Đọc truyện PHẾ VẬT TIỂU THƯ MUỐN NGHỊCH THIÊN – Chương 49: Thủy Linh Là Lạc Vu Tuyết
Cô đang mặc y phục thì bên ngoài Thiên Thủy gõ cửa thông báo rằng nhóm trưởng lão của Thanh Linh môn và Hàn Hy Thần đến tìm cô
Cô đứng trong phòng hỏi vọng ra
“đi theo còn có ai không”
“dạ bẩm chủ tử đi theo còn có Tư Mã Yến Oanh, Lạc Tiền Hoa và hôn phu của cô ta Huyền Vô”
Cô gật đầu, cho Thiên Thủy ra ngoài dâng trà, còn dặn dò không cần dâng cho Lạc Tiền Hoa và Huyền Vô
*Bên ngoài chính sảnh
Huyền Vô thấy tất cả mọi người điều được dâng trà, duy chỉ có hắn và Lạc Tiền Hoa không có rất là tức giận nhưng ngại các vị trưởng lão còn có linh chủ ở đây cho nên im lặng, âm thầm nghiếng răng
Thân ảnh cô thướt tha dáng liễu với bộ bạch y trên mặt đã không còn khăn che làm lộ ra gương mặt đẹp đến khuynh quốc khuynh thành, khí thế thánh khiết vương giả vì giơ tay nhắc chân mà lộ ra làm cho bao người ở đây phải ngơ ngác vì vẻ đẹp như không có ở nhân gian ấy
Khi mọi người khôi phục lại tinh thần thì cô đã ngồi lên ghế chủ vị của chính sảnh, lạnh lùng uy nghiêm hỏi
“các vị tìm ta có việc gì”
Lúc này mọi người mới khôi phục tinh thần, đại trưởng lão cười hiền từ đứng lên định nói chuyện với cô thì Lạc Tiền Hoa cô ta đã chen trước chỉ tay vào mặt cô mà chửi
“Lạc Vu Tuyết, ai cho ngươi đến đây, phế vật như ngươi mà cũng muốn gặp Thủy Linh đại sư sau”
Cô cười lạnh, Thủy Linh đại sư, danh xưng tôn kính bên ngoài, bên trong hạ xuân dược kịch độc
Đại trưởng lão đứng lên định chào hỏi cô thì trố mắt thật to trừng trừng nhìn Lạc Tiền Hoa
“ngươi ăn nói kiểu gì thế, đây là Thủy Linh đại sư”
Lạc Tiền Hoa rất là không phục ủy ủy khuất khuất mà giải thích với đại trưởng lão
“đại trưởng lão, cô ta rõ ràng là phế vật Lạc Vu Tuyết, sau ngài lại nói cô ta là Thủy Linh đại sư, cô ta đến đây chỉ muốn nịnh bợ Thủy Linh đại sư thôi”
Hàn Hy Thần nhíu mày lạnh lùng nhìn Lạc Tiền Hoa, thanh âm như băng hàn trầm trầm nói
“cô ấy là Lạc Vu Tuyết và cũng là Thủy Linh thần cấp đại sư đã đạt được giải nhất trong đại hội y sư đấy, bây giờ ngươi im miệng đã được chưa”
Tai Lạc Tiền Hoa nổ ầm một tiếng, không ngừng thì thào
“không, không thể nào, cô ta là Lạc Vu Tuyết không phải Thủy Linh đại sư, cô ta là phế vật, đúng, cô ta là phế vật, ha ha, cô ta là phế vật”
Nói xong thì Lạc Tiền Hoa đã ngất đi vì đả kích quá lớn, Huyền Vô chạy đến đỡ cô ta còn không ngừng cung kính nói lời tạ tội
“thuộc hạ xin lỗi linh chủ, các vị trưởng lão và Thủy Linh đại sư, à không, Lạc Vu Tuyết đại sư, thuộc hạ xin đưa cô ấy về khách điếm nghĩ ngơi, khi cô ấy tỉnh lại chúng thuộc hạ sẽ tự mình đến Thanh Linh môn, không làm nhọc lòng các vị trưởng lão, thuộc hạ cáo lui”
Khi Huyền Vô đưa Lạc Tiền Hoa ra ngoài thì chính sảnh rất yên lặng, yên lặng đến mức kim rơi có thể nghe thấy
Không khí rất ngột ngạt cho đến khi Hàn Hy Thần mở lời đầu tiên
“các vị trưởng lão, hôm nay ta mời mọi người đến đây là để tuyên bố một chuyện”
Dứt lời hắn đứng dậy đi đến chỗ cô ngồi đưa cho cô một chiếc nhẫn chạm khắc tinh xảo, bên trên còn khắc chữ phó và dỏng dạt nói
“hôm nay ta tuyên bố Lạc Vu Tuyết tiểu thư đây sẽ là phó linh chủ Thanh Linh môn, một tháng sau tổ chức nghi lễ nhậm chức, ta nghĩ các vị sẽ không phản đối chứ”
Thập trưởng lão Hàn Khiêm đứng lên cười hiền hậu nói
“lão phu không phản đối, nếu Thanh Linh môn được sự trợ giúp của Lạc Vu Tuyết đại sư đây thì không còn gì vinh dự hơn”
Đại trưởng lão và nhị trưởng lão là thiết thực nhất, họ đứng lên cùng thập trưởng lão cúi đầu cung kính chào cô
“bái kiến phó linh chủ”
Tư Mã Yến Oanh cũng đứng lên cúi đầu thật thấp với cô để chứng tỏ thần phục
Cô thì cười cười cho mọi người ngồi xuống ghế, còn nhìn Hàn Hy Thần cười nhẹ, vì cô đã biết trước khi Hàn Hy Thần cùng triệu tập các vị trưởng lão đến gặp cô