Phép Thuật Nguyên Thủy

Chương 038 - 039


Bạn đang đọc Phép Thuật Nguyên Thủy: Chương 038 – 039


Xeza ngồi rung đùi trong một câu lạc Bộ rượu vang cao cấp, ngắm nhìn những em chân dài bằng ánh mắt hau háu như thú đói mồi. Bộ quân phục đã được thay bằng quần áo thường nên chúa phù hộ cho ai nhận ra Xeza lúc này vì trông cậu ta giống lưu manh hơn là một tân lãnh chúa. Người mà Xeza đợi rảo bước nhanh từ cửa vào, đi về phía Xeza nhưng lướt qua, tiếp tục vào sâu bên trong . cầm cốc rượu lên và đi theo Calas vào dãy phòng đặt trước, Xeza cười nhạo báng. Calas bước vào phòng mà người phục vụ mở cửa cho anh ta, ngồi xuống chờ với vẻ mặt cau có nóng nảy v mất kiên nhẫn hơn bao giờ hết. Xeza chậm rãi đóng cửa lại, tựa lưng vào đó và nói đểu:
– tóc nâu hợp với anh lắm đấy Calas.
Đáp lại câu nói đó bằng ánh mắt tóe lửa, Calas làm cho cuộc gặp mặt này giống như chiến trường của bọn xã hội đen vậy. anh ta liếm môi:
– Tại sao cậu phải làm như thế?
– Hả?
Xeza thể hiện một sự ngây thơ giả tạo lộ liễu trông vô cùng khiêu khích.
– tại sao cậu lại bỏ tù Cat?
– A… chuyện của Catarina Luss – Xeza ồ lên như chỉ vừa mới nhớ ra thôi ấy. lấy lại ngay khuôn mặt nghiêm túc sau một giây, Xeza đặt cốc rượu đã cạn xuống bàn – đó là luật mà, tự trừng phạt. anh quan tâm đến một cận vệ nhỏ nhoi làm gì?
Calas hít thở sâu, nén cơn giận đang tăng lên từng giây một theo sự dềnh dàng của tên lãnh chúa con đáng nguyền rủa, anh nói nhẹ nhàng:
– cái đó có thể bỏ qua cơ mà, cậu muốn gì đây Xeza? Cậu biết chuyện của bọn tôi à? Cậu muốn hành hạ tôi à?
Xeza mở to đôi mắt xinh đẹp, giả vờ ngạc nhiên hết cỡ :
– sao tôi phải dùng cách hạ tiện như vậy để hành hạ ai cơ chứ, anh quá coi thường tôi rồi Calas. Nếu muốn hành hạ anh thì tôi có hàng trăm ngàn cách ấy chứ. Nếu tôi ko phạt Catarina Luss thì những cận vệ dưới quyền tôi sẽ nói gì, làm gì? Tôi làm thế nào mà đối diện với những người từng bị phạt.
– cậu đừng tỏ ra công bằng trong khi hành động như một tên khốn thế, chẳng có sự công bằng ngớ ngẩn nào ở đây cả từ khi cậu đem Cat về nhốt kín trong Nhà mình và giữ rịt lấy. Tanias không thể nhận ra nhưng tôi thì biết mục đích của cậu, Xeza. Vậy thì thiên vị một lần có sao đâu.
Xeza thôi cười, khuôn mặt nghiêm túc trở lại còn ánh mắt thì chiếu thẳng vào Calas không khoan nhượng:
– mục đích của tôi ấy à? Anh thôi cái trò đe dọa để thương lượng kín đi, Hoàng tử. tại sao anh ko lớn tiếng bảo vệ Cat ở cuộc họp của nguyên lão viện về những câu hỏi trong phiên tòa? Tại sao anh im lặng như chẳng hề biết cô ấy là ai? Tại sao không nói với tôi trước phiên tòa, trước khi tôi đóng dấu vào quyết định trừng phạt? giờ đã là quá muộn để rút lại bất cứ thứ gì rồi, có nói cũng vô ích. Tôi chẳng có nghĩa vụ phải giải thích với anh về việc đem cận vệ về Nhà, anh muốn nghĩ sao thì nghĩ…nhưng hẳn là anh biết Catarina Luss không giống những cô gái trước của anh….

Calas xiết chặt hai tay vào nhau:
– cậu không cần nhắc nhở tôi, cũng đừng nói cái gì là quá muộn, ai mà tin nổi. cậu làm gì cũng chừa đường lui ình, tôi ko tin là cậu ko đưa nổi Cat ra khỏi đó.
– Anh nhất quyết ép tôi đưa cô ta về?
Xeza chồm người về phía trước, đôi mắt nham hiểm như rắn độc, miệng cong lên làm khuôn mặt vô cùng đáng sợ. Calas nhún vai:
– tôi không giám ép cậu, Xeza, nhưng nếu cậu không làm thế tôi e rằng cậu sẽ phải hối hận đấy.
– ha ha ha…..
Xeza bật ra một tràng cười man dại nhưng dứt ngay lập tức:
– này Hoàng tử, đây là lần đầu tiên tôi thấy anh để tâm đến một cô gái như thế đấy. anh sẽ làm gì tôi? Đừng có quên tôi mới là kẻ cầm đằng chuôi. a định làm gì tôi chứ? Cứ làm đi. Xin lỗi nhé, gần 17 cô nàng trong hơn 5 năm qua mà tôi gánh tai tiếng hộ anh, 17 người tình của Hoàng tử Calas sẽ lần lượt lên mặt báo chào thiên hạ. và cái danh tiếng lăng nhăng, sở khanh, sát gái…mà thiên hạ gán cho tôi sẽ quay về với chủ cũ của nó. 17 người tình, anh sẽ biến thành cái gì trong mắt Catarina xinh đẹp?
choáng váng chưa những cô nàng cả tin. Hoàng tử Calas đứng đắn nghiêm túc, tử tế của chúng ta có được bấy nhiêu sự tử tế là nhờ Xeza, nhờ kẻ gian ngoan xảo quyệt đó đã bóp méo các phương tiện thông tin đại chúng, biến những cô người tình của Calas thành của mình trong mắt thiên hạ. thật trớ trêu. Xeza khống chế hệ thống báo chí và truyền thông của thành Xezata, bao che cho những cuộc tình chớp nhoáng, phóng khoáng của chàng hoàng tử lắm tài nhiều tật, ca tụng anh ta như một Nhà lãnh đạo đại tài để tăng uy tín và sự ủng hộ của dân chúng. Tại sao cậu ta phải làm thế trong khi mối quan hệ của hai người họ chẳng tốt đẹp gì? Chỉ Xeza mới biết.
Calas trừng trừng nhìn Xeza như muốn ăn tươi nuốt sống:
– ai sẽ tin cậu? tất cả đều tưởng rằng cậu là một kẻ đào hoa, sở khanh và nham hiểm. nếu cả hai ta cùng lên tiếng, cậu nghĩ dư luận sẽ tin ai?
Xeza cười nhẹ giả vờ trong sáng:
– anh nói tôi luôn chừa đường lui ình mà, anh đúng. Tôi nói được thì cũng làm được.
Xeza gác chân lên bàn, kéo ống quần Jean lên quá mắt cá chân để lộ một chiếc vòng vàng chạm trổ tinh vi khiến mặt Calas tái đi.
Đó là “còng chân lãnh chúa” một trong ba thánh vật được truyền cho lãnh chúa tương lai. Còng chân lãnh chúa có tác dụng giống như vòng tay trinh nữ, nó giữ cho các tân lãnh chúa tỉnh táo trước những cám dỗ của dục vọng. nói trắng ra là: khi Xeza có ham muốn, còng chân sẽ ném cậu ta lên tường, gắn vào đó đến khi cậu ta bình tĩnh lại thì mới thả xuống. chiếc còng này phải đeo từ khi còn nhỏ, còn đeo nó nghĩa là Xeza chưa hề qhtd. Khi Xeza lấy vợ, chiếc còng sẽ tự động rơi ra, không cho cậu ta đeo nữa.

Các lãnh chúa thời nay đã ko còn đeo chiếc còng đó nữa mà giữ như một vật trưng bày trong Nhà, tất nhiên Calas không ngờ Xeza lại đeo nó.
Xeza ngạo nghễ rút chân về:
– nhờ cái này mà rôi mới thỏa sức vui chơi, tán tỉnh và gánh mọi tai tiếng thay anh. Một khi dư luận biết Rafael Leo Xeza đeo “còng chân lãnh chúa” thì …..
Calas tựa lưng vào ghế như muốn tan biến vào hư vô cho rồi, anh đã bị một vố đau đến cuối đời vì mặc kệ cho Xeza xử lý những scandal của mình. A đã nhầm tưởng rằng Nhà vua ra lệnh cho Xeza làm thế… cậu ta thật là thâm hiểm. 5 năm trước Xeza mới chưa đầy 15 tuổi, sao đã có thể nghĩ xa được như thế. Santo lăng nhăng, Villas cũng hoa, ai ngờ được Xeza lại…. ai cũng nghĩ cậu ta giống hai ông anh mình.
– cậu đeo từ khi nào?
– Năm 12 tuổi – Xeza tí tởn trả lời – tôi đã tự đeo nó vì thấy những mối quan hệ vớ vẩn của Santo chẳng đi đến đâu cả mà luôn là đề tài khiến ba đau đầu. mà sao tôi phải nói với anh nhỉ, chúng ta đang thảo luận về vấn đề có hay ko thả Catarina Luss cơ mà.
Calas nói trong hơi thở, giống như a đã kiệt sức đến nơi ko thể tranh luận được nữa:
– cậu muốn gì Xeza? Đổi lấy tự do cho cô ấy, cậu muốn gì?
– A lo điều gì? 10 ngày ở tù với một cận vệ có gây khó khăn gì đâu. Nhiệm vụ kinh khủng hơn nữa Cat còn chẳng buồn chớp mắt huống hồ lần này. Chỉ là ở tù mà suy ngẫm về trách nhiệm trong những hành động của một cận vệ thôi.
– Nghiêm túc đấy Xeza – Calas đứng lên, dường như đã hết kiên nhẫn – Cat chỉ là một cô bé, đừng biến cô ấy thành một con cờ thí trong trò chơi của cậu.
Xeza bĩu môi:
– anh nghĩ chỉ mình anh nghiêm túc thôi à? Tôi cũng chẳng giám đùa với lửa đâu.
Cảm thấy cuộc nói chuyện sẽ chẳng đi đến đâu, Calas ra khỏi phòng, sập cửa lại một cách tức tối. Xeza cười thầm. Calas sợ những ngóc ngách rữa nát trong của Nhà tù bị Cat nhìn thấy, anh ta muốn có cô bé đó vì đó là một viên kim cương thô chưa được mài dũa mà lại rất dễ bảo. anh ta vẫn chẳng thay đổi chút nào, chẳng biết tình yêu là cái quái gì. Càng như thế Xeza sẽ càng giữ Cat chặt hơn thôi , đừng hòng Calas có được cho đến khi anh ta thực sự yêu Cat. Hừ, yêu ư? Đứa con cưng của quốc vương sẽ chẳng thể yêu nổi một ai nếu cứ giữ tình trạng này. Không nhìn thấy được non nửa quyển 9 thì làm vua kiểu gì được đây, Calas ơi là Calas. Xeza ôm đầu.
Vậy thì thực ra Xeza ủng hộ ai đây? Calas hay Tanias? Tại sao phải lo nghĩ về chuyện tình yêu của Calas?
Chỉ có Xeza mới biết, tui chịu.

Chương 39
12/2 ngày thứ hai ở tù.
Cat mở mắt vì những âm thanh loảng xoảng chói tai từ đâu đó vọng lại, hầm ngục nhốn nháo vì tiếng **** rủa của cả cai tù và tù nhân. Cat thở dài, đi rửa mặt. tiếng tru dài vang lên từ một người đàn ông đang dãy dụa quyết liệt khi bị hai cai tù kéo đi xềnh xệch:
– bọn chó gác cũi, bọn ăn thịt người, chúng mày còn chẳng bằng cầm thú…thả tao ra…. Bọn khốn nạn….
tiếng la hét vang vọng khắp hầm ngục, Cat uể oải hỏi:
– cái quái gì vậy?
một trong ba mụ đó ngập ngừng trả lời:
– lão già đó bị đưa đi lao động khổ sai phía sau núi, tù nhân mới thường phải làm việc ở đó 7 ngày như một thông lệ.
thông lệ à? Vậy thì Cat cũng phải đi rồi…. hừ…
– thế còn những người khác?
– Tù nhân làm việc theo lịch, công việc đồng ánh và chăn nuôi thôi.
Thế là đủ hiểu. Cat ngắm khuôn mặt đã hết sưng của mình, thuốc phục hồi này hay thật nhưng trông vẫn còn hơi thâm….chà….
Hai tên cai tù lục đục mở cửa phòng giam của Cat, ko nói gì cả mà xồng xộc đi vào lôi cô ra. Cat cáu tiết. mới sáng ra mà đã gặp chuyện bực mình rồi. bọn họ đi tới một đường hầm hẹp chỉ đủ chỗ ột người đi, chúng đẩy Cat vào trong. Đường hầm rất tối, Cat nheo mắt nhìn mà chẳng thấy gì, chỉ mò mẫm trong bóng tối và tiến về phía trước. đột nhiên cô đụng sầm vào ai đó đi trước, hắn càu nhàu:
– từ từ thôi, phía trước đang tắc.
– chúng ta đi đâu vậy?
cô thì thầm hỏi. kẻ đi trước giật mình:
– cô là con gái à, sao bọn chúng lại đẩy con gái vào đây?
– Thì sao? Lao động khổ sai à?

– Phải – kẻ phía trước ngoái lại – chúng bắt tù nhân lao động khổ sai phía sau núi. Đường hầm này dẫn ra đó. Con gái thì khổ đấy. sao cô lại bị tống vào đây?
Cat im lặng, tội phạm nguy hiểm thì có thể phạm tội gì? Thấy cô ko nói gì, kẻ kia hạ giọng:
– những kẻ đi lao động khổ sai có hai loại, một là tội phạm mới vào, hai là tù đặc biệt nguy hiểm. nếu là tội phạm mới thì chỉ cần làm một tuần là đủ, nhưng tù nguy hiểm thì …..
họ tiếp tục đi trong bóng tối rất lâu, những tiếng nói chuyện rì rầm vọng qua lại trong không gian chật hẹp v ngột ngạt. rồi thì đường hầm cũng từ từ rộng ra, sáng hơn đủ để Cat nhìn thấy người đàn ông phía trước mình. Cat biết hắn, một tên giết người hàng loạt bị bắt cách đây 5 năm trong một chiến dịch truy quét tội phạm của thành nguyên thủy. tên gì ấy nhỉ….
Ánh sáng chói lòa khi bước khỏi đường hầm là Cat phải che mắt, bọn họ đã đi xuyên qua bên dưới Nhà tù, vòng ra phía sau núi. Trước mắt Cat là một bãi khai thác đá đen. Lạy chúa, bắt phù thủy hắc ám khai thác đá đen thì có khác nào giết họ. Cat nhìn những tên tội phạm đi trước mình, quả là một hình phạt giã man vì người nào người nấy trông gầy gò, xanh xao, hốc hác kinh khủng. bọn họ nhanh chóng đi về phía ngọn núi gai góc nhưng những tên cai tù phía sau vẫn vung roi thúc dục:
– nhanh lên, đừng có lề mề, lũ chó này.
Ngọn roi quất chát vào lưng Cat khiến cô oằn người, bỏng rát, đau đớn và xót…. Cat quay ngoắt lại nhìn chiếc roi có ngạnh nhọn hoắt còn đọng lại thứ gì đó màu đỏ…máu, máu của mình. Mắt Cat như muốn lồi ra ngoài vì tức giận, bọn này đánh người bằng thứ đó thật sao….dù bọn tù nhân này là những kẻ giết người ko gớm tay hay là tù chính trị đi chăng nữa thì cũng không thể đối xử với chúng như thế được. quá độc ác. Khi xây dựng Nhà tù này, thủy tổ đã nói mục đích của nó là để tách tội phạm ra khỏi thế giới của những người bình thường, khiến chúng không thể làm hại ai được nữa chứ không phải để hành hạ chúng giã man thế này.
Họ bắt đầu làm việc, người đục đá, người khuân đá, kẻ chuyển đá lên kho tít trên đỉnh đồi. có làm mới biết đá đen khó đục đến như thế nào, Cat làm chúng vỡ vụn ra, chẳng thành hình khối được và mỗi lần như vậy là một lần ngọn roi có ngạnh quật thẳng vào người cô. Sự căm hận trong lòng Cat ngày một lớn lên theo cấp số nhân. Cô đã làm gì mà phải chịu đựng cảnh này? Xeza có biết chuyện gì đang diễn ra ở đây ko? Có nên dùng phép thuật mắt để cho bọn cai tù độc ác ấy một trận ko? Nghĩ tới đây, hai chữ ‘nhiệm vụ’ lại nhấp nháy lượn lờ trước mắt Cat, phải rồi, nhiệm vụ của cô là ở tù 10 ngày mà. Nếu cô làm loạn thì chỉ làm mọi việc xấu hơn mà thôi. Cố nuốt cơn giận xuống, tự vỗ về những vết thương sâu hoắm mà cây roi cào trên lưng, Cat vừa làm vừa quan sát những kẻ thành thục đục đá để học. bụng cô quặn lên vì đói nhưng đôi mắt tỉnh táo vẫn rà bốn xung quanh nhìn những tù nhân bị ngọn roi dã man thúc dục, nhìn bọn cai tù phè phỡn ngồi chễm chệ chơi bài, nhìn những người kiệt quệ vì lao động đang chết dần từng ngày. Đây tuyệt đối không phải là chính nghĩa, là công lý hay bất cứ cái khỉ gió gì khác. Đây là địa ngục trần gian đi ngược lại với mục đích ban đầu của một Nhà tù thực sự.
– á……
một tiếng hét thất thanh vang lên phía sau lưng Cat, cô quay ngoắt lại nhìn nhưng chỉ kịp thấy người đàn ông bẩn thỉu đen đúa rơi bịch xuống bãi đá lởm chởm và nằm im. Ông ta là người phải leo lên mỏm núi cao chênh vênh để đục đá trên đó. Rồi máu đen chảy ra từ thân hình bất động, từ từ bò xuống những viên đá dốc thành một vệt đen dài ngoằn ngoèo như rắn độc. ko một cai tù nào nhúc nhích. Cat buông dùi đục đá xuống và chạy thẳng tới chỗ người đàn ông đó trong khi mọi người chỉ đứng nhìn trân trân. Ông ta vẫn còn thoi thóp, nếu có túi thuốc chắc chắn là cứu được.
– làm gì thế con đ… kia, quay lại làm việc mau.
Một cai tù to béo quát lên. Cat phẫn nộ nhìn hắn ta:
– ông ta vẫn còn sống.
– nó đã chết rồi, làm việc tiếp đi.
gã đứng gần Cat vung roi lên nhưng Cat nhảy lùi lại tránh được, ngọn roi quật xuống một tảng đá tạo ra tiếng động chát chúa, ngạnh cứng cào xước mặt đá đen. Cat rít lên:
– ông ta vẫn còn sống, chỉ cần có túi thuốc là sẽ cứu được, chẳng lẽ các người không có thuốc men cho tù nhân trong khi phải làm công việc nguy hiểm như thế này à?
Tên cai ngục to béo rút đũa phép ra, lời nguyền xanh lè đập thẳng vào ngực Cat….cả người cô như muốn rút lại đau đớn như bị hàng ngàn lưỡi dao đâm. Cat ngã nhào xuống bên cạnh xác chết, co giật trong ảo giác bị ném vào một vạc dầu, không thể kháng cự vì quá bất ngờ, không thể kháng cự vì lâu không dùng phản nguyền, không thể kháng cự vì đây là một trong những câu thần chú hắc ám khủng khiếp nhất thời hiện đại.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.