Đọc truyện Pháo Hôi Đại Náo Thịt Văn: Vật Hi Sinh Từng Bước Phản Kích – Chương 62: 3 điều luật
“A? Cô muốn một tấm thẻ? Ok, hãy nhận lấy đi! Cách mạng vĩ đại đang chờ đón cô!” Người đàn ông cười to, sỗ sàng vỗ lên lưng Dạ Tiểu Vũ.
“Cách mạng…?” Dạ Tiểu Vũ cầm tấm thẻ trên tay, cười thầm một tiếng. Đám người này, có quá mức ngông cuồng hay không?
[Xin mời tất cả các cách mạng giả tập trung tại quảng trường trung tâm Mannes.] Giọng nữ máy móc vang lên, dòng người giống như bị điều khiển, từ từ tiến về phía quảng trường đông nghẹt.
“Tôi thật hưng phấn, không biết các thần giả có xuất hiện hay không nhỉ? Thật sự rất muốn một lần được diện kiến chân dung của các ngài ấy.”
“Cách mạng! Cách mạng! Tân Liên Bang!”
“Ôi các thần giả vĩ đại, xin hãy dẫn dắt chúng con đến một thế giới mới…”
Dạ Tiểu Vũ đứng lẳng lặng trong đoàn người, chú ý đến từng câu nói một có thể nghe rõ. Thật rõ ràng, đám người ở Mộc tinh đã mù quáng tin tưởng vào mấy kẻ gọi là “thần giả”, nghe theo lệnh bọn họ mà tụ tập lại, giơ lên thanh gươm mang tên “Cách mạng”, “Tân liên bang” hướng về phía nhà nước Liên Bang hiện tại.
“Thần ư? Không thể nào.” Dạ Tiểu Vũ xoa xoa môi.
Thế giới này cho dù nát bét đến mức nào, chắc chắn cũng không thể nào có chuyện 1 vị thần xuất hiện ở đây. Huống hồ, xét theo cấp độ dị năng của hai tên kia thì cao nhất cũng là SS cấp mà thôi. Cô rõ ràng, có 3 điều luật không thể nào vi phạm mà cô đã đặt ra cho thế giới này, một khi bất kì điều nào bị phá vỡ, thế giới này sẽ sụp đổ!
Thứ 1: Nam chính sẽ không bao giờ chết!
Thứ 2: Cấp độ cao nhất của thế giới này là Thần cấp – X cấp (Các cấp độ: D,C,B,A,S,SS,SSS,X)
Thứ 3: Bất cứ kẻ nào đạt được đến X cấp đều sẽ phải bị tống khứ ra khỏi thế giới này, nếu không thế giới sẽ tự động sụp đổ!
Hiện nay diễn biến của truyện mới chỉ dừng lại ở mở truyện, cấp độ cao nhất vốn lẽ chỉ có thể dừng lại ở S cấp mà thôi! SS cấp xuất hiện, chí ít cũng phải 10, 20 nữa đi!
“Cho dù bọn họ có là Thần đi nữa, bước vào thế giới này rồi cũng phải ngoan ngoãn cúp cái đuôi của mình lại.” Cô cười khẩy.
Sức mạnh to lớn như vậy hoàn toàn có thể đè cả vũ trụ ra đánh nát, thế nhưng mấy tên này lại chôn chân ở đây mà không đi ra ngoài, quá kì lạ!
Nếu nói bọn họ không có dã tâm dùng sức mạnh để bành trướng thế lực, vậy thì cái “Cách mạng Tân liên bang” này do bọn họ dẫn đầu dùng để làm gì đây?
Còn nếu nói bọn họ muốn dùng thế lực ở Mộc tinh đánh chiếm Liên Bang, đánh chiếm vũ trụ thì tại sao bọn họ lại phải co mình ở đây không tiến ra bên ngoài, cấp độ SS thừa sức để bọn họ tung hoành khắp cả vũ trụ giai đoạn này mà!
Sau một lúc tự hỏi, Dạ Tiểu Vũ kết luận ra một suy đoán lớn mật. Có thể những nam nhân khủng bố kia, bọn họ không thể bước chân ra khỏi Mộc tinh!
Nếu đúng như cô nghĩ thì mọi thắc mắc của cô đều được giải đoán. Bởi vì không thể tự mình làm gỏi Liên Bang, mà phải tập hợp một quân đội để giúp bọn họ thôn tính Liên Bang. Bọn người này có dã tâm, thế nhưng lại không thể bước ra ngoài tự tay thực hiện…
“Hừm… Nếu như vậy thì mục đích của bọn người này là gì?” Dạ Tiểu Vũ giật giật tóc.
“Rẹt… rẹt…” Tiếng động trên bục cao thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.
“Cộp… cộp… cộp…” Tiếng giày cao gót gõ vang trên bục cao, nữ nhân một bộ quân phục thuần Lam sắc, mắt ngọc mày ngài nhưng không hề thiếu sắc bén và cương quyết.
“A!!! Phượng thiếu tướng!!!”
“Là Phượng thiếu tướng kìa!”
Ngón tay Dạ Tiểu Vũ hơi hơi động, nhè nhẹ vuốt ve chiếc dao găm A cấp trên thắt lưng. Thật đúng là cô nha, nữ chính Phượng Ly Hy.
“Các vị Cách mạng giả!” Phượng Ly Hy cúi người xuống thật sâu, quảng trường phút chốc lặng đi.
“Ngày… tháng… năm… theo lịch Liên Bang, những tấm ảnh đầu tiên được tìm thấy trong hộp thư mạng tinh tế của 1 vị quan chức, từ đó hàng loạt các bằng chứng tìm ra trong các tài liệu bí mật của các vị quan chức lớn. Trong vòng một ngày duy nhất, mọi bộ mặt trần trụi nhất, sa đọa nhất của cái gọi là “nhà nước” kia được tìm thấy, mọi người bàng hoàng.”
“Ngày… tháng… năm…, những đứa trẻ còn sống ốt được tìm thấy, từng vết đòn roi, từng miệng vết sẹo sẽ mãi mãi không bao giờ có thể lành lại, cho đến những ánh mắt đã mãi mãi mất đi ánh sáng kia, những con người đã được chứng kiến toàn bộ sự thật như chúng ta, sẽ mãi mãi không thể nào tha thứ cho những tội ác này!”
Từng đám người rơm rớm nước mắt, một người phụ nữ ôm mặt khóc nức nở, ôm chầm lấy cô bé trong tay, cô bé tựa như một con búp bê gỗ mặc kệ vòng tay của bà ấy, ngơ ngác nhìn về phía xa xăm.
“Chúng ta sẽ không bao giờ tha thứ!” Một người ngã xuống đất, dải khăn tang trên trán cùng di ảnh nhỏ bé được ông ta ôm vào trong lồng ngực.
“Không bao giờ! Không bao giờ!”
Dạ Tiểu Vũ nhạy cảm nhận ra không khí của quảng trường đã thay đổi, huyết khí xuất hiện trên gương mặt của tất cả mọi người, giống như mắt bão kinh khủng nhất điều khiển mọi thứ.
“Đúng thế! Chúng ta sẽ không bao giờ tha thứ cho đám người kia!” Phượng Ly Hy lau đi một giọt nước mắt trên má, ánh mắt thảm thiết quét qua toàn quảng trường. “Cách mạng! Chúng ta sẽ tạo ra một cuộc cách mạng! Phá hủy cái loại nhà nước tàn bạo kia! Giết chết những kẻ tự cho là đúng kia! Các vị thần giả sẽ dẫn dắt chúng ta vượt qua tất cả những mất mát này!”
“Chúng ta sẽ thành lập, một Tân Liên Bang!”
Ô Ô Ô……….
Không khí cách mạng được khơi dậy, không chỉ là những người ở trực tiếp trong quảng trường trung tâm Mannes, mà còn cả hàng tỷ người quan sát video trên mạng tinh tế.
Dạ Tiểu Vũ mắt lạnh nhìn Phương Ly Hy tựa như thánh nữ được tung hô bước vào bên trong, âm trầm nhíu mày. Quả nhiên, cô vẫn là quá coi thường trí thông minh của nữ chủ, cô ta kì thực cũng không quá ngu ngốc như cô đã tưởng tượng.
Hoặc là trọng sinh hắc hóa cũng làm quả đầu của cô ta biến dị rồi, ha ha…
“Phịch!” Phượng Ly Hy ôm mặt dựa vào tường, sau đó, khuôn mặt cười vặn vẹo của cô ta xuất hiện, không thể nào che dấu nổi sự điên cuồng.
Sự hận thù, sự tung hô phía bên ngoài khiến cô ta hưng phấn đến muốn lên đỉnh.
A a… những kẻ tội nghiệp mãi mãi chỉ có thể nhảy nhót trong lòng bàn tay của ta… Liên Bang sao, những kẻ chết tiệt đã từng bỏ rơi ta, lần này ta sẽ cho các ngươi biết, kết cục của những kẻ đã dám ruồng bỏ ta!
Ha ha ha…