Đọc truyện Phế Tích – Chương 31
Những ngày tháng vô sỉ luôn trôi qua rất nhanh, nhất là khi ở trong một
tập thể vô tâm cà lơ phất phơ, gọi là ngựa trắng vượt thác ghềnh, thời
gian như nước chảy, mặt trời lặn rồi sẽ lại mọc lên, tuổi thanh xuân của ta như con chim bay đi rồi sẽ không trở lại…
Giang Hải
Lão đại sau 1 tuần 7 ngày, 1 ngày 24h làm culi, cuối cùng cũng vớ trúng
một cơ hội được ăn kinh nghiệm như sâu gạo. Cơ hội trân quý này là nhờ
Giang Hải đã phải giả vờ đau bụng, giả vờ tức ngực, giả vờ trúng phải Âm dương bạch đầu Trảo, Băng Quỷ Ngân Châm, Tiểu Lý Phi Đao mới đổi lại
được.
Cái gì? Ngươi hỏi Giang Hải Lão đại còn sống không ấy à? Ừ, có những người có thể so sánh với loài gián, có khi nên cho vào lò vi
sóng quay đến 20’ – -||| rồi hãy hỏi lại câu này. Cái tên ấy đang vô
cùng cao hứng mặc váy cỏ nhảy múa bên cạnh kia, ah, nhầm rồi, váy cỏ là
tiết mục trước, bây giờ đang đến tiết mục nóng bỏng – nhảy thoát y… đại
hạ giá thịt Kỵ sĩ, 5 đồng 3 cân… (Váy cỏ: mọi người có thể liên tưởng
hình ảnh một Kị sĩ mặc… váy cỏ Hawaii nhảy Aloha….)
Ôn Thành
Không dụi dụi mắt nhìn bốn chữ to đùng rực rỡ trên đầu vị Kị sĩ đẹp trai đi qua trước mặt, lại nhìn lại bảng danh sách thành viên của Công hội,
tiếp tục dụi dụi mắt, cuối cùng quyết định từ bỏ, quay sang hỏi đám trư
đang cướp điểm kinh nghiệm: “Vừa rồi… người vừa đi qua… là của Công hội
chúng ta…à?”
“A?”
“Hả?”
“Gì?”
“Vừa rồi có người đi qua à?”
“Có? Không có? Không có? Có?…. Ai đưa cho ta hoa hồng thế, ít cánh quá, đem hoa cúc lại đây để ta đếm đi.”
“Vừa rồi có trận gió lạnh thổi qua, có một mỹ nhân… Quỷ lướt ngang, tay nàng mềm mại như nhành cỏ, làn da mượt mà như lụa, cần cổ trắng nõn như sâu
gỗ, răng nàng như ngà voi, trán đẹp lông mày cong, nụ cười đẹp không ai
bì được nha, lộng lẫy vô song nhưng khó che giấu được tia ưu sầu trong
đáy mắt. Ôn huynh nếu không phải là muốn gia nhập quê hương Phù Dung thì chắc là muốn làm một cái xác khô bị hút cạn máu rất có giá trị nghiên
cứu rồi. Tất cả đều chỉ là một ý niệm thôi, Phật dạy tất cả đều là tâm
động, tâm động phan tài động….” (đoạn cuối này ta cũng chả hiểu gì )
“Nói đơn giản, đúng trọn tâm, ngắn gọn thôi, OK?”
“Ờ, chính là Hòa thượng Tiểu Không Không bị một nữ Quỷ tên Phù Dung biến thành xác khô, kết thúc.”
“Oa oa…” Ôn Thành Không gào khóc “Ta muốn hút máu 20 đồng nam đồng nữ để
phục hồi nguyên khí, các ngươi toàn bộ tắm rửa sạch sẽ lên giường đợi
ta, khà khà, khửa khửa, khặc khặc…”
“Làm ơn cho hỏi đường đến Báo phòng T3 đi thế nào?” Một Kị sĩ đẹp trai vô cùng lễ phép, thành khẩn
hỏi, sau đầu còn hiện lên 4 chữ to đùng.
Đám trư Kim Qua, dụi dụi mặt, nhìn nhìn danh sách Công hội, lại dụi dụi mắt “Bông cúc này bị đột biến nhân đôi cánh rồi, đổi bông mẫu đơn lại đây đi.”
“Mỹ nữ…Quỷ đâu rồi? Nữ biến thành nam xuyên việt rồi à?”
“Ngươi năm nay bao tuổi? Có mấy lần one night rồi?”
Cuối cùng đành bỏ cuộc, quay đầu hỏi tên Kị sĩ đang lõa thể chạy khắp nơi “Lão đại, ngươi thu người mới à?”
Giang Hải Lão đại tiến lên trước, chỉ vào 4 chữ to đùng, đọc lên “Kim Dực
(gē) Thiết Mã!”, rất nhiệt tình kéo tay vị Kị Sĩ lễ phép kia “Thật ngại
quá, các hạ có thể nhắc lại chúng ta làm sao quen biết, phát triển quan
hệ, lên cao trào, cuối cùng là nhập môn, kính trà thế nào không?” (Tóm
lại là quá trình từ lúc quen nhau đến lúc cưới ấy ạ =)) )
Kĩ sĩ
lế phép bỗng trở nên ngượng ngùng, lại nắm ngược lại tay Lão đại: “Lão
đại, ngươi thực sự là Lão đại à? Trời thật không phụ người có tâm, trời
xanh có mắt, ta đã tìm được tổ chức rồi. Lão đại, ta là crazy fan của
các ngươi. Ước nguyện lớn nhất của ta là tiếp cận mọi người, quan sát
mọi người, ghi chép về mọi người, cuối cùng là phát biểu các sự việc
XXOO của mọi người.”
“Ha ha, ha ha” Giang Hải cười ngốc.
“Lão đại, ngươi có biết không, để chọn được cái tên này ta đã phải tra hết
cả từ điển Thanh Hoa, từ điển online, từ điển Anh – Hán, từ điển Thành
ngữ, từ điển Khang Hi,…”
“Khụ khụ, thật ra chỉ cần từ điển cho
học sinh Tiểu học là đủ rồi, trình độ quốc ngữ của Lão đại cũng chỉ có
từng ấy thôi…” Đám trư Kim Qua lầm bầm to nhỏ.
“Lão đại, lúc đầu
ta chọn Kim Qua Thiết Mã lại bị trung, chọn là Kim Qua Mộc Mã, bị trung, chọn là Kim Qua Đồng Mã, NND, lại cũng có mới sợ. Cuối cùng nhờ có kiến thức uyên thâm, ta tìm thấy chữ Dực. Tuy là thiếu một nét nhưng cũng
giống đến 8 phần, rốt cục cũng ghi danh thành công rồi. Trước tiên, ta
phải cám ơn cha mẹ đã nuôi dạy ta, tiếp theo, ta phải cảm ơn các thầy cô giáo, ta có được ngày hôm nay không thể quên công sức vun trồng dạy bảo muôn vàn khó khăn của các thầy cô giáo. Cuối cùng ta phải cảm ơn CCTV,
JJTV, SMTV,…” (Chữ Qua trong Kim Qua Thiết Mã là chữ戈 đọc là gē, chữ Dực trong Kim Dực Thiết Mã là chữ弋 đọc là yì, chỉ thiếu 1 dấu. Đoạn đầu bạn Giang Hải đọc sai =)) Quả nhiên trình độ Quốc ngữ ….)
“Người anh em, ngươi vất vả rồi.” Giang hải bộ dạng vô cùng cảm động cùng Kĩ sĩ lế phép kia ôm nhau khóc ròng “Đến đây cùng gia đình âm áp của ta đi.”
“Ta chính là đang đợi câu nói này.”
Đám gia súc Kim Qua: “Lão đại thật dễ lừa!”
“Bị che mắt rồi, sớm muộn gì cũng bị gạt đem bán thôi!”
“Sức mạnh của một fan, các đồng chí, đây chính là sức mạnh của tình yêu đấy. Chúng ta phải tin rằng thế giới này vẫn còn trần ngập tình yêu. Chỉ cần mỗi người thể hiện một chút, thế giới chắc chắn sẽ trở nên tươi đẹp… oh yeah!”
“Người mới, Thiên Vương áp Địa Hổ!” Dạng anh hùng dân gian.
“Người mới, không được làm Cử nhân, Tiến sĩ!” Dạng tú tài nghèo kiết xác hủ lậu.
“Người mới, nước song không phạm nước giếng.” Dạng đã kinh qua gió bão, nhìn thấu sự đời.
“Không được kéo bè kết phái, lập chủ nghĩ cục bộ.” Giang Hải Lão đại đập
chuột, dùng sức hơi quá, làm một nút ấn hỏng luôn, tim đau như dao cứa…
Kị sĩ lễ phép vẫn tiếp tục lễ pháp trả lời: “Bảo Tháp trấn Hà Yêu, sao có
thể dựa vào danh Thám Hoa bảng Nhãn mà lên mặt làm chủ một vùng trời.”
Đám gia súc Kim Qua nhất thời kinh ngạc, vui sướng gặp được tri kỉ, nhiệt
tình như lửa mà an ủi vỗ về, mà dâm loạn, mà yêu thương… A di đà Phât,
thiện tai, thiện tai!
Đêm đó đám Kim Qua ôm lấy tinh thần được
vui chơi thỏa mãn log out, còn về bạn Kĩ sĩ lế phép bị vui chơi thỏa mãn thì trưng ra nụ cười quyến rũ: “Thích ta mới bắt nạt ta…”. Bởi vậy chỉ
có thể cảm than, vật phân biệt theo loài, còn người phân theo đám đông
nha…