Phân Cửu Tất Hợp

Chương 177: Tắm


Đọc truyện Phân Cửu Tất Hợp – Chương 177: Tắm


Phim ngắn của Ngư Hi được ghi vào lịch sử phim tuyên truyền của truyền hình X, thông tin này không hề nhỏ, không chỉ truyền thông giải trí chú ý, mà ngay cả truyền thông chính thống cũng chia sẻ.

Mọi người đều biết, từ xưa đến nay truyền thông chính thống không bao giờ nhắc đến chuyện trong giới giải trí, dù sao họ cũng đại diện cho thái độ của phía trên và sự uy nghiêm của đất nước, vì thế bấy lâu nay, trừ khi là tin đồn quá thất thiệt cần phải bác bỏ, họ sẽ không xuất hiện.

Đây là lần đầu tiên họ chia sẻ phim ngắn của một nghệ sĩ, có thể thấy được ý nghĩa của việc này, thật sự như cộng đồng mạng nói: Ngư Hi tuyệt vời!
Họ chia sẻ, có nghĩa là đã đồng ý Ngư Hi.

Những nhà truyền thông khác cũng chia sẻ tới tấp, trên mạng tràn ngập lời chúc mừng.

Về phần Tinh Diệu, thương không đấu cùng quan, vì sao? Vì đấu không lại!
Nếu truyền thông chính thống không chia sẻ, Tinh Diệu còn có thể dùng cớ Ngư Hi mua được xét duyệt của truyền hình X để gây ồn ào, nhưng hiện giờ truyền thông chính thống đã ra mặt, bọn họ muốn tìm lí do cũng không dám, ngay cả antifans do Thư Ẩm mua trước đó cũng lặng lẽ rút lui, nếu bị điều tra ra, có lẽ cô ta thật sự không thể trà trộn trong giới giải trí thêm nữa.

Mà trên mạng, không ai vui sướng hơn người hâm mộ của Ngư Hi.

— Thật sự là chuyện vui mỗi năm đều có, năm nay lại có cực kì nhiều!
— Người xưa nói, đại nạn không chết tất có hậu phúc, câu này vẫn rất hợp lý.

— Đúng đúng đúng đúng tôi cũng vừa nghĩ đến câu này, nhưng cũng là thành quả nhờ sự chăm chỉ làm việc của Hi Hi.

— Góp ít thành nhiều, ông trời luôn tốt với những người tử tế.

— Đợi đã! Đột nhiên tôi nghĩ đến một chuyện quan trọng, có phải Truyện Tiêu Lệ Thủy sẽ được chiếu?
Chủ đề vừa được mở ra liền xoay quanh Truyện Tiêu Lệ Thủy.

Ngư Hi vừa xuống sân khấu liền gọi cho Bạch Vũ Đường: “Chị nói gì ạ? Lên đài X phỏng vấn?”
Khi mới nghe được vấn đề này cô đã muốn hỏi, thế nhưng lúc ấy Bạch Vũ Đường đang bận, nên cô vẫn luôn nhịn cho đến bây giờ.

Nghe giọng nói nghi hoặc của cô, Bạch Vũ Đường cười: “Không phải bây giờ, tháng mười, để chị sắp xếp thời gian cho em trước, cũng tranh thủ nói cho em luôn.”
Ngư Hi cau mày, còn chưa kịp hỏi tiếp đã nghe Bạch Vũ Đường nói: “Người dẫn chương trình cũng không đổi, đây là lần phỏng vấn thứ hai của em, không cần căng thẳng, cuối tuần bảng câu hỏi sẽ được gửi đến, lần này chị đã nói trước, sẽ không hỏi về vấn đề riêng tư, em yên tâm.”
Một lúc lâu sau, Ngư Hi mới lẳng lặng nói một câu: “Chị yên tâm là được rồi.”
Bạch Vũ Đường: “…”
Quả thật cô có chút lo lắng, ai bảo bóng ma từ lần công khai trước vẫn luôn ám cô đây, giờ lại đến một lần nữa, không bằng ám chết cô luôn đi!
Thế nhưng sau đó cô ngẫm lại, lần này sẽ không còn tin gì để bị nổ.

Mọi người đều biết chuyện Ngư Hi có bạn gái, mặc dù không nói rõ là ai, nhưng đã làm công tác dự phòng, nên sẽ không có khả năng xuất hiện tình huống khiến mọi người bất ngờ.

Hiện giờ fans của em ấy đều hân hoan đón nhận, gọi bạn gái của Ngư Hi là chị gái bí ẩn, vì thế không có gì phải lo về vấn đề này.


Còn những vấn đề khác.

Càng không cần lo.

Mấy năm nay, Ngư Hi trưởng thành rất nhanh, hoàn toàn có thể tự đảm đương một phần.

Sau khi cúp máy, nhìn nét mặt của Ngư Hi, Chung Thần bối rối hỏi: “Hi Hi chị sao thế?”
Ngư Hi nghiêng đầu nhìn Chung Thần, một lúc sau xua tay: “Không sao.”
Bạch Vũ Đường yên tâm.

Nhưng cô thì ngược lại, lo lắng.

Dù sao cũng là nơi mình ngã xuống, giờ lại phải đứng ở đấy một lần nữa.

Ngư Hi hít sâu.

Chung Thần đứng sau lưng hỏi: “Hi Hi, đi chưa?”
Ngư Hi gật đầu: “Đi thôi.”
Buổi tối không có hoạt động, Chung Thần đưa Ngư Hi về thẳng nhà.

Ngư Hi nằm trên sô pha, theo thói quen cầm điện thoại gọi cho Giang Tĩnh Bạch, bấm số xong mới nhớ ra chiều nay người kia đi công tác.

Công ty sắp lên sàn chứng khoán, cô ấy phải đi công tác một tuần.

Nhàm chán, Ngư Hi đành tiếp tục nằm xuống sô pha lướt điện thoại.

Trên mạng vẫn có rất nhiều tin tức liên quan đến cô, từ phim ngắn của cô, mọi người bắt đầu nói đến Truyện Tiêu Lệ Thủy, còn nói về chuyện công khai mấy năm trước, cuối cùng nhắc đến chị gái bí ẩn.

Chị gái bí ẩn là tên fans của cô đặt cho Giang Tĩnh Bạch.

Lúc đầu cô từng nghĩ sẽ trực tiếp công khai, nhưng Giang Tĩnh Bạch nói với cô phải làm từng bước, khoảng thời gian đó cô vừa đứng vững, danh tiếng rất cao, hơn nữa còn muốn làm phim ngắn, nên mới chọn phương án an toàn hơn.

Chỉ là Giang Tĩnh Bạch không ngờ cô lại biết tài khoản ảo của mình để tag.

Nghĩ đến đây, đáy mắt Ngư Hi không khỏi nhuốm ý cười.

Cô ấn vào tài khoản ảo của Giang Tĩnh Bạch, vẫn là bài đăng từ rất lâu trước, nhưng bình luận đã có thêm mấy nghìn.

Ngư Hi mở xem: Hi Hi, mau nói cho em biết đây là nick phụ của chị đi!

— Tui không tin, Hi Hi của tui lại có bạn gái, còn không phải là tui!
Ngư Hi cắn môi cười, cô không chỉ có bạn gái, còn sắp kết hôn đến nơi rồi.

— Chị gái bí ẩn nhanh hiện thân đi mà! Hi Hi của chúng em liền nhờ cậy chị!
— Chị gái bí ẩn, phải chăm sóc Ngư Hi thật tốt nhé, chân của chị ấy không khỏe, hy vọng chị có thể chăm sóc cho chị ấy thật tốt.

Đọc đến đây, Ngư Hi vô thức nhìn đùi phải của mình, bỗng nhiên nhớ về khoảng thời gian khó khăn kia.

Cô thoát Weibo, nghĩ một lát, sau đó tìm một video, ấn mở xem.

Trên màn hình, người dẫn chương trình nói: “Chúng ta cùng xem cô Ngư rút được thử thách nào!”
Trong tiếng cười vang, Ngư Hi nhận điện thoại đối phương đưa đến, bấm số một cách quen thuộc, là ký ức của đầu ngón tay, dường như đã từng bấm vô số lần.

Rất lâu sau, đầu bên kia lên tiếng: “Ơi.”
Ngư Hi cúi xuống nghe lại tiếng ơi này, nghe lại thật lâu, thật lâu.

Khóe môi cô thoáng nâng lên, ánh mắt bình tĩnh như nước, nét mặt kiên định.

……!
Một tuần nhẹ nhàng trôi qua, Ngư Hi đã bay đi hai địa phương, bận đến nỗi đều phải ngủ trên máy bay hoặc ô tô, vừa trở về thành phố B liền được Bạch Vũ Đường đón đi, có một buổi thử vai cho phim điện ảnh mời cô đến.

Bạch Vũ Đường đã lựa chọn cẩn thận, đạo diễn nổi tiếng, chế tác lớn, nam diễn viên chính cũng là diễn viên phái thực lực có tiếng tăm, đội hình không tệ.

Bạch Vũ Đường đã xem kịch bản, xem như một tác phẩm xuất sắc, vì thế cô liền đồng ý khi được đạo diễn mời.

Phần thử vai của Ngư Hi cũng chỉ là một cảnh chuyển tiếp, trước đó đạo diễn có ý muốn Ngư Hi vào vai nữ chính, nhưng vẫn nói là cảnh chuyển tiếp, vì thế thử vai vẫn hạ xuống.

Ngư Hi bị lịch trình hai ngày nay giày vò bù đầu, nhưng vẫn không quên đọc kịch bản.

Trên sân khấu là cảnh nam nữ chính đính ước cùng nhau.

Bạch Vũ Đường ngồi dưới sân khấu ngẩng đầu nhìn, nếu so sánh với Ngư Hi trúc trắc thời mới ra mắt, hiện tại nghiễm nhiên đã thay da đổi thịt, chỉ cần đứng trước ống kính, em ấy đã trở thành nhân vật trong phim.

“Tốt!” Tiếng vỗ tay của đạo diễn cắt ngang dòng suy nghĩ của cô.

Bạch Vũ Đường đứng dậy, thấy Ngư Hi đã xuống sân khấu, cô đi theo: “Buổi tối có một tiệc rượu.”
“Chị Bạch.” Ngư Hi nói: “Đẩy đi ạ.”

Bạch Vũ Đường suy nghĩ: “Hôm nay Giang tổng trở về?”
Ngư Hi cười gật đầu.

“Được, vậy chị đẩy cho em.”
Dứt lời, Bạch Vũ Đường nghe Ngư Hi nói: “Lát nữa để Chung Thần về trước, chị Bạch đưa em đến sân bay đi.”
Ngư Hi tỏ ra như thường, Bạch Vũ Đường không nghĩ gì khác: “Được rồi.”
Nói xong mới nghĩ đến Tiếu Tri Thu nhất định cũng sẽ về theo, cô nhìn góc mặt của Ngư Hi, muốn từ chối, lại nuốt xuống.

.

Truyện Cung Đấu
Buổi thử vai kết thúc, Bạch Vũ Đường thảo luận về thời gian ký hợp đồng cùng đạo diễn.

Chung Thần đã đi trước, Bạch Vũ Đường lái xe đưa Ngư Hi đến sân bay.

Trên đường, Ngư Hi thỉnh thoảng lại nghiêng đầu nhìn Bạch Vũ Đường, đến mức cô không nhịn được hỏi: “Sao thế?”
Ngư Hi cười: “Chị Bạch, chị và trợ lý Tiếu vẫn chưa ở bên nhau à?”
Nghe câu này, Bạch Vũ Đường suýt nữa đánh lệch tay lái, trách: “Nói linh tinh gì đấy!”
Cô khẳng định: “Chị với cô ấy chỉ là bạn!”
Ngư Hi như có điều suy nghĩ nhìn chăm chú vào góc mặt của cô.

Bạch Vũ Đường bị nhìn đến bực mình, né tránh ánh mắt.

Hiện tại cô cũng không biết mình và Tiếu Tri Thu rốt cuộc là quan hệ thế nào.

Đêm đó cô ra khỏi phòng liền thức trắng, hôm sau mắt thâm một quầng, đang muốn hẹn Tiếu Tri Thu để nói chuyện tử tế một chút, ai biết cô ấy lại đi công tác, hơn nữa còn đi một tuần.

Cứ thế, cô bình tĩnh lại.

Ngư Hi không nói gì thêm, chỉ vùi đầu nhắn tin cùng Giang Tĩnh Bạch.

Ở bên kia vừa xuống máy bay liền nhận được tin nhắn của Ngư Hi, Giang Tĩnh Bạch lập tức gọi đến: “Đón mình? Cậu ở đâu?”
“Cậu đi lên phía trước đi.”
Giang Tĩnh Bạch đi ra cửa, nhìn một loạt xe phía trước, cho đến khi một chiếc xe mở cửa kính.

Nhìn thấy Ngư Hi đeo kính râm cùng khẩu trang vẫy tay, cô cười: “Đi thôi.”
Tiếu Tri Thu đi bên cạnh cô.

Sau khi lên xe, Bạch Vũ Đường muốn đưa Tiếu Tri Thu về trước, Tiếu Tri Thu lại muốn Ngư Hi và Giang Tĩnh Bạch về trước, hai bên giằng co không xong, Ngư Hi cau mày: “Chị Bạch, chị đưa chúng em về trước đi.”
Bạch Vũ Đường hết cách: “Được rồi.”
Thật ra cô cũng biết có Giang Tĩnh Bạch ở đây, đưa Tiếu Tri Thu về trước có chút không hợp lý, cô cũng không phải không muốn ở cùng người nọ, nhưng lúc này Ngư Hi đã nói, cô cũng chỉ biết làm theo.

Sau khi đưa Ngư Hi và Giang Tĩnh Bạch về nhà, Bạch Vũ Đường mới vừa lái xe vừa hỏi: “Đưa cô về nhà?”
Tiếu Tri Thu lắc đầu: “Đến nhà chị trước.”
Bạch Vũ Đường lập tức quay đầu: “Làm gì?”

Thấy cô sốt sắng như vậy, Tiếu Tri Thu khó hiểu: “Lần trước để quên tài liệu trên bàn trà nhà chị.”
Tuần này Bạch Vũ Đường đi theo Ngư Hi bay khắp nơi, đúng là không có thời gian về nhà, nên cũng không biết Tiếu Tri Thu nói thật hay nói dối, còn chưa kịp nghĩ lại, Tiếu Tri Thu đã nói: “Tôi nghỉ một lát, khi nào đến bảo tôi.”
Thật sự coi mình là đại gia.

Bạch Vũ Đường đặt tay lên nút âm lượng, quay đầu trừng Tiếu Tri Thu, lại nhìn thấy quầng thâm rất đậm dưới mắt cô ấy.

Bạch Vũ Đường có chút không đành lòng, dứt khoát đưa tay vặn nhạc nhỏ đi.

Tiếng nhạc du dương bay bổng trong xe, Tiếu Tri Thu ngủ một giấc vô cùng yên tâm, lúc tỉnh lại mới phát hiện mình đã nằm trên giường ở nhà Bạch Vũ Đường.

Bạch Vũ Đường đang gõ chữ lạch cạch trong phòng khách.

Tiếu Tri Thu đi qua hỏi: “Sao đến cũng không gọi tôi?”
Nghe tiếng nói phía sau, Bạch Vũ Đường quay đầu nhìn, bực mình nói: “Gọi được cô dậy, tôi còn phải kéo cô vào sao?”
“Rốt cuộc cô đã không ngủ mấy ngày rồi?”
Tiếu Tri Thu ngồi xuống sô pha, vừa tỉnh lại vẫn hơi mệt mỏi, cô mở hờ mí mắt nói: “Cũng mấy ngày, Giang tổng vội về.”
Bạch Vũ Đường nghẹn lời.

Vội về.

Còn có thể làm gì, chắc chắn là vội về gặp Ngư Hi.

Hai người này đã ở bên nhau mấy năm, vẫn dính nhau cả ngày như thời mới yêu, vậy mà cũng không chán.

Bạch Vũ Đường lắc đầu, tiếp tục xem Weibo.

Tiếu Tri Thu ngó vào: “Xem gì đấy?”
Bạch Vũ Đường hất cằm chỉ màn hình: “Còn không phải là vì Hi Hi, thời gian trước Thư Ẩm gây sự, hai hôm nay tôi phải để ý chút, lỡ như…”
“Không có lỡ như đâu.” Tiếu Tri Thu cử động cánh tay, đứng dậy, đi về phía phòng tắm.

Bạch Vũ Đường ở phía sau ngây ra trước câu nói này, lập tức đứng lên đi theo mông cô ấy: “Cô nói gì cơ?”
Tiếu Tri Thu đi vào phòng tắm, mở vòi nước một cách quen thuộc, rửa mặt, cuối cùng nói: “Tôi nói, không có lỡ như, chị không cần nhìn chằm chằm cô ta.”
“Giang tổng trở về có mang cho cô ta một món quà.”
Bạch Vũ Đường nhíu mày: “Món quà gì?”
Khuôn mặt thường ngày nghiêm túc của Tiếu Tri Thu nở một nụ cười: “Buổi tối sẽ biết.”
Nói xong, cô đưa tay gỡ chiếc cặp cố định mái tóc, mái tóc dài bồng bềnh xõa xuống sau lưng, bị quấn trong thời gian dài, tóc xõa ra như được uốn, làm tăng thêm vẻ thùy mị.

Cô vừa cởi quần áo vừa hỏi Bạch Vũ Đường: “Chị không định ra ngoài à?”
Bạch Vũ Đường giật mình: “Ra ngoài?”
Tiếu Tri Thu vén quần áo đã cởi được một nửa: “Tôi sắp tắm, chị muốn tắm cùng?”
Bạch Vũ Đường không kịp giấu biểu cảm ngạc nhiên, lập tức nói: “Không cần không cần, cô tắm đi.”
Cô nói dứt lời liền ra ngoài, đến lúc đứng ngoài cửa mới nhận ra có điều gì đó không đúng.

Đây là nhà cô mà! Bên trong là phòng tắm của cô mà! Vì sao Tiếu Tri Thu lại muốn đi tắm ở đây???.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.