Bạn đang đọc Phế Thê Trọng Sinh – Kim Nguyên Bảo – Chương 27. Ta Lại Mập Lên
Edit + beta: Iris
Sáng hôm sau, Ô Nhược và Hắc Tuyển Dực ăn sáng xong, cậu mời y ngồi chung xe ngựa đến Tây Sách hí viên.
Sau khi lên xe ngựa, đột nhiên Ô Nhược cảm thấy quần áo hôm nay dường như hơi chật, chỗ bụng bị bó đặc biệt chặt khiến cậu khó thở.
Hắc Tuyển Dực thấy cậu vặn vẹo như con tằm trắng, bất giác nhíu mày.
Ô Nhược chú ý thấy ánh mắt Hắc Tuyển Dực, cười tự giễu: “Ta lại mập lên.”
Hắc Tuyển Dực thấy đai lưng bạc bó chặt bụng, trịnh trọng nói: “Lại đây ngồi.”
Ô Nhược vô thức chống thân thể, ngặt nỗi thân hình cậu quá cồng kềnh, dùng toàn lực chống đỡ cũng không thể nâng nổi thân mình.
Cậu thở ra, nghỉ ngơi một chút rồi lại dùng sức, lực chú ý tập trung ở sức lực nên cậu không phát hiện, ở trong mắt Hắc Tuyển Dực cậu lúc này như một con gấu trúc béo đến nỗi không đứng dậy được, làm cho người ta muốn ôm vào trong lòng hung hăng xoa nắn các kiểu.
Ô Nhược thử hai lần vẫn không được liền trợn trắng mắt: “Đại gia, bộ ngài không thể tự mình qua đây ngồi cạnh ta sao?”
Biết rõ cậu không tiện di chuyển còn muốn cậu hoạt động trong không gian nhỏ hẹp này, cố ý làm cậu khó xử hả.
Khoé miệng Hắc Tuyển Dực hơi nhếch lên ở độ cong khó thấy, đứng dậy ngồi bên cạnh cậu, sau đó đưa tay xoa bụng cậu.
“Ngươi làm gì đó?” Ô Nhược tức giận trừng mắt Hắc Tuyển Dực, lập tức cảm thấy có một cổ linh lực rót vào trong cơ thể, cho cổ trùng ăn no. Tức khắc, bụng thả lỏng một chút, không còn khó thở nữa.
Cậu thở ra một hơi, nhìn Hắc Tuyển Dực hỏi: “Ngươi xoa bụng ta có phải là để cho cổ trùng trong cơ thể ta tập trung lại?”
Hắc Tuyển Dực không nói, vỗ vỗ cái bụng co dãn, vừa lòng ngồi về chỗ cũ.
“…” Ô Nhược co rút khóe miệng, có biết xoa bụng cậu sẽ làm cậu có ấn tượng kém về y hay không.
Tới Tây Sách hí viên, trên không trung những hạt tuyết mịn rơi lả tả, nhưng điều đó không ảnh hưởng đến sự nhiệt tình của những người đi xem kịch, từng đoàn xe ngựa nối đuôi nhau dừng ở cổng lớn hí viên.
Ô Nhược và Hắc Tuyển Dực xuống xe, thân thể mập mạp và khuôn mặt xấu xí lập tức thu hút sự chú ý của những người xung quanh.
“Mau nhìn, tên mập kia hẳn là lục thiếu gia Ô gia bên Nam Đại Viện đi?” Có người nhỏ giọng nói với người bạn đi cùng bên cạnh.
“Mập như vậy chắc chắn là hắn, Cao Lăng thành ngoại trừ hắn thì làm gì có ai béo đến vậy, ơ, nam nhân mặc áo choàng đen bên cạnh hắn có phải là phu quân hắn không? Oa, lớn lên cũng quá dọa người đi, giống như trong kịch có nói, thật sự rất xấu, ta thấy hẳn là không có nữ nhân nào nguyện ý gả cho hắn nên mới chọn cưới một tên mập như vậy.”
“Cưới tên mập cũng nên cưới nữ nhân chứ, hiện tại cưới một nam nhân về thì tính cái gì? Không cảm thấy ghê tởm sao?”
Ô Nhược lạnh lùng liếc bọn họ.
Người đang nghị luận bọn họ đột nhiên phát ra tiếng kêu thảm thiết, không hiểu sao mặt mũi bị đánh bầm dập.
Người bị đánh không nhìn thấy người đánh mình, che mặt quát với nơi không có một bóng người: “A, ai, ai đánh chúng ta?”
“Là vương bát đản nào đánh chúng ta, có gan thì đứng ra đây, a!” Người này còn chưa nói xong trên mặt lại bị đánh một trận, bị đánh đến quỳ rạp dưới đất không đứng dậy nổi.
Mọi người sợ đến mức như đàn ong vỡ tổ, từng người đều ngồi xe ngựa nhà mình rời đi.
Ô Nhược híp mắt, tuy rằng cậu không nhìn thấy ai đánh những người đó, nhìn thoáng qua Hắc Tuyển Dực, cậu nhớ rõ người này có thể khống chế quỷ hồn, hơn nữa bên người còn có một đám cô hồn dã quỷ tu vi cao thâm đi theo, nên cậu đoán những người này hẳn là bị quỷ đánh, đáng tiếc hiện tại cậu không có tu vi không nhìn rõ tình huống.
“Là ai to gan dám gây chuyện ở Tây Sách hí viên?”
Một tiếng hét phẫn nộ từ đại môn truyền tới, ngay sau đó năm tên nam tử trẻ tuổi đi ra.
°°°°°°°°°°
Mạng mẽo chán phèo, đăng mãi không xong ==
Đăng: 25/7/2021