PHẾ VẬT TIỂU THƯ MUỐN NGHỊCH THIÊN

Chương 46: Trận Đấu Cuối Cùng


Đọc truyện PHẾ VẬT TIỂU THƯ MUỐN NGHỊCH THIÊN – Chương 46: Trận Đấu Cuối Cùng

*Hôm sau

Hôm nay là ngày cuối cùng của đại hội y sư, cũng là vòng tìm ra người đứng đầu để Thanh Linh môn chú tâm bồi dưỡng

Lão giả Hàn Khiêm bước lên đài bắt đầu thao thao giải thích về ngày hôm nay

“kính chào mười vị đại sư có mặt nơi đây, hôm nay là vòng cuối của cuộc thi đại hội y sư, lần này các vị sẽ được đưa đến linh môn dược tháp của Thanh Linh môn ta, trong tháp sẽ chia làm bảy tầng, mỗi một tầng điều có đan phương luyện dược tăng cao, các vị ai là người đi ra cuối cùng sẽ là người chiến thắng, và điều đặc biệt trong tháp thì mỗi người sau khi vượt qua thử thách và lên tầng sẽ được nêu tên, ai không vượt qua thì dược tháp sẽ tự động đưa người đó đi ra”

“cuộc thi bắt đầu, chúc các vị thành công”

Dứt lời lão giả phất tay, tất cả thí sinh đứng trên đài điều biến mất trước mắt mọi người


Cô sau khi được đưa đến dưới tầng một dược tháp thì thật kinh ngạc vì kiến trúc bên trong

Trước mắt cô là một bàn đá cẩm thạch, được đặt lên một cái lò luyện đan, còn xung quanh là hai gian kệ, một gian đặt đan phương, bên còn lại đặt các loại thảo dược quý hiếm

Cô nhìn kiến trúc đã hiểu ra mình cần làm gì, nhanh chân đi đến chỗ đặt đan dược chọn ra đan dược để luyện ra dược cao cấp nhất mà cô thường hay luyện, qua không bao lâu bên ngoài đã vang lên thông báo tất cả những người đã qua tầng

Mọi người không ngừng suy đoán xem ai là người đi được đến tầng nào, thậm chí họ còn đặt cược, đa số phần lớn điều cược cho Tư Mã Yến Oanh thắng, còn một phần còn lại là cược cô thắng, không ai cược cho tám thí sinh còn lại

Qua không bao lâu bảy thí sinh điều bị dược tháp đưa ra ngoài tại tầng ba, bên trong giờ chỉ còn lại có ba người, là cô, Tư Mã Yến Oanh và Lạc Tiền Hoa

Nhưng Lạc Tiền Hoa cũng chỉ đến được tầng bốn rồi không qua tiếp được mà bị đưa ra ngoài, giờ tất cả những người chờ bên ngoài không ngừng hồi hợp chờ đợi xem ai là người chiến thắng cuối cùng, tất cả các giám khảo cũng hồi hợp không kém

Duy chỉ có ba nam nhân ngồi trên cao kia là vẫn bình tĩnh ngồi đấy, vì họ tin tưởng cô sẽ không thua đâu

Lại qua hai giờ, không ngờ người đi ra trước là cô, những người cược cô thắng điều ủ rũ, còn những người còn lại hò reo vui mừng

Các giám khảo và Hàn Khiêm thấy cô ra mà cười cười đi lên tiếp đón, Hàn Khiêm còn an ủi cô vài cô câu, chỉ có thánh y là bình tĩnh hỏi cô thạch bích bên trong đâu, đưa cho họ để họ kiếm duyệt cho cô

Cô xoè tay ra sáu viên thạch bích sáu màu khác nhau nằm lặng lẽ trong lòng bàn tay cô


Khi họ nhìn thấy mà không khỏi hít khí lạnh, đại trưởng lão Hàn Thanh lắp bấp mà chỉ tay cô

“sáu, sáu…sáu viên…thạch bích..”

Qua hồi lâu cả bốn người cất tiếng cười to

“ha ha ha, sáu viên, là sáu viên”

Cô cười nhẹ sờ sờ cầm, cô rất là bất đắt dĩ khi đưa ra sáu viên thạch bích, lúc đầu cô định dấu đi một viên nhưng không ngờ khi cô vừa định cất vào trữ vật giới thì viên thạch bích màu tràm liên tục sáng lên, làm cho cô không thể cất đi được, chỉ đành đưa ra thôi, khi cô đưa ra cô đã biết trước được tình huống trước mắt, bởi vì theo như cô đoán dược tháp kia là bảy tầng cũng tức là chia ra làm bảy cấp dược sư, mà cô được sáu viên thạch bích cũng đại biểu cô là thần cấp đại sư luyện đan đầu tiên của Tứ Linh đại lục này

Như thế bảo sau họ không khiếp sợ cho được, thánh y ôm thạch bích không ngừng cười to

Những người bên dưới cược cô thắng lúc đầu ủ rũ giờ mắt đã sáng lên không ngừng nhìn lên đài cao, họ tuy không phải luyện đan sư nhưng họ vẫn hiểu được sáu viên thạch bích của dược tháp Thanh Linh môn đại biểu cho cái gì


Tất cả mọi người điều chìm trong sự khiếp sợ lại không ai để ý Lạc Tiền Hoa cô ta tay đã nắm lại thật chặt, nghiếng răng mắt âm độc nhìn cô chằm chằm, hận không thể đục lỗ trên người cô

Cô đã thấy ánh mắt kia từ lâu chỉ là cô không muốn để ý tới mà thôi

*Qua tiếp một giờ

Cuối cùng Tư Mã Yến Oanh cũng từ dược tháp đi ra, trên tay cầm theo bốn viên thạch bích đưa cho các vị giám khảo kiểm tra

Khi ánh mắt Tư Mã Yến Oanh lơ đãng đảo qua tay cô thì thật kinh ngạc và khiếp sợ

“cô ấy thế mà có sáu viên đại biểu cho thần cấp đại sư, mình thua cô ấy cũng không oan”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.