Đọc truyện Phải Chăng Tôi Thích Cậu? Bạn Cùng Bàn! – Chương 40: Biến cố
Minh Thiên…- Mẹ Cậu đột nhiên đi gần lại khuôn mặt tức giận khi thấy Cậu đang tay trong tay tình cảm với Cô
Mẹ?Sao Mẹ lại ở đây?- Cậu thấy mẹ Cậu khuôn mặt có chút bất ngờ không phải mẹ Cậu ở nhà bận bịu với vườn hoa cây cảnh sao?
Là Mẹ hỏi con mới đúng?- Mẹ Cậu vẫn khuôn mặt khó chịu
Dạ..Cháu…Chào Bác ạ!- Cô nhìn thấy mẹ Cậu thì khuôn mặt trắng bệch không nói lên lời
Mẹ…- Cậu thấy Mẹ Cậu có vẻ không thích Cô khi Cô chào hỏi như vậy nên nhìn Mẹ khó xử
Trùng hợp vậy Minh Thiên không ngờ chúng ta lại gặp nhau ở đây!- Minh Châu thấy không khí căng thẳng chẳng có ý làm giảm không khí đi mà làm nó trở nên ngột ngạt hơn cố tình đi lại khoác tay Cậu mặc cho Cậu đang nắm tay Cô
Là Cô?- Cậu nhìn thấy Minh Châu thì cũng hiểu rõ lý do nhìn Minh Châu ánh mắt tức giận
Ý Anh là sao?- Minh Châu cũng hiểu điều Cậu nói nhưng vẫn tỏ ra mình vô tội
Minh Thiên Mẹ hơu mệt Con đưa Mẹ về nhà đi – Mẹ Cậu lên tiếng đi lại gần chỗ Cậu ánh mắt nhìn về phía Cô khó chịu
Con…Con phải đưa Thảo Phương về trước!Mẹ đi nhờ xe Cô ta đi!Có gì Con sẽ về nhà sau Mẹ!- Cậu vẫn nắm tay Cô mặc cho tay Cô đang lạnh buốt vì lo lắng liếc nhìn sang chỗ Minh Châu rồi nhìn Mẹ cúi đầu tạm biệt rồi kéo Cô đi.Cô thấy Cậu như vậy chưa phản ứng kịp chỉ vội cúi đầu tạm biệt mẹ Cậu…
Mẹ cậu thấy như vậy khuôn mặt thể hiện rõ sự tức giận rồi cũng bực bội mà gọi người đến đón ra về mặc cho Minh Châu ở lại một mình
Anh đưa Em đi Anh nhé!Dù sao trời sắp tối rồi- Cậu thấy tâm trạng Cô không tốt vừa lái xe vừa nói giọng có chút lo lắng cho Cô
Không cần đâu…Em hơi mệt Em muốn về nhà nghỉ ngơi- Cô cố gắng nhìn Cậu cười coi như không quan tâm tới chuyện đó để Cậu bớt lo cho Cô
Vậy…có gì gọi cho Anh sau nhé!Em nghỉ ngơi đi- Cậu cũng chẳng muốn đôi co với Cô vì Cậu biết Cô cũng khó chịu về chuyện mẹ Cậu
Vậy Em vào nhà đây- Cô tạm biệt Cậu rồi bước từng bước chân nặng chịu về nhà…Cậu nhìn theo Cô mới phát hiện Cô chưa cầm đồ Cậu tặng muốn mang đến nhà cho Cô nhưng muốn để Cô một mình rồi cũng lái xe về…
– ———
Không biết nhìn đường sao?- Minh Châu đang đi đường thì giật mình phanh gấp đi xuống xe nhìn người kia tức giận
Cô nói chuyện hay thật!Rõ là Cô đi đường không còi gì cả còn đi nhanh sắp đụng trúng Tôi mà còn nói chuyện như vậy sao?- Giọng nói quen thuộc là Thế Anh, Thế Anh đang đi làm về vì nhà gần nên Cậu đi bộ không may bị Minh Châu sắp đụng phải có chút giật mình mà ngã ra đường
Anh đang đổ lỗi cho Tôi sao?- Minh Châu khuôn mặt đầy bực bội nhìn Thế Anh
Chẳng lẽ là lỗi của Tôi- Thế Anh đứng dậy phủi bụi ở quần áo rồi nhìn Minh Châu
Anh…- Thấy Thế Anh thái độ nên Minh Châu không biết nói như nào
Sao?- Thế Anh đang đi làm về mệt lại gặp phải chuyện như vậy tâm trạng đầy bất ổn
Coi như Tôi đụng trúng Anh…Anh muốn Tôi bồi thường bao nhiêu?- Minh Châu tâm trạng cũng không tốt rồi lấy một tớ giấy ghi mệnh giá tiền định đưa cho Thế Anh
Cái kiểu tiểu thư nhà giàu như Cô chỉ biết ăn chơi tiêu tiền mà không biết quan tâm người khác chỉ biết dùng tiền vậy Tôi cho Cô tiền đó mà đi học lại cái nhân cách đi!- Thế Anh khó chịu cái Cậu cần không phải tiền mà chỉ một câu “Xin Lỗi” thôi…Nói xong Cậu bỏ đi trước mặc cho Minh Châu có nói nhiều điều gì đi nữa…
– ———
Minh Thiên…- Cậu mệt mỏi bước vào nhà thì đã thấy Mẹ Cậu ngồi ở sofa từ bao giờ đợi Cậu
Có chuyện gì vậy Mẹ?- Cậu mệt mỏi tâm trạng chẳng mấy vui đi lại sofa ngồi
Mẹ muốn con chấm dứt với người con gái đó đi!- Mẹ Cậu khuôn mặt đầy kiên định
Vì sao?- Cậu nghe vậy khuôn mặt bất ngờ
Vì người đó không xứng với Con!Chỉ có Minh Châu mới xứng với con thôi! – Mẹ Cậu nhìn Cậu khuôn mặt nghiên túc
Có gì không xứng chứ?Cứ phải giàu sang mới hợp với nhau sao?Chuyện này Con không thể nghe theo ý mẹ được!- Cậu khuôn mặt cũng đầy kiên quyết
Con…Con định làm trái ý mẹ sao?- Mẹ Cậu khuôn mặt tức giận
Con mệt không còn gì con lên phòng trước- Cậu không trả lời câu hỏi Mẹ mình mà đứng dậy lên phòng trước vì chuyện này Cậu không thể nghe Mẹ được Cậu đã bỏ lỡ Cô 5 năm rồi không thể có lần nữa…
Còn Cô sau khi về nhà mệt mỏi mà nằm ngồi một góc phòng điện cũng chẳng muốn bật lên…Cô tâm trạng đầy hỗn loạn điều Cô lắng nhất cũng xảy ra vậy Cô phải làm sao chứ?
“Sáng mai Anh không cần đến đón Em đâu”- Sau cái tin nhắn Cô gửi cho Cậu Cô cũng chẳng mong Cậu trả lời như nào mà quăng điện thoại lại một nơi mệt mỏi tìm lên giường nằm cho tâm trạng bớt chút đi cũng vì lo lắng mà say vào giấc ngủ từ bao giờ không biết
– ——
Sao sắc mặt không tốt thế?- Hôm nay Cô đi làm khá muộn cũng chẳng chú tâm tới làm món ăn cứ thẫn thờ ra nên Ngọc đi lại nhìn Cô lo lắng
Không sao!Chắc hôm qua Tao ngủ muộn!- Cô giật mình nhìn Ngọc cô gượng cười
Thật không?- Ngọc vẫn nhìn Cô vẻ không tin tưởng
Thật mà!- Cô cười vui vẻ hơn nhìn Ngọc
Có gì cứ tìm Tao nha!Tao về làm việc đây- Ngọc miễn cưỡng gật đầu rồi quay về chỗ làm việc
Lại là Anh?- Minh Châu đang đi vào cửa nhà hàng của Cậu thì gặp lại Thế Anh đang đi cùng Quang Trường vẫn còn khó chịu chuyện hôm qua hôm nay lại gặp mặt còn tranh nhau đường đi vào nên khó chịu
Lại là Cô?- Thế Anh nhìn thấy Minh Châu thái độ cũng chẳng khác gì
Hai người quen nhau sao?- Quang Trường thấy vậy vỗ nhẹ vai Thế Anh
Không!- Minh Châu với Thế Anh cũng nhau nói ánh mât tia lửa đan nhìn nhau
Xui xẻo mới quen Cô ta-Thế Anh nhìn lại Quang Trường
Anh…- Minh Châu tức giận không nói lên lời
Vào thôi muộn rồi- Thế Anh lơ Minh Châu quay lại nhìn Quang Trường rồi đi vào nhà hàng trước
Nhìn cũng xinh đẹp đó sao Mày quen thế?- Quang Trường vừa đi vừa khoác vai Thế Anh khuôn mặt đầy tò mò
Xui xẻo thôi!- Thế Anh nhún vai nhìn Quang Trường
Ồ- Quang Trường vẻ mặt như không tin lời Thế Anh nói khuôn mặt vẫn cứ kiểu trêu đùa
Minh Châu đi vào cũng chẳng quan tâm tới hai người họ mà bước thẳng lên phòng làm việc của Cậu
Có khí chất – Quang Trường đập nghe vai Thế Anh
Liên quan đến mình à?- Thế Anh khuôn mặt tỏ vẻ khó chịu nhìn Quang Trường khiến Quang Trường câm nín
Ế…Đi đâu đây?- Ngọc đang đi ra ngoài thấy Quang Trường với Thế Anh nên đi lại chỗ họ
Hỏi thừa đến nhà hàng không ăn thì làm gì?- Quang Trường chán nản nhìn Ngọc
Rồi Rồi…vậy ăn gì?- Ngọc cũng chẳng muốn đôi co gì nhiều
Cho vài món đơn giản thôi Tao nghèo lắm- Quang Trường vẻ mặt như sắp khóc
Bớt lại đi- Thế Anh lắc đầu mệt mỏi với cái cách trêu đùa của Quang Trường
Thảo Phương đâu?- Quang Trường lảng đi chuyện khác nhìn Ngọc
Trong bếp kia!Tao vào làm món ăn rồi gọi Thảo Phương ra sau nha- Ngọc hường vào bếp rồi cũng nhanh chóng đi vào
Cô tới đây làm gì?- Cậu đang mệt mỏi với sấp giấy tờ nhưng vẫn nghe tiếng mở cửa đi vào mặc dù không nhìn nhưng cũng nhận ra đó là ai vào phòng cậu một là Cô hai là Minh Châu không cần gõ cửa cũng tự đi vào nhưng khác biệt Cô không bao giờ đi giày cao gót nên dễ nhận ra…
Em…- Minh Châu đi vào tâm trạng cũng chẳng hiểu tại sao không biết nói gì…
Hôm qua Cô vừa lòng rồi chứ?- Cậu vất sấp giấy tờ sang một bên nhìn Cô ánh mắt lạnh lẽo
Em…- Minh Châu không hiểu sao lại không biết nói như nào
Cô vui mừng quá nên nói không lên lời à?Tôi nhắc lại lần cuối cho Cô biết dù có chuyện gì xảy ra Tôi cũng không từ bỏ Cô ấy đâu tốt nhất Cô nên tìm người khác đi!- Cậu đi qua nhìn Minh Châu ánh mắt lạnh lẽo rồi bước ra khỏi phòng.Minh Châu ở trong phòng một mình đột nhiên bản thân không hiểu sao có chút đau lòng nhưng không khóc được…
Chào!- Cô cùng Ngọc mang đồ ăn ra cho Thế Anh với Quang Trường
Đồ ăn được không đó!- Quang Trường nhìn một lượt rồi nhìn lên Cô ánh mắt nghi nghi nhưng giọng điệu trêu đùa
Mày đừng ăn không tao lại mất tiền cân hoa quả nén hương đấy- Cô đi lại khuôn mặt tỉnh bơ không có giấu hiệu gì của việc trêu đùa nhìn Quang Trường
Độc mồm độc miệng!- Quang Trường lườm Cô,bao năm tính Cô vẫn thích trù người khác như vậy
Nay không phải đi làm à?Rảnh dỗi vậy?- Ngọc nhìn Thế Anh đang suy nghĩ chuyện gì đó
Nó vừa gặp được mỹ nhân đấy- Chưa để Thế Anh phản ứng Quang Trường đã chặn họng trước
Cái thằng này ăn nói linh tinh- Thế Anh nghe vậy thì vỗ đầu Quang Trường
Ai?Người đó như thế nào?Ở đâu?- Cô với Ngọc nhìn vào Quang Trường mà hỏi
Không biết tên nhưng Tao thấy người đó đi vào trong đây đi lên trên rồi hay sao ấy!Đó đang xuống hay sao kìa- Quang Trường nhìn Cô với Ngọc nói rồi hướng mắt lên trên thấy có bóng người đi xuống nên nghĩ là Minh Châu
Ồ…- Cô với Ngọc cũng tò mò nhìn lên xem ai nhưng người đi xuống lại là…Cậu nên quay lại nhìn Quang Trường trêu đùa
Không…Không phải chứ?- Quang Trường nhìn thấy Cậu đi xuống cũng giật mình vì Minh Châu cũng mặc đồ đen giống Cậu nên…
Mọi người có chuyện gì vậy?- Cậu định đi vào bếp tìm Cô nhưng thấy Cô đang đứng cùng đám Ngọc nên đi lại
Vài chuyện vớ vẩn thôi – Quang Trường quê quá nên nói đại lý do
Sao sắc mặt Em không vui thế?- Cậu nhìn sang Cô thấy sắc mặt Cô đang lo lắng chuyện gì đó
Hả…không có gì chắc Em mệt!- Cô lắc đầu nhìn Cậu,Cô vì chuyện hôm qua mà tâm trạng không thoải mái được
E hèm…-Cả Ngọc với Quang Trường nhau nói nhìn về phía Cô với Cậu
Lúc này Minh Châu mới rời phòng Cậu đi xuống đi qua chỗ đám Cô chỉ nhìn lại một cái cũng chẳng quan tâm mấy mà đi ra tâm trạng chẳng mấy ổn định…
Ế…kia…- Quang Trường nhìn thấy Minh Châu đi qua thì đập tay Thế Anh
Ai cơ…?- Cô cùng Ngọc vừa hỏi vừa nhìn ra ngoài cửa
Là…- Quang Trường đang định nói gì đó nhưng đột nhiên có người con gái khác đi lại chỗ mình nên…
Thảo Phương…Bếp trưởng tìm Cậu!- Nhi là người phụ trong bếp nên đi ra tìm Cô cười
Được!Tớ sẽ vào ngay!- Cô nhìn Nhi cười gật đầu Nhi cũng đi vào làm việc của mình, Cô cũng đi vào cùng Nhi Cậu thấy vậy cũng đi theo Cô vì lo lắng cho Cô
Ê…ai đó!- Quang Trường đứng hình mấy 5s vì nụ cười của Nhi mãi mới đập nhẹ tay Ngọc hỏi
Ai cơ?- Ngọc nhìn Quang Trường khó hiểu
Người vừa đi vào đó!- Quang Trường nhìn Ngọc đầy cầu khẩn chỉ muốn nghe Câu trả lời từ Ngọc
Tý mày về sau nha…Tao có việc đi trước- Thế Anh không kiểu tâm trạng bị sao cứ bồn chồn lo lắng khi thấy Minh Châu đi có vẻ vội vã mà khuôn mặt không tốt nên đi tìm Minh Châu
Nói mau người vừa đi ra gặp Thảo Phương là ai vậy?- Quang Trường nhìn Thế Anh đi khuất rồi nhìn sang Ngọc
Là Nhi đầu bếp phụ ở nhà hàng này năm nay 21 tuổi nhỏ hơn mình được chưa?( đám Cô đều 22 tuổi)- Ngọc nhìn Quang Trường cũng thắc mắc
Có người yêu chưa?- Quang Trường nghe vậy thì vui vẻ
Tao có rồi?Còn Nhi thì chưa?Mày muốn hỏi ai?- Ngọc nhìn Quang Trường vẻ mặt trêu đùa
Xì ai quan tâm tới mày chứ?- Quang Trường nhìn Ngọc chán nản rồi lại quay lại ăn đồ ăn còn Ngọc thì đi vào bếp
– ——
Cô có bị sao không?- Cậu đuổi theo Minh Châu nhưng chỉ đi đằng sau Minh Châu thấy Minh Châu đi qua đường nhưng chẳng nhìn trước sau nên đi lại kéo Minh Châu về phía mình khuôn mặt lo lắng cho Minh Châu
….- Minh Châu không kịp phản ứng gì chỉ nằm gọn trong vòng tay của Cậu trái tim chẳng hiểu sao đập loạn lên khuôn mặt nóng rát
Này?- Thế Anh đẩy lùi Minh Châu ra
Anh giúp Tôi làm gì?Anh đến cười nhạo Tôi đúng không?Anh là bạn của Cô ta thấy Tôi ra nông nỗi như vậy nên đến cười nhạo Tôi sao?- Minh Châu cũng đứng cách xa Thế Anh ra mà nói khuôn mặt tức giận
Cô nói gì vậy hả?- Thế Anh cũng không hiểu được Minh Châu muốn nói gì
Anh là bạn của Minh Thiên đúng không?Anh biết Thảo Phương không?Cô ta thích Minh Thiên của Tôi…bây giờ khiến Tôi khó chịu…Anh còn đi theo Tôi tại sao hả?- Minh Châu khó chịu đến mức khóc nức nở ra khiến Thế Anh sững sờ không biết nói gì…
Ui da…- Minh Châu bực mình bỏ đi nhưng vì giày cao gót Cô lại muốn đi nhanh nên ngã trẹo chân
Cô có sao không?- Thế Anh mệt mỏi mà đi lại dìu Cô đứng dậy
Khỏi cần Anh lo- Minh Châu hảy tay Thế Anh ra rồi lại đi tiếp nhưng chân đau nên không đi được
Bớt cái tính bướng bỉnh đó lại đi- Cậu chán nản đi lại ra hiệu cho Minh Châu chèo lên lưng mình…