Đọc truyện Phép Màu Của Tình Yêu – Chương 13: Sleep Over (P1)
Ting tong
Tiếng chuông cửa nhà Nakamori reo lên ầm ĩ, làm ông Ginzou hơi cau mày lại khi thấy Aoko chạy vù ra mở cửa. Ông biết đó là bạn của cô con gái nên cũng không nói gì, và có vẻ như lũ trẻ đang rất háo hức điều gì đó, khi ông nghe thấy tiếng reo nho nhỏ từ ngoài cửa vọng vào của con gái
– Ba ơi! Ba!
Aoko lao đến, vòng tay ôm chầm lấy cổ ông. Ginzou vuốt nhẹ mái tóc cô gái, rồi mỉm cười hỏi
– Sao thế con?
– Tối nay con sang nhà Kaito ngủ ba nhé! Ba nói với mẹ hộ con nữa!
Aoko vui vẻ nói. Ông Ginzou hơi nhíu mày, hạ thấp giọng
– Nhà Kuroba à? Mỗi mình con thôi sao?
– Không ba, còn có Ran, Kazuha và Shiho nữa ạ! À quên, cả Kudo, Hattori và Hakuba cũng đến!
Aoko chỉ ra cửa, nơi ba cô bạn thân đang thập thò ngoài cửa. Ran khẽ cúi đầu chào khi thấy ánh mắt ông Ginzou nhìn mình chằm chằm
– Cháu chào chú ạ!
– Chúng cháu chào chú!
– À, thì ra là con gái ông Mori Kogoro và ông Toyama Giroshi à? Cô bé tóc nâu đỏ kia là con gái của Miyano Atsushi đúng không?
– Vâng ạ! Chú biết bố của bọn cháu ạ?- Kazuha ngạc nhiên. Lúc này thì cô đang đứng hẳn trong phòng khách nhà Nakamori, chứ không còn là thập thò ngoài cửa nữa. Ông Ginzou cười nhẹ
– Bố của các cháu là cộng sự của chú mà! Với cả chú học cùng Mori hồi Đại học, nên có quen thân!
– Vậy ạ?
Ba cô gái nhìn nhau cười. Còn Aoko vẫn nhìn ông Ginzou đầy mong chờ. Và cuối cùng, ông gật đầu
– Con có thể đi! Cho ba gửi lời hỏi thăm chú Kuroba Toichi nhé!
– Dạ con chào ba!
– Chào chú ạ!
Aoko nhập hội cùng ba cô bạn, dung dăng dung dẻ đến nhà Kuroba. Sau cuộc thi Miss Teitan, học sinh được nghỉ 3 ngày để sẵn sàng tiếp tục việc học (hic ước gì trường nào cũng như trường anh chị í!!!)
Các cô gái hôm nay xinh xắn lạ thường nha! Aoko tung tăng trong bộ váy liền màu kem chiết eo, kết hợp cùng thắt lưng màu đỏ mận dễ thương, giày búp bê màu đỏ lấp lánh. Shiho cá tính với áo sơ mi kẻ caro đỏ-đen dài trùm mông, quần short bò mài trắng khoe chân dài trắng nõn, giày thể thao Nike Airmax trắng. Kazuha nhí nhảnh với áo pull xanh ngọc lệch vai, chân váy trắng xếp tầng dài ngang đùi, giày búp bê trắng. Ran dịu dàng trong chiếc váy xuông dạng sơ mi dài ngang đùi pha tông hồng pastel-xanh mint, giày bánh mì trắng và balo da. Phong cách của họ đã thay đổi, thoáng đãng và cuốn hút hơn nhiều sau cuộc thi Miss Teitan
Đường đi từ nhà Aoko đến nhà Kaito phải qua một con hẻm nhỏ. Đi qua hẻm đó thì đến nhà Kaito sẽ nhanh hơn, mà bốn cô gái đang háo hức vô cùng, nên quyết định sẽ đi đường đó. Nhưng không ai ngờ, trong hẻm một đám du côn chuyên bắt cóc và cưỡng hiếp các cô gái trẻ đang tụ tập. Và sự xuất hiện của bốn hoa khôi xinh đẹp thực sự như mỡ để miệng mèo
Bây giờ, Ran, Shiho, Aoko và Kazuha đang mặt đối mặt với đám du côn. Một thằng tầm 25 tuổi, có vẻ là cầm đầu, nhe răng cười khùng khục
– Ố ồ, các em gái xinh quá nhỉ! Thế này mới là gái Tokyo chứ!
– Phiền các anh mau tránh ra!- Giọng Shiho lạnh lùng như băng, ánh mắt sắc lạnh của cô làm bọn chúng lạnh sống lưng. Nhưng đám mê gái đó vẫn không lung lay từ bỏ ý định. Một tên cười cười trêu ngươi các cô gái, lân la vuốt má Kazuha, nhưng cô quay mặt sang chỗ khác. Tên đó nhìn cô một lượt từ trên xuống với ánh mắt thèm thuồng. Hắn đặt tay lên bờ vai trắng nõn nà của cô. Những tên khác vây quanh cười đầy khả ố
Vút
Bộp
Rắc
Một loạt các tiếng kêu của các khớp xương trong người tên đó. Kazuha nhẹ nhàng bẻ ngoặt tay hắn ra phía sau làm hắn rú lên đau đớn, chân đạp mạnh vào xương bánh chè, dùng hai tay vật ngã tên đó một cách dễ dàng. Hắn ta nằm bẹp dưới đất, không nhúc nhích nổi. Những tên khác trợn mắt, há mồm kinh ngạc. Kazuha phủi phủi tay, nhếch miệng cười
– Còn ai muốn?
– Đồ… Đồ khốn! Bọn bây xông lên, dần nhừ tử mấy con đó cho tao! Con gái cũng không tha!
Đám du côn xông vào, vây chặt bốn cô nàng, chuẩn bị thủ thế xông vào đánh. Ran chép miệng
– Kazuha à! Ai bảo cậu cứ thích phô diễn cơ!
– Thôi kệ, tập thể dục một chút cũng được mà- Aoko cười
– Nhào vô đi!- Kazuha cười nửa miệng
Shiho không nói gì, nhưng ánh mắt lại hào hứng thấy rõ. Khi mấy thằng loi choi đầu tiên nhảy vào đánh, Ran đấm vài phát vào bụng, và không ngại ngần việc mình mặc váy, dơ chân đạp liên hoàn cước vào 5 tên đầu tiên. Hứng chọn trận mưa đòn của nữ hoàng karate, dù là ai đi chăng nữa cũng nằm bẹp dí như gián. Mấy thằng khác lại xông vào thay, Shiho hai tay vật hai tên đô con bằng một chiêu judo điêu luyện, nhảy lên dùng chân đạp vào mặt hai thằng khác. Aoko xoay người như gió, đạp liên tiếp bằng cẳng chân và đầu gối vào chỗ hiểm yếu như bụng, lưng, sườn…, tay rảnh rỗi phang mạnh vào gáy làm bọn chúng lăn ra bất tỉnh nhân sự
Cả bốn phủi phủi tay và quần áo cho hết vương bụi, Ran, Shiho, Aoko và Kazuha hạ bọn này quá dễ dàng, không tốn một giọt mồ hôi. Ran và Kazuha đi kiếm một sợi dây thừng dài thật dài, chắc chắn, trói gô cả đám vào với nhau. Aoko cũng kiếm được vài sợi nữa. Có 30 tên tất cả, cứ 5 thằng một dây, Shiho còn cẩn thận buộc tay, chân của đám du côn lại. Sau khi xong xuôi, Ran gọi cảnh sát. Thiếu uý Sato Miwako là người trả lời
– Alo, sở cảnh sát Tokyo xin nghe!
– Chị Sato ạ? Em là Ran đây ạ!
– Ran à? Có chuyện gì thế em?
– Một đám du côn chuyên bắt cóc và cưỡng hiếp các cô gái trẻ đang bị trói ở hẻm ABC chị nhé! Bọn em xử lý xong hết rồi, các anh chị đến tống hội đấy vào tù giùm em! Em cảm ơn
– Ừ… ừ! Chị đến ngay, cảm ơn em đã báo nhé!- thiếu uý Sato mỉm cười- Sau đó các em phải đến cảnh sát để lấy lời khai đấy
– Vâng ạ!
Kết thúc cuộc trò chuyện với thiếu uý Sato, Ran cùng các bạn đến nhà Kuroba. Cánh cổng sắt sơn trắng to tráng lệ xuất hiện trước mặt bốn cô gái. Biệt thự nhà Kaito lấp ló đằng sau những tán cây xanh um tùm, ngôi nhà to như toà lâu đài với bức tường sơn trắng và mái ngói màu xám tro đã dần ngả màu vì nắng mưa. Aoko đưa tay lên bấm chuông
Ting tong
Shinichi đang ngồi chễm chệ đọc truyện trên ghế salon nhà Kaito giật mình suýt té ghế vì tiếng chuông inh ỏi. Anh liếc sang Kaito đang ngồi chơi điện tử, nhắc
– Này, hồng nhan của cậu đến rồi đó Kuroba!
– Ai là hồng nhan của tớ?- Kaito vờ vịt ngây thơ hỏi
– Aoko chứ còn ai vào đây nữa- Hakuba chen vào lời Shinichi. Kaito nhún vai
– Cô ấy không phải là hồng nhan hay gì gì đó của tớ đâu! Đừng có mà suy diễn lung tung…
Ting tong ting tong
Tiếng chuông inh ỏi lại réo vang lên một lần nữa, thể hiện sự tức giận của cô nàng Aoko vì phải chờ đợi quá lâu. Kaito đành bật dậy, ngán ngẩm chạy ra mở cửa, còn ba tên bạn thân thì cười khùng khục
– Aoko, cậu làm cái gì mà bấm chuông ầm ĩ thế hả?- Kaito càu nhàu
– Tại cậu lâu ra mở cửa quá đấy chứ- Aoko bật lại khi cô bước vào nhà. Theo sau cô là Ran, Shiho và Kazuha đang cười tủm tỉm. Kazuha nói
– Thôi, cậu đừng chọc cô ấy nữa! Hôm nay là ngày không may của bọn tớ đấy
– Sao lại thế?- Kaito tò mò hỏi. Ran không nói gì, chỉ ra hiệu cho anh vào nhà
Hakuba bật dậy khi thấy Shiho. Anh dang rộng cánh tay, ôm lấy cô bạn gái xinh đẹp. Shiho cười ngại ngùng, cô hơi dụi mặt vào vòm ngực rộng lớn, hít hà mùi hương nam tính trên người anh. Hakuba thủ thỉ bên tai cô
– Cherry à, em đi bộ có mệt không?
– Anh thật là… Đi bộ có một tẹo thì mệt làm sao được?
Shiho nói. Hakuba vén mấy sợi tóc loà xoà trước mặt cô sang một bên, ánh mắt nhìn cô chứa đầy sự dịu dàng vô hạn. Khi khoảng cách giữa hai người chỉ còn 2 cm, thì có tiếng đằng hắng ở bên cạnh
– E hèm
Heiji lườm ông bạn yêu quý của mình, giọng tỏ vẻ ghen tị
– Hai người đừng có tình cảm trước mặt tụi này nha!
– Ừ đúng đấy- Ran hưởng ứng- Mấy người bạn này vẫn trong sáng lắm!
Shiho nhìn cô bạn, cười nham hiểm
– Thật không Ran?
– Ơ… thật mà- Ran hơi giật mình trước ánh mắt của Shiho. Đôi mắt tím của cô vô thức nhìn sang Shinichi đang chìm trong những dòng suy nghĩ riêng. Kaito khẽ ho, rồi nói
– Mori à, cho dù cậu có cố gắng che giấu thì không ai tin đâu! Chuyện này đến đứa trẻ 3 tuổi còn biết!
– Các cậu đừng có suy diễn lung tung nhé- Ran hét lên. Tất cả mọi người bật cười vui vẻ khi thấy khuôn mặt đỏ ửng của Ran. Shinichi đành giải vây cho cô
– Thôi nào, mọi người đừng trêu Ran nữa! Mà sao quần áo của mấy cậu bẩn thế hả Ran?
– Ừ, Kudo nhắc mới nhớ đấy- Hakuba gật đầu- Tớ cũng đang ngạc nhiên, tại sao quần áo lại lấm lem bùn đất thế kia?
Bốn cô gái nhìn nhau, rồi lơ đãng quay đi. Kazuha cười cười
– Chẳng sao đâu! Tại mấy người đi đường không chú ý làm bẩn thôi!
– Thật không đấy?- Shinichi nghi ngờ hỏi lại. Kaito và Heiji cũng nghiêm mặt nhìn các cô gái. Ánh mắt họ như xoáy sâu vào trái tim của những cô công chúa Teitan, làm cho họ bối rối…