Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2)

Chương 1374: Thoát khốn


Đọc truyện Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2) – Chương 1374: Thoát khốn

Dịch + Đề tự: Đậu Đỏ

Nhóm dịch: Phàm nhân tông

Đạo Thần Ấn khống chế cục diện

Lão Hàn ta thoát khốn rồi đây!

***

Cổ Hoặc Kim đối với mấy lời này của Ma Chủ, chỉ cười nhạt một tiếng, hai tay bỗng nhiên bấm niệm pháp quyết cực nhanh. Chỗ mi tâm hiện ra một đồ án phức tạp, thoạt nhìn rất giống một cái pháp trận.

Đồ án phù văn do chín loại màu sắc(cửu sắc) khác nhau tạo thành, toả ra chín loại quang mang với màu sắc khác nhau, trong mỗi một loại quang mang đều tản mát ra một loại lực lượng pháp tắc.

Cửu sắc quang mang đan xen vào nhau, chín loại lực lượng pháp tắc hoàn toàn khác nhau chẳng những không xung đột, mà mơ hồ còn tương dung với nhau.

Bên trong cửu sắc quang mang ẩn chứa một cỗ khí tức vô cùng kỳ lạ, có hơi giống với lực lượng Thiên Đạo, nhưng lại có chỗ bất đồng.

“Oanh” một tiếng.

Cửu sắc quang mang chói mắt từ trên người Cổ Hoặc Kim bộc phát, khuếch tán ra bốn phương tám hướng.

Mấy động tác liên tiếp của Cổ Hoặc Kim thực sự quá nhanh, đám người Luân Hồi điện chủ muốn ngăn cản, nhưng cũng không kịp.

Advertisement / Quảng cáo

Cửu sắc quang mang quét qua thân thể bốn người. Bốn người vội vàng thi pháp phòng ngự, nhưng cửu sắc quang mang cứ như vậy cuốn qua một cái, tựa hồ cũng không có ý định công kích bốn người.

“Ngươi đã làm gì?” Sắc mặt Ma Chủ trầm xuống.

Đang khi nói chuyện, ngân quang trên người y đại phóng, lập tức muốn động thủ.

Lông mày Luân Hồi điện chủ cũng nhíu lại một cái, quang mang đỏ sậm bên ngoài thân thể chớp động.

Vào thời khắc này, hai tiếng kinh hô có vẻ hơi thống khổ từ bên cạnh truyền tới, bất ngờ đến từ Lý Nguyên Cứu và Xích Dung.

Lúc này, chỗ mi tâm hai người bỗng dưng hiện ra hai đoàn cửu sắc đồ án, từng sợi cửu sắc quang văn từ trong đồ án tuôn ra, lan tràn cực nhanh ra toàn bộ thân thể hai người.


Trong chớp mắt, trên thân hai người hiện đầy cửu sắc quang văn.

Hai người nhanh chóng đưa tay kết động pháp quyết. Trên thân thể mỗi người hiện ra kim quang và xích mang trùng thiên, theo cửu sắc quang mang chớp động mà cũng bắt đầu phập phồng theo.

Cửu sắc quang mang tựa hồ muốn khống chế pháp tắc trong cơ thể hai người, chẳng qua Lý Nguyên Cứu và Xích Dung dù sao cũng là Đạo Tổ, tu vi vô cùng thâm hậu, nên cũng không dễ dàng bị khống chế.

Chỉ là hai lực lượng xung đột nhau như vậy, hai người cũng đã mất đi khả năng khống chế lực lượng pháp tắc, thần thông chợt giảm hơn phân nửa.

Vào thời khắc này, kim ảnh phía trước hai người chớp động, hai cự chưởng màu vàng thình lình xuất hiện, mang theo liên tiếp tàn ảnh, cấp tốc chụp xuống đầu hai người.

Cổ Hoặc Kim xuất thủ!

Lý Nguyên Cứu và Xích Dung lúc này hoàn toàn không có sức tránh né, mắt thấy sắp bị đánh trúng. Trong lúc bất chợt, một tiếng rít chói tai truyền đến, hai đạo quang mang đỏ sậm xuất hiện chặn ngang, chắn trước cự chưởng màu vàng, lại là Luân Hồi điện chủ kịp thời xuất thủ.

Cả hai va chạm vào nhau, hai tiếng “ầm ầm” nổ mạnh, quang mang đỏ sậm lập tức bị đánh nát, bất quá cự chưởng màu vàng cũng bị trì hoãn trong chớp mắt.

Hư không sau lưng Lý Nguyên Cứu và Xích Dung đồng thời rung động. Thân ảnh hai người bị hút vào, vù một tiếng, hư không tiêu thất.

Cự chưởng màu vàng mãnh kích hạ xuống, nhưng chỉ chụp vào khoảng không.

Hư không bên ngoài mấy trăm dặm khẽ động, thân ảnh Lý Nguyên Cứu và Xích Dung lăng không xuất hiện, Ma Chủ và Luân Hồi điện chủ cũng loé lên hiện ra ở bên cạnh.

“Hai vị, các ngươi không sao chứ?” Ma Chủ cảnh giác Cổ Hoặc Kim ở xa xa kia, hỏi.

“Ấn ký ở trên trán ý đồ khống chế lực lượng pháp tắc trong cơ thể chúng ta. Cũng không biết đây là vật gì, tiến vào trong cơ thể ta lúc nào.” Lý Nguyên Cứu vừa nói, vừa dốc toàn lực đối kháng cửu sắc quang văn.

Xích Dung mặc dù không nói lời nào, nhưng tình cảnh hiển nhiên không kém Lý Nguyên Cứu bao nhiêu.

“Đây là Đạo Thần Ấn!” Luân Hồi điện chủ nhìn kỹ cửu sắc ấn văn trên mi tâm hai người Lý Nguyên Cứu, sắc mặt ngưng tụ nói.

“Cái gì! Đạo Thần Ấn không phải thần thông dùng để đối kháng Thiên Đạo ăn mòn sao?” Sắc mặt Xích Dung cả kinh.

“Không sai, đây chính là Đạo Thần Ấn, bất quá ta thêm một chút cải biến. Điện chủ, không biết ngươi nghe sự tình Đạo Thần Ấn từ nơi nào, bất quá tình huống này, ngươi hẳn là không đoán trước được a.” Thân ảnh Cổ Hoặc Kim bay tới, từ tốn nói.

Luân Hồi điện chủ lách mình chắn trước hai người Lý Nguyên Cứu, đang muốn nói gì, thân thể đột nhiên hơi động, quay đầu nhìn ra phía xa.

Chỉ thấy từng đạo độn quang từ đằng xa bay vụt đến, chính là mấy tu sĩ vừa mới rời đi lúc nãy.


Lúc này, mi tâm bọn họ rõ ràng cũng đều xuất hiện Đạo Thần Ấn Văn khác thường như hai người Lý Nguyên Cứu. Trên người họ toả ra các loại quang mang, trên mặt lại tràn đầy vẻ hoảng sợ, hiển nhiên họ hoàn toàn không cách nào khống chế hành động của mình.

Quang mang trên thân thể đám người này cực kỳ chói mắt và mãnh liệt, giống như đang bị thiêu đốt đi sinh mệnh vậy, hội tụ thành một dòng nước lũ khổng lồ, thanh thế như nộ lôi chớp giật, hung hăng đánh tới phía sau lưng đại quân Ma Vực không hề phòng bị.

Những tu sĩ này hoàn toàn không để ý sức chịu đựng thân thể, vượt qua giới hạn thi triển thần thông, phát huy ra chiến lực cao hơn một tầng so ngày thường.

Mà hơn nữa, bọn chúng giống như bị phát điên vậy. Liều mạng phát ra các loại công kích.

Vô số đạo quang mang Tiên khí đánh vào trong đại quân Ma Vực, nhấc lên vô số gió tanh mưa máu, tiếng gào khóc thảm thiết bên tai không dứt.

Đám tu sĩ của mấy đại Tiên Vực này, thực lực vốn đã cao hơn không ít so với đại quân Ma Vực, lúc này lại liều lĩnh công kích, mà đại quân Ma Vực vội vàng không kịp chuẩn bị, lập tức đại loạn. Nguyên bản vòng vây nguyên vẹn rất nhanh bị xé rách.

Tu sĩ Thiên Đình bên trong vòng vây nhìn thấy cảnh này, lập tức đại hỉ, lập tức triệt hồi pháp trận, gia nhập vào bên trong đám tu sĩ điên cuồng kia.

Hai quân tụ hợp một chỗ, lấy những tu sĩ điên cuồng kia cầm đầu, không dừng lại một chút nào, giết thẳng tới đại quân Man Hoang giới vực ở trước mặt, xông tới mạnh mẽ, tùy ý giết chóc.

Những nơi đi qua, khắp nơi máu chảy thành sông, bạch cốt đầy trời.

Advertisement / Quảng cáo

Hàn Lập khó khăn thu hồi mấy thứ đồ vật Thời Gian Pháp Tắc như Chân Ngôn Bảo Luân… Một mảnh tử viêm đầy trời đột nhiên vỡ ra, trong nháy mắt hóa thành một biển lửa màu tím, che phủ ra bốn phía.

Hàn Lập mắt thấy không tránh né được, nhướng mày, trách mắng: “Không có thời gian dông dài với các ngươi.”

Dứt lời, hắn vận chuyển công pháp Đại Ngũ Hành Huyễn Thế Quyết trong cơ thể, trong miệng chợt quát một tiếng “Thiên Phiên Địa Phúc” (Trời long đất lở), theo đó vỗ ra một chưởng.

Chỉ thấy mảnh trận pháp không gian này mới vừa có một tia liên hệ với thiên địa ngoại giới, ngay lập tức bị một cỗ lực lượng quỷ dị thay đổi, tất cả hỏa diễm cũng theo đó xoay chuyển, hướng phía trên không rơi xuống đi qua.

Ngay sau đó, một thủ ấn màu vàng chừng trăm vạn trượng thình lình hiện ra ở trong hư không, như là một chiếc quạt hương bồ của thần, đánh tới phía hai người Chu Nhan.

Cùng lúc đó, lực lượng dồi dào được dẫn vào từ ngoại giới, hóa thành một dòng nước lũ cực lớn mãnh liệt lao vào, theo thủ ấn màu vàng kia, điên cuồng vọt tới.

“Rầm rầm rầm…”


Theo một trận thanh âm nổ tung vang lên trong hư không, toàn bộ không gian đại trận bắt đầu co vào từng tầng từng tầng một, rốt cục không chịu nổi gánh nặng, triệt để sụp đổ.

Kim Đồng nhìn thấy phi thân thoát ra, lần nữa khôi phục bộ dáng thiếu nữ, bay trở về bên người Hàn Lập.

“Nguyên lai chúng ta đang ở trong không gian vực ngoại… Kim Đồng nhanh chóng quét qua bốn phía, nói ra.

Hàn Lập nhìn kẽ nứt không gian trong hư không ở khắp nơi xung quanh tựa như là cửa sổ trên mái nhà, trầm ngâm một lát, nói ra:

“Không trách đại trận này khó phá như vậy, nguyên lai là tập hợp lực lượng mười toà Tiên Vực. Lại nói tiếp, mấy tên đạo tổ này nếu không nhập trận quấy rối, nói không chừng có lẽ chúng ta cũng không có khả năng thoát khốn sớm như vậy.”

Dứt lời, hắn xoay người lại, nhìn thoáng qua chỗ hai người Tử Sam đang ở rất xa.

“Chúng ta làm sao bây giờ?” Sắc mặt Chu Nhan ngưng trọng, hỏi.

“Đại trận đã bị phá, chúng ta ngăn không được hắn…” Tử Sam thở dài, nói như thế.

“Thế nhưng…” Chu Nhan còn muốn nói tiếp, lại bị Tử Sam cắt lời.

“Minh Uyên đã vẫn lạc, Đông Ly Hổ trọng thương, ngươi và ta…” Nói đến đây, Tử Sam chần chờ một chút.

“Chúng ta thế nào?” Chu Nhan vội vàng hỏi.

“Ngươi và ta, đồng dạng thân chịu trọng thương.” Tử Sam cắn răng, chém đinh chặt sắt nói.

Chu Nhan sau khi nghe xong, lập tức hiểu ý, hai người nhìn một chút về phía Hàn Lập bên kia, thân hình chuyển một cái, bay lượn tới một trong số đạo kẽ nứt không gian.

Hàn Lập nhìn thấy hai người kia thoát đi, cũng không xuất thủ ngăn cản.

“Mấy kẽ nứt không gian này sắp biến mất, chúng ta phải làm thế nào?” Kim Đồng đột nhiên hỏi.

Hàn Lập nghe vậy, nhìn thoáng qua bốn phía, phát hiện mười thông đạo không gian kia đích thực là đang dần dần lấp đầy, trong đó mấy cái đã hoàn toàn biến mất không thấy.

“Chúng ta cũng đi thôi.”

Phía đại quân Man Hoang giới vực, lúc này cũng bị thế công điên cuồng của tu sĩ Thiên Đình làm cho kinh sợ, nguyên bản trận thế chỉnh tề cũng bắt đầu loạn cả lên.

Địa phương đằng xa nơi tu sĩ các phái dừng lại, chỉ có số ít người còn lưu tại chỗ, không bị Đạo Thần Ấn khống chế.

Mi tâm ba người Thương Ngô Chân Quân cũng hiện ra Đạo Thần Ấn Văn, bên ngoài thân hiện ra từng đạo cửu sắc linh văn, ý đồ điều khiển lực lượng pháp tắc trong cơ thể của bọn họ. Ba người tận lực ngăn cản, đứng thẳng bất động tại chỗ.


Lực lượng pháp tắc trong cơ thể ba người mặc dù bị khống chế, ngũ quan cũng không mất đi, nhìn thấy xa xa, tình hình chiến đấu đột biến, trong lòng ba người đều khiếp sợ không thôi.

Cổ Hoặc Kim vậy mà ẩn giấu thủ đoạn thế này. Bởi như vậy, chiến cuộc vẫn chưa rõ ràng.

Mấy vị Đạo Tổ đang giao thủ kịch liệt, nhìn thấy tình huống phía dưới, thần sắc khác nhau.

Đạo Tổ phía Thiên Đình đại hỉ, bốn tộc Ma Vực cùng đám người Bạch Trạch thì sắc mặt lại trầm xuống.

“Nghĩ không ra Đạo Thần Ấn còn có cách dùng bực này, ngược lại để ta mở rộng tầm mắt, bất quá chỉ dựa vào thứ này, các hạ muốn lật bàn thì vẫn chưa đủ.” Luân Hồi điện chủ nhìn tu sĩ điên cuồng bốn phía đang xung phong liều chết, ánh mắt yên tĩnh nói.

Trong lúc nói chuyện, hai tay hắn bấm niệm pháp quyết, chỗ mi tâm tinh quang đại thịnh.

Một sợi xiềng xích vô hình từ đó bắn ra, lóe lên nhập vào không gian tối tăm mờ mịt phía trên.

Advertisement / Quảng cáo

Ma Chủ cũng lập tức bấm niệm pháp quyết vung lên, một đạo ngân quang thô to bắn ra, nhập vào địa phương nơi xiềng xích chui vào.

Chỗ kia tiếng “Xoẹt” vừa vang lên, trong không gian tối tăm mờ mịt đột nhiên một đạo tia chớp màu xám xẹt qua, ngay sau đó đạo thứ hai cũng nổi lên, sau đó là đạo thứ ba, đạo thứ tư…

Trong chớp mắt, mấy trăm đạo tia chớp màu xám xuất hiện, hình thành một đại môn do lôi điện màu xám tạo thành.

“Đây là…” Cổ Hoặc Kim nhìn thấy cảnh này, trong mắt lóe lên một tia quang mang kỳ lạ, sau đó lập tức đảo ra một quyền.

“Ầm” một tiếng, một quyền ảnh màu vàng như ngọn núi nhỏ thình lình xuất hiện, đánh tới phía đại môn lôi điện màu xám.

Trên quyền ảnh màu vàng này có một chữ “Vương” cực lớn, tản mát ra bá khí vô tận, hiển nhiên là một môn thần thông cực kỳ cao thâm.

Quyền ảnh chưa đến, lực lượng khổng lồ đã xuyên thấu qua đại môn lôi điện màu xám, áp lên trên thân đám người Luân Hồi điện chủ.

Không khí xung quanh tựa hồ như trong nháy mắt bị rút khô vậy, bốn người chợt cảm thấy không thể thở nổi.

“Ngươi chuyên tâm thi pháp, để ta ngăn cản một hai!” Ma Chủ khẽ quát một tiếng, thân hình bắn ra.

Y đưa tay điểm vào hư không một cái, đồng thời miệng phun ra một chữ “Định”.

Lập tức lấy Ma Chủ làm trung tâm, xung quanh trong phạm vi mấy trăm dặm hiện ra vô số ngân quang, nguyên bản không gian vỡ vụn trong nháy mắt khôi phục, hơn nữa còn trở nên vững chắc hơn so với trước đó ngàn vạn lần.

Một cỗ lực lượng không gian vừa huyền diệu vừa cường đại dập dờn ở trong ngân quang, trong phạm vi mấy vạn dặm tất cả mọi thứ cố định bất động, như là bị đông cứng lại vậy.

Quyền ảnh màu vàng cũng bất động tại nơi đó, không cách nào tiến lên mảy may.

Bất quá đám người Luân Hồi điện chủ, thêm cả quang môn lôi điện màu xám nơi đó, không gian lại không bị đông cứng, hết thảy như thường.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.