Pháo Hôi Đại Náo Thịt Văn: Vật Hi Sinh Từng Bước Phản Kích

Chương 11: Nữ Phụ cùng Pháo hôi ở cùng một chỗ chính là mở đầu cho bi kịch a~


Đọc truyện Pháo Hôi Đại Náo Thịt Văn: Vật Hi Sinh Từng Bước Phản Kích – Chương 11: Nữ Phụ cùng Pháo hôi ở cùng một chỗ chính là mở đầu cho bi kịch a~

“Ầm!!!”
Bụi tung mù mịt, hun cho khuôn mặt của Dạ Tiểu Vũ trở thành một màu đen. Tên ngốc loi choi chạy lên phía trước đã trở thành từng mảnh vụn.
Nhanh nhẹn cầm lấy mấy khẩu súng và bom đạn còn nguyên vẹn của chính chủ vừa tan xác dưới họng pháo, Dạ Tiểu Vũ chân như bôi mỡ nhanh chóng rời đi.
Sau 5 giây, khu đất mà cô vừa rời đi xuất hiện một vụ nổ kinh thiên động địa khiến Dạ Tiểu Vũ mồ hôi ướt đẫm áo.
Núp vào một lùm cây, sau khi đem mấy thứ đồ “nhặt được” cất kĩ, Dạ Tiểu Vũ thở dài một hơi. Cô làm sao mà so được với đám Gen cấp cao bộ binh chứ, một binh hậu cần nhỏ nhoi như cô, lơ là một chút sẽ bốc hơi khỏi thế giới này liền.
“A… Oh… oh…”
“Mạnh vào… đúng rồi…”
Dạ Tiểu Vũ quay đầu, mặt không đổi sắc núp sang chỗ khác. Ta không nghe, không thấy gì cả.
“Pằng! Pằng!”
“Hự…”

“Ọc…”
Hai phát súng, thế giới yên tĩnh. Dạ Tiểu Vũ nghe thấy tiếng súng thì cả người căng cứng, hai tay không tự chủ run rẩy nâng súng lên, ngắm về phía lùm cây đang dao động.
Quân phục xanh lam! Kẻ địch…!!!
Dạ Tiểu Vũ cắn môi, đồng tử mở to cố gắng trấn định. Chỉ một chút nữa,một chút nữa… tên này sẽ ngã xuống… hắn sẽ không uy hiếp được cô…
Binh sỹ nam quay đầu, hai mắt sáng lên, họng súng ngay lập tức hướng đến phía cô. Mặc dù thế giới này rất biến thái, thế nhưng ngoài mấy tên tinh trùng ăn não, các binh sỹ bình thường tuy rằng phóng đãng nhưng cũng sẽ không ngủ với kẻ địch một cách tùy tiện, nữ binh bị bắt được cũng sẽ bắn chết không nhân nhượng hoặc chiêu hàng về làm vợ.
Giữ lại làm nhục cũng không được, luật pháp cao nhất của thế giới này là vậy, nữ binh bị bắt hoặc giết, hoặc trả về, hoặc có thể đầu hàng, nhưng không được phép làm nhục.
Nữ nhân thế giới này giá trị rất cao nha!
Mà Dạ Tiểu Vũ, hiển nhiên đã bị nam binh này liệt vào sổ tử.
Máu của Dạ Tiểu Vũ gần như đông lại. Hai tay không kiềm chế được chạm vào nút bắn.
“Phụp!”
Nam binh bị một phát súng xuyên đầu, nụ cười vẫn giữ nguyên, chết không nhắm mắt.
“A…a…A!!!!!” Dạ Tiểu Vũ đánh rơi súng, nước mắt nước mũi liên tục chảy ra.”Oa… Ọc……Ọe….”
“Ha…..Ha……Ha….” Dạ Tiểu Vũ thở dốc trốn vào một góc tối, hai tay run rẩy tát lên mặt.”Không được! Không được! Đã quyết định… hộc… sẽ cố gắng sống sót…! Không được chần chừ! Không được lùi bước!”
“Bang! Bang! Bang!” Đến khi hai má đỏ bừng, Dạ Tiểu Vũ mới bình tĩnh trở lại, hai mắt khô ráo, chỉ còn lại hai vệt nước hơi cứng lại trên má.
Mới chỉ 4 tiếng trôi qua, 3 tiếng nữa mới có lệnh rút lui tự do. Cô phải nhanh chóng tìm đường rút lui thuận tiện nhất mới được.
“Sột soạt…”
“Ai?” Dạ Tiểu Vũ lăn người trốn sau một tảng đá, cao giọng hỏi. Kẻ địch bình thường đã sớm nổ súng rồi, có lẽ là đồng đội chăng?

“Tiểu… Tiểu Vũ…?”
Giọng nói này… Dạ Tiểu Vũ cau mày, ló đầu ra. Là Mã Lạc!
Mã Lạc một thân bụi bặm nhưng lại không có một vết thương, hai mắt lóe lóe sáng nhìn Dạ Tiểu Vũ. Sao lại lóe lóe sáng vậy?
Âm mưu?
“Tiểu Vũ, may quá, chị cứ tưởng em không qua được, suýt chút nữa chị đã…” Mã Lạc lau lau nước mắt, thút thít khóc. Tại sao con nhỏ này vẫn chưa chết nhỉ? Thật bực mình!
Dạ Tiểu Vũ im lặng, vẫn ngồi lau lau súng, hoàn toàn không để ý Mã Lạc đóng kịch. Đóng kịch làm gì chứ? Tôi là người quy định tính cách của cô đó, cô nghĩ gì liếc mắt một cái là tôi biết liền nhé!
Hơn nữa, tương lai cô sẽ phải cướp người của Mã Lạc, cả 2 chắc chắn sẽ là kẻ thù, không cần phải giả vờ hòa nhã làm gì cả.
Mã Lạc ánh mắt âm u nhưng lại cố gắng giấu kín, định mở miệng nói gì đó thì…
“Uỳnh!!!”
Là đạn la ze ánh sáng!
Dạ Tiểu Vũ cắn môi. Xe Tank quân dụng sao? Ngón tay chạm vào một vật nhỏ trên thắt lưng, một cây súng cực đại xuất hiện trên tay cô, nhắm thẳng về phía xe Tank. Bên cạnh Dạ Tiểu Vũ là một lùm cây, vừa lúc che đi chiếc súng nòng lớn, nhưng lại không đủ để che dấu cho cô.
Dạ Tiểu Vũ và Mã Lạc đứng khá xa nhau, dường như xe Tank chưa biết nên nhắm vào ai nên hơi ngừng lại đắn đo. Nắm bắt được cơ hội, Dạ Tiểu Vũ mắt tỏa sáng, ngón tay chuẩn bị bóp cò.

Thế nhưng, Mã Lạc từ lúc nào đã ở đằng sau cô khi Dạ Tiểu Vũ vô cùng tập trung vào xe Tank, khóe môi mỉm cười quỷ dị.
“Chết đi!”
Hai tay Mã Lạc đẩy mạnh Dạ Tiểu Vũ ra khỏi vách đá, khiến cô rơi xuống mặt đất cách vách đá hai mét, đánh rơi súng, cũng hoàn toàn lộ diện trong tầm bắn xe Tank.
“Oa… chết tiệt!!!”
MK! Nữ phụ và pháo hôi ở cùng một chỗ quả thật chính là mở đầu cho bi kịch a!!!!!!!
===================
Xì poi nà:
Nam nhân vẻ mặt hứng thú, ánh mắt âm u lại hiện lên tia sáng kì dị.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.