Đọc truyện Phân Cửu Tất Hợp – Chương 52: Tương Tác
Phương án của Bạch Vũ Đường bị từ chối, nhưng cô càng không từ bỏ ý định, vẫn muốn thuyết phục Giang Tĩnh Bạch, song ngại vì nửa tiếng sau Giang Tĩnh Bạch còn một cuộc họp từ xa, cô chỉ có thể ôm theo phương án bị vứt bỏ cùng bốn chữ: Mang về làm lại.
Ngư Hi cũng đi theo Bạch Vũ Đường xuống dưới.
Chung Thần thấy hai người trở lại liền vội vàng đứng dậy đón: “Chị Bạch, Hi Hi, thế nào rồi?”
Bạch Vũ Đường nhìn Ngư Hi: “Không được, chị phải nghĩ phương án khác.”
Chỉ là vì sao Giang tổng lại có thể hoài nghi năng lực nghiệp vụ của cô đây?
Bạch Vũ Đường nhíu mày, năng lực nghiệp vụ của mình vẫn luôn được xếp vào hàng khủng trong vòng.
Ngư Hi nhìn sắc mặt không ổn của cô, an ủi: “Chị Bạch đừng vội, vẫn còn một tuần trước khi ghi hình mà.”
Bạch Vũ Đường hắng giọng, tự động gạt bỏ lời phê bình của Giang Tĩnh Bạch, dặn dò Ngư Hi: “Em đừng suy nghĩ nhiều, những chuyện khác giao cho chị, em chỉ cần biểu hiện thật tốt, còn nữa, ngày mai bắt đầu thu âm bài hát cuối phim, đừng quên giờ giấc, chị đã nói chuyện với đạo diễn Triệu rồi, hằng ngày bốn giờ quay xong sớm rồi về công ty.”
“Chung Thần nhớ nhắc em ấy.”
Trong công ty có phòng thu âm chuyên dụng, thiết bị đều do Hồ tổng bỏ nhiều tiền mua về, cũng luôn sẵn sàng chi tiền cho những thiết bị tốt nhất, chẳng qua mấy năm nay các bài hát tiếng Trung đang xuống dốc, tần suất sử dụng phòng này cũng ít đi.
Ngư Hi đáp ứng: “Vâng, em đã biết.”
Hai người trò chuyện đôi câu, Bạch Đường bị một cuộc điện thoại gọi đi, Ngư Hi ngồi trên sô pha uống cà phê, vẫn chưa thấy người trở lại, vô cùng buồn chán cầm điện thoại lên lướt.
Độ nóng tin tức buổi sáng vẫn chưa hạ xuống, có điều hot search giờ đây không còn tin cô sắp đi show, cũng không phải tin Liễu Ngọc Dao sắp tham gia chương trình, mà là một tiêu đề mới tinh — Ngư Hi cùng Liễu Ngọc Dao lần đầu tiên hợp tác.
Ngư Hi không biết đây có phải do Bạch Vũ Đường sắp xếp không, nhưng theo hiểu biết của cô về chị ấy, trước khi phương án được quyết định, chị ấy sẽ không tự tiện đưa tin thế này.
Còn Liễu Ngọc Dao thì càng không cần nghĩ, hoàn toàn không có khả năng, nhà cô ta hiện giờ còn hận không thể phủi sạch quan hệ với mình, sao có thể chủ động ké vào.
Vậy thì chỉ có thể là một bộ phận cư dân mạng cùng fans xào ra.
Xếp hạng không cao không thấp mà kẹt ở chính giữa, mở Weibo là có thể nhìn thấy.
Ngư Hi bình tĩnh mở ra, bình luận đầy màn hình đập vào trong mắt.
— Lần đầu tiên hợp tác? Tình hình Ngư Hi bây giờ thế nào? Không có lưu lượng nên muốn bám vào Dao Dao nhà chúng tôi để hút máu sao?
— Chém gió không biết ngượng, tôi thật khâm phục cái nhà vô liêm sỉ này, còn nói là không có lưu lượng, dạ dạ dạ, Hi Hi của chúng tôi nào có lưu lượng gì, chỉ có đứng thứ nhất trên bảng xếp hạng ảnh hưởng hai năm liên tiếp, năm nay chỉ nhận được Ngọc Lan và Bạch Thụ, trở thành Tam Liệu Thị Hậu trẻ tuổi nhất trong vòng, có ti tí thành tích như vậy mà dám hợp tác với Liễu Ngọc Dao, Hi Hi thật là thiếu nghị lực.
— Không sai không sai, Ngư Hi đúng là ăn vạ Liễu Ngọc Dao! Ăn vạ quá thể đáng! Ăn vạ lên tận mặt trăng! Còn dám ôm đùi chị đại như Liễu Ngọc Dao, thật sự to gan.
Xin hỏi có fan nào của Liễu Ngọc Dao có thể phổ cập khoa học cho mình, chị đại này có phương pháp gì?
— Để mình phổ cập khoa học cho cậu, đại khái là năm nào cũng chạy theo người được giải thưởng, không dám đụng tại nguyên với người ta.
— Tuyệt vời!
Ngư Hi thấy chưa ghi hình mà trên mạng đã bắt đầu gió tanh mưa máu, không dám tưởng tượng nếu chương trình phát sóng thật rồi thì sẽ là cảnh tượng gì, show thực tế mùa thứ tư, chưa lên sóng đã gây dậy sóng.
Khi Bạch Vũ Đường trở lại văn phòng, Ngư Hi vẫn đang nhìn điện thoại, cô đi qua, giày cao gót phát ra tiếng lộp cộp thanh thúy.
“Hi Hi, tổ chương trình vừa gọi cho chị.”
Ngư Hi ngước mắt: “Chuyện gì thế ạ?”
Bạch Vũ Đường lắc đầu: “Không có việc gì, chỉ là bọn họ hy vọng em có thể share bài tuyên truyền.”
Buổi chiều Weibo chính thức đăng bài, những nghệ sĩ khác đều đã share, chỉ còn Liễu Ngọc Dao và Ngư Hi là vẫn chưa, ngay lúc bên kia gọi cho Bạch Vũ Đường, Liễu Ngọc Dao cũng đã share, vậy nên chỉ còn lại Ngư Hi.
Tuy rằng tổ chương trình muốn xào nóng bất hòa giữa hai cô, nhưng bề ngoài thì vẫn phải làm ra vẻ, như thể cô và Liễu Ngọc Dao sẽ không đối chọi, gặp nhau đều nói lời khách sáo.
Ngư Hi gật đầu: “Em biết rồi.”
Cô lướt lên hot search, quả nhiên nhìn thấy Weibo Liễu Ngọc Dao vừa share bài.
Liễu Ngọc Dao: Cực chờ mong được hợp tác với các tiền bối lần này, hết sức vui mừng, xin hãy quan tâm【mặt cười】// Show thực tế Trái Cây Vui Vẻ: Danh sách mới ra lò, đến đây ủng hộ thần tượng nhà mình nào! Không thể chờ để được gặp mọi người @ Ngư Hi @ Liễu Ngọc Dao @ Triệu Thanh Bình @ Trương Nhạc Nhạc @ Chu Hiểu @ Vương Ngữ Xuân.
Chỉ nói tiền bối, không nhắc đến hậu bối, quả nhiên tác phong của Liễu Ngọc Dao vẫn trước sau như một.
Ngư Hi đọc Weibo của Liễu Ngọc Dao, dường như xuyên qua màn hình mà nhìn thấy gương mặt diễm lệ của cô ta, thật phiền, cô hít sâu một hơi, mở Weibo gốc nhấn share.
Ngư Hi: Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, các chiến hữu duyên phận của mình, mọi người đã sẵn sàng chưa? Liễu Ngọc Dao Triệu Thanh Bình Trương Nhạc Nhạc Chu Hiểu Vương Ngữ Xuân // Show thực tế Trái Cây Vui Vẻ: Danh sách mới ra lò, đến đây ủng hộ thần tượng nhà mình nào! Không thể chờ để được gặp mọi người @ Ngư Hi @ Liễu Ngọc Dao @ Triệu Thanh Bình @ Trương Nhạc Nhạc @ Chu Hiểu @ Vương Ngữ Xuân.
Bạch Vũ Đường nhìn Weibo của Ngư Hi, cong môi khẽ cười, so với bài share trên Weibo của Liễu Ngọc Dao, cao thấp đã phân rõ.
Lúc chiều bốn nghệ sĩ chỉ share Weibo viết kèm cảm nghĩ của mình, không ai dám chủ động tag Ngư Hi hay Liễu Ngọc Dao, dù sao bọn họ cũng không biết tình hình hiện tại như thế nào, sợ tag xong không ai đáp lại thì xấu hổ chết mất.
Không tag Liễu Ngọc Dao và Ngư Hi nhưng lại tag những người khác thì có vẻ không ổn, cho nên từ lúc tổ chương trình bắt đầu tuyên truyền đến giờ, các thành viên vẫn chưa thật sự tương tác qua lại với nhau.
Liễu Ngọc Dao cũng vậy, tuy rằng trên Weibo viết rất chờ mong được hợp tác cùng các tiền bối rồi hết sức vui mừng, nhưng ai chẳng biết trong số những thành viên còn lại trong chương trình này, chỉ có một người có thể đảm nhận danh xưng tiền bối của cô ta, cho nên Weibo này không hề có ý nghĩa gì.
Ngư Hi lại khác, cô chủ động thân thiện vươn tay với những người khác, kẻ ngốc mới không thuận thế nắm lấy, vậy mới nói cao thấp đã được phân rõ.
Ngư Hi vẫn chưa vào tổ chương trình, nhưng đã chiếm được hảo cảm của đồng đội cùng những người khác.
Quả nhiên hai phút sau, Chu Hiểu là người đầu tiên trả lời.
Chu Hiểu: Không dám giấu gì, tiền bối Ngư Hi, em vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng, vừa nghĩ tới chuyện sắp được hợp tác với chị, em đã căng thẳng không ngủ được suốt hai ngày rồi.
// Ngư Hi: Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, các chiến hữu duyên phận của mình…
Chu Hiểu là người đầu tiên share lại và bình luận, những người khác cũng nhanh chóng nhảy vào tương tác, để lại những lời hài hước dưới Weibo của Ngư Hi.
Trương Nhạc Nhạc: Thử hỏi ai không muốn hợp tác cùng nữ thần đây? Thử hỏi ai có thể nhận được cơ hội này đây? Ngại quá, mình được này! // Ngư Hi: Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, các chiến hữu duyên phận của mình…
Triệu Thanh Bình: Ngại quá, mình cũng được.
Vương Ngữ Xuân: Ngại quá, mình cũng được.
Fans Ngư Hi bắt đầu vui sướng hét lên chói tai, dưới Weibo của cô trở nên náo nhiệt, Ngư Hi cất điện thoại, Chung Thần nhỏ giọng hỏi: “Liễu Ngọc Dao có trả lời không ạ?”
Dù gì cũng vừa mới tag cô ta, Ngư Hi ngước mắt nhìn Chung Thần: “Em nói xem.”
Cô ta đương nhiên sẽ trả lời, trừ khi bị ngu.
Quả nhiên mười phút sau, Liễu Ngọc Dao trả lời Weibo của Ngư Hi.
Chỉ có một câu.
Liễu Ngọc Dao: Đã sẵn sàng, rất chờ mong.
// Ngư Hi: Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, các chiến hữu duyên phận của mình…
Những lời này rõ ràng là khai chiến, Ngư Hi nhướng mày, cất điện thoại, Bạch Vũ Đường cũng xong việc, nói với Ngư Hi: “Lát nữa muốn ăn tối cùng nhau không?”
Ngư Hi lắc đầu: “Không cần đâu ạ, em với Chung Thần ra ngoài ăn.”
Bạch Vũ Đường đứng dậy: “Được rồi, em chăm chỉ đóng phim đi, những chuyện khác chị sẽ xử lý.”
“Cảm ơn chị Bạch.”
Bạch Vũ Đường cười: “Được rồi, đừng khách khí với chị.”
Ngư Hi cũng đứng dậy, đi ra ngoài cùng Chung Thần, lúc vào thang máy, di chứng của Chung Thần lại phát tác, chờ đến khi thang máy mở ra, cô còn sốt sắng nhìn khắp xung quanh, Ngư Hi buồn cười: “Nhìn gì đấy?”
Chung Thần bĩu môi: “Không có gì.”
Nói xong bỏ thêm một câu: “Em xem Giang tổng có ở đây không.”
Ngư Hi:…
Giang Tĩnh Bạch không có trong thang máy, cô vừa trở lại văn phòng từ cuộc họp, trợ lý Tiếu hỏi: “Giang tổng, bữa tối vẫn như mọi khi sao?”
Như mọi khi là gọi đồ ăn bên ngoài.
Giang Tĩnh Bạch nhìn ra ngoài cửa sổ, chân trời đã tối, bầu không khí trở nên âm u, cô hỏi: “Ngư Hi đã đi chưa?”
Trợ lý Tiếu nghĩ vài giây, nói: “Tôi gọi điện thoại hỏi giúp ngài nhé?”
Giang Tĩnh Bạch im lặng, trợ lý Tiếu lập tức hiểu ý, cô vừa lấy điện thoại ra, Giang Tĩnh Bạch lại nói: “Thôi, không cần.”
Trợ lý Tiếu gật đầu: “Vâng.”
“Vậy bữa tối của ngài?”
“Cô sắp xếp đi.”
Giang Tĩnh Bạch nói rồi đi đến ghế làm việc ngồi xuống, trợ lý Tiếu được dặn dò liền ra ngoài, văn phòng nhất thời yên tĩnh, Giang Tĩnh Bạch lật mấy trang văn kiện, buông bút, ánh mắt nhìn sang sô pha bên cạnh.
Một lúc sau, cô cầm điện thoại bấm một dãy số.
Ngư Hi vừa về đến nhà, còn chưa kịp buông túi, di động liền vang lên, còn tưởng Bạch Vũ Đường quên nói gì, không nghĩ là Giang Tĩnh Bạch.
Cô nhìn một lúc mới nhận cuộc gọi.
Cửa ban công bị nhẹ nhàng kéo ra, tiếng chuông gió lay động khe khẽ truyền qua, ngay cả giọng nói của Ngư Hi cũng thật thanh thúy: “Giang tổng.”
Giang Tĩnh Bạch cũng đứng dậy đến bên cửa sổ sát đất, nhìn xuống phía dưới, một tay nắm sau lưng, cúi đầu: “Về nhà rồi?”
Ngư Hi tựa vào ban công, gió thổi làm bay tóc dài, sợi tóc lướt qua khuôn mặt có chút đau: “Vừa về, Giang tổng có việc gì sao?”
Giang Tĩnh Bạch nghe thấy hờ hững xa cách trong giọng nói của cô, nhất thời thấy như nghẹn ở cổ họng, vài giây sau mới trả lời: “Không có việc gì, về phương án hôm nay của cô Bạch…”
“Tôi biết.” Ngư Hi cười: “Giang tổng luôn có suy tính của Giang tổng.”
Trái tim Giang Tĩnh Bạch đập nhanh hơn, bàn tay nắm điện thoại đổ mồ hôi, đầu cúi xuống, hàng mi dài khẽ run, giọng nói cũng bắt đầu không ổn.
“Không có suy tính gì khác.”
“Ngư Hi, mình gọi cho cậu vì muốn nói với cậu một câu.”
Ngư Hi tựa lưng vào ban công, gió lạnh phần phật, vạt áo bay bay, thanh âm căng thẳng, hỏi: “Nói gì?”
Ngón tay nắm điện thoại đã hơi đau, giọng nói của Giang Tĩnh Bạch trầm xuống: “Mình không muốn nhìn thấy cậu và người khác được xào CP.”
“Giả cũng không được.”
Giọng nói nghiêm túc đứng đắn, Ngư Hi nghe xong, trầm mặc rất lâu, rơi xuống một tiếng: “À.”
.