Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 64: Tỷ thí, nghịch chuyển (năm)


Đọc truyện Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi – Chương 64: Tỷ thí, nghịch chuyển (năm)

Edit: kaylee

Cố Nhược Vân ngừng lại một chút, tiếp tục nói: “Ta đối y thuật thật cảm thấy rất hứng thú, hi vọng lúc Quỷ Y đến chữa bệnh cho thê tử của ngươi, ta có thể đến xem.”

“Này……….” Trung niên nam nhân chần chờ một lát, “Chuyện này ta không làm chủ được, cần trưng cầu ý kiến của Quỷ Y, nhưng Quỷ Y tuy rằng y thuật không tệ, nhưng tính tình cổ quái, nếu người nàng nhìn trúng, thì miễn phí trị liệu không cần một Kim tệ, nhưng nếu nàng không thích, chẳng sợ cho nàng cả quốc gia nàng cũng không cứu.”

“Không sao, đến lúc đó ngươi cho ta biết một tiếng là được rồi.”

Cố Nhược Vân vuốt ve cằm, âm hiểm nở nụ cười.

Sau khi nàng đi đến Tây Linh đại lục cũng nghe nói qua danh tiếng của Quỷ Y, nếu có thể thu nàng vào Ma Tông, vấn đề chữa bệnh liền không cần lo lắng………….


“Chủ tử, ngươi cười có chút khủng bố.”

Mạc Vũ không khỏi rùng mình một cái, vì sao nàng cảm giác được chủ tử muốn tính kế người?

“Tầm Phong, Mạc Vũ, chúng ta đi!”

Cố Nhược Vân không chút để ý tới lời nói của Mạc Vũ, nàng nhún vai, sau khi bỏ lại một câu liền xoay người đi ra sân.

Lăng Ngọc nhìn bóng dáng mảnh khảnh kia dần dần rời đi, bàn tay không tự chủ được gắt gao nắm chặt, từng từ từng chữ nói: “Cố Nhược Vân, để cho ngươi lại kiêu ngạo thêm một thời gian, chờ ca ca bế quan ra ngoài, chính là ngày chết của ngươi!”

Lăng gia.

Trong mật thất (căn phòng bí mật), thiếu niên vốn khoanh chân tu luyện đột nhiên mở to mắt, đáy mắt hiện lên một chút âm u.

“Mật pháp (phương pháp luyện công bí mật) Thi Vân tiểu thư giao cho ta rốt cục ta đã tu luyện thành công, mà hiện tại cũng đến lúc ta báo thù, Cố Nhược Vân, ngươi chờ xem, trong hai ngày này ta muốn đánh bại ngươi ở dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người! Sau đó, báo thù rửa hận!”

……………

Đối với hành động của Lăng gia, hiển nhiên Cố Nhược Vân không biết một chút nào, gần đây nàng bề bộn nhiều việc, vội đến mức không có thời gian đi để ý Lăng gia.

“Đúng rồi, Dư lão, Đông Phương thiếu chủ đi rồi sao?”


Đột nhiên Cố Nhược Vân giống như nhớ tới cái gì, quay đầu nhìn về phía Dư lão.

Dư lão gật gật đầu, đáy mắt mang theo một chút sầu lo: “Đông Phương gia tộc đã xảy ra chuyện, thiếu chủ bị lão gia chủ gọi trở về.”

“Xảy ra chuyện?” Cố Nhược Vân nhíu nhíu lông mày, “Đông Phương gia tộc xảy ra chuyện gì? Còn có, người Luyện Khí Tông vẫn còn ở Thanh Long Quốc sao?”

Khi đối mặt Đông Phương Thiếu Trạch, Cố Nhược Vân luôn có một loại cảm giác thân thiết, đương nhiên không hy vọng hắn xảy ra chuyện.

“Đúng vậy.”

Dư lão cười lạnh một tiếng: “Không chỉ như thế, thám tử của Luyện Khí Tông còn thường xuyên đến chiếu cố cửa hiệu tầm thường của chúng ta, xem ra không đạt được mục đích bọn họ sẽ không bỏ qua, đáng tiếc hiện tại Đông Phương gia tộc đã xảy ra chuyện, nếu không nhưng là có thể tìm chút phiền toái cho Luyện Khí Tông.”

Cố Nhược Vân lắc lắc đầu: “Không cần Đông Phương Thiếu Trạch người ra tay, ta không thích ỷ lại vào người khác.”


Dư lão há miệng thở dốc, muốn nói cái gì đó nhưng lại vẫn không có nói ra khỏi miệng.

Vài ngày sau.

Toàn bộ Thanh Long Quốc đều bị một tin tức làm chấn động.

“Các ngươi có nghe nói chưa? Lăng gia tiểu thiếu gia Lăng Hi sắp sửa đấu một trận với phế vật bị trục xuất của Cố gia ở hai ngày sau! Nhưng lại là do cao thủ của Luyện Khí Tông làm trọng tài.”

“Nghe nói mấy tháng trước hai bên đã ước chiến qua, không biết vì sao lại không giải quyết được gì, phỏng chừng là Cố Nhược Vân sợ hãi, hiện tại nàng lại có lá gan lại nhận khiêu chiến!”

“Đây là tin tức từ Lăng gia truyền ra, hai người còn hạ ước định, nếu Cố Nhược Vân thua mà nói, từ đây về sau Bách Thảo Đường sẽ thuộc sở hữu của Lăng gia! Không biết làm sao chưởng quầy của Bách Thảo Đường có thể đáp ứng loại điều kiện này, rõ ràng là tặng không Bách Thảo Đường cho người, nhưng Cố Nhược Vân chỉ là tạp dịch của Bách Thảo Đường mà thôi, vì nàng đáng giá sao?”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.