Bạn đang đọc Phế Thê Trọng Sinh – Kim Nguyên Bảo – Chương 6. Hắc Tuyển Dực
Edit + beta: Iris
Ô Tiền Thanh lập tức để hạ nhân mời Hắc Tuyển Dực vào, sau đó ra lệnh cho hạ nhân khác đi gọi Ô Trúc và Ô Hi trở về Thư Thanh Viện.
Quản Đồng nghĩ đến sắp gặp con rể nên đặc biệt khẩn trương, đứng lên để trượng phu sửa sang lại quần áo trên người.
Ô Nhược híp mắt, trong lòng tính toán thời gian, chờ đến lúc Hắc Tuyển Dực sắp bước vào Thư Thanh Viện sẽ đứng dậy đến cửa sân nghênh đón.
Chẳng mấy chốc, hạ nhân Thư Thanh Viện hồi báo: “Lão gia, hôn phu của thiếu gia tới rồi.”
Sau đó, một bóng người màu đen cao lớn mang theo hàn khí vững vàng bước vào sân, theo sau là một đoàn hộ vệ cao tráng, như là đích thân Đế Quân đến vậy, bầu không khí đột nhiên trở nên vô cùng uy nghiêm, bọn hạ nhân trong viện không dám thở mạnh, thậm chí mí mắt cũng không dám nhìn loạn.
Hắc Tuyển Dực đi phía trước khoác áo choàng lông chồn màu đen, mái tóc đen dài buộc cao kiểu tóc đuôi ngựa rũ ở phía sau được phát quan huyết ngọc cố định lại*, ngũ quan cương nghị, ánh mắt sắc bén lạnh nhạt, môi mỏng, nhưng làn da được bao phủ bởi lớp vảy đen như vảy cá, quỷ mị đến nỗi khiến người sợ hãi.
*Giống cái này nè nhưng là huyết ngọc, một loại ngọc màu đỏ như máu.
Ô Nhược nhìn Hắc Tuyển Dực một thân cường hãn quý khí, suy nghĩ không khỏi trôi tới kiếp trước, lúc đó cậu đặc biệt không thích Hắc Tuyển Dực, vì vậy ngày hồi môn liền la hét không muốn nhìn thấy người này, cũng không cho cha mẹ mời người này vào cửa, nhưng Hắc Tuyển Dực vẫn kiên trì đi vào kính trà cho cha mẹ cậu rồi mới rời đi.
Hiện tại trọng sinh gặp lại người này, cảm giác chán ghét trong lòng đã giảm đi rất nhiều, có lẽ bởi vì kiếp trước Hắc Tuyển Dực đã chạy tới Ô gia trước khi cậu chết, mặc kệ là có phải tới để cứu cậu hay không, nhưng ít nhất một khắc đó khiến cậu có chút thay đổi cái nhìn về người này.
Hắc Tuyển Dực dừng lại trước mặt Ô Nhược, thờ ơ nhìn khuôn mặt mập mạp của cậu, khi nhìn thấy thần sắc phức tạp lộ ra dưới đáy mắt cậu, giữa mày hơi động.
Ô Nhược lấy lại tinh thần, ánh mắt dừng trên gương mặt đáng sợ trước mặt.
Kiếp trước cậu cũng từng bị gương mặt này dọa sợ mấy lần, sau này cậu mới biết lớp vảy che kín làn da đó chỉ là do Hắc Tuyển Dực dán một lớp da giả lên trên, chỉ sau khi chuyện này bị lộ ra, thế nhân mới biết người này tuấn mỹ đến nỗi không tìm thấy từ ngữ nào để hình dung, cậu cho rằng trên đời này sẽ không tìm ra ai có thể đẹp hơn Hắc Tuyển Dực.
Vì vậy, cho đến khi chết cậu cũng không rõ vì sao người xuất chúng như vậy lại nguyện ý thành thân với cậu, hơn nữa từ đầu đến cuối chưa từng ghét bỏ cậu nửa phần.
Ô Nhược duỗi tay mình đến trước mặt Hắc Tuyển Dực.
Hắc Tuyển Dực có chút khó hiểu, do dự một lát mới thử nắm lấy tay cậu, trong phút chốc, tất cả sự chú ý đều bị lòng bàn tay trắng nõn mềm mại thu hút, không nhịn được vừa nhéo vừa niết, cảm giác đặc biệt êm, sau khi bị Ô Nhược trừng mắt một cái mới chịu ngừng.
Hộ vệ phía sau y thức thời đưa người hầu bên cạnh Ô Nhược tới nơi khác, tránh cho họ không nghe được cuộc đối thoại của hai người.
Ô Nhược liếc mắt nhìn đám hạ nhân, trầm giọng nói: “Phiền ngươi lát nữa giả bộ bắt mạch cho cha giúp ta.”
Hiện tại cậu chưa biết kẻ thần bí sai khiến Nguyễn Trì Tranh giết cậu là ai, càng không biết thực lực của đối phương như thế nào, cho nên cậu tuyệt đối không thể để lộ chuyện trọng sinh với bất kỳ ai, cũng không thể để người nhà cậu biết cậu đột nhiên biết y thuật.
Về phần Hắc Tuyển Dực, cậu không cần lo lắng, vì kẻ thần bí có vẻ rất kiêng kỵ Hắc Tuyển Dực, chắc chắn hắn sẽ không tùy ý tiếp cận Hắc Tuyển Dực, hơn nữa cậu tin Hắc Tuyển Dực sẽ không tiết lộ chuyện của cậu ra ngoài.
Hắc Tuyển Dực không hỏi nguyên nhân, lại miết miết lòng bàn tay cậu, kéo người vào trong nhà.
Khóe miệng Ô Nhược giật giật, vội nói tình huống bắt mạch của Ô Tiền Thanh cho Hắc Tuyển Dực.
°°°°°°°°°°
Đăng: 4/7/2021
Đã beta lần 1.