Bạn đang đọc Pháo Hôi Không Muốn Chết – Chương 47
Nhà ăn Tam Thu Thủy nằm trên tầng cao nhất của tòa cao ốc Minh Châu, nhà hàng này yêu cầu phải đặt trước một tháng mới có được một bàn ăn, hiện giờ lại chỉ có duy nhất một bàn khách nhân.Khắp nơi tràn ngập hoa tươi, tiếng đàn du dương.Thanh niên cao lớn anh tuấn, thiếu nữ thanh thuần xinh xắn, nâng lên chén rượu, tốt đẹp như tranh vẽ.Khương Tuyết Vi thăm dò nhấp thử một ngụm nhỏ rượu vang đỏ, bị làm cho cay đến nhăn mặt thè lưỡi: “Khó uống quá, thật không biết vì sao các ngươi lại thích uống rượu như vậy.”Cố Thiếu Hiên bị bộ dáng đáng yêu của cô lấy lòng, khuôn mặt vốn mang theo chút sầu tư hiện giờ lộ ra ôn nhu, tươi cười nói: “Đều nghe muội, tiểu nữ hài không nên uống rượu, ta đổi nước trái cây hay sữa bò cho muội?”Khương Tuyết Vi không phục, nhăn lại cái mũi nói: “Muội đã mười tám tuổi, muội đã thành niên, không phải tiểu nữ hài.”Cố Thiếu Hiên ánh mắt mang theo tình ý, vô hạn sủng nịch nói: “Nhưng ở trong mắt ta, muội vĩnh viễn đều là tiểu nữ hài, một tiểu nữ hài nên được phủng ở trong lòng bàn tay mà che chở.”Khuôn mặt trắng nõn của Khương Tuyết Vi ửng hồng, đôi mắt trong veo như nước.Cố Thiếu Hiên mỉm cười nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm tràn đầy tình ý: “Tiểu nữ hài của ta, sinh nhật vui vẻ!”Khương Tuyết Vi tươi cười như hoa: “Cố đại ca, muội hôm nay rất là vui, Cố đại ca cũng không nên vui sao.”Cố Thiếu Hiên kinh ngạc.Khương Tuyết Vi cách một khoảng không vỗ vỗ mày của hắn: “Cố đại ca đều đã nhíu mày rất nhiều lần, còn thường thường nhìn di động.
Là có chuyện gì sao? Nếu là hôm nay Cố đại ca bận việc, thì nên đi đi, muội không có việc gì.”Cố Thiếu Hiên cảm động nhìn cô ngoan ngoãn hiểu chuyện, hắn than một tiếng: “Nha đầu này.
Chỉ là một chút việc nhỏ mà thôi, làm sao có thể quan trọng bằng bồi ngươi ăn sinh nhật.”Khương Tuyết Vi lo lắng nhìn hắn: “Có thể làm cho Cố đại ca mặt ủ mày chau, khẳng định sẽ không phải việc nhỏ.
Cố đại ca nói xem, thật là xem muội như tiểu hài tử, hôm nay chính là sinh nhật 18 tuổi của muội, từ hôm nay trở đi muội chính là một người trưởng thành, muội là một cái người lớn.”Cố Thiếu Hiên buồn cười: “Kỳ thật cũng không có chuyện gì, muội cũng biết ta vốn dĩ định nhân ngày 618 cho ra mắt hàng loạt dòng điện thoại quả vải.”(*ngày 618 = 18/6 lễ hội mua sắm)Khương Tuyết Vi mặt đẹp nhiễm hồng, Cố đại ca tốt nghiệp xong không có tiến vào công ty của gia đình làm việc, mà là tự ra ngoài gây dựng sự nghiệp, phát triển điện thoại mang thương hiệu quả vải.
Điện thoại này được lòng những người trẻ tuổi vì mẫu mã đẹp mắt giá cả lại phải chăng, không đến ba năm, điện thoại quả vải liền thành công đưa ra thị trường.
Loạt điện thoại quả vải đó là Cố đại ca làm lễ vật tặng cho cô, cái chữ kia là lấy từ Vi trong tên cô.Cố Thiếu Hiên nhéo nhéo giữa đôi lông mày: “Ta cũng có ý định giữa năm sẽ đẩy ra thêm một loạt, bọn họ liền muốn nhắm vào ta, cư nhiên lại tố cáo công ty của ta ăn cắp kỹ thuật của bọn họ.
Năm kia đã nháo lên một trận, Hàn Lệ người này làm việc quá táo bạo, không cho phép công ty khác khiêu chiến địa vị trong ngành sản xuất của bọn họ, ỷ vào sự ủng hộ của chính phủ, một khi thấy công ty khác phát triển ngành nghề này liền ra tay chèn ép, quả thực là dùng đủ loại thủ đoạn.
Nếu không phải có chính phủ ủng hộ, lần kiện tụng trước đó chúng ta làm sao lại thua, lần này cũng chỉ sợ là…”Cố Thiếu Hiên buồn bực thở dài một hơi: “Vi Vi thực xin lỗi muội, loạt điện thoại chỉ sợ không thể đúng hạn đẩy ra.”Khương Tuyết Vi lòng đầy căm phẫn, đôi bàn tay trắng như phấn của cô nắm chặt: “Hàn Lệ sao có thể ỷ thế hiếp người như vậy, thật là quá đáng, chẳng lẽ cứ mặc kệ bọn họ đổi trắng thay đen chèn ép người khác.”Cố Thiếu Hiên bất đắc dĩ nói: “Hàn Lệ chính là người như vậy, hảo hảo, ngoan, không nên tức giận, tức giận liền sẽ không xinh đẹp.
Hôm nay là sinh nhật của muội, chúng ta không nói chuyện này làm mất hứng nữa.
Còn chưa tới tình trạng xấu nhất, ta sẽ lại nghĩ biện pháp, có lẽ sẽ còn cơ hội thay đổi.”Khương Tuyết Vi lo lắng: “Thật vậy chăng?””Tin tưởng ta, được không? Vi Vi.” Cố Thiếu Hiên cho cô một nụ cười trấn an.Khương Tuyết Vi lại an tâm không được, tập đoàn lớn mạnh lại thâm hậu như vậy, Hàn Lệ lại cường thế, cô cũng đều nghe thấy, Cố đại ca thật sự có thể tránh được ác ý của đối phương nhắm vào mình sao?”Ăn bánh kem đi.” Cố Thiếu Hiên dò hỏi Khương Tuyết Vi.Khương Tuyết Vi thất thần gật gật đầu.Bánh kem năm tầng tinh xảo hoa lệ được đẩy lên, tâm tình không tốt của Khương Tuyết Vi nháy mắt ngẩng đầu, kinh hỉ nhìn ở tiểu nữ hài mặc lễ phục kéo đàn violon được đặt trên bánh kem, ngũ quan của tiểu nữ hài có bảy phần giống cô, Khương Tuyết Vi kích động che lại miệng: “Cố đại ca!””Thích không?””Ân.” Khương Tuyết Vi tươi cười rạng rỡ dùng sức gật đầu, “Trời ạ, nhìn thật xinh đẹp a.”Cố Thiếu Hiên cười nói: “Không có xinh đẹp bằng muội.”Khương Tuyết Vi tựa như giận dỗi lại tựa như vui mừng liếc mắt nhìn hắn một cái.Đôi mắt của Cố Thiếu Hiên tối sầm lại, đi qua phía sau ôm lấy cô, vòng tay to bao bọc thân thể nhu nhược không xương của cô: “Ta bồi muội cùng nhau châm nến.”Khương Tuyết Vi rúc vào trong ngực hắn, khuôn mặt nhỏ của cô đỏ bừng, đôi mắt trong trẻo ẩm ướt, mười phần bộ dáng cô gái nhỏ.Cố Thiếu Hiên cầm lấy bật lửa thay cô châm lên ngọn nến, buông ra tay cô, đặt xuống eo thon: “Cầu nguyện đi.”Khương Tuyết Vi nghiêng mặt nhìn hắn, đột nhiên trước mắt tối sầm, cô mờ mịt vô thố mở to hai mắt nhìn khuôn mặt gần trong gang tấc, hô hấp đan xen, gắn bó môi răng, mặt cô hồng lên, giống như đánh mười tầng má hồng.Cố Thiếu Hiên thanh âm khàn khàn: “Sinh nhật 18 tuổi vui vẻ, nữ hài của ta!”Khuôn mặt hồng Khương Tuyết Vi không dám ngước lên nhìn vào con mắt đen nhánh bức người, hoang mang rối loạn xoay mặt sang chỗ khác: “Muội, muội cầu nguyện.””Cầu nguyện đi.”Hô hấp cực nóng xẹt qua bên tai, khiến Khương Tuyết Vi nhẹ nhàng run lên, cô đỏ mặt nhắm mắt lại, chắp tay trước ngực, yên lặng cầu nguyện.Cố Thiếu Hiên nhìn chăm chú cô, đáy mắt nhu tình thối lui, chỉ còn lại ánh mắt chờ mong cùng suy nghĩ sâu xa.”Muội cầu nguyện xong rồi.” Khương Tuyết Vi mở mắt ra.Cố Thiếu Hiên cười nói: “Cắt bánh kem đi.”Khương Tuyết Vi chớp chớp mắt, đôi mắt to tròn đen nhánh lại trong sáng, khi nhìn người phá lệ lộ ra vẻ thiên chân thuần khiết: “Cố đại ca không hiếu kỳ muội cầu nguyện gì sao?””Nguyện vọng nói ra liền sẽ không còn linh nghiệm.” Cố Thiếu Hiên sủng nịch nói, “Không thể nói.”Khương Tuyết Vi cười ngọt ngào: “Muội sẽ không nói, Cố đại ca ngươi chờ nga, nguyện vọng vào ngày sinh nhật của ta mỗi lần đều sẽ được thực hiện.”Cố Thiếu Hiên đáy mắt căng thẳng, nhưng tươi cười vẫn không chút thay đổi: “Nghe lời này, nguyện vọng của muội là có liên quan tới ta sao.”Khương Tuyết Vi nghiêng nghiêng đầu, xinh xắn nói: “Muội sẽ không nói cho Cố đại ca nghe đâu.”Cố Thiếu Hiên bất đắc dĩ cười.10 giờ tối, Cố Thiếu Hiên đưa Khương Tuyết Vi về nhà, chỉ đưa đến bên ngoài biệt thự trăm mét.Cố Thiếu Hiên chế nhạo: “Thật sự không cho ta đưa muội đi vào?”Khương Tuyết Vi tay nhỏ bắt lấy đai an toàn, nhỏ giọng nói, “Muội vẫn chưa có nói chuyện của chúng ta cho ba ba cùng mụ mụ.” Cô cùng Cố Thiếu Hiên năm trước đã bắt đầu yêu nhau, năm trước cô vẫn còn chưa có thành niên đâu, mà Cố Thiếu Hiên so với cô lớn hơn tận tám tuổi, là bạn học của ca ca, bọn họ vẫn luôn âm thầm kết giao.Cố Thiếu Hiên: “Vậy muội định khi nào mới nói cho thúc thúc cùng a di? Con rể xấu tính dù sao cũng phải thấy nhạc phụ nhạc mẫu đi.”Khương Tuyết Vi chủ động nắm lấy tay của Cố Thiếu Hiên, phóng ra thanh âm mềm nhũng làm nũng: “Lại qua một thời gian, hiện tại nói ra ba ba cùng mụ mụ khẳng định đoán được chúng ta đã sớm yêu đương, muội không muốn Cố đại ca lưu lại ấn tượng xấu trong mắt của ba ba cùng mụ mụ.”Cố Thiếu Hiên nắm tay cô đưa lên môi hôn: “Ta chỉ trêu chọc muội thôi.”Hai người ở trong xe ngọt ngọt ngào ngào một lúc, Cố Thiếu Hiên mới xuống xe đem Khương Tuyết Vi đưa đến đối diện tiểu khu, rồi nhìn cô đi vào tiểu khu.Thu được tin nhắn WeChat Khương Tuyết Vi phát bình an, Cố Thiếu Hiên trở về xe nghỉ ngơi một lát, hắn mới lái xe về nhà.Khương Tuyết Vi: [ lái xe phải cẩn thận nga.jpg]Dựa vào trên giường Khương Tuyết Vi ôm điện thoại cười ngọt ngào, bỗng nhiên cô nghe tiếng đập cửa: “Vi Vi, ca ca vào được không?”Khương Nhất Phàm cầm một ly sữa bò tiến vào: “Hôm nay đi chơi thế nào?” từ khi lên sơ trung, sinh nhật âm lịch của Vi Vi đều sẽ ở cùng người nhà, sinh nhật dương lịch sẽ cùng bạn học.Khương Tuyết Vi chột dạ sờ sờ cái mũi, cô nói với ca ca hôm nay ăn sinh nhật cùng với nhóm bạn cùng phòng.
Cô nào dám nói cho ca ca biết cô cùng với Thiếu Hiên đang yêu đương, ca ca đã nhiều lần mệnh lệnh cho cô là không được yêu sớm, phải biết rằng cô không chỉ có yêu sớm mà còn yêu với Thiếu Hiên, ca ca nếu biết sẽ rất tức giận.”Chơi rất vui.” Khương Tuyết Vi tiếp nhận sữa bò, phát hiện Khương Nhất Phàm hai mắt đăm đăm, nghi hoặc kêu một tiếng, “Ca ca?”Khương Nhất Phàm đột nhiên hoàn hồn, gian nan dịch chuyển tầm mắt: “Muội nghỉ ngơi sớm một chút đi.”Nhìn Khương Nhất Phàm vội vàng rời đi, Khương Tuyết Vi ghé vào trên giường nghi hoặc chớp chớp hai mắt, ca ca hôm nay làm sao vậy? Cô theo bản năng cúi đầu uống một ngụm sữa bò, trong lúc lơ đãng thoáng nhìn ngực của chính mình, nhất thời mặt đỏ lên.
Cô hôm nay mặc chính là chiếc đầm Mori cổ rộng, cúi đầu một cái là có thể thấy được cảnh xuân bên trong.
Trách không được ca ca chạy trối chết, Khương Tuyết Vi dúi đầu vào gối nằm, mắc cỡ muốn chết..