Đọc truyện Phế Tích – Chương 2
Kim Qua Thiết Mã là một Công hội nhỏ, hơn
nữa lại là một Công hội không có căn cứ địa. Theo lời công chủ đầu tiên
của Hội – Ý Tiêm Tiêm là “Chúng ta chính là mây trôi chân trời a, mây
trôi.”
Dùng lời của Kim Qua Lão đại là “Chúng ta là người văn
minh yêu tự do và hòa bình, GVG chỉ có bọn vô văn hóa mới làm.” (Chính
vì câu nói này, việc Giang Hải Lão đại bị Công hội quần ẩu là việc… ừm…
bình thường ở huyện, quen là được.)
(GVG: Group vs Group, ở đây chỉ đánh nhau giữa các Công hội nhằm chiếm thành)
Trên thực tế Kim Qua bản chất là một chiến đội đánh Boss. Bọn người Kim Qua
sở thích lớn nhất chính là đi giết Boss, giết Boss, giết Boss,… tiếng
vang vô tận.… Khai hoang, giữ thành,… đối với bọn họ là sự dằn vặt vô
cùng tàn ác.
“Tiếu ca ca!”
Kênh Công hội đột nhiên xuất
hiện ba chữ ngọt hơn đường, khiến Đường Tiếu đang tập trung bỗng rét
run, chệch tay click vào “Quyết định”, bảo hộ tay bị tên trộm NPC lấy
mất, 1000W cứ như vậy mà đi.
Kênh Công hội vừa rồi còn ồn ào như chợ, giờ giống như đêm khuya im lặng, im lặng.
Khi một Ngự tỷ dùng âm điệu đáng yêu nói chuyện với ngươi, ảnh hưởng chắc chắn còn khủng khiếp hơn cả sương muối.
“Tiêm Tiêm, có chuyện gì?”
“Ngươi đến PVP với ta?”
“Ờ, được rồi, sẽ đến.”
“Đường Đường, đừng!”
“Lão đại cứu mạng!”
“Cứu cái gì mà cứu, Đường Đường đã giết ta 2 lần, ta mới cần phải gọi cứu đây!”
“Nhưng ngươi nói nếu lần này đánh bại Tiêm Tiêm thì sẽ gửi cho ta… AV của Iijima Ai…”
“…”
“Cầm thú!”
“Cặn bã!”
“Lão đại, ngươi đầu độc mầm non đất nước.”
“Nhân danh mặt trăng trừng trị ngươi!”
“Thiên mã Lưu tinh quyền!”
“NND, chỉ vì AV của Iijima Ai, các ngươi dám giết ta đến hơn chục lần. Bay
giờ ai giết Lão đại đem về đây, lão nương ta cung cấp Châu Mĩ, Châu Phi, Nigeria, thêm cả Gay Thái cho chọn.”
Gió lạnh thổi tới, Kênh công hội một trận lá rụng bay qua.
Dạo gần đây nữ nhân trong sáng như hoa quả nhiên chỉ tồn tại trong… tưởng tượng của nam nhân.
Phế Tích nhắc nhở, hiện tại là 20h đêm, toàn bộ người Kim Qua Thiết Mã đã
tập trung đông đủ trước Huyết Ma Bảo. Hôm nay đánh Boss cấp Hoàng Kim,
Huyết Ma Bảo chủ Dior, một tên quỷ hút máu rất đẹp trai.
Ngàn năm trước, Dior yêu một cô gái loài người tên Sophia, đem nàng nhốt trong
Huyết Ma Bảo. Đó là một cô gái dũng cảm, kiên cường, sau khi cố gắng vô
cùng gian nan cuối cùng nàng cũng đã tìm được cơ hội trốn khỏi Huyết Ma
Bảo, nhưng trên đường về thế giới loài người lại bị Dior giết chết.
Trước khi chết, Sophia đã thề sẽ giam giữ Dior trong Huyết Ma Bảo, không để y ra ngoài làm hại nhân gian.
Mục đích nhiệm vụ lần này là
giết Huyết Ma Bảo Bảo chủ Dior, lấy lại trái tim của Sophia đem về nhân
gian để cúng tế, giải thoát đau khổ cho nàng.
“Thật là một chuyện tình thê mỹ.”
“Thế mới nói cưỡng hôn là căn nguyên của bi kịch.”
“Tự do yêu đương muôn năm!”
“Nữ nhân đó thật không có mắt, Dior đáng yêu đẹp trai như vậy, lại là Quỷ hút máu hiếm có, phải theo đuổi mới là hoàng đạo!”
“Tiêm Tiêm tỷ, tỷ lần trước nói là phải theo đuổi Sa mạc Vương, nói là nam
nhân phải nhiệt tình như lửa, mặt đẹp chỉ để trêu đùa thôi mà.”
“——|||”
Rất ít người đến đánh loại Boss như Huyết Ma Bảo chủ. Thứ nhất vì đây chỉ
là Boss cấp Hoàng kim, rơi ra cũng chỉ là trang phục cấp Hoàng kim,
trước mắt không thấy có ghi chép về việc rơi ra trang sức hay vũ khí đặc biệt gì.
Thứ hai là Quỷ hút máu di chuyển vô cùng nhanh, hơn nữa lượng máu còn BT tới mức 1 giây phục hồi 100 điểm, vô cùng khó giết.
Cuối cùng là bởi vì tên Boss này còn có tuyệt chiêu Hóa huyết, ngay khi
lượng máu tụt xuống dưới 1% sẽ xuất hiện. Hắn sẽ tự biến thành 99 con
dơi bay khắp nơi, chỉ cần giết thiếu 1 con thì nhiệm vụ thất bại.
Thế nhưng tên Boss BT này lại là tên Boss được bọn người Kim Qua yêu thích nhất.
“Đánh Boss này mới gọi là có thách thức.”
“Đúng thế đúng thế, Boss BT thế này mới là phương tiện tốt nhất để ta thể hiện bản lĩnh.”
“Mỗi lần giết được Quỷ hút máu ta đặc biệt có cảm giác đạt thành tựu.”
“Nghĩ đến nhiệt huyết đã sôi trào rồi.”
“Chẳng lẽ không phải để báo thù lần trước cả nửa tháng bị diệt sạch?
“Còn vụ cả tháng trời không hoàn thành được nhiệm vụ?”
“…Có ai nói với các ngươi bé ngoan thì không cần quá thật thà chưa?”
“…”