Phản ứng quá độ

Chương 26


Bạn đang đọc Phản ứng quá độ – Chương 26:

    Sáng sớm, yên tĩnh.

    Cả căn phòng chỉ có một cây đèn trên bàn làm việc, vầng sáng tỏa ra xung quanh, càng xa ánh sáng càng yếu, trên màn hình máy tính phát lặp đi lặp lại một đoạn phim, ánh sáng lập lòe phản chiếu lập thể các góc cạnh trên khuôn mặt của Lục Xuyên.

    Khói thuốc tắt, lại được đốt lên.

    Một nửa khuôn mặt anh bị che khuất trong bóng tối, mày nhăn lại dường như đang đăm chiêu.

    Cảm giác của cơ thể là bằng chứng chính xác nhất, lửa giận xen lẫn trống rỗng không rõ sau khi hoan ái khiến anh buồn bực.

    Anh biết mình không có cái gọi là trinh tiết vô giá, nhưng đối với Tô Hạ, luôn có một cảm xúc không rõ ràng, thậm chí còn muốn… bắn vào trong cô.

    Tám giờ sáng bác sĩ đến phòng kiểm tra, Tô Hạ vẫn đang ngủ, rõ ràng đang là mùa hè, cũng không có bật điều hòa nhưng cô lại đắp chăn kín người, vùi mặt vào gối, chỉ đưa tay ra cầm lấy nhiệt kế.

    Thuốc là di Tiêu Tề đi lấy.

    Tô Hạ xoay người nằm nghiêng, ló đầu ra khỏi khỏi chăn, cổ và xương quai xanh lộ ra bên ngoài, làn da trắng ửng hồng, khi nhìn gần còn có thể nhìn thấy những hạt mồ hôi nhỏ.

    Tiêu Tề chỉ cho rằng nghĩ rằng quần áo bệnh nhân rộng nên không nghĩ nhiều, được mở mang tầm mắt nên lỗ tai cậu ta nóng lên.

    “Hôm qua cậu ngủ sớm mà sao mắt đỏ thế này?” 
 
    Như thức cả đêm.

    “Cậu bạn à, cậu bị sốt mắt cũng đỏ lên thôi”, Tô Hạ dụi đôi mắt khô khốc, giọng nói khàn khàn, “Rót cho tôi một cốc nước”. 
 
    Trong phòng không có máy lọc nước, vì vậy Tiêu Tề đi đến phòng lấy nước, lấy một cốc nước mát.

    “Không nóng, uống bây giờ luôn ư?”

    Tay đang đưa lên không trung của Tô Hạ đột nhiên rụt về lại.


    Gã đàn ông già đó đã làm mà không đeo bao cao su, mặc dù không bắn vào trong* hay để lại dấu vết rõ ràng nào trên người cô nhưng anh đã bỏ đi mà không mặc lại quần áo cho cô.
 
*Không bắn vào trong vẫn có tỉ lệ dính thai do trong quá trình làm có một ít tinh trùng rỉ ra nên mang bao để ngừa thai và phòng bệnh.

    Cô đang trần như nhộng dưới chăn.

    Điều có nhân tính duy nhất mà anh làm là dọn dẹp phòng, bát hoành thánh mà Tiêu Tề mua cho cô, cô còn chưa thử đã bị đổ vào thùng rác.

    “Đợi lát nữa, để tôi dậy trước”. Tô Hạ ngáp một cái.

    Tiêu Tề gật đầu, đặt cốc nước lên bàn, kê một chiếc ghế ngồi ở bên cạnh giường bệnh, quả táo lăn xuống dưới giường, cậu cúi người nhặt lên, Tô Hạ nghiêng đầu nhìn thấy vết thương sau gáy cậu ta. Chuyển ngữ bởi team luvevaland.Bắc Phủ. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua trang chủ Luvevaland.co đọc để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn vào page Sắc – Cấm Thành.

    Hình như là vết roi, được xử lý qua loa, vẫn còn bật máu, da rách ra, thịt bị thối rữa.

    “Lại bị đánh à?”

    Tiêu Tề thờ ơ đáp ‘Ừm’.

    Cha cậu ta là một con bạc, yêu rượu như mạng, uống rượu vào là lên cơn điên đánh mẹ cậu.

    Mọi người đều cho rằng Tiêu Tề liều mạng đánh nhau nhưng không biết rằng từ nhỏ cậu đã bị đánh đập.

    “Đi lấy ít thuốc bôi đi, trời nóng dễ bị nhiễm trùng”.

    “Cậu bôi cho tôi?”

    “Nằm mơ, hôm nay bà Dương sẽ đến, cậu đi nhanh đi”.

    Tiêu Tề ‘Ha’ một tiếng cười khẩy, “Tôi ở với cậu lát nữa”.


    “Đừng, đi mau đi”. Tô Hạ giục.

    “Được rồi, được rồi, cậu nhớ uống thuốc đấy”, Tiêu Tề thỏa hiệp, nếu Dương Lộ nhìn thấy cậu ta, có lẽ Tô Hạ sẽ lại bị mắng.

    Trương Quý không lên lầu mà đợi ở dưới lầu, chán quá nên đã chơi game.

    Tiêu Tề ra khỏi thang máy, cậu nhìn thấy chiếc xe của Lục Xuyên, chiếc xe mà lần trước cậu đã vô tình làm xước.

    Xe ô tô sang trọng là niềm mơ ước của mọi người đàn ông, Trương Quý nhìn chủ xe đang đến gần với ánh mắt ngưỡng mộ.

    Tiêu Tề không chủ động chào hỏi, từ lần đầu tiên gặp mặt cậu luôn cảm thấy người đàn ông này có ác cảm với mình.

    Quan hệ giữa anh ta với Tô Hạ có tốt không? Hôm qua, khuya như thế rồi mà anh ta vẫn còn ở bệnh viện…

    Tiêu Tề nhìn theo bóng lưng của Lục Xuyên đến thất thần, cậu ta không nghe thấy Trương Quý đang lảm nhảm cái gì và cũng lười nghe.

    Trương Quý cất điện thoại, chạy đuổi theo, sâu xa nói: “Anh Tề, tôi nói thật đấy, nếu cậu không thổ lộ, khi Tô Hạ vào đại học sẽ không còn cơ hội. Cô ấy xinh đẹp như vậy, đàn ông đuổi theo cô ấy ngày càng nhiều và cũng có nhiều tiền nữa…”    
 
    “Im đi”, Tiêu Tề nóng nảy ngắt lời.

    Không phải cậu ta không muốn.

    Cậu ta không nói bởi vì cậu ta biết Tô Hạ sẽ không đồng ý.

    Cho đến bây giờ, cậu ta là loại người mà Tô Hạ ghét nhất. Chuyển ngữ bởi team luvevaland.Bắc Phủ. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua trang chủ Luvevaland.co đọc để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn vào page Sắc – Cấm Thành.

    Trường trung học chia thành cấp hai và cấp ba, có hàng rào sắt ngăn cách giữa hai bên. Tiêu Tề gặp Tô Hạ vào học kỳ 1, các nữ sinh cuối cấp hay đến làm phiền cô, sau khi tan học thì dẫn theo người đến chặn đường cô, kéo tóc kéo quần áo, mỗi người một tát, dẫm vào người cô, dù sao cũng không ai quan tâm, cấp ba hỗn loạn như vậy, giáo viên đều nhiều một chuyện không bằng ít một chuyện.


    Cậu ta đánh nhau, vui chơi hết mình, làm bạn với bọn côn đồ. Nam sinh không tham gia vào các mâu thuẫn của nữ sinh, chỉ đứng bên cạnh vừa hút thuốc vừa cười đùa, nhưng khi quay đầu lại vô tình bắt gặp đôi mắt trong veo, lạnh rét kia khiến cho tim người ta đập thình thịch.

    Theo như lời của Trương Quý, không phải Tiêu Tề yêu Tô Hạ ngay từ ánh nhìn đầu tiên, mà là đã nổi lòng tham ngay từ ánh mắt đầu tiên, nếu Tô Hạ không xinh đẹp đến thế, chắc chắn hôm đấy cậu ta sẽ không can thiệp vào.

    “Anh Tề, đợi tôi với!”

    “Phiền phức, đừng đi theo tôi”.

    “…”

    ———
 
    Đây là lần đầu tiên Tô Hạ nhìn thấy Lục Xuyên mặc quần áo bình thường.

    So với mặc vest, trông anh giản dị hơn và trẻ trung hơn rất nhiều, không có cảm giác xa cách, áo thun trắng cổ tròn có thể nhìn thấy rõ ràng băng cá nhân trên cổ anh.

    Cô cố tình cắn ở những nơi dễ thấy, dấu vết do cô để lại khó mà tan trong mấy ngày.

    “Cậu Lục, có cần kê một ít thuốc mỡ không?”

    Lục Xuyên quay đầu lại, y tá chỉ cổ anh ra hiệu.

    “Không cần”.

    “À… được rồi”. Sau khi cửa đóng lại, Tô Hạ đang trùm chăn lật người ngồi dậy, đá anh một cái. “Lấy quần áo lại đây”.

    Lục Xuyên mặt không biến sắc, thản nhiên nói: “Cứ khỏa thân đi”.
 
    Mặt anh không cảm xúc, mùi sữa tắm trên người thơm mát, rất sạch sẽ.

    So với Lục Xuyên, người Tô Hạ cực kỳ bẩn, người cô toàn là mồ hôi, giữa hai chân có cảm giác nhớp nháp.

    Nhìn nhau mấy giây, Tô Hạ đột nhiên nở nụ cười.

    “Anh giận cái gì?”


    “Đêm qua thừa dịp em đang ngủ anh cởi quần áo em rồi cưỡng hiếp, em bị sốt không ăn gì cả ngày, mới vừa rút kim ra lại bị anh kéo đi lăn giường đến chân không đứng nổi, lần đầu còn suýt ngất, lần thứ hai lấy đâu ra sức? Trông anh tràn đầy tinh lực như thế, rốt cuộc bao lâu rồi anh chưa làm vậy…” Chuyển ngữ bởi team luvevaland.Bắc Phủ. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua trang chủ Luvevaland.co đọc để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn vào page Sắc – Cấm Thành.

    Một chiếc váy bay tới che mặt cô.

    Là váy mới, vẫn còn mác.

    Áo lót và quần lót cũng là cỡ của cô, chắc là đàn ông ai cũng có năng lực này.

    Tô Hạ dựa vào gối, nhẹ giọng nói, “Em không có sức, anh mặc cho em đi”.

    “Vậy thì khỏa thân đi”, Lục Xuyên xoay người bước ra ngoài, “Dù sao thì người đang khỏa thân như cô vẫn có thể để một người đàn ông trưởng thành vào phòng”.

    Tô Hạ sững sốt một chốc.

    Anh ấy nhìn thấy Tiêu Tề?

    Tuyệt thật đấy, lần nào Tiêu Tề cũng làm anh ấy ghen.

    Hai mươi phút sau, sau khi làm xong thủ tục xuất viện, Lục Xuyên mang thuốc quay về phòng bệnh, Tô Hạ đã mặc quần áo xong đang ngồi ở bên giường chờ anh.

    “Kéo khóa váy ở sau lưng giúp em, em không với tới”.

    Vẻ mặt ngây thơ đáng thương và cái miệng giỏi nói của cô, vừa mới hạ sốt mặt còn tái, nhìn là biết người bệnh, Lục Xuyên nhớ lại tiếng khóc và cơ thể nóng hầm hập của cô đêm qua có chút mềm lòng.

    Lục Xuyên im lặng tiến lại gần, Tô Hạ thuận thế dựa vào ngực anh, cảm nhận được nhiệt độ cơ thể bất thường của anh.

    “Đừng đùa”, Lục Xuyên cau mày.

    Tô Hạ không quan tâm, anh thuộc kiểu người có thân nhiệt thấp, tối hôm qua cô sốt đến chóng mặt, được anh ôm rất thoải mái.

    “Anh trai em cũng bị sốt rồi”.

    Lục Xuyên vờ như không nhìn thấy mấy vết ửng đỏ trên làn da trắng nõn nà của cô, anh kéo khóa lên xong đang định đứng dậy thì cô vòng tay qua cổ anh, đôi môi mềm mại áp lên môi anh, đùa nghịch, “Oa, em giỏi vậy sao…”
Chuyển ngữ bởi team luvevaland.Bắc Phủ. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua trang chủ Luvevaland.co đọc để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn vào page Sắc – Cấm Thành.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.