Bạn đang đọc Phép Thuật Nguyên Thủy: Chương 141 phần 1
Trong lịch sử, rất ít có trường hợp tiểu vương ko nghe lệnh vua, Cat thừa biết điều đó nhưng cô vẫn ngẩng cao đầu nhìn thẳng vào đôi mắt người cha xa lạ chờ đợi phản ứng từ ông.
– LÁO TOÉT, NGƯƠI MUỐN CHẾT HẢ?
Tiếng quát chói tai làm quá nửa mcr trong phòng giật thót mình nín thở sợ hãi không xuất phát từ nhà vua. Hoàng hậu nổi cơn tam bành, mắt trợn lên như con rắn hổ mang chực lao vào ăn sống nuốt tươi con mồi láo lếu. Cat vẫn không rời mắt khỏi nhà vua, coi như đó chỉ là tiếng kêu của một con quạ xấu xí bị lấy mất mảnh xác thối cuối cùng, cái cô chờ đợi là phản ứng của kẻ trị vì lãnh địa cơ. Sau một hồi im lặng nặng nề, nhà vua thở dài, ngả người ra phía sau chống tay lên trán giống như vừa nhận đc tin đứa con hư hỏng nướng sạch gia tài vào xới bạc. Masa chép miệng:
– ‘cứ cho là hắn vô tội đi, cứ cho chuyện này chỉ là một tai nạn… nếu hắn thực sự vô tội thì tại sao ngài ko đưa hắn về đây để khẳng định điều đó?’
– ‘suy nghĩ của ta khác với những kẻ sống lâu quá hóa cứng nhắc như ngươi nguyên soái ạ. Ta cũng cho rằng Kotaru vô tội nữa…’
Câu nói này đâm cho Masa một nhát chí tử, mắt hắn mở lớn nhìn trừng trừng vào Cat như nhìn cơn ác mộng khó chịu quằn quại cả đêm ko sao tỉnh lại đc. Kotaru vô tội, cuối cùng lại chết giữa vòng vây của đồng loại vì chống lệnh nhà vua, Kiban chỉ là một con cờ nhỏ trên bàn cờ lớn, mcr có đủ mọi cách để ép chết anh ta dù anh ta có tội hay ko.
– ‘mặt khác – Cat nói thêm – Kiban ko phải là thần tử của lãnh địa mcr mà đơn giản chỉ là một kẻ trung thành với ta, ngoài ta ra, anh ta ko cần chứng minh bất cứ điều gì với ai khác.’
– ‘đc rồi – nhà vua cắt ngang cuộc tranh luận – con ko giao nộp Kiban Frank cũng ko sao, nhưng hãy nhắn hắn rằng nếu bằng chứng về sự phản bội của Hika không bị phơi bày trước ánh sáng thì hắn sẽ là kẻ thù của mọi mcr cho đến hết đời dù hắn có đang trung thành với ai đi chăng nữa. lãnh địa sẽ truy nã hắn, nếu bắt đc, sẽ tiến hành xét hỏi như với tội phạm đặc biệt nghiêm trọng.’
Cat cúi đầu:
– ‘đc ạ. – rồi cô quay xuống nói với tất cả mcr trong chính điện – giả sử sự việc đêm nay xảy ra với các ngươi…. Vì lợi ích và mạng sống của chính bản thân mình hoặc vì lợi ích của lãnh địa, các ngươi ra tay giết một tướng đặc biệt quan trọng của vương quốc nguyên thủy. vương quốc yêu cầu lãnh địa giao nộp kẻ sát nhân nếu ko sẽ phát động chiến tranh…. Kẻ bị giao nộp, nếu thực sự trung thành với lãnh địa, CÓ PHỤC KO ?’
Tất cả những kẻ bị ánh mắt của Cat quét qua đều cúi gằm mặt xuống ko trả lời.
– ‘nếu ko còn chuyện gì nữa, con xin phép trở về thưa cha.’
Nhà vua ko trả lời, mặc kệ, Cat bình thản rảo bước ra khỏi chính điện nhưng bình thản chỉ là vẻ bề ngoài thôi, bên trong, cơn thịnh nộ đang dâng lên cuồn cuộn như sóng biển bởi câu “láo toét, ngươi muốn chết hả”. nếu Cat muốn chết thật thì bà ta sẽ làm thế nào đây, bà ta có đủ bản lĩnh giết cô hay ko? Chuyện gì cũng phải có đúng, sai; trắng đen ko thể lẫn lộn vào nhau đc. Người đàn bà đó là kiểu người sẵn sàng làm mọi thứ để phục vụ mục đích và ý muốn của mình mà ko cần nói lý, hay nghĩ mình có quyền hành cao đến nỗi dù vô lý cũng chẳng sao. Giờ ko đạt đc ý muốn nên nhảy chồm chồm lên như một con mẹ điên suốt từ đầu đến cuối, chẳng cần biết đến hình tượng và thực tế rằng mọi chứng cứ đang chống lại Hika. Hẳn là bà ta phải đc nhà vua yêu chiều lắm và ban cho quyền lực ở một mức độ nào đó trong một thời gian dài…. Bà ta nghĩ gì thế nhỉ, rằng Kiban là kẻ có tội nhất trong cái chết của Kotaru khi mà chính mcr đã ra tay kết liễu chị ấy? nếu Cat ko ra đời vào chính cái thời khắc đó, liệu giờ này xương cốt của Lui có còn ko hay đã mục rữa thối nát ở nghĩa địa tội phạm? bà ta tưởng nếu giết chết đứa cháu trai vô tội vừa chào đời mà bà ta nghĩ là nghiệp chướng đó thì cái chết của Kotaru sẽ bớt tức tưởi à? Nực cười. ý nguyện của Kotaru ko phải như thế, nếu đã sẵn sàng hi sinh tính mạng mình để cứu lấy Kiban và Lui thì Cat thề rằng chị ấy sẽ biến ngay thành một hồn ma báo thù, quay về ám ảnh hoàng cung nếu một trong hai người đó có mệnh hệ gì. Bà ta đang muốn tóm bằng đc lấy Kiban, Cat là nước cờ gần nhất, thuận tiện nhất…nếu ko có cô, mcr còn lâu mới sờ đc vào gót chân Kiban khi mà phép thuật của anh ấy đã đạt tới thượng thừa, chạm tới chân thủy tổ, mạnh đến nỗi chỉ một lời nguyền chết chóc sau khi thu sức mạnh về đã tước đi mạng sống của một thánh tướng mcr hơn 700 năm tuổi. mcr thật khó hiểu, trẻ con thì đâu đc chọn cha mẹ, tội lỗi đều là ở người lớn, Lui có tội tình gì mà phải chịu…. nghĩ đến đây, Cat đứng sững lại như người hóa đá, mắt mở lớn, từ từ quay đầu lại nhìn về phía chính điện. hành lang u tối vẫn đủ để những người lính canh nhìn rõ biểu hiện trên khuôn mặt nhà vua nhỏ xa lạ mà sự xuất hiện luôn đem lại những nỗi sợ hãi và báo hiệu những chuyện chẳng lành. Cơn giận khiến những suy nghĩ nãy giờ của Cat cứ lộn xộn hết cả lên, ko mạch lạc nhưng ai đó vừa gieo vào đầu cô một giả thuyết khủng khiếp. ko biết ai đã ra lệnh tử hình cả Kiban và Lui nhưng nếu kẻ đó thừa tàn nhẫn để giết một đứa trẻ sơ sinh thì cũng có thể ra lệnh giết Cat…. Liệu Hika có lớn gan đến nỗi đem cả tính mạng và danh dự gia tộc ra đặt cược vào một vụ ám sát đi ngược lại với lệnh trục suất của chính nhà vua mcr…. hay có kẻ nào đó đã đứng sau giật dây, một kẻ nhiều quyền lực đến mức ko thể bị kết án dù cho sự việc có bại lộ đi chăng nữa. từ từ tiến lại gần bức tường vững chãi, chống cả hai tay vào đó để giả thiết chưa có bằng chứng kia không làm mình lảo đảo, khuôn mặt hoàng hậu hiện lên trong đầu Serina. Bình tĩnh nào, chỉ là giả thiết….chỉ là giả thiết…. mặc dù tự nhắc bản thân mình như vậy nhưng dòng máu đế vương và bản tính nóng nảy của mcr vẫn khiến cả thân hình cô bé gồng lên, run bần bật. nắm chặt hai tay, Cat vung nắm đấm trút cơn giận giữ lên bức tường tội nghiệp. RẦM………….
Cả hoàng cung rung lên nhè nhẹ, Cat bỏ đi trước khi kịp nhìn thấy vết nứt lớn, lõm sâu trên bức tường kiên cố tồn lại cùng lịch sử. bằng chứng về tội ác của Hika ư? Nếu muốn có bằng chứng, các người sẽ có….. sải bước dài giận dữ, Serina hướng về phía cung điện của nhà vua nhỏ. Tuy nhiên khi cô băng qua tháp chuông vàng, gió rít lên phía sau, một mcr đang lao tới với tốc độ rất nhanh, rút ngắn khoảng cách ngày một gần nhưng vẫn không có ý định phanh lại. Rút thanh kiếm quỷ đỏ chói, vung lên giận giữ mà không nghĩ tới hậu quả nếu hắn chỉ là một người đưa tin vô tội, Cat bổ kiếm xuống. lường trước đc cơn giận của nhà vua nhỏ, kẻ kia rút thanh kiếm ngắn ra đỡ, hai thanh kiếm va vào nhau tóe lửa, bàn tay cứng như thép phóng tới chộp lấy cổ tay Cat, nguyên soái mcr xoay thanh kiếm điệu nghệ hất tung kiếm quỷ ra xa. Những kỹ năng chiến đấu của Masa hoàn hảo đến mức khó có kẻ nào theo kịp chính vì thế hắn vẫn rất tự tin khi đối mặt với vị vua tự nhiên đang ở trong tình trạng mất bình tĩnh. Giọng hắn rít lên khe khẽ trong đêm tối:
– ‘ngài đi đâu, sao không trở về vương quốc?’
– ‘ngươi nghĩ ta đi đâu?’
Tra thanh kiếm vào vỏ khi thấy sự cứng đầu của Cat, Masa kéo cô bé lại gần một cách thô bạo.
-‘ đừng làm mọi chuyện xấu đi – hắn rít lên – ngoan ngoãn quay về vương quốc mà thực hiện sứ mệnh của mình đi thưa tiểu vương, đừng tìm thêm bằng chứng chống lại Hika nữa. sự thật có thể dẫn đến chiến tranh diệt chủng đấy ạ.’
-‘có kẻ đứng sau giật dây Hika….’
Câu hỏi chưa dứt khỏi miệng Cat thì Masa đã hất tay cô bé ra, đạp chân xuống đất búng mình về phía sau, hạ xuống một khoảng tối đủ xa để Cat không thể nhìn rõ mặt hắn trong ánh sáng lờ mờ tỏa ra từ những bó đuốc quanh tháp chuông. Masa khôn như một con rắn già, hắn đã có kinh nghiệm từ những lần Cat hỏi – nhìn phản ứng – đoán ra câu trả lời, nên hắn tránh xa khỏi cô để không làm lộ những điều gọi là sự thật đó. Nhà vua nhỏ cất tiếng cười nhạt:
-‘ riêng phản ứng đó cũng đã đủ để tố cáo ngươi rồi…’
Masa nói đều đều từ bóng tối:
-‘ tôi nghĩ mình không đủ lý lẽ để thuyết phục ngài vì khoảng cách tuổi tác, môi trường sống và mục đích chính trị của chúng ta quá khác nhau; nhưng nếu ngài thực sự là nhà vua nhỏ, xin hãy đặt hòa bình lên trên hết thảy, xin hãy trở về gặp tân lãnh chúa trước khi có hành động tiếp theo. Có rất nhiều con đường khác nhau nhưng cuối cùng chúng vẫn đưa tới đích đến duy nhất là nơi lời tiên tri đã chỉ, vậy thì tại sao chúng ta không chọn con đường dễ dàng nhất, bình lặng nhất. xin hãy trấn át cơn giận giữ, đừng khiến mọi chuyện tồi tệ hơn nữa….’
Cat cắn chặt răng, hít sâu vào phổi làn gió đêm lạnh lẽo của lãnh địa hùng mạnh đang reo vui như ủng hộ lời nói của vị nguyên soái tàn nhẫn, dù chưa bình tĩnh lại đc, Serina vẫn thấy Masa có lý. Họ im lặng hồi lâu, Cat đưa tay ra thu thanh kiếm quỷ về, tra vào bao rồi lên tiếng:
– ‘ta sẽ nhượng bộ lần này…. Nhưng nếu kẻ khiến ‘mọi chuyện tồi tệ hơn’ không phải là ta thì ngươi có chịu trách nhiệm đc ko?’
– ‘tôi ở đây là để đảm bảo điều đó không xảy ra…’
Cái gì…hắn giám khẳng định ư? Hắn có thể kiềm chế đc bất cứ kẻ nào dù đó là hoàng hậu nếu bà ta giở trò à? Đc lắm, để xem hắn có đủ bản lĩnh ko…
Masa từ từ rời khỏi vùng tối, hai tai hắn dỏng lên như đang nghe ngóng, tiến lại gần Cat khiến cô bé sởn hết da gà nhớ lại lúc ở trong chính điện. cơn giận biến mất, Serina, Catarina Luss hay bất cứ con người nào ngự trị trong cái thân xác này đều muốn lùi xa khỏi hắn mà không biết vì sao. Tuy nhiên Cat không thể nhúc nhích nổi dù chỉ nửa bước, cô giả vờ hỏi để cố che dấu nếu hơi thở và nhịp tim của mình có thay đổi:
-‘cái gì thế? Ngươi làm ta căng thẳng đấy….’
Masa bước tới gần, mắt gián chặt vào bụng Cat; thôi chết rồi, tên khốn kiếp, hắn biết cô có thai ư? Cat cắn chặt răng nhưng ngay khi tưởng chừng như Masa sẽ lên tiếng chất vấn thì đôi mắt lấp lánh tia sáng lạ kia ngước lên nhìn Cat, miệng nhếch lên thành một nụ cười có thể coi là tươi sáng, Masa nói nhẹ:
– ‘tạm biệt’.
Hắn nghe thấy tiếng tim thai, hắn đã biết….Cat xin thề điều đó là chắc chắn, nhưng vì sao hắn ko hỏi, vì sao hắn cười vui vẻ như vậy thì cô ko hiểu. Cat thăng thiên với sự tập trung ít ỏi và đó có thể là sai lầm lớn nhất mà cô phạm phải.
Luồng sáng thăng thiên bốc Cat bay vụt lên một khoảng trắng mơ hồ và dừng ở đó cho đến khi cô bé bừng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ của chính mình. Sao thế này…. Hay mình bị chặn đường…thoáng sợ hãi khi nghĩ tới cách chúa tể hắc ám tóm Xeza ngay giữa thời điểm thăng thiên, Cat rùng mình. Phải làm thế nào bây giờ, có nên thực hiện một câu thần chú thăng thiên khác ko…. Nơi Cat đang đứng bỗng nhiên sụt xuống, cô bé rơi khỏi khoảng trắng mơ hồ, rơi theo nghĩa đen với tốc độ ngày một nhanh; bên dưới là một thung lũng với những ngọn núi gai góc rêu phong. Cuộn bùa lốc giảm bớt tốc độ rơi đồng thời hướng mình chếch sang bên trái để khỏi đáp xuống giữa cái nơi đang ngùn ngụt tỏa ra ánh sáng xanh mờ mờ của phép thuật hắc ám đó, Cat cảm nhận thấy một lực hút vô hình đang cố gắng lôi cô vào thung lũng. Lốc cuộn lên ào ào tự bốc mình lơ lửng trên không, Cat nhìn xuống bên dưới. thung lũng xanh đó đang tự nó tỏa ra phép thuật, những ngọn núi tự nhiên rêu phong xanh thẫm trùng trùng điệp điệp bọc lấy một thung lũng rậm rạp như rừng nhiệt đới trông lạ nhưng quen. Vắt óc cố nhớ xem mình đã đọc nó trong cuốn sách nào, tâm trí Cat lóe lên một hình ảnh lạ, một ký ức cũ không phải của mình khi đôi cánh mạnh mẽ ngày ngày cất lên khỏi thung lũng, lượn vài vòng trước khi bay ra khỏi đây. Giật thót mình, nhà vua nhỏ dồn sức phóng vọt sang trái. Lực hút vô hình vươn theo như một bàn tay khổng lồ tóm lấy, xiết chặt cô bé, kéo về phía thung lũng. Chẳng lẽ mình chịu thua, dù ko phải ở trong lãnh địa mcr nhưng ta là vua của một loài cơ mà; Serina nghĩ thầm như vậy đồng thời tập trung tinh thần hỏi vay mượn sức mạnh của tự nhiên. Gió nổi lên ầm ầm dứt cô ra càng xa khỏi tâm của thung lũng thì lực hút càng yếu đi, nhà vua nhỏ chỉ thấy ngạc nhiên chứ ko hề sợ hãi. Từ từ đáp xuống bãi cỏ xanh rì bên ngoài thung lũng, Cat hướng đôi mắt tò mò nhìn ánh sáng xanh ma quái kia như người bị thôi miên mà không hề cảm nhận đc rằng từ dưới đất, phép thuật hắc ám đang chảy ngược lên, cuộn lấy đôi chân mình. Luồng sáng bò ngoằn ngoèo như một sợi dây leo sống quấn lấy hai chân Cat, càng lên cao càng mạnh mẽ như đang hút phép thuật từ người cô bé. Nhà vua nhỏ vẫn không cảm thấy gì cho đến khi phép thuật hắc ám xanh cuốn quanh người, bò lên tay. Đưa bàn tay lên ngang tầm mắt một cách mơ hồ, tâm trí u mê cảm nhận thấy sự thân thuộc khó tả giống như cô đã đánh rơi hoặc bỏ quên ở nơi này từng ấy sức mạnh để giờ đây, nó kéo cô quay trở lại và tìm về chủ cũ.
ĐÚNG VẬY, TA SINH RA Ở NƠI NÀY, ĐÂY LÀ QUÊ HƯƠNG CỦA TA….
Giọng nói nhẹ nhàng mê hoặc âm vang trong đầu Cat, những ký ức ko rõ ràng về thời thơ ấu thanh bình khi mà mọi thứ thật vĩ đại dưới đôi mắt nhỏ bé, thơ ngây…ngày ngày giang đôi cánh mạnh mẽ lượn vòng quanh thung lũng rồi lớn dần theo thời gian với sức mạnh cơ bắp cuồn cuộn và phép thuật vô địch… quá khứ hào hùng tràn về nhảy múa xung quanh.
[ Ko sinh vật nào mạnh mẽ như ta, tiếng gầm của ta rúm động đất trời, khiến muôn loài kinh sợ. lửa của ta thiêu trụi mọi vật cản đường chỉ trong nháy mắt, mọi sinh vật phủ phục dưới chân, rạp mình trước sức mạnh hủy diệt. ta là chúa tể của một giống loài hùng mạnh…CHÚA TỂ LOÀI RỒNG… ta thống trị loài Rồng, thống trị thế giới cho đến khi kẻ đc gọi là Thủy tổ xuất hiện…. hắn chiếm đất đai cho con cháu và bề tôi xây dựng nhà cửa, phá rừng, chặt cây, san núi lấp sông, tàn sát đồng loại ta. Loài Rồng ko bao giờ tha thứ cho hành động ngỗ ngược đó của những kẻ sinh sau đẻ muộn, chiến tranh xảy ra….]