khiến cả vương quốc rung chuyển?
Calas hít thở sâu, đè cơn giận kinh người xuống đáy mắt sâu tăm tối. anh ta hướng về phía Cat:
– ta rất lấy làm tiếc vì những gì mà em đã phải trải qua…
– tôi cũng vậy…thưa hoàng tử
ba chữ cuối đc Cat thêm vào khi một bên lông mày Xeza nhướm lên tỏ ý ko hài lòng, rồi nó lập tức hạ xuống. mặt cậu ta giãn ra thể hiện một tâm trạng vô cùng khoan khoái. Calas bối rối:
– ta đã gửi đến em lời xin lỗi trước toàn thể nhân dân, hi vọng em ko vì chuyện này mà quên đi sự cống hiến.
Cat nghiến răng, cố kiềm chế một nụ cười khinh miệt. anh ta đến chỉ để nói những lời này thôi sao?
– hi vọng em sớm hồi phục.
thêm vào một câu vô nghĩa khi thấy phản ứng của Cat, Calas gật đầu chào Xeza rồi rút lui khỏi phòng kết thúc cuộc viếng thăm chóng vánh.
Xeza nhíu mày, chỉ thế thôi ư? Chỉ thế thôi thì chưa đủ.
Lặng lẽ tựa lưng vào thành gường, suy nghĩ, anh chàng tân lãnh chúa ko hề biết rằng kẻ ngồi kế bên đang nhìn mình với ánh mắt như thế nào. Có lẽ đối với cô gái bé nhỏ của chúng ta, Xeza bây giờ đã sánh ngang hàng với người chỉ huy vĩ đại Rafael Villas mà cô luôn ngưỡng mộ đến tôn thờ.
Rắc rối nhỉ !
Chương 47
Cat ngồi giữa đống giấy tờ trong phòng làm việc của Tanias ở trụ sở “Kiểm soát Thăng thiên” với tâm trạng chán nản. đã 4 ngày kể từ khi Cat vào cung làm cận vệ cho tên hoàng tử gần như vừa câm vừa điếc này. 4 ngày mù tịt thông tin, 4 ngày không nói chuyện với ai trừ việc tự lẩm bẩm một mình và vài câu vớ vẩn với bà quản gia khó tính. Mỗi ngày đều phải đưa Tanias tới Viện pháp sư trong Thành nguyên thuỷ nhưng không được vào lớp mà phải đứng chờ bên ngoài. Mỗi ngày đều buồn chán ngồi trong phòng làm việc của hắn ở trụ sở kiểm soát Thăng thiên, trong một góc khuất nào đó, vừa đọc sách vừa trông chừng hắn cắm mặt xuống mấy tờ văn bản nhưng tuyệt nhiên không đọc chữ nào. Và điều khiến Cat chán nản nhất không phải vì tật ít nói vô cùng của Tanias mà chính là chuyện tình cảm của hắn. hừ, tình cảm ư? Nếu không gọi là tình cảm thì Cat cũng chẳng biết gọi là gì. Mỗi sáng sớm cô phải đứng đợi trước cửa phòng Tanias, chờ đưa một cô gái ra khỏi cung. Một cô gái thì cũng không sao, nhưng điều khiến Cat ghê tởm là không phải “một cô”. 4 ngày với 3 cô gái hoàn toàn khác nhau. Thật đáng kinh ngạc, thật đáng ghê tởm, thật….không thể tưởng tượng nổi. thậm chí ngay cả Xeza còn chưa xuống cấp đến như thế. Chán nản nhìn Tanias một cái nữa, Cat thắc mắc lần thứ n, không biết cái việc hắn nhìn chăm chăm vào một điểm trên trang giấy là có ý gì. Nếu hắn giả vờ đọc văn bản thì cũng phải giả cho đạt chứ. Không hề rở tờ nào suốt buổi chiều, không hề lia mắt đên một cái, hoàn toàn bất động như xuất hồn đi chỗ khác vậy. giả sử hắn có suy nghĩ chuyện gì kinh khủng lắm cũng không thể suy nghĩ riết như thế được, nổ tung đầu ra mất. Cat nghiến răng kèn kẹt. Có lẽ Xeza nghĩ đây là cái giá Cat phải trả cho việc giám giao lưu với một sát thủ không rõ tung tích mặc dù cô mới hồi phục. Nói gì thì nói, việc làm cận vệ cho Tanias vừa khiến Cat có nhiều thời gian học tập, vừa khỏi phải phân tâm vì những nhiệm vụ ngớ ngẩn như kiểu của Xeza nhưng Cat e rằng nếu lâu dài có khi cô quên mất cách nói chuyện cũng nên. Thật khó chịu. điều duy nhất an ủi Cat trong cái cung điện lạnh lẽo hình bán nguyệt xây úp vào vách núi của Tanias chính là Vitor. Sau khi Cat rời khỏi nhà Xeza, Vitor đã khóc như mưa giầm suốt cả đêm khiến cho Xeza điên tiết đến nỗi đem Vitor ném cho Cat trông. Hừ, thằng bé này cũng lạ. sao nó biết Cat rời khỏi mà khóc lóc đòi người. đến khi gặp Cat, nó nín ngay tức thì, ** liền một chặp rồi ngủ như khoai luộc. lạ kì. Và điều kì lạ nữa là tại sao Xeza không đưa Vitor trở lại trại trẻ mồ côi. Nếu cậu ta chỉ muốn dùng Vitor để hành hạ Cat thì chẳng có lí do gì để cậu ta giữ thằng bé lại sau khi Cat đi khỏi cả. Xeza ơi là Xeza. Chiếc đồng hồ trên tường rung lên nhè nhẹ và gõ 4 tiếng chuông. Như thường lệ, Tanias thoát khỏi trạng thái bất động và khua mớ giấy tờ xung quanh để đọc. không lẽ cậu ta ngủ ngồi và mở mắt. giám lắm chứ. Cat cúi xuống đọc sách tiếp, cố gắng không để nỗi bất mãn với tên hoàng tử lắm tài nhiều tật này ảnh hưởng đến khả năng thu nhận kiến thức của mình. Nhưng dường như những nỗ lực đó của cô chẳng đi đến đâu cả vì Cat tự nhận thấy càng ngày suy nghĩ của mình càng tiêu cực. ước gì chuyện của Ju không khiến Xeza tống cổ Cat khỏi nhà cậu ta. Ít ra thì ở bên cạnh Xeza còn thoải mái và được đi đây đi đó. Còn một vấn đề khiến Cat ngày đêm đau đầu nữa chính là vị trí cung điện của Tanias: nằm úp vào núi. Hừ, núi Nguyên thuỷ, Đá nguyên thuỷ là thứ đáng sợ nhất trên đời. dù không đụng vào một viên đá nào nhưng mỗi khi rời khỏi phòng là Cat lại thấy sức mạnh của mình như bị hút vào cái hố đen vô hình, u mê sinh ra từ ngọn núi thuần khiết, linh thiêng đó. Thật là phiền.
Tanias thu dọn giấy tờ và nói:
– về thôi. Tối nay có một bữa tiệc ở nhà Xeza.
rồi chẳng đợi Cat, cậu ta đi nhanh ra hành lang làm Cat phải chạy theo. mấy ngày qua theo Tanias tới trường Cat không hề gặp Calas, chỉ gặp Bimatos và nhận ra một sự thực khó chịu là Bimatos căm ghét cô. Lạ thật. Bimatos cũng đã lớn tuổi và trông chẳng giống một kẻ ấu trĩ tẹo nào, thế mà chưa tiếp xúc anh ta đã tỏ ra giống như Cat là một con quỷ hút máu đáng ghê tởm vậy. cô đã làm gì không phải với anh chàng đó hay người nhà của anh ta chăng? Chẳng biết. phức tạp thật.
– chào cậu, Tanias.
Cat thôi gián mắt vào cái lưng hoàn hảo của Tanias, ngẩm lên nhìn cô gái xinh đẹp mặc bộ đồng phục của Viện pháp sư đang đi về phía họ. Rafaen Clara.
– chào cô.
Tanias nặn ra một nụ cười mà theo Cat đó quả là một nỗ lực phi thường. Clara là con gái một quý tộc nhỏ nhưng sở hữu trí tuệ không nhỏ tẹo nào. Cô ta là thành viên của Viện nghiên cứu phép thuật, là một trong những học sinh xuất sắc nhất của Viện pháp sư và cạnh tranh khốc liệt với Susan Land vị trí số một. hai người họ hẳn là đã được nhắm cho Tanias và Calas nhưng cụ thể như thế nào thì có chúa mới biết được. có điều Cat thích Susan hơn. Cô mỉm cười khi nghĩ tới lần đầu tiên gặp Susan trong hộp đêm, cô nàng đó có vẻ khá thẳng tính và phóng khoáng. Cái cách cô ấy thể hiện ở trường có phần dễ thương hơn nhưng cũng rất thu hút. Nói chuyện thoải mái, cười tự nhiên, biểu cảm phong phú chứ không có nét lịch sự thường trực như kiểu của Clara.
Clara nói nhỏ nhẹ:
– không biết cậu đã nhận được giấy mời của cha mình chưa?
Tanias đảo mắt một cái như cái cách Xeza thường làm mỗi khi giở trò xỏ xiên:
– giấy mời ư? Gửi tới…..
– cung điện.
Tanias à lên một tiếng và quay sang Cat giả vờ:
– có phải là giấy mời mà quản gia để trên bàn không nhỉ? Nó nói gì vậy?
Cat mím môi. Tanias đã đọc giấy mời đó rồi cơ mà. Cat cúi đầu:
– vâng thưa hoàng tử. tiểu thư Clara và gia đình mời hoàng tử tới dùng bữa tối vào cuối tuần ạ.
– ồ, thật hân hạnh. Xếp lại lịch cho tôi.
– Vâng ạ.
Cat cúi đầu thấp hơn nữa để chắc rằng nếu cô có lỡ thể hiện điều gì trên mặt thì Clara cũng không trông thấy. hôm qua rõ ràng Tanias nói “phiền chết đi được” và quăng giấy mời cho Cat bảo xếp vào lịch rồi cơ mà. Hừ. Cat đi thụt lùi lại một đoạn xa để khỏi phải nghe Tanias tán hươu tán vượn về vụ bắt giữ những kẻ quản lý Nhà tù thành nguyên thủy và bữa tiệc tối nay tại nhà Xeza mà hẳn là anh chàng thừa biết Clara không được mời. sao cô nàng kia lại có thể thản nhiên đến như vậy, hay là cố tình không nhận ra sự ….thiếu chân thật trong giọng nói đầy mỉa mai của Tanias. Lúc Tanias thành thật nhất chính là khi cậu ta gắt um lên vì người hầu nào đó mắc một lỗi nhỏ như đầu tăm. Điều duy nhất ở Tanias mà Cat thích là khẩu vị của cậu ta. Cậu ta không ăn đồ ăn truyền thống. tuyệt.