Bạn đang đọc Pháo Hôi Không Muốn Chết – Chương 34
Hoắc Đàm Giang còn chưa bị mang đi, vẻ mặt hắn như đưa đám xem xét Khương Quy mặc trường bào, nhìn giống một nam nhân, nhưng căn cứ vào tình huống hắn biết đây là một cái nữ nhân giả nam trang.Hắn đã không rảnh để kinh ngạc chỉ còn lại có khổ bức, hắn cảm thấy chính mình so với *Đậu Nga còn oan hơn.
Hắn còn không phải chỉ bao dưỡng một cái nữ nhân, nào biết được nữ nhân này sẽ gây ra đại họa, liên lụy đến chính mình, hắn cảm thấy chính mình bị oan muốn chết.”Khương tiểu thư, tại hạ là Hoắc Đàm Giang, là lão bản của Tân Long chuyên buôn bán vải.” Hoắc Đàm Giang tự mình giới thiệu bản thân, “Minh Châu tuy rằng là nữ nhân ta bao dưỡng, nhưng đối với chuyện nàng làm ta hoàn toàn không hề biết, ta nếu là biết nhất định sẽ ngăn cản nàng, ta là một người làm ăn, chú ý nhất là *dĩ hòa vi quý, không muốn cùng người khác kết thù.”(*dĩ hòa vi quí = coi trọng sự yên ổn, sống hài hòa, hoàn thuận nhã nhặn khi giao tiếp, tránh gây rắc rối phiền hà cho bản thân và những người xung quanh.)Khương Quy nhìn nam nhân trung niên đang gấp không chờ nổi mà phủi sạch quan hệ, Hoắc Đàm Giang, nguyên lai là hắn! Nàng không thể không cảm khái cốt truyện có quán tính quá cường đại, trong nguyên bản cốt truyện, Khương Minh Châu chính là làm di thái thái của Hoắc Đàm Giang.Lại nói tiếp, năng lực sinh tồn của Khương Minh Châu quả thực là khiến người thán phục.Rõ ràng chán ghét Khương Thiên Tứ như vậy, nhưng vì muốn lấy lòng người cầm quyền trong nhà là Khương lão thái, mà nàng có thể mấy năm như một đều sắm vai một hảo tỷ tỷ tốt.Sau nàng lại thấy kết cục của Khương Lai Đệ, ý thức được chính mình đang trong tình cảnh nguy hiểm Khương Minh Châu không chút do dự mà đạp lên đám người Khương gia trói buộc nàng, ủy thân cho Hoắc Đàm Giang, một người có thể làm phụ thân của nàng, ngày xưa là một đại tiểu thư liền không do dự khom lưng làm một di thái thái.Lâm Uyển Nương khóc lóc tới cửa vay tiền, Khương Minh Châu không có một tia mềm lòng.
Sau nàng lại phát hiện phụ thân nàng là một người cực kỳ có tiền, nàng lập tức tới cửa nhận thân, đem chính mình miêu tả thành bị đích thê ức hiếp, thân bất do kỷ, một di thái thái đáng thương.
Thành công lấy được cảm thông cùng tha thứ.Dựa vào quyền thế của Khương Kế Tổ đánh rớt đích thê của Hoắc Đàm Giang, thành công thượng vị.
Xoay người lại cùng Hoắc Đàm Giang hợp mưu lừa Khương Thiên Tứ ký xuống bản hợp đồng bẫy, giúp trượng phu đoạt đi tài sản của phụ thân mình.Suốt ngày đánh nhạn cuối cùng cũng bị nhạn mổ cho mù con mắt, chân trước Khương Minh Châu vừa thành công giúp trượng phụ hố phụ thân của mình, sau lưng nhi tử của đích thê cũng hố phụ thân của mình, còn hố ác hơn, trực tiếp hố luôn mệnh của phụ thân mình.Mất đi chỗ dựa, Khương Minh Châu cùng hài tử của mình bị đích thê đuổi ra khỏi nhà, không còn chỗ để đi Khương Minh Châu mặt dày mang theo nhi tử trở về Khương gia, Khương gia không một ai chịu tiếp nhận nàng trừ bỏ một người là Lâm Uyển Nương.Lâm Uyển Nương than thở khóc lóc thay nàng van xin, Khương Minh Châu cuối cùng đương nhiên là được tiếp nhận, đồng thời Lâm Uyển Nương cũng thu hoạch được tình cảm của Khương Minh Châu thực lòng mà gọi nàng một tiếng nương.Khương Minh Châu là người khôn khéo đâu, nàng là người hiểu chuyện nhất ở Khương gia, chỉ là nàng quá thích chơi trò tiểu thông minh, cuối cùng nàng bị sự thông minh của mình phản ngược.Khương Quy: “Điều tra rõ ràng vụ án là do phòng tuần bộ phụ trách, ta chỉ là người tới để báo án mà thôi, có cái gì, Hoắc lão bản cứ cùng người phụ trách nói.”Hoắc Đàm Giang nghẹn, hắn đây là không phải sợ nàng lợi dụng Thẩm đại tiểu thư làm chuyện gì sao, nếu không có Thẩm đại tiểu thư, lấy tài lực của chính mình như thế nào hắn lại bị áp giải đến phòng tuần bộ.
Tuy rằng lòng hắn có bao nhiêu khó chịu, nhưng là Hoắc Đàm Giang không hề hiện ra ngoài mặt, hắn cười khổ nói: “Khương tiểu thư nói chính là, thanh giả tự thanh đục giả tự đục, ta nói rõ liền tốt.”Khương Quy muốn cười nhưng không cười nàng cong lên khóe miệng.Làm xong thủ tục, Khương Quy cùng mấy người cảnh vệ Tiểu Vương rời đi, Khương Quy trịnh trọng cảm tạ đối phương: “Phiền toái mấy vị quân gia cùng ta lăn lộn lâu như vậy, xem thời gian cũng thực mau liền sẽ dùng cơm chiều, nếu tiện ta sẽ đặt một bàn tiệc ở Túy Tiên Cư để cảm tạ?”Tiểu Vương cộc lốc nói: “Cơm chiều liền không cần, chúng ta cũng nên trở về, đây đều thuộc bổn phận công việc của chúng ta.”Bảo hộ Thẩm Lâm Lâm là thuộc bổn phận, giúp nàng thì liền không phải, Khương Quy lấy ra mấy tờ tiền tệ: “Vậy các ngươi rảnh rỗi chính mình kêu một bàn tiệc.
Làm ơn tất nhận lấy, bằng không lòng ta sẽ băn khoăn.
Liền tính Thẩm tiểu thư biết, cũng sẽ không trách tội.”Mấy người nhìn nhau, cũng không phải số tiền lớn, liền không hề ngượng ngùng, Tiểu Vương tiếp nhận: “Ta đây thay huynh đệ cảm tạ Khương đại phụ đãi tiệc rượu.”Khương Quy mỉm cười: “Là ta nên cảm tạ các ngươi.”Xin miễn hảo ý đưa nàng về nhà, Khương Quy cùng đám người Tiểu Vương tách ra, nàng ngăn lại một chiếc xe kéo, lúc đang muốn ngồi lên xe, thì một người lao tới, còn không phải là Lâm Uyển Nương sao.”Ngươi lại làm chuyện gì, Minh Châu như thế nào lại bị bắt đi?” Đổ ập vào chính là chất vấn, trong giống y như tâm địa từ mẫu.Khương Quy hơi nhướng mày: “Khương Minh Châu đem tâm can bảo bối Khương Thiên Tứ của ngươi ra phế, ngươi không nên hận nàng tận xương sao? Nàng xui xẻo, ngươi như thế nào còn không cao hứng? Để ta tới đoán xem, bởi vì Khương Thiên Tứ bị thiến vô pháp thay ngươi nối dõi tông đường, kéo dài hương khói của Khương gia, cho nên hiện tại Khương Minh Châu mới là tâm can bảo bối của ngươi.”Lâm Uyển Nương tức giận: “Ngươi nói bậy gì đó, Thiên Tứ cùng Minh Châu đều là hài tử, Minh Châu chỉ là nhất thời xúc động mất đi chừng mực, người dẫn đầu gây ra câu chuyện là ngươi, cho nên này cũng không hẳn là do Minh Châu đều sai.”Khương Quy thở dài một tiếng: “Quả nhiên là ngươi đã từ bỏ đi phế vật Khương Thiên Tứ, ta không nghĩ tới ngươi còn rất là hiện thực, tốt xấu gì cũng coi hắn như mệnh căn tử mà yêu thương suốt mười sáu năm, một sớm không còn công dụng lập tức bị coi như rác rưởi quăng đi.”Lâm Uyển Nương bị nói cho vô cùng nhục nhã, mặt nàng đỏ lên: “Chính ngươi lòng lang dạ sói, liền cho rằng ai cũng đều máu lạnh giống như ngươi sao.
Ngươi là cái nữ nhi bất hiếu, bán ta cùng với Minh Châu còn chưa đủ, hiện tại lại tới hại Minh Châu, ngươi có phải hay không muốn hại chết Minh Châu mới bỏ qua.
Chúng ta đều đã bị ngươi hại thành như vậy, ngươi còn không hài lòng sao, có phải hay không ngươi muốn tất cả chúng ta đều chết, ngươi mới vừa lòng sao.
Ta như thế nào lại sinh ra một cái nữ nhi như ngươi, năm đó ta liền không nên sinh ra ngươi.”Lâm Uyển Nương khóc đến ruột gan đều đứt thành từng khúc, nếu không phải cái nghiệp chướng này bán đi Minh Châu, mặt sau, những sự việc đó cũng sẽ không phát sinh, Minh Châu thiến Thiên Tứ, Thiên Tứ sẽ không giết bà bà, đại gia càng sẽ không bởi vì bà bà chết mà đối với bọn họ thất vọng.Khương Quy sắc mặt trầm xuống tới đáy: “Ngươi cho rằng ta nguyện ý bị ngươi sinh ra tới, ngươi sinh không phải nữ nhi, ngươi sinh chính là nô lệ.””Vậy ngươi đem mệnh trả lại cho ta!” Lâm Uyển Nương đáy mắt một mảnh đỏ bừng, một bộ dáng khóc lóc sướt mướt thập phần thê lương, thế nhưng lại có ý nghĩ nhào lên định đánh Khương Quy.Đều là nói Lâm Uyển Nương gặp phải sỉ nhục nào cũng không chống lại, bất kể là ai, nhưng Lâm Uyển Nương luôn muốn động thủ giáo huấn Khương Quy, một lần là ở ngõ hẻm, hiện tại cũng là vậy.
Nói trắng ra là, chẳng sợ ở trong tay Khương Quy chịu bao nhiêu lần giáo huấn, mười bốn năm sai sử nói gì nghe nấy của Khương Lai Đệ trước kia vẫn là ăn sâu vào tâm trí cùng thói quen của Lâm Uyển Nương, cho nên nàng mới không thể nhận rõ được hiện thực, nàng cảm thấy vẫn như cũ, vẫn có thể đối với Khương Lai Đệ muốn làm gì là làm nấy.Bởi vì Khương Lai Đệ là do nàng sinh, mệnh của Khương Lai Đệ là nàng cấp, Khương Lai Đệ phải nghe lời nàng.Đáng tiếc, Khương Quy không phải là Khương Lai Đệ.
Khương Quy hung hăng gạt ngã Lâm Uyển Nương, Lâm Uyển Nương thân thể nhỏ gầy lập tức quỳ rạp xuống mặt đất, Lâm Uyển Nương kêu rên một tiếng, nàng ngẩng đầu khó tin trừng mắt nhìn Khương Quy: “Ngươi dám đánh ta, ta là nương của ngươi!”Khương Quy không còn lời gì để nói, xoay người từ trong xe của xa phu đang trợn mắt há hốc mồm lấy ra một thanh gậy gỗ không biết được dùng để làm gì, giơ tay chính là một côn, đáp ở trên mặt Lâm Uyển Nương, gương mặt của Lâm Uyển Nương lập tức sưng đỏ chảy máu.Lâm Uyển Nương kêu đến càng thêm đau đớn, nàng há mồm muốn lại kêu, gậy gỗ đã tiếp tục đánh mạnh vào miệng, ngay lập tức miệng tràn đầy máu tươi.Khương Quy không có dừng tay, lại thật mạnh thật mạnh liên tục đánh xuống.Miệng của Lâm Uyển Nương nói ra toàn những lời liên ngôn liên ngữ khiến cho người nghe cực kỳ khó chịu, nàng không muốn nghe.
Lâm Uyển Nương muốn nói, vậy đánh đến nàng không nói được nữa.Kỳ thật, Khương Quy đã muốn đánh Lâm Uyển Nương thật lâu rồi.
Nàng tự nhận thấy tính tình của mình thực tốt, rốt cuộc nàng là một đại phu nếu tính tình không tốt, thực dễ dàng đem sinh hoạt biến thành một bộ phim võ thuật, nàng là thật dễ tính đâu, bất quá Lâm Uyển Nương tổng luôn có thể dễ dàng làm nàng bộc phát ra tính xấu.P/s:(*Oan Đậu Nga: là một vở kịch nói về một nhân vật có tên gọi là Đậu Nga.
Nàng Đậu Nga bị bán cho một góa phụ làm con dâu nuôi từ bé, tiền bán nàng được dùng để cho cha nàng làm lộ phí đi thi, nàng về nhà góa phụ làm vợ của con trai góa phụ, sau con trai góa phụ mất chỉ còn lại hai người nữ nhân, bị hai cha con kẻ xấu vào trong nhà ở, người cha bắt góa phụ phải cưới hắn, góa phụ chịu, người con cũng bắt Đậu Nga phải cưới hắn, Đậu Nga không chịu còn chửi hắn, làm hắn ghi hận trong lòng, một ngày góa phụ bệnh Đậu Nga nấu cháo cho góa phụ ăn, người con trai xấu xa lén bỏ độc vào tô cháo muốn vu oan cho Đậu Nga tội giết góa phụ, nào ngờ Đậu Nga mang cháo vào đút cho góa phụ, góa phụ buồn nôn không muốn ăn, thế là người cha của tên con trai xấu xa ăn thay, ăn xong người cha lăn ra chết.
Đậu Nga bị tội giết người, giải đi quan, nào ngờ gặp phải ông quan tham lam nhận hối lộ của tên con trai xấu xa, Đậu Nga không nhận tội liền đánh đập tra tấn nàng, tra tấn đánh đập, nàng vẫn không chịu nhận tội nên liền tra tấn đánh đập góa phụ trước mặt nàng…Đậu Nga lo lắng thương xót góa phụ nên nhận tội, Đậu Nga bị phán mạng đền mạng phải bị chém đầu, trên đường áp giải đi ra pháp trường Đậu Nga còn xin phép được đi ngõ nhỏ ít người, Đậu Nga sợ góa phụ thấy sẽ đau buồn.
Tới pháp trường trước khi hành hình, Đậu Nga đã lập ra ba lời thề:1.
Nếu nàng bị oan, thì khi chém đầu, máu của nàng sẽ không bắn ra ngoài một giọt nào hết, tất cả sẽ được bắn vào tấm vải trắng kia.2.
Nếu nàng bị oan, thì sau khi nàng chết tuyết sẽ rơi ba thước lấp đầy thi thể nàng.3.
Nếu nàng bị oan, thì sau khi nàng chết nơi này sẽ hạn hán trong vòng ba năm.Cuối cùng Đậu Nga chết, tất cả đều ứng nghiệm……..Về sau người cha đi thi được triều đình trọng dụng, phái hắn đi điều tra các vụ án trong vùng, lúc đi đến vùng của Đậu Nga, được Đậu Nga báo mộng kể lại, cha Đậu Nga rửa sạch nổi oan cho con gái, xử tội tên quan tham cùng người con trai xấu xa…..