Bạn đang đọc Phản ứng quá độ – Chương 42:
Sớm nhất cũng phải ngày kia mới về được, Tô Hạ định ngày mai đi Giang Đại, trước gọi điện thoại cho các sinh viên trong phòng thí nghiệm hợp tác để hẹn gặp, có điều đối phương quá nhiệt tình, nhất định phải chiêu đãi cô.
Đó một nữ sinh, cùng là nghiên cứu sinh năm hai, hẹn gặp ở khách sạn.
“Trần Khả”.
Chiếc váy sequin màu khói, đôi giày cao gót mười phân, trên người vẫn còn nồng nặc mùi rượu, khi cười cô ấy khiến người khác cảm thấy rất thoải mái.
“Tô Hạ”, Tô Hạ bắt tay với Trần Khả, nghiêng người để cô ấy bước vào.
“Tôi không vào, cô có muốn ăn chút gì không? Quanh đây có rất nhiều nhà hàng, tất cả đều ngon, ăn xong tôi sẽ đưa cô đi dạo đâu đó”.
“Tôi ăn rồi, không làm phiền cô”.
“Thế, đi uống ly rượu nhé?” Trần Khả đứng ngoài cửa, “Gần đây có một quán bar mới khai trương hôm nay, bạn của tôi nói sẽ có mỹ nam mông to nhảy thoát y đấy”.
Tô Hạ nhìn cô ta.
Trong giây lát Trần Khả hiểu ra, “Cô thay quần áo rồi chúng ta đi thôi!”
“Cô vào trong đợi một lát”, Tô Hạ cười.
Cô mặc một chiếc váy đen phù hợp với đôi giày cao gót đang đi, cô không trang điểm, chỉ tô son đỏ, cô có làn da trắng không có chút tì vết nào. Chuyển ngữ bởi team luvevaland.Bắc Phủ. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua trang chủ Luvevaland.co đọc để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn vào page Sắc – Cấm Thành.
Trần Khả nhìn Tô Hạ tô son trong gương, không khỏi thở dài.
Phụ nữ nhìn phụ nữ là chuẩn xác nhất, nhìn Tô Hạ biết ngay cô là cao thủ chơi đùa rồi, cô có đôi mắt hồ ly vừa trong veo vừa mê hoặc, có đàn ông nào cầm lòng được?
“Da dẻ tốt như vậy, cô không thức đêm à?”
“Bình thường cũng không bận lắm”, Tô Hạ chỉnh lại tóc, “Có thể đi rồi”.
Cách đó không xa, đi taxi mười phút.
Qua sáu năm, Tô Hạ cảm thấy dường như thành phố không thay đổi mấy, ngẩng đầu nhìn lên là nhà cao tầng, phía trước có là xe cộ qua lại, ban ngày người xe tấp nập, ban đêm muôn nghìn nhà đèn đuốc sáng trưng.
“Woa, vừa kịp!” Vừa vào quán bar đã nghe thấy những tiếng hét luân phiên vang lên, Trần Khả phấn khích, “Bạn của tôi đang ở bàn bên trong, có dành chỗ cho chúng ta, nhiều người lắm, qua đó đi”.
Giữa hội trường có một chiếc bàn, xung quanh có rất nhiều người, bao gồm cả nam lẫn nữ.
Người đang biểu diễn rất xinh, làn da trắng nõn, lúc Tô Hạ ngồi vào chỗ nhìn qua thì người nọ đang cởi chiếc cúc cuối cùng để lộ cơ bụng, bầu không khí đột nhiên tăng vọt, Trần Khả ở bên cạnh vỗ tay hét lên.
“Hửm?!” Tần Hoài mở to hai mắt, “Cô gái kia nhìn quen quá!”
Đối với các cô gái xinh đẹp Tần thiếu đều cảm thấy quen mắt.
Lục Xuyên nhìn lướt qua, bên kia đám đông, đôi đồng tử đen láy của anh đóng băng lại trên một bóng người mơ hồ.
Giây kế tiếp, đột nhiên ly rượu bị anh bóp nát, tiếng vỡ bị tiếng hét lấn át mất.
Tần Hoài nhìn không chớp mắt, đến thở cũng không dám.
Giống như một đêm nhiều năm trước, ông chủ Thẩm chịu thương chịu khó bón phân làm cỏ cho cây bắp cải trắng của nhà mình, nhưng sau đó lại hậu tri hậu giác nhận ra rằng cây bắp cải đã bị lợn rừng ủi mất, ai cũng không dám mở miệng. Chuyển ngữ bởi team luvevaland.Bắc Phủ. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua trang chủ Luvevaland.co đọc để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn vào page Sắc – Cấm Thành.
Tửu lượng của Tô Hạ không tốt, rượu này mạnh, cô chỉ uống hơn hai ly một chút.
Vô số ánh mắt dừng trên người cô, cô vừa nhìn lên lầu hai thì bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của người đó.
Cách đám đông ồn ào, cô ngẩn người như nằm mơ.
“Trời ạ, tay của anh trai đó cơ bắp không kìa”, Trần Khả huých cánh tay Tô Hạ, “Này, cô còn muốn nhìn chằm chằm người ta bao lâu nữa, người quen à?”
“Nhìn chút thôi, không quen”, Tô Hạ quay đầu lại, mặt vẫn tươi cười, “Anh trai? Làm ơn đi, với tuổi cô có thể gọi bằng chú luôn ấy”.
“…” Trần Khả vỗ đùi, “Với giá trị nhan sắc này, tình yêu tuổi hoàng hôn vẫn ổn với tôi!”
Tô Hạ mỉm cười.
Đột nhiên Tần Hoài rót một ly nước đá, cười xòa nói: “Anh Lục, sắp xong rồi, chúng ta rút đi?”
Bọn họ tới đây để ủng hộ bạn tốt.
“Tôi gọi điện đã”. Lục Xuyên lau tay đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.
Bây giờ Thẩm Như còn không có khả năng bảo vệ mình, tìm anh ta cũng là một vấn đề.
Mộ Từ là một rắc rối lớn, ngày đầu tiên cô ta vào nhóm Lục Xuyên đã nói rồi.
“Em gái, để lại số điện thoại đi, WeChat cũng được”, người đàn ông bắt đầu động tay động chân.
Tô Hạ bị dồn vào trong góc cũng không từ chối, đôi mắt say lờ mờ nhìn người đàn ông ở phía sau, mơ màng nói, “Bạn trai của tôi ở sau lưng anh, anh hỏi anh ấy có đồng ý không đã”. Chuyển ngữ bởi team luvevaland.Bắc Phủ. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua trang chủ Luvevaland.co đọc để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn vào page Sắc – Cấm Thành.
Ở cách đó mấy mét, Lục Xuyên vẫn còn đang nói chuyện với Thẩm Như, thản nhiên liếc nhìn qua cánh tay đang ôm eo Tô Hạ của người đàn ông nọ, không có chút xao động.