Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 56: Quân đội cường thế quật khởi (hai)


Đọc truyện Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi – Chương 56: Quân đội cường thế quật khởi (hai)

Edit: kaylee

Dù sao có vài thứ, chỉ có hoàn toàn trở thành người của nàng, nàng mới có thể yên tâm lộ ra.

“Được!” Tầm Phong cười lạnh một tiếng, “Mạng của ta là vị Dư lão tiền bối này cứu, cho nên ta liền thử xem xem lại như thế nào? Hi vọng ngươi sẽ không làm cho ta quá thất vọng.”

Nghe vậy, Cố Nhược Vân chỉ cười cười: “Các ngươi ở đây có hơn một trăm người, ta cũng sẽ không lưu lại toàn bộ, kế tiếp, ta sẽ cho các ngươi đi Linh Thú chi lĩnh (dãy núi linh thú) chiến đấu, hơn nữa không cho phép vận dụng linh lực, chỉ cho phép vật lộn, trong thời gian đó các ngươi có thể chạy trốn, nhưng sau khi chạy trốn ta sẽ không dùng nữa, mà lưu lại cuối cùng, các ngươi chính là tuyệt thế cường giả sau này! Thời gian kỳ hạn là, một tháng! Không biết các ngươi có ý kiến gì hay không.”

Thiếu nữ khẽ nâng đầu, trên khuôn mặt thanh tú mang theo ánh sáng nhàn nhạt.

Giữa cơn hoảng hốt, tất cả mọi người không coi tiểu nha đầu trước mắt là thiếu nữ mười bốn, mười lăm tuổi, nàng kia giống như là cường giả áp đảo chúng sinh, khí phách trời sinh.

“Không phải là một tháng thôi sao, ta đáp ứng.”

Tầm Phong quét mắt nhìn Cố Nhược Vân, nói thật, bảo hắn nguyện trung thành với Dư lão, hắn nguyện ý, nhưng đây chỉ là một tiểu nha đầu mười mấy tuổi mà thôi.


“Được, một khi đã như vậy, vậy Dư lão, chúng ta đi thôi.”

Cố Nhược Vân nhìn mọi người phía sau, mỉm cười: “Một tháng sau, ta đến nghiệm thu kết quả, cũng hi vọng các ngươi đừng làm cho ta thất vọng………..” 

…………..

“Ngươi nói cái gì?”

Cố gia, Cố lão gia tử mạnh mẽ vỗ bàn đứng lên, sắc mặt xanh mét: “Cố Nhược Vân cự tuyệt về nhà với các ngươi?”

“Đều do tiện nhân này!” Cố Nhị gia oán hận trừng mắt nhìn Nhị phu nhân, “Nếu không phải ả nói những lời này, chất nữ cũng sẽ không tuyệt tình như vậy. Ta có thể nhìn ra, nàng đối Cố gia chúng ta còn có cảm tình, còn muốn trở lại trong Cố gia chúng ta, nhưng mà ả lại có thể ở trước mặt chất nữ nhục mạ cha nương nàng, người làm nữ nhi nào có thể chịu đựng được?”

Phanh!

Lão gia tử một chưởng chụp cái bàn làm hai nửa, nghiến răng nghiến lợi nói: “Còn không phải ngu phụ (phụ nữ ngu dốt) ngươi cưới được? Lại có thể phạm phải loại sai lầm này, nếu không gọi ra người, Đông Phương thiếu chủ nhất định sẽ không dễ dàng bỏ qua, hiện tại ngươi lập tức hưu ngu phụ này cho ta!”


“Vâng, phụ thân!”

Nghe lời nói của đôi cha con này, Nhị phu nhân tê liệt ngã xuống đất, bỗng nhiên, nàng điên cuồng rống lớn lên.

“Không, các ngươi không thể đối với ta như vậy! Các ngươi không thể hưu ta, Lăng Hi trở về thấy được hắn nhất định sẽ hận các ngươi.”

Hiện tại Cố Lăng Hi là hi vọng duy nhất của nàng, cũng là vốn gốc nàng đứng ở Cố gia……….

Quả nhiên, nghe nói như thế, Cố lão gia tử trầm mặc xuống, thật lâu sau, mới nói: “Nể mặt Lăng Hi, tạm thời cho ngươi ở lại Cố gia, chính là từ đây về sau không cho phép ngươi bước ra khỏi Cố gia nửa bước, nếu không gia pháp hầu hạ! Nghe rõ chưa?”

Nhị phu nhân thân mình mềm yếu ngã xuống, trên trán mồ hôi chảy xuống, đặc biệt chật vật không chịu nổi.

Trong lòng nàng hận ý đã đến một tầng, hận không thể bầm thây vạn đoạn Cố Nhược Vân.

Đều là nàng! Là nàng làm hại bản thân lâm vào (tình thế bất lợi) làm một người bị chồng ruồng bỏ!

Quả nhiên, nàng giống mẫu thân hô ly tinh kia không phải thứ tốt gì! Không! Phải nói, nàng so với mẫu thân hồ ly tinh của nàng kia lại càng không phải thứ gì! Lại có thể đại nghịch bất đạo như thế, không để Cố gia vào mắt, cho dù là mẫu thân nàng, cũng không dám không coi ai ra gì như vậy!

“Cố Nhược Vân, sớm biết như vậy lúc trước nên bóp chết nghiệt chủng ngươi! Miễn cho ở trong này làm hại thế nhân, nhưng mà ngươi yên tâm, chờ nhi tử ta trở về chính là ngày chết của tiểu tiện nhân ngươi!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.