Đọc truyện Phấn Điệp Và Thiên Nhi (Thần Sầu Tiên Tử Và Tiêu Giao Tiên Tử) – Chương 68: Rắc rối – Thay đổi lộ trình (phần 3)
Phấn Điệp tiếp túc đi về phía trước, không quan tâm Mạc Khiết Y theo sau mình. Đi được nửa ngày tiếp thì gặp một cái đầm nước sâu. Phấn Điệp cảm thấy hết sức kì quái, đi nửa ngày, không có gặp được một ma thú, ngay cả một ít tiểu động vật cũng không có gặp được, chỉ toàn cây với cỏ, yên tĩnh đến thần kỳ.Không nhịn được thần thức gọi anh em Hắc Lan với Bạch Tử ra hỏi chuyện.
-Hắc Lan!!..Bạch Tử!!..Hai ngươi có nghe ta nói không??..
Phấn Điệp vừa mở miệng gọi thì lập tức hai anh em nhà kia đã lên tiếng.
-Ân!!.. (Hắc Lan nhẹ giọng đáp)
-Chủ nhân!!..(Bạch Tử giọng thương thương nói)
Phấn Điệp không vòng vong nói luôn vào vấn đề chính.
-Hai ngươi có cảm thấy nơi này quá mức quỳ dị hay không??…..Ta thấy ở đây không khí có chút không bình thường!!..
Bạch Tử tưởng Phấn Điệp gọi ra vì chuyện gì to tát hóa ra vì chuyện này thì hắn tụt hứng không thôi, thở dài giải thích với Phấn Điệp với giọng điệu chán nản.
-Haizz!!…Chủ nhân không biết, trước mắt chủ nhân là Âm Dương thủy đàm. Sở dĩ nó có tên gọi như vậy vì nước trong đàm một bên nóng một bên lạnh, được ngăn cách bới một luồn linh khí mạnh. Các động vật không có đến thủy đàm này vì âm – dương linh khí quá dày đặc, động vật hay người không có Âm – Dương Nhị thuộc tính thì không thể đến gần đầm nước vì sẽ chết. Chủ nhân đến gần được cái thủy đàm này là do chủ nhân có thuộc tính công hợp, và có Huyết Hoa Nhãn nên đến gần được. Còn Mạc Khiết Y kia vốn không có nên không đến gần được……..
Bạch Tử nói, càng về sau thì càng cao hứng.
Phấn Điệp nghe Bạch Tử nói mới để ý, Mạc Khiết Y bây giờ không có theo nàng nữa, nói đúng hơn là nàng ta…… đã biến mất. Phấn Điệp nở nụ cười nhàn nhạt, nếu thế thì nghỉ chân ở đây mai lên đường vậy.
Phấn Điệp mở Huyết Hoa Nhãn chăm chú nhìn xung quanh một phen, thấy rõ ràng đến hiện tại mới nhìn đến chính giữa đầm nước có một đảo nhỏ, mọc ra một gốc thực vật thần kỳ, bên trên thực vật này sinh ra hai quả trái cây, một quả là màu xanh da trời óng ánh long lanh, một quả khác trái lại, màu đỏ rực như lửa, giống như một đoàn Hỏa Diễm.
-Bạch Tử!!…Trên đầm nước là cái gì vậy??.
Bạch Tử đang định mở miệng trả lời thì Hắc Lan đã nhảy vào miệng hắn mà nói, bấy lâu này cô vẫn ấm ức vì chủ nhất và anh trái nói chuyện bở rơi mình nên hôm nay nàng quyết tâm khởi nghĩa dành lại quyền ngôn luận.
-Chủ nhân, đó là Âm Dương quả, một bảo vật thiên địa linh quả. Nếu phục dụng nó thì sức mạnh tăng lên đáng kể, cực kì hữu ích cho việc đột phá sức mạnh. Đương nhiên hiện tại linh quả còn chưa thành thục, nhìn xuống, khoảng cách linh quả thành thục đoán chừng còn có hai ngày, Âm Dương quả này thành thục ở buổi trưa, nói cách khác, giữa trưa hai ngày sau, Âm Dương quả sẽ thành thục. Lúc đó, chủ nhân dùng nó chắc chắn sẽ đột phá sức mạnh và Huyết Hoa Nhãn của chủ nhân sẽ kích hoạt khả năng đặc biệt nữa. Bất quá, nếu quả thành thục không ngắt lấy mà nói, lập tức sẽ héo rũ, rơi xuống, sau khi rơi xuống sẽ dung nhập trong đất bùn.
-Ta hiểu rồi!!…Các ngươi tiếp tục tu luyện khi nào ta cần sẽ gọi.
Phấn Điệp gật đâu, cảm thán trong lòng. Huyết Hoa Nhãn nàng mới thức tỉnh được ba khả năng đặc biệt của nó là nhìn thấu được mọi bộ phận cơ thể con người 1 cách chi tiết nhất. Cụ thể hơn, người sở hữu con mắt này có khả năng nhìn được từng nhịp thở, từng chuyển động cơ bắp, giới hạn cơ thể, nhịp di chuyển của đối phương và từ đó đưa ra những tiên đoán về chuỗi hành động tiếp theo trong tương lai (tuy nhiên sẽ bị giới hạn trong chỉ vài giây mà thôi) năng lực này được Phấn Điệp đánh thức khi trám chán với chiến ma thân.Với năng lực nhìn thấu mọi pháp thuật cũng như bùa phép trong tầm nhìn của mình, năng lực này Phấn Điệp nàng đã sử dụng được khi đột phá sức mạnh ở Vô Cực thảo nguyên. Và khả năng nhìn thấu được tên tuổi của đối phương. Cụ thể hơn, người sử hữu Huyết Hoa nhãn mà thức tỉnh được khả năng này của con mắt thì sẽ nhìn thấu được toàn bộ lí lịch về đối phương, nàng thức tỉnh được khi bị phạt quỳ ở thần điện, cùng lúc tâm thức của nàng liên thông với hai anh em Hắc Lan, Bạch Tử kia. Từ đó cho tới bây giờ nàng chưa thức tỉnh được khả năng nào của Huyết Hoa Nhãn nữa. Xem ra phen này nàng phía thu thập cái Âm Dương quả kia để tăng thực lực lên mới được.
Bất quá muốn lấy Âm Dương quả há lại đơn giản như vậy, Âm Dương quả này chính là Thiên Địa linh quả, rất hiển nhiên linh quả như vậy tất nhiên có Thần Thú thủ hộ. Dùng thực lực của mình bây giờ muốn đạt được linh quả kia hiển nhiên là không thực tế, làm không tốt mạng nhỏ sẽ không còn. Nhưng nếu như như vậy buông tha cho, Phấn Điệp lại không cam lòng, trong nội tâm một hồi buồn bực.
Bỗng nhiên, Phấn Điệp thấy được cách đó không xa có một đầu Đại Bạch xà, trên đầu rõ ràng dài ra hai cái sừng, cái đầu to lớn, phun ra lưỡi rắn thật dài, con mắt như chuông đồng, nhìn xem làm cho lòng người lạnh ngắt. Uy áp mà con Bách Xà tỏa ra khiến Phấn Điệp một phe chấn động, con Bạch Xà thế nào thực lực của nó lại….hơn nàng ba bậc. Trước kia, nàng từng giết được Ma Vương Thần Xà là ma thú cấp 10 vì lúc đó con ma thú vương đó đang trong lãnh địa của thần giới nên sức mạnh bị trấn áp giảm còn 4 phần 10 thực lực nên nàng may mắn giết chết được nó. Còn bây giờ trước mặt nàng là một con ma thú cấp 9, không có cái gì áp chế thực lực nên nếu nó mà muốn làm thịt nàng thì……Phấn Điệp có chút chua xót, thực lực của bản thân nàng thật là yếu a, như vậy thì nàng còn lâu mới có thể uy hiếp được Thần đế.
Ma Thú, Thần thú, và Yêu Thú phân chia cấp bậc thực lực như nhau theo 12 cập bậc. Những con thú cấp 1 – 5 là những con thú cấp bậc thấp thương là mới sinh ra hay chưa trưởng thành không có tí sát thương hoặc sát thương thấp. Những con thú từ cấp 6 – 8 là những con thú đã trưởng thành có sát thương mạnh hoặc rất mạnh, có linh tính giống người và hiểu được con người nói. Những con thú cấp từ 9 – 10 là những con thú trưởng thành có sát thương cực kì khủng bố và có một vài khả năng đặc biệt, có linh tính hiểu được con người nói và rất khôn ngoan, được những con thú cấp thấp khác tôn làm vương, và con thú cấp 10 trở lên nó có thể hóa hình người. Những con thú cấp 11 – 12 là những con thú trưởng thành sát thương cực kì khủng bố có tối thiểu 3 khả năng đặc biệt và rất tinh khôn, được những con thu cấp thấp hơn tôn làm thánh thú.
Bất quá bạch xà kia tựa hồ căn bản là không để ý tới Phấn Điệp, hoàn toàn là vì thực lực của Phấn Điệp ngay cả khả năng làm xước da cũng không có, bất quá là một con kiến mà thôi, ở trong mắt Bạch Xà thậm chí không bằng con kiến, căn bản không đủ gây chú ý. Như vậy nàng vẫn có cơ hội, Âm Dương quả thành thục, nhất định có dị tượng xuất hiện, mà khi đó nhất định sẽ có ma thú cao cấp khác đến tranh đoạt, đến lúc đó nếu như vận khí mình tốt mà nói, có thể ngư ông đắc lợi.
Phấn Điệp thấy được bạch xà kia căn bản không có hứng thú đối với mình có, dứt khoát ở chỗ này đợi, Phấn Điệp có một cảm giác, bạch xà kia sẽ không đối với chính mình bất lợi, đương nhiên điều kiện tiên quyết là mình không đi đánh chủ ý Âm Dương quả kia, nếu không nó sẽ không ngại nuốt mình vào bụng.
Mắt thấy màn đêm sắp buông xuống, nàng cũng có chút đói bụng, vì vậy Phấn Điệp đốt lửa lên, nướng thịt thỏ, thịt thỏ này vẫn là trước kia Phấn Điệp bắt được. Sau khi thịt thỏ nướng chín, hương khí lan tràn bốn phía. Phấn Điệp mới cắn một ngụm, liền nghe được thanh âm khà… Khà, Phấn Điệp kịp phản ứng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy hai mắt Bạch Giao kia nhìn chằm chằm thịt thỏ trong tay mình.
Phấn Điệp nuốt nuốt nước miếng, thầm nghĩ trong lòng, chẳng lẽ bạch xà này còn biết ăn đồ nướng sao? Bất quá thấy nó như thế, nếu như mình không để cho nó ăn mà nói, chỉ sợ mình sẽ không sống khá giả, thật sự mà nói không không ai dám ngủ bên cạnh một con rắn đói cả, vì vậy nàng đem thịt thỏ trong tay ném tới trước mặt bạch xà. Chỉ thấy miệng rộng màu trắng mở ra, một ngụm liền ăn hết thịt thỏ nướng, nhưng bộ dáng vẫn chưa thỏa mãn, trơ mắt nhìn Phấn Điệp.
Phấn Điệp bất đắc dĩ, lấy ra tồn kho trong trữ vật giới chỉ, lập tức nướng lên, rất nhanh hai con thỏ lần nữa nướng chín, sau đó Phấn Điệp ném cho bạch xà. Bạch xà kia không chút khách khí, lần nữa há mồm ăn hết, sau khi ăn xong, con mắt bóng bẩy nhìn chằm chằm vào thịt thỏ đã nướng chín khác trong tay Phấn Điệp.
– Được rồi, cho ngươi, coi như ta không may.
Phấn Điệp đành phải đem con còn lại cho bạch xà. Nàng chính thức bó tay toàn tập với con Bạch Xà này.
Thấy bạch xà còn nhìn mình, Phấn Điệp tức cười trong lòng nhưng mặt vẫn lạnh lạnh mở hai tay ra nói:
– Còn muốn, không có, muốn ăn nữa mà nói, tự mình đi bắt mồi tới, ta nướng cho ngươi ăn.
Phấn Điệp vốn cũng không có trông cậy vào bạch xà này đi săn mồi tới, nhưng ngoài dự liệu của nàng là, bạch xà kia nghe xong, nhanh chóng hướng phía bên ngoài tháo chạy, không qua hai phút, bạch xà kia liền ngậm về hai đầu Hùng Lộc bỏ tới trước mặt Phấn Điệp. Sau đó nhìn Phấn Điệp thè thè lưỡi rắn, tựa hồ nói, con mồi ta đã bắt tới, ngươi xem rồi xử lý. Con mẹ nó đây là Ma thú sao, nhìn mặt của nó thật là xảo quyệt, Phấn Điệp âm thầm nuốt nước miếng.
Sự tình đã phát triển trở thành như vậy, Phấn Điệp cũng chỉ có thể động tay, cầm ra Tinh Cương dao găm của bản thân, rất nhanh liền xách một đầu Hùng Lộc lên, xử lý tốt, sau đó liền phóng lên hỏa khung, bắt đầu nướng chín. Không sai biệt lắm nửa canh giờ sau, đầu Hùng Lộc này rốt cục bị nướng chín, Phấn Điệp cắt lấy một miếng nhỏ cho mình, còn lại toàn bộ thì cho bạch xà. Sau khi bạch xà kia ăn xong, thì không có lần nữa nhìn Phấn Điệp, mà là về nguyên chỗ, cũng không có làm gì, trực tiếp nằm sấp ở một bên nhắm mắt lại.
Phấn Điệp thấy vậy, đem một đầu Hùng Lộc khác trực tiếp bỏ vào trong trữ vật giới chỉ, Trữ Vật Giới Chỉ này có một chỗ tốt, bên trong là Chân Không, cũng không sợ đồ ăn sẽ biến chất, bỏ bao lâu đều không có vấn đề.
Giữa trưa ngày thứ ba, mắt thấy Âm Dương quả muốn thành thục, hương khí phát tán bốn phía, linh khí vờn quanh, bạch xà kia chăm chú nhìn vào Âm Dương quả, cũng không nhúc nhích, sợ bỏ qua thời cơ, ngay lúc này, một tiếng hạc kêu vang vọng trời quang. Bạch xà kia nghe tiếng, đột nhiên ngẩn đầu nhìn lên.
Nhìn Đại Bạch hạc xoay quanh trên không trung, Phấn Điệp biết rõ cơ hội của mình đã tới, Đại Bạch Hạc này làm cho bạch xà khẩn trương như thế, khẳng định không phải Bạch Hạc bình thường, lại nhìn khí thế, đúng là không kém bạch xà chút nào. Nàng nhanh chóng mở Huyết Hoa Nhãn ra xem xét thực lực Bạch Hạc kia.
Ma thú Bạch Hạc Ma Vương cấp 9, thuộc tính hệ phong.
Quả nhiên không ngoài sở liệu, Đại Bạch hạc kia đột nhiên lao xuống, lập tức cùng Bạch Xà triền đấu, ngươi tới ta đi, khí thế rất hung hãn. Khí kình phá hoại kinh người, cấy cối bốn phía không ngừng đổ nát. Phấn Điệp kinh hãi, tràng diện thật kinh người, hai thằng này đánh nhau dĩ nhiên khủng bố như thế, thực lực của nàng thua xa căn bản gánh không nổi dư kình kia, chỉ phải không ngừng lui về phía sau, thầm nghĩ trong lòng: “Đánh đi, đánh đi, liều mạng đánh đi, tốt nhất là lưỡng bại câu thương, như vậy mình sẽ làm ngư ông đắc lợi, chưa kể còn thu được không ít chiếm lợi phẩm tốt”
Phấn Điệp trốn ở xa vài chục mét, vừa thưởng thức thịt nước còn lại tối qua trong Trữ Vật Giới Chỉ vừa khai mở Huyết Hoa Nhãn xem trận đấu kích liệt giữa hai con mãnh thú một xà một hạc tranh đấu, đã đạt đến tình trạng gay cấn rồi. Trên người Bạch xà bị thương nhiều chỗ, bốn phía lân phiến đều là vết máu, mà Đại Bạch hạc kia cũng không chịu nổi, lông vũ mất một mảng lớn, vết máu cũng không thiếu chút nào.
Bất quá như vậy cũng không ảnh hưởng cả hai tranh đấu, ngược lại càng phát ra mãnh liệt, rất có xu thế liều cái ngươi chết ta sống. Trong nội tâm Phấn Điệp tinh tường, xà cùng hạc vốn chính là thiên địch, hơn nữa vì Thiên Địa linh quả kia, liều ngươi chết ta sống thì càng không kỳ quái, như thế Phấn Điệp càng thêm vui vẻ, vô luận là cả hai đều chết, hoặc là một chết một tổn thương đều có lợi đối với mình, có lẽ mình thật sự có khả năng đạt được một Thánh thú nữa đó chứ?
Không xong, đã đến giờ rồi, Âm Dương quả kia muốn thành thục, mà một xà một hạc này rõ ràng còn không có đánh xong, nhưng mà trong nội tâm Phấn Điệp cũng rất khẩn trương ah, hận không thể đi lên hôn hoán một xà một hạc kia chiến mãnh liệt thêm một ít, phải biết Âm Dương quả này là Thiên Địa linh quả, trong một khắc nếu như không ngắt lấy mà nói, lập tức sẽ héo rũ, rơi xuống, sau khi rơi xuống sẽ dung nhập trong đất bùn tất nhiên một xà một hạc kia cũng là lòng nóng như lửa đốt, Âm Dương quả thành thục, nếu như không ăn mà nói, như vậy sẽ gặp không công lãng phí, cả hai đều đã mở linh trí, tự nhiên tinh tường đặc tính của Âm Dương quả.
Theo linh khí bốn phía hoàn toàn áp súc tiến nhập bên trong hai quả trái cây kia, hai quả trái cây này, cũng chính là Âm Dương quả đã triệt để thành thục.
Đại Bạch hạc thấy thế, không để ý bạch xà hướng về phía Âm Dương quả bay đi. Nhưng bạch xà sao có thể cho nó như nguyện, mạnh mẽ há miệng ra, gắt gao kiềm trụ Bạch Hạc, không cho nó cơ hội.Dây dưa như thế, một xà một hạc, ngươi không cho ta, ta không cho ngươi, ai cũng không chiếm được, cả hai đều hung ác, tranh đấu càng kịch liệt.
Năm phút đồng hồ qua đi, hiện tại cả hai cũng đã là nỏ mạnh hết đà, tranh đấu dẫn dắt khí kình sớm đã không bằng trước kia, điểm này Dương Lỗi tinh tường cảm ứng được, bất quá hiện tại Phấn Điệp cũng sẽ không đi lên, nói giỡn sao, một xà một hạc này tuy đã là nỏ mạnh hết đà, nhưng mình như cũ không phải là đối thủ, nếu mình đi ngắt lấy mà nói, không chừng hai gia hỏa kia buông tha cho ân oán, trước tiêu diệt mình, vậy sẽ khóc không ra nước mắt rồi. Cho nên lúc này còn cần nhẫn nại.Quả nhiên một xà một hạc kia tuy đã là nỏ mạnh hết đà, nhưng sức chiến đấu bạo phát ra vẫn kinh người không thôi
Sáu phút đồng hồ đi qua, cả hai vẫn gắt gao triền đấu, lúc này lông vũ toàn thân Đại Bạch hạc đã mất hơn phân nửa, sớm đã không còn tiêu sái như lúc trước nữa rồi, một chân cũng cà nhắc, mà bạch xà cũng không khá hơn chút nào, bốn phía đều bị cắn nát, huyết nhục mơ hồ.
Tám phút đồng hồ đi qua, hiện tại một xà một hạc đều chỉ còn lại có thở ra, mà không có hít vào, đều mềm quặt nằm rạp trên mặt đất, mắt to trừng đôi mắt nhỏ, vẫn là ngươi không cho ta ta không cho ngươi.
Phấn Điệp biết rõ lúc này là cơ hội tới, cách Âm Dương quả rơi xuống còn có bảy phút. Nhưng Phấn Điệp thực sự vẫn còn có chút lo lắng, vạn nhất lúc này hai gia hỏa kia còn thừa lực mà nói, cái kia mình có thể xui xẻo.
Lại qua một phút đồng hồ, cách Âm Dương quả rơi xuống chỉ còn lại có sáu phút, một xà một hạc kia y nguyên mắt to trừng đôi mắt nhỏ, khí tức lại càng ngày càng yếu, rốt cục yên lòng, nện bộ pháp nhẹ nhàng, lập tức đi tới phía trước hai đại gia hỏa kia.
Phấn Điệp vừa đi tới, ánh mắt một xà một hạc lập tức đại biến, mà Bạch Hạc kia uy hiếp trừng mắt nhìn hắn một cái. Phấn Điệp không khỏi nở nụ cười, thằng này, hiện tại cũng sắp chết rồi, rõ ràng còn dám trừng mắt với mình, đây là muốn chết a, vừa vặn mình thiếu kinh nghiệm.
Cơ hội tốt như vậy, tuyệt đối là không thể buông tha, Phấn Điệp rút trong Nhẫn Không Gian ra thanh kiếm, đi đến phía trước Bạch Hạc, đang chuẩn bị phát động một kích trí mạng, lại không nghĩ rằng Bạch Hạc hung hiểm, rõ ràng mạnh mẽ hướng về hai mắt mình chọc tới.
Phanh…
Lại vào lúc này, bạch xà di động, phát ra lực lượng cuối cùng, dùng cái đuôi đánh trúng vào Bạch Hạc, làm cho Bạch Hạc bay ra ngoài thật xa.
Phấn Điệp ngược lại hít một ngụm khí lạnh, vừa mới nếu như bị mổ mà nói, không biến thành mù lòa là không thể, nổi giận, triệt để nổi giận, nhanh chóng đi tới bên người Bạch Hạc, lập tức phát động một kích trí mạng.
Bạch Hạc rốt cục bị nàng chém chết, rồi nàng thu phập xác Bạch Hạc được Phong Hệ ma hạch một quả, hai cánh Linh Khí Bạch Hạc, Địa cấp lục phẩm Ngưng Hồn đan, Linh Khí phong ẩn và 5 cục Cực Phẩm linh thạch thuộc tính phong. Thít Bạch Hạc này cũng không thương nha, nướng lên ăn cũng ngon lắm ạ. Nêu thu thập luôn Bạch Xà kia chắc cũng nhiều đồ và thịt lắm nha, tiện thể tích trữ đồ ăn luôn. (tg: Chị này bị cuống đồ nướng)
Nhưng nghĩ tới đây, Phấn Điệp lập tức vứt bỏ ý nghĩ này, nói giỡn sao, mình không thể vong ân phụ nghĩa như vậy ah, vừa rồi bạch xà kia còn cứu mình một mạng, nàng làm người không thể vô sỉ như vậy.
Lần này lại qua một phút đồng hồ, chỉ còn lại có năm phút, lực chú ý của Phấn Điệp chuyển dời đến Âm Dương quả trong đầm nước, chỉ kém năm phút đồng hồ nữa, lại chậm một chút mà nói, linh quả này sẽ không còn, cho nên Phấn Điệp cũng không nhìn những vật khác. Một cái bay vọt liền đi tới phía trước Âm Dương quả. Một tay một cái, đem hai quả trái cây hái xuống.Một cái lạnh như băng, một cái nóng như lửa, choáng nha, Băng Hỏa lưỡng trọng thiên ah. Bất quá may mắn, mình giết Bạch Hạc tiến giai rồi, bằng không thì thật đúng là gánh không được, Phấn Điệp thầm nghĩ trong lòng.Trái cây đã hái xong, Phấn Điệp lần nữa về tới bên người bạch xà. Chỉ thấy đôi mắt bạch xà kia đang trông mong nhìn mình, lại nhìn hai quả trái cây trong tay nàng.
– Ngươi muốn Âm Dương quả này?
Bạch xà nhẹ gật đầu, đây không phải nói nhảm sao, nếu không phải muốn Âm Dương quả này mà nói, như thế nào sẽ cùng Bạch Hạc liều ngươi chết ta sống, lại để cho tiểu nha đầu ngươi chiếm được tiện nghi, bạch xà thầm nghĩ.
Phấn Điệp nghĩ nghĩ, Âm Dương quả này cho nàng không biết, có thể đột phá sức mạnh không vì thể chất của nàng vốn không tốt, nàng bị nghẹt kinh mạch a, chi bằng dứt khoát cho nó, nói không chừng mình còn có thể đạt được một Thánh thú? Nếu như đạt được một Thánh thú mà nói, như vậy mình có thể lợi nhuận đại phát rồi, Thánh thú ah. có một Thánh thú hộ thân,thật là quá đã. Phấn Điệp rất cao hứng, mặt vẫn lành lanh không biểu lộ cảm xúc.
– Tốt, ngươi đã muốn, vậy cho ngươi.
Nàng vừa dứt lời thì Bạch Tử đã kêu lên:
-Chủ nhân bị điên rồi sao??…..Sao lại cho con Bạch Xà đó ăn Âm Dương linh quả??…Chủ nhân không biết dùng nó sẽ tăng thực lực của mình lên sao??
Phấn Điệp dứt khoát đem hai quả trái cây trong tay đút cho bạch xà. Bạch Tử chính thức ngập miệng không còn gì để nói, Hắc Lan thì bó tay với chủ nhân này. Bạch Tử và Hắc Lan bây giờ có chúng cảm nghĩ chủ nhân người ngốc đến cạn lời để nói.
Bạch xà ăn Âm Dương quả, toàn thân bắt đầu lắc lư, thời gian dần qua phát ra quang mang bạch sắc, tia sáng này sau đó biến thành một quang kén cực lớn, đem bạch xà hoàn toàn khóa lại bên trong.
– Muốn lên cấp.
Nhìn quang kén kia, Phấn Điệp thì thào nói, tiến giai này chỉ có Thánh thú mới xuất hiện a, choáng nha, một khi trở thành Thánh thú có thể hóa thành hình người, không biết bạch xà này là công hay là mẫu đây, nếu như là mẫu, nhất định là một đại mỹ nữ, nếu như là nam, nhất định là một đại mỹ nam. Bất quá, nàng cần sủng vật ngoan ngoãn nghe lời hơn là đẹp.
Mắt thấy bạch xà tiến giai chỉ sợ còn cần một khoảng thời gian, như vậy mình vẫn là nghĩ xem mấy thứ mình chôm được từ xác Bạch Hạc đã.
Ma thạch thì là đồ hiếm để tu luyện tăng thực lực cũng như là tu vi bản thân,ngoài ra còn có thẻ dùng nó bày trận pháp uy lúc kinh người.
Hai cánh Bạch Hạc kia.Cực phẩm Linh khí, có thể nhận chủ, sau khi nhận chủ, có thể dung nhập bản thân, lúc sử dụng hóa thành một đôi Phi Dực, có thể bay lượn trên thiên không, tốc độ cùng thực lực bản thân tương liên, thực lực càng cường đại, tốc độ phi hành càng nhanh.Phát đạt rồi, Phấn Điệp xoa xoa con mắt, có chút không tin chứng kiến sự thật trước mắt, hai cánh Bạch Hạc này rõ ràng biến thái như vậy, cường đại như vậy, vậy thì tính toán là Thần khí cũng không đủ ah. Nàng tuy là thiên thần nhưng lại không có cánh nên chỉ có thể dùng ma pháp hóa hình cánh để thay thế, bây giờ thì có cái này thật sự tiện nha không phải tốn lực lượng nữa, với này cái cánh này rất gọn nhẹ nha, dễ dàng cất giấu.
Không có nói nhảm, lập tức nhận chủ.Sau khi nhận chủ, Phấn Điệp lập tức duỗi ra hai cánh thử phi hành.
Phanh.
Không nghĩ tới thoáng cái không có thích ứng, rõ ràng rớt xuống, làm cho Phấn Điệp phiền muộn không thôi, không có sao lại thử một lần, lại một lần nữa, sau khi thất bại mấy lần, rốt cục có thể miễn cưỡng nắm giữ kĩ xảo phi hành rồi.Bạch Hạc hai cánh cường đại như thế, hai dạng đồ vật còn lại có lẽ cũng sẽ không quá kém.
Ngưng Hồn đan: Địa cấp lục phẩm đan dược. Phấn Điệp liền bỏ vào miệng dùng, mùi vị thật là..tệ. Nhưng mà nàng lại đột phá rồi, thực lực tăng lên không ít. nàng lại còn…đột phá sức mạnh của Huyết Hoa Nhãn khả năng nhìn thấu suy nghĩ người khác, biết họ đang suy nghĩ gì mọi lúc mọi nơi.giúp người đọc được những ý niệm giấu kín của mục tiêu. Đột phá rồi, có nghĩa là thực lực của nàng đã ngang ngửa với Mạc Khiết Y, nếu mà nàng ta có muốn làm khó nàng thì cũng không dễ.
-Woa!!….Chủ nhân đột phá rồi!!..Thật tốt quá!!..(Hắc Lan phấn khích)
-Yehhhhhhhhh!!…..Chủ nhân thất bá đạo!!.. (Bách Tử cao hứng)
Anh em nhà kia lại lên cơn, Phấn Điệp hừ lạnh trấn áp, nàng thực không muốn bị hai anh em nhà này hét đến choáng váng cả đầu.
-Hưi!!….Ồn ào quá!!…Hai ngươi im lăng tu luyện đi, đùng làm ta đau đầu.
Hai anh em nhà kia bị nói thì biết mình quá lố nên im bặt không dám lên tiếng nữa.
Hạ phẩm linh khí Phong thuộc tính tinh khiết bị phong ấn, có thể nhận chủ, tăng lên tốc độ công kích 10%, lực công kích tăng lên 10%, có thể phát triển. Phấn Điệp thấy không khỏi hít một ngụm khí lạnh, lực công kích tăng lên 10%, tốc độ công kích tăng lên 10%, đây không phải cường hãn quá sao, kinh khủng nhất chính là vậy có thuộc tính phát triển, hiện tại tuy là hạ phẩm linh khí, công kích tăng lên 10%, tốc độ tăng lên 10%, nếu như thành Cực phẩm Linh khí thì sao? Nếu như đề thăng làm Thần khí thì sao? Thậm chí còn có thể trưởng thành Thánh Khí, Thánh Khí ah, đây chính là vũ khí trong truyền thuyết, nếu như trở thành Thánh Khí mà nói, cái kia chính là biến thái cỡ nào. Bạch Hạc này không hổ là bát cấp ma thú, đồ vật cống hiến ra quả nhiên là không giống người thường ah.Nhận chủ, nhận chủ, phải nhận chủ ah.
Phấn Điệp hưng phấn không thôi, thể chất nàng vốn có đủ ma pháp thuộc tính tự nhiên và âm Dương Thuộc tính nhưng vì bị nghẹn kinh mạch nên không thể phát huy toán bộ khả năng nàng có. Bây giờ có linh khí Phong thuộc tính tinh khiết thì các đòn ma pháp thuộc tính phong của nàng sẽ uy lực hơn, nhưng cũng tiêu hao nhiều lực lượng hơn. Điệu này khiến nàng cực kì chán nản, nếu có cách nào chứa được khiếm khuyết về kinh mạch của nàng thì tốt quá.
Đột, đột, đột…
Thanh âm này là chỗ quang kén phát ra, Phấn Điệp tinh tường, bạch xà sắp tiến giai thành công rồi, một khi thành công chính là Thánh thú.
Xoẹt một tiếng, quang kén kia biến mất, tại chỗ xuất hiện một nữ tử tuyệt mỹ mặc váy dài màu trắng, mi tâm còn có một cái bớt hình xà, càng tăng thêm thêm vài phần vũ mị động lòng người.
– Chủ nhân.
Nàng kia vừa nhìn thấy Phấn Điệp, bước chân nhẹ nhàng đi tới trước mặt, môi son khẽ mở.
Phấn Điệp nghe vậy ngẩn ngơ, thật đúng là nhận mình làm chủ sao? Buôn bán lời, quả nhiên buôn bán lời, lợi nhuận đại phát rồi, trong nội tâm Phấn Điệp hô to.
Nhìn bộ dạng ngẩn người của Phấn Điệp, nữ tử phất phất tay:
– Chủ nhân, ngươi không sao chớ?
Phục hồi tinh thần lại, Phấn Điệp vội hỏi:
– Không có việc gì, không có việc gì, ngươi như thế nào gọi ta là chủ nhân à?
– Ngươi cứu tánh mạng Tú Linh, lại để cho Tú Linh tiến giai Thánh thú, Tú Linh không có gì hồi báo, đành phải dùng thân phục thị.
Nữ tử áo trắng nói.Khụ!!..Khụ!!… Phấn Điệp nghe đến nghẹn lời, gì mà lấy thân phục thị hả trời??..Phấn Điệp hắng giọng rồi hỏi:
-Ngươi tên là gì??
– Thưa chủ nhân, ta gọi là Diệp Tú Linh.
Phấn Điệp gật đầu hài lòng nói, nội tâm cực kì vui vẻ
-Ân, về sau ta gọi ngươi là Tú Linh a, ngươi cũng không cần phải gọi ta là chủ nhân, gọi ta tiểu thư là được rồi.
-Vâng!!..Tiểu thư.
Phấn Điệp có chút tỏ mỏ hỏi:
-Hiện tại ngươi có thế đánh được người tu luyện chakra đạt cảnh giới lục đạo không??
– Không được, cái này không có khả năng, tiện tai ta mới tiến vào cấp bậc 10 của thánh thú, cũng chưa có củng cố, đối phó Võ thánh đấu khí nhân loại căn bản không có khả năng chứ đứng nói đến nhân loại cảnh giới lục đạo.
Diệp Tú Linh lắc đầu nói ra, Nghe nói như thế, tuy trong nội tâm Phấn Điệp sớm có chuẩn bị, nhưng vẫn còn có chút thất vọng, cảnh giới lục đạo quả nhiên là thập phần cường đại. Nhưng tổng quát mà nói, Diệp Tú Linh không đối phó được lục đạo, nhưng dưới lục đạo hẳn là không có địch thủ rồi.
-Đúng rồi!!…Tú Linh!!…Từ đây đến Ma vực còn thánh thú nào khác nữa không??
-Có, ta biết 3 đầu Thánh thú, từ đâu đến Ma vực còn 3 đầu thánh thú, 1 đầu thần thú.
Phấn Điệp nghe Diệp Tú Linh nói thì có chút suy nghĩ, không biết nàng gặp 3 con thánh thú với 1 con thần thú đó thì sẽ như thế nào??….Nàng có chút lo lặng.
– Tiểu thư, ngươi còn có cái gì muốn hỏi không? Nếu như có, vậy thì nhanh hỏi ah, Tú Linh sắp hôn mê, muốn vào trong cơ thể Tiểu thư ngủ một thời gian.
Lúc này Diệp Tú Linh nói.
– À?
Phấn Điệp sững sờ, không rõ ràng cho lắm:
– Tại sao phải hôn mê?
– Tiểu thư, hiện tại Tú Linh vừa mới đột phá cấp 10, tiến vào Thánh thú, hiện tại ở vào thời kỳ dưỡng bệnh, cũng gọi là suy yếu kỳ, phải đợi qua một thời gian ngắn mới có thể chính thức trở thành Thánh thú. Có được sức chiến đấu của cấp 10 Thánh thú.
Diệp Tú Linh nói.
– Ah, nguyên lai là như vậy, vậy được rồi, ta cũng không có gì hỏi, bất quá Tú Linh, ngươi chừng nào thì có thể tỉnh lại?
Cái này mới là vấn đề Phấn Điệp quan tâm nhất.
– Cái này không rõ ràng lắm, nhanh thì mấy tháng, chậm mà nói khả năng phải vài năm.
Diệp Tú Linh lắc đầu, cái này ngay cả nàng cũng không rõ ràng lắm, kỳ thật từ cấp 9 tiến giai cấp 10 mà nói, suy yếu kỳ không phải dài như vậy, nhưng mấu chốt là trước kia Diệp Tú Linh đánh nhau cùng Bạch Hạc, suy giảm tới bổn nguyên, cho nên mới phải cần thời gian lâu như vậy đi khôi phục.
– Nha.
Nghe được khả năng phải vài năm, tâm Phấn Điệp gần nguội lạnh một nửa, xem ra trước khi Diệp Tú Linh tỉnh lại, mình vẫn là phải ẩn nhẫn một ít. Mà đúng lúc này Diệp Tú Linh hóa thành một đạo bạch quang, nhập vào trên cánh tay Phấn Điệp, tinh tế xem xét, ở trên tay có một hình xăm, một đầu Bạch xà dài mấy xích, trông rất sống động, giống như rồng nhưng không phải rồng.
Thu vén tâm tình nàng tiếp túc đi về phía trước, đi qua thủy đàm đi về phía Ma vực. Nhưng lúc này nàng cảm nhận được ma pháp hắc ám cùng sát khí hòa vào làm một khiến nàng nhíu mày. Có trận hỗn chiến??….Nhưng là ai đang đối đầu với ma thần??…..
Phấn Điệp mở Phi Dực hướng nới phát ra ma pháp hắc ám mà tới……….
m.n đoán xem Phấn Điệp cứu ai??