Đọc truyện Phản Diện Siêu Cấp – Chương 42: Long tượng
||||
“Vâng!” Theo mệnh lệnh của thái tử Hoành Xương, gần trăm giáp sĩ mang theo khí tức cuồn cuộn lập tức nhảy từ chiến hạm đầu rồng to lớn xuống. Từng người cầm trường thương kiếm kích trong tay, không có ai là ngoại lệ, khí thế trên người đều là Xuất Thần Nhập Hóa, thậm chí là còn có võ giả Đăng Phong Tạo Cực! Hơn nữa mấy võ tướng cầm đầu còn có tu vi Luyện Tinh Hóa Khí!
“Các ngươi là ai?!”
“Giáp sĩ triều đình?! Không thể nào, sao triều đình lại đi đến nơi này…”
“A!” Đám võ giả còn chưa kịp phản ứng, thủ hạ của thái tử Hoành Xương đã bắt đầu đồ sát. Tuy hơi yếu thế về nhân số, nhưng các giáp sĩ phối hợp với nhau rất chặt chẽ, hòa quyện khí tức, hỗ trợ lẫn nhau, có thể phát huy ra sức chiến đấu vượt xa đám võ giả này.
Đây cũng là chỗ cường đại của quân đội.
“Không đúng! Bọn hắn không phải là người của hoàng triều Đại Càn!”
“Bọn hắn là người Đại Chu? Là Kiêu Quả Long Vệ của hoàng triều Đại Chu vào ngàn năm trước! Làm sao có thể!” Một võ giả có kiến thức rộng rãi kinh hoảng hét to, tiết lộ thân phận của đám người thái tử Hoành Xương, cũng dấy lên một vòng gió tanh mưa máu mới.
Đám giáp sĩ giết từ đầu tới đuôi, vọt thẳng vào trong di tích.
“Làm càn!” Đột nhiên, có một tiếng như lôi lôi đình nổ vang truyền đến, đánh rất nhiều giáp sĩ bay ra ngoài. Từng người đều miệng phun máu tươi, thần sắc trắng bệch, rõ ràng là do Diệp Lương Thần xuất thủ!
“Chuyện gì thế này?! Các ngươi là ai, lại dám tập kích người của Thuần Dương Cung chúng ta?!”
Đối mặt với sự chỉ trích của Diệp Lương Thần, các giáp sĩ hoàn toàn không trả lời, mà nhanh chóng đứng lên, sau đó tụ tập lại, đứng theo một phương vị phi thường ảo diệu. Cương khí hòa quyện với nhau, trong lúc mơ hồ lại có một vị chiến tướng mặc giáp vàng to lớn hiện ra ở sau lưng của bọn hắn, tản ra uy thế kinh người.
“Hừ, không lượng sức mình.” Diệp Lương Thần lộ ra vẻ mặt lạnh lùng, hít vào một hơi thật sâu, sau đó há miệng nói:
“HẠ!”
Một chữ chân ngôn, dẫn động cương khí trong toàn bộ thiên địa cộng minh, trực tiếp đập nát chiến tướng mặc giáp vàng, đánh bay tất cả giáp sĩ ra bên ngoài. Tuy chiến trận của đám giáp sĩ cực kỳ ảo diệu, nhưng thực lực chênh lệch giữa song phương lại quá lớn, cho dù dùng số lượng cũng không thể gây đột biến về chất, đương nhiên là sẽ không có đất dụng võ dưới Chân Ngôn Thuật của Diệp Lương Thần.
Chẳng qua thì đám giáp sĩ cũng không e ngại.
“Theo ta thấy, người làm càn chính là ngươi!” Hắc long gào thét! thái tử Hoành Xương giết vào di tích như cuồng long, đưa tay đấm một quyền vào Diệp Lương Thần. Hắc long quấn quanh cánh tay, cương mãnh vô song!
“Hả!” Diệp Lương Thần biến sắc, muốn động thủ phản kích, nhưng có hai thân ảnh bỗng nhiên xông ra, rõ ràng là Triệu Hạo và Âu Dương Phong!
Trong hai người, một người hóa thành liệt hỏa, người khác thì có ánh sáng xanh quấn quanh người, đánh về phía thái tử Hoành Xương. Nhưng một giây sau, hai người liền bị đánh trở về với tốc độ tương tự, cương khí của thái tử Hoành Xương hùng hậu viễn siêu hai người, vốn không phải là cùng một cấp độ!
“Ngươi là ai?!”
“Dám tập kích đệ tử chân truyền của Thuần Dương Cung ở Thanh Châu Đạo, không sợ chết sao!”
Sau khi rơi xuống đất, hai người Triệu Hạo, Âu Dương Phong nhanh chóng đứng lên, cùng với Diệp Lương Thần bày ra tư thế cùng nhau nghênh địch. Trên thực tế xác thực là phải làm như thế, bởi vì thực lực của thái tử Hoành Xương đã viễn siêu dự liệu của ba người. Không chỉ có tu vi cao hơn ba người bọn hắn, ngay cả công pháp tu luyện và võ kỹ nắm giữ cũng mạnh hơn!
“Các ngươi là người của Thuần Dương Cung? Đều là đệ tử chân truyền?” Thái tử Hoành Xương kinh ngạc nhìn ba người, sau đó lắc lắc đầu nói: “Xem ra Thuần Dương Cung là thánh địa võ đạo mới tấn thăng, đường đi vẫn còn rất dài a. Ba người các ngươi còn kém xa vị đệ tử chân truyền mà ta gặp vào mấy tháng trước.”
“Hả?” Trong lòng của ba người Triệu Hạo khẽ động, gặp vào mấy tháng trước? Đều là đệ tử chân truyền? Xem ngữ khí của hắn, thực lực của vị kia có thể chống lại hắn, vậy thì không phải là Long Ngạo Thiên. Nói như vậy, là gặp phải Đạo Tử?
Diệp Lương Thần chuyển động con mắt, lập tức phản ứng lại: “Ngươi nói chính là Đạo Tử chân truyền của Thuần Dương Cung ta a, hắn đang trên đường tới đây, chúng ta chỉ là tới mở đường cho hắn mà thôi, các hạ không nên phạm sai lầm!”
Cho dù là địch hay bạn, uy hiếp trước luôn luôn không sai, Diệp Lương Thần vốn là ôm ý nghĩ như vậy.
“Ồ?” Đáng tiếc, thái tử Hoành Xương hoàn toàn không sợ chuyện này.
“Vậy thì tốt, ta sẽ bắt giữ toàn bộ các ngươi, sau đó lại chờ hắn qua!”
“Ta thấy không cần thiết!”
Lúc thái tử Hoành Xương dự định động thủ, ở chỗ sâu nhất của di tích bỗng truyền đến một tiếng trả lời kiêu ngạo.
Sau đó, thiên địa dao động! Toàn bộ di tích giống như run rẩy!
“Chẳng cần biết ngươi là ai, dám cả gan mạo phạm uy nghiêm của Thuần Dương Cung ta, đi chết đi!”
Ầm! Một vệt ánh vàng truyền đến từ chỗ sâu nhất của di tích, sau đó phóng đại với tốc độ mà mắt thường cũng thấy được, cuối cùng chiếu vào trong mắt của mọi người. Đó rõ ràng là một con voi to lớn cao mấy mét, giống như thái cổ thần thú! Hơn nữa đôi ngà của voi lớn còn giống như sừng rồng, toàn thân khoác giáp trụ như vảy rồng vàng óng, hai mắt lộ ra màu đỏ tươi, mang theo sát khí kinh khủng!
“Long Tượng!”
“Có một chút ý tứ.” Đối mặt với một kích oai phong này, thái tử Hoành Xương không hoang mang chút nào, chỉ vươn một tay ra.
“Đáng tiếc là còn chưa đủ.” Trong sát na, chín con hắc long phá thể mà ra, quấn quanh cánh tay đang vươn ra của hắn, cuối cùng vững vàng ấn lên con voi to lớn đang đánh tới, cứng rắn đè con voi to lớn kia xuống! Con voi to lớn lúc đầu thẳng tiến không lùi, bây giờ hai chân hãm sâu vào mặt đất, cvẫn òn muốn tiếp tục xông về phía trước, nhưng cho dù là một bước cũng không thể đi!
“Vỡ cho ta!” Một tay dùng sức, thái tử Hoành Xương bóp thành nắm đấm, đồng thời cương khí xung quanh bắt đầu vặn vẹo sụp đổ, cuối cùng toàn bộ con voi to lớn bị bóp thành bột phấn!
Quang ảnh long tượng tản ra, một thân ảnh cũng rơi vào đối diện thái tử Hoành Xương, trong thần sắc kinh ngạc có một chút hưng phấn.
Chính là Long Ngạo Thiên thần công đại thành!
“Ngươi là ai?” Long Ngạo Thiên khẽ nhíu mày, rất tò mò nhìn thái tử Hoành Xương, thực lực của đối phương đã khiến cho hắn bất ngờ. Lúc đầu hắn cho rằng, bây giờ hắn đã đạt được truyền thừa cuối cùng của Đại Lôi Âm Tự, tuy tu vi còn chưa đột phá đến cảnh giới Luyện Thần Phản Hư, nhưng cũng đã tiếp cận rất gần với cái cấp độ này.
Hơn nữa với năng lực chiến đấu vượt cấp của hắn, võ giả Luyện Thần Phản Hư bình thường hẳn không phải là đối thủ của hắn mới đúng. Không ngờ được đối phương đối mặt công kích của hắn, vậy mà có thể nhẹ nhàng thoải mái như thế, không có cảm giác cố gắng hết sức, có thể thấy nội công võ học của đối phương tuyệt đối không kém gì hắn.
“Ta sao?” Thái tử Hoành Xương nhíu mày, rất nhanh liền kiêu ngạo nói: “Ta chính là thái tử của Đại Chu!”
“Vâng!