Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 23: Phế vật? Nói ai? (hai)


Đọc truyện Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi – Chương 23: Phế vật? Nói ai? (hai)

Edit: kaylee

“Đủ!”

Ngay tại lúc Cố lão Tướng Quân còn muốn nói chuyện, một tiếng quát không kiên nhẫn đưa chặn lại tất cả âm thanh của lão.

Hồn Phi quét mắt nhìn Cố Nhược Vân, mặt không biểu cảm nói: “Ngươi đã đột phá Tụ Khí cấp ba, cũng có thể đi vào Thiên Linh trận, nhưng đây là tiêu chuẩn thấp nhất đi Thiên Linh trận, mặc dù là địa vực thấp nhất đối với ngươi mà nói đều có nguy hiểm, tự giải quyết cho tốt đi.”

Tụ Khí cấp ba thực lực này căn bản không đủ nhìn, hắn thổi một hơi phỏng chừng nha đầu kia liền hồn phi phách tán, thật không biết Cố Sanh Tiêu thiên tài như vậy như thế nào có một muội muội phế vật như thế?

Nghĩ tới đây, Hồn Phi bất đắc dĩ lắc lắc đầu.


Cửa lớn của Thiên Linh trận ở dưới nỗ lực của Hồn Phi và Điền Lâm mở ra, rồi sau đó phần đông nhóm trẻ tuổi đều tiến vào giữa trận pháp, đợi đến lần mở ra tiếp theo đó là một tháng sau, vì vậy sau khi mọi người tiến vào Thiên Linh trận, những người còn lại liền trở về gia tộc của mình, thẳng đến một tháng sau lại đến hoàng cung……..

Giờ phút này, nhìn hoàng cung đại viện trống trải, ánh mắt của Hồn Phi mang theo một chút suy nghĩ sâu xa.

“Trước đó không lâu, hoàng thành Thanh Long Quốc trời giáng dị tượng, Tông Chủ quan trắc (quan sát và đánh giá) tinh tượng (vị trí các ngôi sao), nghe nói cường giả lâm thế, đại lục sẽ phát sinh dị biến, nếu có được cường giả kia, Luyện Khí Tông chúng ta nhất định áp đảo các Đại Tông Môn khác! Chỉ tiếc Tông Chủ chỉ có thể quan trắc được cường giả kia buông xuống ở trên người vị thiên tài trẻ tuổi nào đó, nhưng không cách nào xem được người nọ là ai, nếu không chúng ta cũng sẽ không cần mang Thiên Linh trận ra khảo nghiệm.”

Điền Lâm trầm mặc không nói, thật lâu sau, hắn ngẩng đầu lên, giọng nói nhàn nhạt nói: “So với thiên tài kia, ta càng quan tâm một chuyện khác.”

“Chuyện gì?”


“Không biết vừa rồi ngươi có cảm nhận được không, tuy rằng nữ tử tên là Cố Nhược Vân kia thiên phú cực kém, nhưng mà, tinh thần lực của nàng lại rất cường đại! So với thiên tài chúng ta gặp được trước kia càng mạnh hơn.”

Hồn Phi trong lòng chấn động, kinh ngạc nói: “Ta vừa rồi vì quan hệ của nàng và Cố Sanh Tiêu, cũng không có chú ý tới điểm này, ngươi là nói, tinh thần lực của nàng rất cường đại?”

Nghĩ đến đây, Hồn Phi hô hấp căng thẳng, nếu có thể làm cho nàng cống hiến ra tinh thần lực của mình, là có thể chữa khỏi thân thể của tiểu thư.

“Hồn Phi, nếu mất đi tinh thần lực sẽ trở thành một kẻ ngốc, ta xem tính tình của Cố Nhược Vân này cũng không phải nhất định sẽ đồng ý.” Điền Lâm lắc lắc đầu, giọng điệu không một gợn sóng nói.

“Ta xem chưa hẳn,” Hồn Phi cười lạnh một tiếng, “Nàng ở Thanh Long Quốc chính là một phế vật bị người khinh thường mà thôi, nếu nguyện ý trả giá vì tiểu thư, Luyện Khí Tông chúng ta nhất định sẽ chiếu cố nàng cả một đời, huống chi, vì tiểu thư cống hiến ra tinh thần lực của mình là phúc khí của nàng, phải biết rằng, cuộc chiến đại lục sau này cần Luyện Khí Tông chúng ta tham dự, tiểu thư lại là đệ nhất thiên tài của Luyện Khí Tông, chuyện liên quan tới an nguy của cả đại lục, làm người của đại lục, vì đại lục mà trả giá là đương nhiên, cho nên không ai sẽ cự tuyệt, giống như những người lúc trước đó.” (L: hẳn là đương nhiên, sao ông không tự cống hiến đi ~~)

Lời này nói, giống như để Cố Nhược Vân hy sinh vì Thi Vân còn phải cảm kích Luyện Khí Tông, mà nếu nàng cự tuyệt, đó là đắc tội người khắp đại lục, nên gặp nghìn người chỉ trích, thiên đao vạn quả (róc xương lóc thịt)!

Điền Lâm cười khổ lắc lắc đầu: “Ta xem tính cách cương liệt của nha đầu kia, không giống như sẽ dễ dàng thuyết phục như vậy, Hồn Phi, một tháng sau bọn họ mới có thể xuất hiện, vậy chúng ta đợi một tháng sau mới quay lại đây…………”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.