Đọc truyện Phát Sóng Trực Tiếp Sinh Hoạt Của Địa Cầu – Chương 25: Đảo Đầu Lâu (7)
Trong thế giới động vật, tất cả những kẻ chạy tới tranh giành thức ăn cùng chúng đều là kẻ địch. Tâm huyết của khủng long bạo chúa tràn trề, nó sẽ không chạy trối chết chỉ vì hai đồng bạn bị đánh ngã đâu!
Chiến thư của nó, King Kong nhận.
Kiều Hân Hân một mực lui về cửa động, chân của cô đạp phải cái gì đó, cúi đầu xem xét, thế mà lại là một quả dại màu xanh lớn cỡ trái táo.
King Kong cũng ăn trái cây sao? Kiều Hân Hân có chút nghi hoặc.
Mà bên ngoài, đã bắt đầu đánh nhau.
Chỉ còn lại một con khủng long, cũng không cần dành ra riêng một cánh tay để bảo vệ Kiều Hân Hân, ưu thế của King Kong rõ ràng lớn hơn rất nhiều.
Khủng long bạo chúa mang khí thế hung hăng lao đến, hé miệng muốn cắn lên, King Kong lại dùng hai tay nắm lấy hàm trên cùng hàm dưới của nó. Khủng long bạo chúa vội vàng vung đầu, muốn quăng bay con tinh tinh lớn này, nhưng khí lực của nó lại hoàn toàn không thể sánh bằng King Kong.
Tinh tinh khổng lồ gắt gao nắm chặt hai hàm của khủng long, dùng sức đẩy về hai bên, chỉ nghe thấy một tiếng “Rắc”, hàm dưới của khủng long bạo chúa liền trật khớp.
Nhưng chuyện vẫn chưa dừng ở đây.
Một King Kong trong trạng thái quyết đấu tràn đầy ngang bướng, nó không đánh chết khủng long bạo chúa thì sẽ không bỏ qua. Khủng long bạo chúa ở dưới tay còn đang giãy giụa, nó gia tăng khí lực, lúc này đây hoàn toàn bẻ gãy cằm của khủng long.
Khủng long bạo chúa liền ngã xuống…
Kiều Hân Hân nhìn một màn này, đây là lần đầu tiên cô chứng kiến giới hạn mạnh được yếu thua của động vật ở khoảng cách gần như vậy, so với màn hình máy tính còn kích thích hơn không biết bao nhiêu lần!
Mà King Kong lấy tay vỗ vỗ đầu của khủng long bạo chúa, sau khi xác định nó đã chết mới vung tay, nhô lên nửa người trên, vừa rít gào vừa đấm ngực.
Đây là sự reo hò của kẻ thắng.
Nó thực sự… Rất mâu thuẫn.
Nếu không tận mắt chứng kiến nó giết chết một con khủng long bạo chúa, ấn tượng của Kiều Hân Hân đối với nó vẫn sẽ chỉ dừng lại ở hình ảnh tinh tinh mang hình thể hơi to lớn… Đây cũng đâu chỉ là hơi lớn một chút, ngay cả khủng long bạo chúa mạnh nhất trong giới động vật ăn thịt của rừng rậm nguyên thủy cũng bị nó dễ dàng đánh bại, King Kong quả thực chính là chúa tể của vùng đất này!
Nó khịt khịt mũi một cái, bốn chân chậm rãi đi về phía cửa hang.
Mà trong phòng vẫn náo nhiệt như trước, vô số người bình luận “66666666666”, trừ cái đó ra, những câu được bình luận nhiều nhất là “King Kong thật tốt”, “Soái đến ngây người”, “Nhà vua của tôi muôn năm”…
Nó ngồi xuống ở cửa hang, từ đầu đến cuối đều không nhìn Kiều Hân Hân.
Nhưng vẫn luôn liếc mắt nhìn trộm, bộ dạng kia rõ ràng cực kỳ ngạo kiều(*)…
(*) Ngạo kiều: Trong nóng ngoài lạnh dđlqđ.
Kiều Hân Hân đi tới một bên khác của cửa hang, cô đứng trên tảng đá, nhìn ráng chiều phía xa xa.
Ở trên đảo cả ngày, đêm đen cũng sắp tới.
Bỗng nhiên, có vật gì đó lăn đến bên chân. Kiều Hân Hân cúi đầu nhìn thấy quả dại quen thuộc, nhưng cũng không nhặt lên.
Quay đầu ngắm King Kong ở bên kia, nó nhìn lên không trung như không có chuyện gì xảy ra, trong miệng còn đang nhấm nháp thứ gì đó.
Kiều Hân Hân không nhịn được nở nụ cười.
Cô quay đầu lại, tiếp tục hưởng thụ sự yên tĩnh trước khi màn đêm buông xuống.
Sống trong nhịp điệu chóng vánh ở thành phố, cô chưa từng thấy qua cảnh sắc như vậy, không có nhà cao tầng, có chăng chỉ là một mảnh thung lũng bát ngát, cùng với ánh tà dương màu cam ở tận cùng bầu trời.
Lại một quả dại nữa lăn qua…
King Kong hơi hơi bẹp miệng, con mắt đen như mực luôn luôn liếc trộm.
Kiều Hân Hân nhảy xuống tảng đá, cô xoay người nhặt quả dại lên, phát hiện trong tay King Kong đang nắm chặt nửa cây trúc.
Ồ? Không phải nó đang ăn quả dại sao?
Vậy… Kiều Hân Hân nhìn trái cây màu xanh rơi lả tả trên mặt đất, bỗng nhiên hiểu rõ cái gì.
Thì ra, những quả dại kia đều được nó đặc biệt hái tới cho mình. Nó sợ chính mình đói bụng ư?
Tuy rằng mức độ đói khát của Kiều Hân Hân ở trong phim đã được hạ xuống 3%, nhưng hành động của King Kong vẫn khiến cô cảm thấy thật ấm áp. Cô còn từng cho rằng nó bỏ nhà ra đi, rõ ràng đã tức giận thành như vậy, vẫn muốn tìm đồ ăn cho cô.
[Con mẹ nó, thứ này cũng biết chọc ghẹo phái nữ à?]
[Vừa mạnh mẽ vừa đơn thuần, đáng tiếc lại là một con tinh tinh.]
[Ha ha ha ha ha King Kong thật quá đáng yêu ~~ Làm sao bây giờ, hình như tôi thích nó mất rồi ~~]
[Mình rất muốn nuôi một con sủng vật như vậy…]
[Loại tinh tinh lớn cỡ này căn bản tìm không ra, hơn nữa liên minh tinh tế đã cấm những loại sủng vật khổng lồ hung ác rồi.]
[Nó có chỗ nào hung ác chứ? Rõ ràng rất đáng yêu nha ~~~]
Kiều Hân Hân chà xát quả dại lên quần áo, cô cắn một miếng, thịt quả ngon, nước quả lại có chút chua chua ngọt ngọt.
Đây vẫn là lần đầu tiên cô chiến tranh lạnh với một con vật, nhưng king Kong đã làm ra hành động giảng hòa mãnh liệt như vậy, cho dù không đói bụng, cô vẫn nên ăn quả dại này một chút.
Quả nhiên, sau khi thấy cô ăn hết, biểu cảm của King Kong liền trở nên vui vẻ.
Nhưng nó cũng không muốn vì chuyện đơn giản như vậy mà cười ra tiếng, chỉ có thể như có như không gõ cây trúc lên mặt đất để che giấu tâm tình của mình.
Kiều Hân Hân nhẹ giọng nói: “Cảm ơn mày.”
King Kong nghe không hiểu lời cô nói, nhưng khi nó cúi đầu nhìn cô, thấy cô đang vụng trộm đứng bên cạnh hai cánh tay của mình, trên mặt là nụ cười ấm áp hơn cả nắng chiều.
Nó đã sinh sống ở trên hòn đảo này lâu như thế, đây vẫn lần đầu tiên nó nhìn thấy một nụ cười đẹp như vậy. Những cảm xúc không vui lúc trước đã sớm tan thành mây khói, nó chậm rãi vươn bàn tay, mở ra ở trước người Kiều Hân Hân.
Kiều Hân Hân đứng lên trên đó, chậm rãi ngồi xuống.
King Kong đem tay thu hồi về trước thân, cứ như vậy, một người một tinh tinh cùng nhau nhìn về phía dư quang cuối cùng chợt lóe lên ở chân trời.
Đây là cảnh tượng ấm áp nhất trên màn ảnh của bộ phim, khi Kiều Hân Hân đứng ở chỗ này thay cho Ann, tâm tình của cô cùng Ann có sự khác biệt.
Trong mắt Ann, cho dù ráng chiều trên đảo hoang mê người cỡ nào cũng không bằng quê hương phồn thịnh, cho dù quan hệ của cô cùng King Kong đã trở nên thân thiết, trong lòng cô vẫn muốn trở lại New York, trở lại với thế giới loài người.
Vậy nên khi bạn trai Jack của cô tới được vách núi, cô mới có thể cùng rời đi với anh ta, mà hành động kia đã chọc giận King Kong.
King Kong muốn giết chết Jack, Jack lại kéo Ann chạy trối chết một đường.
Mà kẻ khác đã sớm bày ra thiên la địa võng ở dưới bức tường thành, chỉ còn chờ con tinh tinh ngu xuẩn này đâm đầu xông tới.
Để không mất đi Ann, nó khiến cho bản thân mình chồng chất vô số thương tích. Cuối cùng, nó bị đưa tới New York để trở thành vật phẩm trưng bày, mãi cho tới khi một cô gái hóa trang cực kỳ giống Ann xuất hiện, hoàn toàn chọc giận nó.
Nó gầm thét thoát khỏi toàn bộ trói buộc, đại náo đường phố New York, chỉ vì tìm kiếm bóng dáng của Ann…
Cuối cùng bọn họ cũng gặp lại, đang vui đùa trên mặt hồ đóng băng, đại bác vô tình đánh tới, King Kong mang theo Ann, bắt đầu tháo chạy.
Trời đã sắp sáng, vì muốn mang Ann đi xem cảnh mặt trời mọc, nó bò lên tháp chuông cao nhất tại New York.
Đã từng, ở trên đảo Đầu Lâu, nó cùng Ann nhìn ngắm cảnh trời chiều ở nơi cao nhất, nó vẫn muốn trải qua chuyện tốt đẹp như vậy thêm một lần nữa, cho dù phải trả giá bằng mạng sống của chính mình.
Kiều Hân Hân hơi hơi nhíu mày, chẳng lẽ còn phải trải qua những việc như vậy thêm lần nữa sao?
Cô biết hai bộ phim “King Kong” cùng “Đảo Đầu Lâu” đều được viết chung một chỗ, chẳng biết vì sao, Kiều Hân Hân không muốn trở lại New York chút nào.
Có lẽ đây là bản năng bài xích loài người của cô…
Cô không giống Ann, cô không muốn trở loại thế giới loài người, cô không muốn đối mặt với quan hệ qua lại phức tạp của loài người. Trong mắt Kiều Hân Hân, nếu có thể sinh sống cùng một chỗ với loại động vật đơn thuần như King Kong thì tốt biết bao, không phải đoán mò tâm tư của nó, không lo lắng bị phản bội, cũng không cần sợ một lúc nào đó, nó sẽ bỏ mình mà đi.
Quan trọng nhất là… Cô cũng không hy vọng tận mắt nhìn thấy King Kong ngã xuống từ tháp chuông New York, cô tuyệt đối không muốn nhìn thấy tình cảnh như vậy.
Thế nên, buổi tối hôm nay cô những định sẽ thành thành thật thật ngây ngốc ở trong này!
Màn đêm buông xuống, King Kong ngáp một cái, nó tựa vào tường để ngủ.
Kiều Hân Hân nhảy xuống từ trong lòng bàn tay của nó, trốn ở nơi sâu nhất trong hang động.
Khán giả cũng không biết vì sao cô phải làm vậy, Lý Mục mở miệng nói: “Hân Hân, nếu cô trốn đi, Jack sẽ không tìm được cô đâu.”
“Ừ, tôi không muốn để anh ta tìm được tôi.” Kiều Hân Hân trả lời chẳng che giấu chút nào.
“… Cô sợ King Kong sẽ chết sao? Kỳ thực cô nên tin tưởng chính mình, nếu cô có thể phát huy một cách xuất sắc, King Kong nhất định có thể sống sót trở về.”
Kiều Hân Hân trầm mặc.
Khán giả chỉ có thể nghe thấy lời của cô khi cô nói chuyện cùng Lý Mục, nhưng mọi người đều biết nhất định là người đại diện đang giúp chủ kênh nghĩ kế.
[Thật hâm mộ Lý Mục, anh ta có thể trực tiếp nói chuyện cùng chủ kênh QAQ]
[Tôi cũng phải đi làm người quản lý mới được! Cấp dưới là một đống chủ kênh, nằm mơ cũng sẽ cười tỉnh.]
[Muốn trực tiếp nói chuyện với chủ kênh cũng không khó, bí mật tới trang cá nhân của cô ấy là được rồi.]
[Nhưng chỉ có người mang tước vị mới có thể liên lạc riêng với chủ kênh nha.]
[Tôi rất hiếu kì, Ka đại gia có thêm bạn với chủ kênh không?]
Rất nhiều người đang bình luận, vấn đề này nhanh chóng bị nhấn chìm, nhưng Kaka vẫn thấy được.
Hắn trả lời —
[0-0 Không thêm.]
[Ồ? Vì sao cậu không thêm cô ấy, tôi cảm thấy chủ kênh sẽ đồng ý lời mời kết bạn của cậu.]
[A a a a a thật hâm mộ ngài kỵ sĩ! Chờ tháng sau cầm được tiền tiêu vặt, tôi cũng sẽ mua tước vị!]
[QAQ Tôi có tước vị trong phòng Lỵ Lỵ, nhưng Lỵ Lỵ hoàn toàn không thèm ngó ngàng gì tới lời của tôi.]
[Lỵ Lỵ là người đứng đầu trong số những chủ kênh tài năng, lượng lưu trữ của phòng cô ấy đã hơn trăm vạn, mỗi ngày còn không biết có bao nhiêu người gửi lời mời kết bạn với cô ấy đâu!]
[Đúng vậy nha, Kiều Kiều lại là chủ kênh mới, hiện tại ghế tước vị còn đang trống, chỉ cần kỵ sĩ chủ động kết bạn có lẽ đều sẽ được đồng ý.]
[=-= Tôi không biết phải thêm bạn thế nào, để tôi đi nghiên cứu một chút.]
Kaka là người sử dụng mới tại TV Thái Dương, nếu không phải bởi vì Kiều Hân Hân, phỏng chừng hắn đã không sử dụng trang web này. Bình thường ngoài việc xem phát sóng trực tiếp của Kiều Hân Hân cũng không làm gì khác, căn bản chưa từng suy xét hệ thống bạn bè.
Hiện tại nghe mọi người nói với hắn như vậy, đột nhiên cảm thấy tò mò, không biết nếu quả thật ngầm thêm bạn với Kiều Hân Hân, liệu cô có đồng ý không nhỉ?
Kiều Hân Hân đang suy tư về lời nói của Lý Mục, phòng của cô vẫn ở trong trạng thái ẩn. Quản gia trí năng đang quay chụp cảnh vật xung quanh hang núi, thỉnh thoảng sẽ chậm rãi chuyển động ống kính đối với cô, quay phim 360 độ không góc chết.
“Thời gian cũng gần tới rồi, nếu đã nghĩ xong thì mau ra ngoài đi.”
“Không…” Kiều Hân Hân chậm rãi lắc đầu nói: “Lý Mục, tôi không tin tưởng chính bản thân mình, nếu King Kong bị những người kia bắt được, nó nhất định sẽ chết.”
“… Nhưng nếu nó quả thực không bị bắt, những tình tiết đặc sắc ở phía sau cũng sẽ không có cách nào được phơi bày, nhân khí của phòng sẽ nhanh chóng giảm xuống.” Lý Mục vô cùng nghiêm túc nói: “Hân Hân, cô không phải sợ, tuy rằng tình tiết ở phía sau rất khó nhằn, nhưng tôi nhất định sẽ giúp cô.”
“Ngộ nhỡ trường hợp đó xảy ra thì sao? Nếu thực sự đi New York sẽ xuất hiện quá nhiều chuyện tồi tệ, đến lúc đó quân đội nghiêm chỉnh ra trận, sao King Kong có thể chống đỡ được? Mà đảo Đầu Lâu lại không giống như vậy, nơi đây là địa bàn của nó, ở lại chỗ này an toàn hơn rất nhiều so với bất kỳ nơi nào. Lý Mục, thật xin lỗi, tôi đã suy nghĩ kĩ rồi…” Kiều Hân Hân hơi hơi mím môi, trong mắt cô là sự kiên định trước nay chưa từng có: “Tôi muốn dùng cách của riêng mình để bảo vệ nó.”
[Không biết chủ kênh đang nói gì, nhưng sao tự dưng tôi lại thấy cảm động thế này?]
[← Không phải chỉ có một mình cậu đâu.]
[Lần đầu tiên thấy chủ kênh nghiêm túc như vậy.]
[Cô ấy muốn thoát khỏi bản gốc sao? Thành thật mà nói, làm vậy rất mạo hiểm, nếu tình tiết kế tiếp không bị khống chế, có thể sẽ nhanh chóng sụp đổ.]
[Nhưng cũng có người sau khi bỏ qua bản gốc, sinh hoạt càng thêm đặc sắc so với bản gốc mà.]
[Phụt, nhưng đó chỉ là số ít thôi…]
[Hân Hân cố lên, mặc kệ chị làm gì chúng em cũng đều ủng hộ chị!]
Lý Mục im lặng hai giây, anh chậm rãi nói: “Sau khi rời bỏ bản gốc, có lẽ cô sẽ phải đối mặt với cục diện tệ nhất, mà tôi… Cũng không biết trước chuyện gì sẽ xảy ra.”
Đảo Đầu Lâu hoang dã, rừng rậm nguyên thủy, thổ dân ngang tàng bạo ngược.
Toàn bộ đều sẽ là ẩn số.
Cho dù Lý Mục không đồng ý cỡ nào, anh biết Kiều Hân Hân đã làm ra quyết định của riêng mình — Cô không tin bản thân, cũng không tin anh ta.
Lý Mục than nhẹ một tiếng, rốt cuộc đã từng xảy ra chuyện gì, để cho một người còn quá trẻ tuổi như cô không muốn tin tưởng, không muốn ỷ lại vào bất kỳ kẻ nào?
Thật sự là kiên cường tới mức khiến người ta đau lòng.