Phấn Điệp Và Thiên Nhi (Thần Sầu Tiên Tử Và Tiêu Giao Tiên Tử)

Chương 66: Rắc rối - Thay đổi lộ trình (phần 1)


Đọc truyện Phấn Điệp Và Thiên Nhi (Thần Sầu Tiên Tử Và Tiêu Giao Tiên Tử) – Chương 66: Rắc rối – Thay đổi lộ trình (phần 1)

Phấn Điệp than thở trong lòng, lần này nàng gặp rắc rối lớn rồi!!..Cô bé kia nàng nhìn qua cũng không rõ tu vi và sức mạnh của cô là bao nhiêu, với người của thần tộc, ma tộc, tinh linh tộc, long tộc, yêu tinh tộc, quỷ tộc sực mạnh được đo đếm bằng lực lượng ma pháp và đấu khí mà tuy thuộc thể chất mỗi cá nhân mà cá nhân lựa chọn tu luyện thích hợp. Còn tộc người ở đây thì theo những gì nàng đọc và biết được thì bọn họ tu luyện chakra ( khí công) sực mạng của nó ngang ngửa đấu khí và ma pháp nhưng ngược điểm là không thể bay được, chỉ là vẫn chakra thì có thể nhày lên cao hơn bình thường thôi.

Mà ở thế giới hỗn độn này, lực lượng thái dương với hắc ám dày đặc, nhưng linh khí để tu luyện chakra thì nhiều hơn rất nhiều. Có thể nói ở đây, tộc người là tộc mạnh nhất và đây là địa bàn của họ. Phấn Điệp nàng xui xẻo chọc giận người ở đây không bị bầm dập thì cài thân này của nàng phỉa chịu cực rồi.

Phấn Điệp tuy nghĩ thế những vẫn nuốt nước miếng liều chết nói:

-Làm tùy tùng của em chị không có khả năng, em có thể đổi yêu cầu khác??

Cô bé kia nổi đóa, trừng mắt nói:

-Em gì mà em??….Người đừng có nhận vơ, người bao nhiêu tuối là xưng là chị của ta??….Ta mặc kệ người nói gì, người nhất định phải đền bù cho ta không đừng trách ta không lương tay.

Phấn Điệp nghe những lời này thì bất giác mím chặt môi, nội tâm bất đặc dị, nhưng ngoài mặt vẫn bình thường. Cô bé kia thấy Phấn Điệp không nói gì thì vẻ mặt có chút kinh hỉ

Phấn Điệp thấy cứ dây dưa thế này cũng không phỉa là biện pháp nên quyết đình cho cô bé kia ăn quả bơ. Nghĩ là làm, Phấn Điệp quay lưng bỏ đi kệ cô bé luôn. Cô bé kia thấy Phấn Điệp không nói không rằng bỏ đi thì có hơi bất ngờ, xong lại tức giận chạy đến chặn trước mặt trừng đôi mắt mầu đỏ nói

-Êh!!…Ngươi đinh đi đâu??…Ngươi không đền bù cho ta thì đừng có mơ bỏ đi!!

Phấn Điệp nhịu mày nhìn cô bé tuổi xinh đẹp còn nhỏ mà hống hách ngang ngược, chuyện cũng không lớn, cũng đã nói xin lỗi mà vẫn làm khó người ta bằng được thật hết kiên nhẫn. Đôi mắt đỏ của nàng trừng lại, Huyết Hoa nhãn cũng kích hoạt, thà ngọc bễ còn hơn nối lành

-Ta đi đâu cũng không liên quan đến ngươi!!…Nếu muốn động chân động tay thì ta chiều.

Cô bé kia thấy Phấn Điệp như vậy thì có chút kinh ngạc, Phấn Điệp có chút lớn tuổi hơn cô một xíu mà uy áp tỏa ra lại lớn như vậy thì thực lực cũng không tầm thường. Cô bé này bây giờ mới phát giác cô cũng không có nhìn rõ thực lực của đối phương, nên có phần luống cuống không biết phải làm sao, nội tâm cô bé lo lắng. Thực lực của cô bây giờ mới là trung nhẫn trung kì mà thôi, phải một thời gian ngắn nữa cô mới tiến vào cấp thương nhẫn sơ kì. Để che giấu thực lực, cô dùng Liêm Tức Giới Chỉ, nó là mội chiếc nhẫn chân quý có khả năng che giấu thực lực theo ý muốn của chủ nhân. Trong thế giới cái chết và sự sống liền kề nhau này để lộ thực lực của mình ra đồng nghĩa với cái chết.

Tộc người ở đây sức mạnh tăng theo tu vi mỗi người, tu vi càng cáo thì sức mạng càng khủng bố. Chia thành 4 cấp là hạ nhẫn, trung nhẫn, thượng nhẫn và lục đạo. 3 Giai 9 bậc là: Từ bậc 1 đến bậc 3 là sơ kì, từ bậc 4 đến bậc 6 là trung kì và từ bậc 7 đến bậc 9 là hậu kì. Có thể nói cô bé kia tu vi như vậy cũng phi thương quá đi.

Cô bé trong đầu thầm mắng mình bất cần nên không để ý Phấn Điệp đã rời khỏi lủc nào. Đến khi nhẫn ra thì đã quá trễ, đành chạy về phía trước xem có thấy Phấn Điệp không. Quả nhiên, có duyên xa tít chân trời cũng gặp, vô duyện trước mặt cũng như không. Cô chạy đến phía trước một đoạn liền thấy Phấn Điệp đi vào trong một tiệm tạp hóa. Cố cũng vào theo, nhưng chỉ im lặng.

Lão già bán đồ thấy hai người thì khuôn mặt bề bộn tươi cười đón chào:

– Hai vị tiểu thư, không biết hai vị cần gì?

Nghe lão già bán hàng nói như thế thì Phấn Điệp quay lại nhìn cô bẹ bị mình….vô tình sàm sỡ kia đi khắp nơi, chỗ đó nhìn xem chỗ kia sờ sờ, bộ dạng có chút hiếu kỳ. Miệng Phấn Điệp xuất hiện một đường cong, hướng lão bán hàng nói.

– Có khắc đao hay không?

– Có, tiểu thư muốn dạng gì??.. tại đây các loại khắc đao đều có.

Lão bản kia nghe vậy vội hỏi.

– Tự nhiên là tốt nhất, lấy ra đi, ta tự mình chọn.

Phấn Điệp nhìn hắn nói ra, nàng có Huyết Hoa Nhãn độc nhất vô nhị xem xét, khắc đao tốt xấu đều hiện ra trước mắt, nên nàng không lo lắng mua nhầm đồ kém chất lượng.

Con mắt Huyết Hoa Nhãn này có năng lực đáng sợ đó là nhìn thấu được mọi bộ phận cơ thể con người 1 cách chi tiết nhất. Cụ thể hơn, người sở hữu con mắt này có khả năng nhìn được từng nhịp thở, từng chuyển động cơ bắp, giới hạn cơ thể, nhịp di chuyển của đối phương và từ đó đưa ra những tiên đoán về chuỗi hành động tiếp theo trong tương lai (tuy nhiên sẽ bị giới hạn trong chỉ vài giây mà thôi) năng lực này được Phấn Điệp đánh thức khi trám chán với chiến ma thân. Ngoài ra nó cũng có khả năng nhìn thấu cấu tạo và sức mạnh đồ vật. Vấn đề là chỉ có thể nhìn thấu với người mạnh ngang bằng hoặc mạnh hơn nàng 3 lần mà thôi, nếu đối phương mà mạnh hơn gấp 4 lần trở lên hoặc dùng bảo vật che giấu thực lực thì không có cách nào nhìn thấu

– Tiểu thư, khắc đao ngươi cần đều ở nơi này?


Lão bán hàng rất nhanh lấy ra một đống khắc đao, có phong cách kiểu dáng cổ xưa, có sắc bén vô cùng, có đơn giản, có chút hoài cổ…

Phấn Điệp tùy tiện cầm lấy, rồi mở Huyết Hoa Nhãn ra xem xét.

Khắc đao bình thường, Hỏa giai hạ phẩm.

Phấn Điệp lắc đầu buông xuống, sau đó cầm lấy một thanh khắc đao nhìn như phong cách cổ xưa khác.

Huyết Hoa Nhãn được duy trì xem xét

Khắc đao bình thường, Kim giai trung phẩm.

Sau khi nhìn mấy chuôi khắc đao, trên cơ bản đều không thích hợp, phàm là biểu hiện ra thoạt nhìn không tệ, kỳ thật đều tương đối kém, chẳng lẽ ở đây gần không có một thanh khắc đao tốt một chút sao?…….. Phấn Điệp nghĩ nghĩ, lại để cho lão bản đem toàn bộ khắc đao ra.

Lão bản kia thấy Phấn Điệp đều chướng mắt, có chút bất đắc dĩ, những khắc đao này là tốt nhất bên trong tiệm tạp hóa của hắn rồi, còn lại đều không được tốt lắm, giá cả cũng thấp, bất quá hắn chướng mắt, lão bản cũng không có cách nào.

Thời điểm lão bản lấy ra khắc đao còn lại, một thanh khắc đao kiểu dáng đơn giản ánh vào trong mắt Phấn Điệp, nhẹ nhàng cầm lấy, một cỗ khí tức lạnh buốt từ trên thân đao truyền đến, Phấn Điệp lập tức cảm thấy chuôi khắc đao này bất phàm.

Vô Danh khắc đao, Địa giai thượng phẩm.

Lại là Địa giai thượng phẩm, như vậy Vô Danh khắc đao này đã đạt đến đẳng cấp trung phẩm Linh khí, trong nội tâm Phấn Điệp kinh ngạc không thôi, mình rõ ràng nhặt được bảo bối rồi, thanh khắc đao này nhìn như không có gì lại là trung phẩm Linh khí. Trong nội tâm vô cùng cao hứng, nhưng trên mặt lại không có lộ ra chút mặt kinh hỉ nào.

Các đồ vật ở thế giới hỗn độn này đều có linh khí của trời đất vì ở đây linh khí để tu luyện chakra cực nhiều nên các đồ vật bị nhiếm linh khi, những đồ vật này bị nhiễm linh khí lâu ngày thì sẽ có linh tính, nếu biết cách sử dụng thì những đồ vật này sẽ tiến hóa uy lực sẽ ghê gớm hơn nhiều. Tùy thuộc vào linh tính là chia thành 4 cấp bậc từ nhấp đến cao là: hạ phẩm linh khí, trung phẩm linh khí, thượng phẩm linh khí và cực phẩm linh khí. Và cũng tùy thuộc vào thuộc tính linh khí mà vật đó mang mà chia thành: Kim giai, Mộc giai, Thủy giai, Hỏa giai, Thổ giai, Lôi giai, Phong giai, Hắc Ám giai và Thái Dương giai. Trong đó đồ vật mạng thuộc tính Thái Dương giai và Hắc Ám giai là quý hiếm nhất.

– Lão bản, chuôi khắc đao này bán thế nào?

– Tiểu thư ngươi ưa thích, một trăm đồng bạc là được rồi.

Lão bản nói, cực kì hào phóng vì dù sao với ông khắc đao này quá tầm thường, lão không biết rằng Vô Danh khắc đao này chân quý.

– Một trăm lượng bạc rất hợp lý, tại đây còn có vật liệu gỗ phù hợp điêu khắc hay không, nếu như có, ta cũng mua một ít.

Phấn Điệp tiển thể mở miệng.

– Có, có, tiểu thư muốn vật liệu gỗ dạng gì đều có, tiệm tạp hóa này của ta cái gì cũng có, chỉ cần ngươi muốn là sẽ có.

Lão bản nghe xong bề bộn cười nói.

– Có là tốt rồi, lấy ra đi?

Phấn Điệp không muốn nghe hắn nói nhảm quá nhiều, nói thẳng.

– Tiểu thư muốn lớn hay là loại nhỏ, nếu như quá lớn, cần đến hậu viện, nếu như nhỏ thì ở bên này.

Lão bản tiệm tạp hóa kia vẫn là ý cười đầy mặt.

– Không cần quá lớn, loại nhỏ là được rồi.


– Ngươi xem đoạn Mộc Đầu này như thế nào? Đây chính là gỗ đàn hương tốt nhất.

Lão bản lấy ra một đoạn Mộc Đầu bầy đặt ở trên mặt bàn.

Kỳ thật lần đầu mình điêu khắc, dùng Mộc Đầu tốt như vậy cũng có chút xa xỉ, bất quá gỗ đàn hương này theo trí nhở của nàng thì nàng đã xem ở đâu đó nói loại ghỗ này rất quý rất khó có được, liền hỏi:

– Gỗ đàn hương này còn có bao nhiêu? Ta muốn mua toàn bộ.

– Còn có một đoạn rất lớn, nằm ở phía sau?

Lão bản kia đại hỉ, trong lòng biết lần này là một sinh ý lớn.

– Mang ta đi.

Phấn Điệp bề bộn nhìn hắn nói.

– Tốt, tốt, tiểu thư đi theo ta.

Lão bản kia vội vàng gật đầu.

– Em trước ở chỗ này chờ ta chốc lát, ta cùng lão bản đi lấy gỗ đàn hương kia.

Phấn Điệp xoay người lại nhìn cô bé kia nói.

– Không được, vạn nhất ngươi chạy mất thì sao?

Nhìn xem bộ dạng nữ hài, Phấn Điệp có chút bất đắc dĩ:

– Em không tin, vậy thì cùng đi a.

– Tốt, ta nhìn xem bên trong có cái gì, hừ, ngươi muốn chạy trốn cũng không được đâu.

Nữ hài mũi ngọc nho nhỏ có chút nhíu một cái, rất là đáng yêu.

Sau khi đi vào hậu viện, quả nhiên bầy đặt rất nhiều Mộc Đầu, còn có thượng đẳng Thiết Mộc, Phấn Điệp giật mình không thôi, Huyết Hoa Nhãn của nàng vẫn ở trạng thái kích hoạt, thượng đẳng Thiết Mộc này là tài liệu luyện khí rất tốt ah, cũng không biết lão bản này như thế nào lấy đến, xem ra lão bản cái tiệm tạp hóa này cũng không phải người bình thường, đương nhiên cũng có khả năng là ngoài ý muốn đạt được, bất quá cái đó cùng Phấn Điệp hoàn toàn không có vấn đề gì.

– Đoạn đàn mộc kia, ta muốn, đúng rồi, còn có đoạn Thiết Mộc này.

Khi Phấn Điệp chuyển mắt xem xét, rõ ràng còn phát hiện một đoạn Ngô Đồng Mộc thượng đẳng không lớn, Phấn Điệp chấn kinh rồi, chẳng lẽ những thứ này trên Sùng Vũ đại lục đều không đáng tiền? Tùy ý đều có thể có được? Đi vào bên cạnh khúc Ngô Đồng Mộc kia, tiện tay ôm lấy nói:

– Đoạn Mộc Đầu này cũng muốn.

– Tốt, tốt.


Lão bản tiệm tạp hóa mừng rỡ không ngậm miệng được.

– Tổng cộng bao nhiêu tiền?

– Tiểu thư sảng khoái như vậy, lão đầu ta cũng không thu nhiều, ngươi cho lão đầu ta một vạn đồng vàng là đủ.

Lão bản kia cười tủm tỉm nói.

Một vạn đồng vàng đối với Phấn Điệp hiện tại mà nói, không coi vào đâu, việc nhỏ mà thôi, hơn nữa vài đoạn Mộc Đầu này ở Phấn Điệp xem ra xa xa không chỉ số này, một vạn đồng vàng thật sự là quá tiện nghi rồi.

– Tốt.

Nàng thu tất cả vào lại trong nhẫn không gian, lão bản thấy vậy thì kinh ngạc. nhẫn không gian ở thế giới này được gọi là trữ vật giói chỉ cục kì chân quý rất hiếm người có được nó. Lão không ngờ cô gái trước mặt lại có thầm nghĩ thân phận của Phấn Điệp không tầm thượng ( tg: Vâng!!..Đúng là không tầm thường nhưng sẽ tiết lộ ở chap tới, chia sẻ chút là có liên quan đến cô gái giả mạo bạn Phấn Điệp đánh úp bạn Thiên Nhi chap trước)

Ra hậu viện, đi vào bên trong tiệm tạp hóa, nữ hài kia nhìn xem một cây ngọc trâm bên trong cửa hàng, còn có một chuỗi vòng cổ, trơ mắt nhìn Phấn Điệp:

– Cái kia… Cái kia… Mua cho ta cái này cùng cái này được không?

– Cái này…

– Ngươi mua cho ta đi, ta cũng sẽ không bắt ngươi làm tùy tùng nữa, được không?

Nữ hài đong đưa cánh tay Phấn Điệp làm núng.

Bộ ngực nữ hài lần lượt ma sát cánh tay của Phấn Điệp, cảm giác cực kỳ mềm mại, làm cho Phấn Điệp hết sức thoải mái, có chút bỏ không được rời đi.

– Được rồi, mua cho em là được.

– Ngươi thật tốt.

Nữ hài vui sướng ở trên mặt Phấn Điệp hôn một cái.

Cử động này làm cho Phấn Điệp có chút há hốc mồm, cô nàng này… Thật muốn mệnh a.

– Lão bản, hai thứ này cùng tính một lượt a, đúng rồi, hai kiện kia cũng bọc lại cho ta, ân, còn có… Còn có những phấn trang điểm tốt nhất kia.

Haizz!!…Nàng mua đò đồ cho người mới gặp nên có chút thịt đau ạ, nhưng mà có lỗi với người ta nên phỉa bù đắp thôi. Đây là tự làm tự chịu chứ chưa đến mức tự gây họa không thể sống, nàng tự nhủ lần sau phải chú ý mới được.

Ra khỏi tiệm tạp hóa, Phấn Điệp nói:

– Đúng rồi, ta còn không biết tên em là gì?

– Ta gọi là Mạc Khiết Ngôn cứ gọi ta là Khiết Ngôn, chị thì sao?

Nữ hài mỉm cười nói, một chút cũng không có tính tình trước kia, tựa hồ quên Phấn Điệp đụng vào nàng, còn nắn ngực của nàng.

– Ta tên Lãnh Dạ Phấn Điệp, Cứ gọi ta là Phấn Điệp là được, Khiết Ngôn, một mình em đi dạo ở chỗ này không sợ người khác bắt đi ngay sao?

Phấn Điệp để ý thấy Mạc Khiết Ngôn tu vi không cao lắm nhưng mà túi trữ vật của nàng, xem xét thì biết không phải là người bình thường có thể có được, luyện chế túi trữ vật này so với Trữ Vật Giới Chỉ còn muốn khó khăn, trừ khi là Thượng nhẫn trung ki may ra mới luyện chế được.

– Không sợ ah, còn có chị ta nữa.

Mạc Khiết Ngôn cười nói:

– Chị ta rất là lợi hại, những sư thúc kia đều đánh không lại chị ấy.


Lúc này Mạc Khiết Ngôn ngọt ngào kêu một tiếng.

-Chị Khiết Y!!

Quay đầu nhìn lại, một bạch y mỹ nữ đang bước nhanh đi tới, mỹ nữ này cùng Tiêu Tiêu có bảy phần tương tự, bất quá nhiều hơn một phần thành thục, mang theo một tia khí chất thoát phàm, khí tức tóa ra có tu vi là thượng nhẫn sơ kì. Phấn Điệp hít một hụm khí lạnh. Thì ra cô bé bé này có người chị gái chống lưng lợi hại như vậy.

– Ngươi cái con bé chết tiệt này, khắp nơi chạy loạn, cũng không sợ bị người lừa gạt sao.

Áo trắng mỹ nữ nhẹ mắng.

Sắc mặt Phấn Điệp tối sầm, đây không phải chỉ vào Hòa Thượng mắng con lừa trọc sao? Mình vừa rồi không có đắc tội nàng, cũng không phải bắt cóc Mặc Khiết Ngôn, lúc này Phấn Điệp đối với mỹ nữ áo trắng này, lập tức không có chút hảo cảm.

– Khiết Ngôn, chị gái em đã đến rồi, như vậy ta cũng yên lòng, về sau có duyên gặp lại.

Phấn Điệp nói.

– Không được ạ, chị Phấn Điệp, ta giới thiệu cho ngươi một chút.

Mạc Khiết Ngôn bề bộn bắt được cánh tay Phấn Điệp:

– Cái này là chị gái của ta Mạc Khiết Y, Chị Khiết Y đây là Chị Phấn Điệp.

– Ngươi tốt.

Mạc Khiết Y hiển nhiên không muốn cùng Phấn Điệp bắt quan hệ gì, trong lòng nàng Phấn Điệp không phải là người tốt lành gì.

– Ngươi tốt.

Phấn Điệp đối với nàng cũng không có chút hảo cảm nào, ngữ khí thập phần lãnh đạm.

– Chị Khiết Y

Mạc Khiết Ngôn bất mãn mân mê cái miệng nhỏ nhắn.

-Khiết Ngôn!!…. Chúng ta đi thôi, Nhị thúc vẫn chờ chúng ta đó.

Mạc Khiết Y nói.

Trong nội tâm Phấn Điệp ngược lại có chút nổi giận, nữ nhân này, tuyệt không đem mình để ở trong mắt, trần trụi trắng trợn bỏ qua mình, thật sự là quá ghê tởm, coi thường người khác trắng trợn như vậy??..Phấn Điệp nàng ghét cay ghét đắng cái thể loại coi thường người khác, không coi ai ra gì, tự kiêu tự đại, vênh váo tự đắc.

-Khiết Ngôn!!.. Em cùng chị gái về thôi, chị cũng phỉa đi rồi, có duyên sẽ gặp lại ha!!

Phấn Điệp nói xong xoay người rời đi, nói giỡn sao, nếu cứ dây dưa mãi mà nói, có khi mình sẽ gặp phiền toái. Không ngờ, Mạc Khiết Ngôn lại níu tay Phấn Điệp nói, còn ngước đôi mắt long lanh ánh sao nhìn Phấn Điệp

-Chị Phấn Điệp đến Mạc gia trang của em đi!!..Chị Phấn Điệp!!..

Phấn Điệp định cự tuyện vì nàng còn phải nhanh chóng học tập điêu khắc rồi đi kiếm đứa bạn thân Thiên Nhi của nàng nữa, thì Mạc Khiết Y đã trừng mặt cự tuyệt thay nàng.

-Khiết Ngôn!!…….Em không được lộn xộn, theo chị trở về. Em có biết, mời người lạ vào nhà là nguy hiểm lắm không??…Đừng có mà nhùng nhằng nữa, theo chị về, để xem mẫu thân thu thập em thế nào.

-Chị đừng có mà cứng nhắc vậy không??….Chị Phấn Điệp không phải người ngoài……

Mạc Khiết Ngôn đang nói nửa chừng thì che miệng xấu hồ nhìn Mạc Khiết Y ngạc nhiên nhìn mình, sau đó lại nhìn sang Phấn Điệp đang nhíu mày không hiểu nhìn mình. Mạc Khiết Ngôn cắn môi không nói gì nữa……………


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.