Đọc truyện Phân Cửu Tất Hợp – Chương 50: Tin Tức
Tuần báo: Ngư Hi sắp tham gia ghi hình cho mùa thứ tư của Trái Cây Vui Vẻ!
Tin tức được đưa lên, trên mạng lập tức vỡ tổ, thông tin Liễu Ngọc Dao tham gia Trái Cây Vui Vẻ mùa thứ tư vốn đã bắt đầu nhóm lửa, còn chưa lui khỏi hot search, bây giờ lại có thêm tin nóng tương tự về Ngư Hi, tin về Liễu Ngọc Dao đã từ vị trí thứ mười hai nhanh chóng leo lên vị trí thứ hai, còn vị trí đầu tiên, tất nhiên là tin Ngư Hi sắp tham gia chương trình thực tế.
Cư dân mạng biết về khúc mắc giữa hai nhà bắt đầu ăn dưa, mà fans thì không bình tĩnh được như vậy, bắt đầu xé nhau dưới bình luận.
Dưới tin về Liễu Ngọc Dao: ĐM, Ngư Hi lại tới ké fame, quá đủ rồi!
— Cái quái gì thế, thấy Dao Dao nhà chúng tôi tham gia, không chờ nổi phải thò một chân vào à?
— Cái nhà vô liêm sỉ này lại bắt đầu, không phải thích nói chúng tôi ăn vạ quá đáng à? Có bản lĩnh thì đừng ké fame Dao Dao của chúng tôi!
Còn dưới tin về Ngư Hi: Có tin tức xác thực chưa? Có thông tin chính thức chưa? Khi nào công bố danh sách? Nếu Hi Hi nằm không cũng bị trúng đạn, hy vọng tòa soạn các người cũng chuẩn bị tinh thần thật tốt đi!
— Ai tung bát quái đấy? Nói mãi không hết.
Hi Hi nhà chúng tôi đã lui về sau chăm chỉ quay phim rồi, có thể đừng lôi chị ấy vào nữa được không?
— Hai chị lầu trên bớt giận, xem thông tin chính thức thế nào đã, nếu Hi Hi thật sự tham gia như tin kia, tôi giơ hai tay tán thành! Hi Hi xuất đạo lâu như vậy mà vẫn chưa tham gia show thực tế lần nào.
— Đẩy đẩy đẩy đẩy, Hi Hi ơi xuất hiện đi, em nhớ chị muốn chết hu hu hu.
Thậm chí trên mục giải trí của diễn đàn Thiên Nhai, fans hai nhà đã nhanh chóng bá chiếm một khu, bắt đầu “thảo luận” kịch liệt.
Chiến trường cực kì ồn ào, những cư dân mạng còn lại nhiệt tình duy trì thái độ trung lập, ngồi chờ chính chủ tỏ thái độ.
Ba rưỡi chiều, Weibo chính thức của Trái Cây Vui Vẻ đăng tin.
Show thực tế Trái Cây Vui Vẻ: Danh sách mới ra lò, đến đây ủng hộ thần tượng nhà mình nào! Không thể chờ để được gặp mọi người @ Ngư Hi @ Liễu Ngọc Dao @ Triệu Thanh Bình @ Trương Nhạc Nhạc @ Chu Hiểu @ Vương Ngữ Xuân.
Chính chủ ra thông báo, dưới Weibo lập tức náo loạn.
— Mấy đứa nói Ngư Hi ké fame đâu rồi? Mời mang theo bảng hiệu nói xin lỗi, ké fame là thế nào?
— A a a a a a Ngư Hi cuối cùng cũng xuất hiện rồi, em nhớ chị quá.
— Fans vị sao nữ nào đó không xin lỗi à? Lúc chiều không phải chửi hăng lắm à? Sao bây giờ lại giả vờ câm điếc thế?
— Cái quái gì thế, Ngư Hi không ké fame?
Câu hỏi này khiến quần chúng ăn dưa cũng không nhịn được phải trả lời: Chị gái à, phiền chị xem lại thứ tự được tag, ai ké ai? Không phải fans của Ngư Hi cũng nhìn được.
Mặt Liễu Ngọc Dao cũng dày phết nhỉ?
Lời phụ họa liên tục kéo đến.
Fans Liễu Ngọc Dao cũng không phải đồ ngốc, nhìn tình hình như vậy cũng chỉ có thể cắn răng oán hận, lại không có cách nào phản bác.
Bất kể là phim hay show, thứ tự tag tên trên Weibo chính thức luôn có chủ ý, hầu như luôn xếp từ cao xuống thấp, ví dụ như phim truyền hình hay điện ảnh khi tuyên truyền, Weibo chính thức luôn tag nữ chính nam chính đầu tiên, chẳng có tên ngu nào lại tag diễn viên phụ trước.
Vậy nên khi Weibo chính thức đăng tin như vậy, cũng là khẳng định địa vị của Ngư Hi trong vòng, mặc kệ hai tháng không xuất hiện, danh hiệu Tam Liệu Thị Hậu của cô vẫn không thể bị coi thường.
Nhưng sự thật cũng không phải như thế.
Bên tổ chương trình chẳng qua chỉ cố tình làm fans hai nhà xé nhau để duy trì nhiệt độ mà thôi.
Quả nhiên fans Liễu Ngọc Dao không chịu nổi bị chọc giận, lập tức xoạt xoạt cống hiến lưu lượng, fans Ngư Hi cũng không chịu yếu thế, trên mạng không thể tránh nổi một cơn lốc quét qua.
Ngư Hi biết chuyện trên hot search đã là năm giờ chiều, vừa diễn xong, không thấy Chung Thần lon ton chạy đến như mọi khi, ngược lại ngồi một bên lướt điện thoại, cô đi qua, hỏi: “Xem cái gì đấy?”
Chung Thần ngẩng đầu: “Hi Hi, chị quay xong rồi à?”
Nói xong nhìn thấy nhân viên bắt đầu dọn dẹp đạo cụ, Ngư Hi vẫn đứng bên cạnh mình, Chung Thần định tắt điện thoại: “Không có gì, Trái Cây Vui Vẻ đăng Weibo rồi.”
Ngư Hi lại lấy được điện thoại của cô, thấy phía dưới Weibo của Trái Cây Vui Vẻ là hai bình luận nóng được treo trên đầu.
— Chống lại đồng tính luyến ái, bắt đầu từ tôi! Ngư Hi mời ra khỏi giới giải trí!
— Chống lại bắt nạt qua mạng, bắt đầu từ tôi! Tôn trọng xu hướng tính dục của người khác là vấn đề về tu dưỡng.
Dưới hai bình luận đều cực kỳ náo nhiệt, Ngư Hi xem một lát, đưa điện thoại cho Chung Thần, Chung Thần nhìn vẻ mặt vẫn như bình thường của Ngư Hi, không đoán ra tâm tình của cô hiện tại như thế nào, nhưng vẫn theo thói quen mà an ủi: “Hi Hi, lúc nãy em xem còn chưa có cái bình luận này.”
“Chắc chắn là bên Liễu Ngọc Dao ra tay!”
Ngư Hi nhàn nhạt ừ một tiếng.
Trở lại phòng nghỉ, cô đi thay quần áo tẩy trang, không lâu sau, Đào Ỷ Đồng cũng tiến vào, cô nhìn Ngư Hi đang ngồi thẳng lưng trước gương, rồi lách người vào trong thay quần áo.
Ngư Hi tẩy trang xong, nhận được điện thoại Bạch Vũ Đường gọi cô đến công ty, cần trao đổi về chuyện tham gia chương trình, Ngư Hi không ở lại phim trường lâu, trực tiếp lên xe về công ty.
Trên đường, Chung Thần lúc thì nhìn cô, lúc thì xem điện thoại, đọc đến mấy bình luận công kích trên mạng, sắc mặt còn khó coi hơn so với Ngư Hi, khi xuống xe, giày cao gót bước đi vang lên tiếng lộp cộp, hiển nhiên trong lòng đang tức giận.
Ngư Hi vẫn chỉ lạnh nhạt, vào thang máy đến tìm Bạch Vũ Đường.
Văn phòng Bạch Vũ Đường đã rất lâu không có cuộc họp nào, từ khi chuyện của Ngư Hi xảy ra, đoàn đội liền rơi vào trạng thái làm bán thời gian, một nửa không muốn nghỉ ngơi thì đến chỗ những nghệ sĩ khác của công ty, dù sao cũng cần phải kiếm cơm.
Ngư Hi đẩy cửa ra, nhìn thấy những gương mặt quen thuộc ngồi bên bàn họp, cô còn sửng sốt một chút, lão Lý chủ động bắt chuyện: “Hi Hi đến rồi.”
Bạch Vũ Đường ngẩng đầu, nhìn thấy cô, khóe môi cong lên: “Được rồi, vậy chọn phương án vừa nãy, mọi người giải tán.”
“Hi Hi, theo chị đi tìm Giang tổng.”
Ngư Hi nhíu mày: “Tìm Giang tổng ạ?”
Bạch Vũ Đường đi vào gian phòng bên cạnh, cầm một chồng tài liệu: “Ừ, cần cô ấy xác nhận phương án.”
Ngư Hi rũ mắt: “Vâng.”
Mọi người tản đi rất nhanh, lão Lý đi đến bên cạnh Ngư Hi, lại lùi về sau vài bước, cười: “Cô lên, anh tin em sẽ vượt qua được.”
Ngư Hi nhìn anh chân thành tươi cười, không hiểu sao nhớ lại cuộc tụ họp tối qua, cô bạn ngồi đối diện lúc ấy cũng nhìn cô bằng ánh mắt khẳng định, tựa như tin rằng cô sẽ Đông Sơn tái khởi.
“Vâng, cảm ơn anh Lý.” Ngư Hi cong môi nhẹ cười.
Bạch Vũ Đường đi đến bên cạnh cô: “Đi thôi.”
Chung Thần bị để lại.
Bạch Vũ Đường cùng Ngư Hi đi vào thang máy lên thẳng văn phòng tổng giám đốc, trợ lý Tiếu đứng ở cửa ra vào, nhìn hai cô tới liền nói: “Cô Bạch, cô Ngư, xin chờ một lát, Giang tổng vẫn đang tiếp khách.”
Ngư Hi nhìn Bạch Vũ Đường, thấy cô khẽ gật đầu, hai người liền ngồi xuống sô pha bên cạnh chờ Giang Tĩnh Bạch.
Mành lật không khép lại, Ngư Hi ngẩng đầu là có thể nhìn vào văn phòng của Giang Tĩnh Bạch qua cửa thủy tinh, vẻ mặt chăm chú, ít khi nói cười, lưng hơi dựa vào sô pha, đôi tay tùy ý đặt hai bên thành ghế, dáng ngồi lười biếng lại bị cô ấy biến thành nghiêm túc.
Qua cửa thủy tinh, cô còn mơ hồ thấy được gương mặt căng thẳng của người đàn ông ngồi đối diện Giang Tĩnh Bạch.
Cách xa như vậy, cô cũng có thể cảm nhận được khí thế bức người của cô ấy, tựa như một lưỡi dao sắc bén vô cùng.
Thỉnh thoảng Giang Tĩnh Bạch cũng gật đầu, môi đỏ khẽ mờ, tùy tiện nói hai tiếng rồi lại im lặng thật lâu, không hề tỏ ra lơ là với người đối diện mình.
Dường như nhận ra bên ngoài có người đang nhìn, Giang Tĩnh Bạch ngước lên, nhìn ra ngoài cửa thủy tinh.
Va phải ánh mắt của Ngư Hi, cô run rẩy vài giây, gương mặt lập tức giãn ra, ngũ quan trong trẻo lạnh lùng buông lỏng, khí thế bức người được thu về, ánh mắt trở nên ấm áp.
Trái tim Ngư Hi không hiểu vì sao lại thình thịch rạo rực, ánh mắt đành rời đi.
“Cô Bạch, cô Ngư, mời dùng cà phê.” Trợ lý Tiếu đưa tách cho hai người, Ngư Hi tiếp nhận, nhấp một ngụm rồi đặt xuống bàn, ánh mắt lại liếc vào văn phòng, nhìn thấy Giang Tĩnh Bạch đã đứng lên.
“Chắc là Giang tổng xong việc rồi, tôi vào hỏi, hai vị chờ một lát.”
Giang Tĩnh Bạch tiễn người ra cửa, người đàn ông kia còn chưa hết hy vọng: “Giang tổng thật sự không lo lắng sao?”
“Tôi cảm thấy kịch bản này nhất định sẽ không tồi.”
Trợ lý Tiếu quan sát sắc mặt của Giang Tĩnh Bạch, nói trước: “Thưa ngài, mời đi bên này.”
Người đàn ông thở dài, nói với Giang Tĩnh Bạch: “Mặc kệ như thế nào, cảm ơn Giang tổng đã đồng ý cho tôi cơ hội này.”
Giang Tĩnh Bạch: “Không cần khách khí.”
Tiếng nói trầm ổn, thái độ xa cách, trợ lý Tiếu dẫn người đàn ông kia rời khỏi tầm mắt của mọi người.
Ngư Hi theo sau Bạch Vũ Đường vào văn phòng.
“Ngồi đi.” Giang Tĩnh Bạch nói với hai cô, Bạch Vũ Đường gật đầu, ngồi xuống sô pha, nhìn Giang Tĩnh Bạch: “Giang tổng, ngài đã xem tin tức trên mạng chưa?”
Giang Tĩnh Bạch: “Biết được một chút, vậy nên cô mới ký hợp đồng?”
Giọng điệu nghe không biết mừng hay giận, nhưng từ những cử chỉ nhỏ của Giang Tĩnh Bạch, Ngư Hi nhìn ra cô đang không vui, Bạch Vũ Đường trầm mặc vài giây: “Ký rồi.”
“Tôi cũng vì chuyện này nên muốn báo cáo với ngài ít việc.”
Giang Tĩnh Bạch nhìn cô: “Cô nói đi.”
Ánh mắt Ngư Hi cũng nhìn Bạch Vũ Đường.
Thật ra cô cũng tò mò vì sao Bạch Vũ Đường lại ký với chương trình này, hơn ai hết, Bạch Vũ Đường biết rõ cô và Liễu Ngọc Dao luôn tranh chấp thế nào, huống hồ tình hình của cô bây giờ không thể lại có gièm pha, tham gia chương trình này chưa chắc đã là chuyện tốt.
Bạch Vũ Đường lại có ý tưởng hoàn toàn khác.
Thấy ánh mắt hai người đều nhìn mình, cô lên tiếng: “Giang tổng, đây là phương án đã chuẩn bị, ngài đọc trước xem.”
Nói xong đặt văn kiện lên bàn, Giang Tĩnh Bạch nhận lấy, cúi đầu đọc lướt qua, Bạch Vũ Đường nói tiếp: “Giang tổng, địa vị của Liễu Ngọc Dao trong vòng, chắc tôi không cần giới thiệu quá nhiều, ngài hẳn rất rõ ràng.”
Lúc trước bị đặt lên bàn cân với Ngư Hi cũng ngang sức ngang tài, sau khi Ngư Hi bị nửa phong sát cô ta liền một mình thống trị, hiện giờ đã đứng đầu bảng xếp hạng lưu lượng, độ ảnh hưởng không thể coi thường.
Giang Tĩnh Bạch gật đầu: “Cô muốn nói gì?”
Bạch Vũ Đường đè lại nhịp tim đang đập loạn, giọng nói khẽ run, vẻ mặt biểu lộ tâm tình kích động: “Tôi muốn nói, Liễu Ngọc Dao có lưu lượng, hơn nữa tổ chương trình muốn xào cô ta cùng Ngư Hi, chúng ta không ngại thuận nước đẩy thuyền.”
Ngư Hi dường như nhận ra, lại có chỗ không hiểu, nhíu mày: “Thuận nước đẩy thuyền?”
Bạch Vũ Đường gật đầu: “Ừ, tranh thủ chương trình lần này, đẩy em xuất hiện trước mắt khán giả.”
Giang Tĩnh Bạch không nói gì, ý tứ của tổ chương trình rất rõ ràng, muốn lợi dụng hai người để giữ nhiệt, mà phương pháp tốt nhất đối với Liễu Ngọc Dao cùng Ngư Hi, chính là mâu thuẫn.
Ngư Hi cũng nghĩ đến khả năng này, không xác định nhìn Bạch Vũ Đường, thấp giọng: “Chị Bạch muốn làm thế nào? Tạo mâu thuẫn?”
Bạch Vũ Đường lắc đầu: “Không, chị muốn tiêu trừ mâu thuẫn giữa em và cô ta.”
“Xào CP giữa hai người.”
Ngư Hi ngạc nhiên, bên tai bịch một tiếng, văn kiện Giang Tĩnh Bạch đang cầm trên tay rơi xuống đất.
– ——-
Tác giả có lời muốn nói:
Giang Tĩnh Bạch: Cô nói xào cái gì?
Bạch Vũ Đường: Xào rau.
Giang Tĩnh Bạch:…
.