Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 34: Luyện Khí Tông vô sỉ (bốn)


Đọc truyện Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi – Chương 34: Luyện Khí Tông vô sỉ (bốn)

Edit: kaylee

La Tướng Quân nhịn không được vỗ tay, cười ha ha nói: “Cố Nhược Vân, ban đầu ta không để La Âm kết giao (làm bạn, qua lại lui tới) với ngươi, một là vì ngươi là người Cố gia, ta lo lắng Cố gia ngươi sẽ làm gì đó bất lợi với nữ nhi của ta, hai là ngươi quá mức yếu đuối, La mỗ ta luôn thưởng thức người có khí phách! Nhưng không lâu trước ta nghe người ta nói lá gan của ngươi nhỏ sợ phiền phức đều là ngụy trang, vốn còn chưa tin, hiện tại vừa thấy quả thế, phế vật là trời sinh, ngươi không làm chủ được, nhưng tính cách cũng là sau này mà thành, nếu quả có một ngày ngươi rời đi Cố gia, hoan nghênh đến La gia ta làm khách!”

Cố gia? Luyện Khí Tông? Những thứ đó cũng không ở trong phạm vi lo lắng của hắn.

Cho tới bây giờ hắn đều là không sợ trời không sợ đất, lại như thế nào kiêng kị Luyện Khí Tông?

Huống chi, lời nói kia của Cố Nhược Vân nhưng là thật hợp khẩu vị của hắn.


Người thân như thế, không cần cũng được.

Hồn Phi sắc mặt rõ ràng trầm xuống, âm trầm nhìn nhìn La Tướng Quân, nhưng mà cũng không nói thêm gì.

Nhưng Cố gia lão nhân cũng không kiêng kị nhiều lắm, lão cười lạnh nói: “La Hồng Thiên, đây là chuyện của Cố gia ta, không có quan hệ gì với ngươi! Ngươi một người ngoài, không có tư cách tùy tiện bình phẩm! Nha đầu kia từ nhỏ cha nương đều chết, vậy ta đây liền có tư cách làm chủ cho nàng! Hồn Phi đại nhân, từ đây về sau, Cố Nhược Vân liền là người của Luyện Khí Tông các người, muốn giết hay muốn trách mắng đương nhiên là làm gì cũng được.”

Nghe lời nói như thế, Hồn Phi mới vừa lòng gật gật đầu.

Vẫn là người Cố gia tương đối thức thời.

Mắt thấy La Tướng Quân muốn nói tiếp cái gì đó vì nàng, Cố Nhược Vân mỉm cười, ngăn lại lời của hắn: “La Tướng Quân, ý tốt của người ta tâm lĩnh (*), lần này đối mặt không chỉ là Cố gia, còn có Luyện Khí Tông, ta không hy vọng La gia ngài bởi vì vậy mà có sơ xuất gì, cho nên, chuyện này người không cần phải xen vào, chỉ là đại ân hôm nay của người Cố Nhược Vân ta sẽ vĩnh viễn ghi nhớ trong lòng.”

(*) tâm lĩnh = xin lĩnh tấm lòng: lời khước từ nhã nhặn để miễn nhận một tặng phẩm hoặc một buổi chiêu đãi, đồng thời tỏ ý cảm ơn

Một người ở lúc ngươi công thành danh toại nịnh bợ ngươi, chưa hẳn là thật tán tụng ngươi, nhưng khi ngươi là một phế vật không dùng được còn là ở trước mặt cường địch nói chuyện vì ngươi, vậy hắn đương nhiên là thật lòng đối đãi.

Cho nên, ân tình của La Tướng Quân, nàng sẽ vĩnh viễn nhớ ở trong lòng.


“Có mấy lời ta nói bao nhiêu lần đều là giống nhau, ta tuyệt sẽ không gia nhập Luyện Khí Tông!”

Cố Nhược Vân chậm rãi ngẩng đầu lên, trong mắt ý cười tán đi một chút, ánh mắt nhìn thẳng khuôn mặt già nua âm trầm của Hồn Phi. 

“Hừ.”

Hồn Phi hừ lạnh một tiếng: “Ngươi đã không thức thời, cũng đừng trách ta không khách khí!”

Nói xong lời này, thân mình lão chợt lóe, rất nhanh sẽ tới trước mặt Cố Nhược Vân, ngay khi khí kình trên tay lão đánh về phía Cố Nhược Vân, ‘ầm ầm’ một tiếng nổ, toàn bộ mặt đất đều lắc lư vài cái.

“Này……. Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”


Hồn Phi bị bức lui lại mấy bước, cau mày hỏi: “Dao động vừa mới kia giống như là là từ trong trận pháp truyền ra, chẳng lẽ trận pháp xảy ra chuyện gì?”

Từ đầu tới cuối, Luyện Khí Tông đại tiểu thư Thi Vân cũng chưa nói một câu nào, chỉ ở sau khi dao động truyền đến, nàng mới nhìn lại trung tâm trận pháp, vừa nhìn thấy, cả người đều dại ra ở tại chỗ…………….

Trận pháp ở dưới ánh mắt của mọi người trực tiếp nổ mạnh, hóa thành nhiều điểm nhỏ dừng ở phía trên nam nhân một đầu tóc bạc như tiên như ma kia.

Bọn họ chưa từng gặp qua một người nam nhân có thể mĩ đến trình độ như vậy, điên đảo chúng sinh, khuynh quốc khuynh thành, những từ này có lẽ cũng không là đủ để hình dung nam nhân gây cho thế nhân cái loại kinh diễm này, giống như mạn châu sa hoa (*) nở rộ khắp nơi, hắn liền dẫm ở trong mạn châu sa hoa kia, hồng y khẽ bay lên, tóc bạc bay múa, cho dù thiên thượng nhân gian (trên trời, thiên đường) cũng không có màu sắc tuyệt mỹ như này.

(*) mạn châu sa hoa hay còn gọi là bỉ ngạn hoa: là cây thực vật thân cỏ lâu năm, hoa màu đỏ, dưới đất có thân củ hình cầu, bao bên ngoài là một lớp màng màu nâu. Lá hẹp, màu xanh biếc, từ gốc sinh ra, nở ở đầu mùa hè, kéo dài đến cuối thu. (ảnh minh họa)


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.