Đọc truyện Phải Chăng Tôi Thích Cậu? Bạn Cùng Bàn! – Chương 10: Một phần của sự thật
Sau cái lần nhận lời tỏ tình của A Long,Cô nhưng người mất hồn trên đường đi học Ngọc có nói chuyện gì đi nữa Cô thẫn thờ cho dù nghe thấy nhưng cũng không muốn trả lời.Cô cũng không biết bản thân bị sao,bước chân đi đến trường đã thấy A Long đứng đợi Cô ở cổng
Thảo Phương…Sao Em đi học muộn vậy?- A Long đi đến gần Cô rồi đưa cho Cô bánh mì với hộp sữa
Dạ…Tại Em ngủ quên hì – Cô cầm lấy đồ Anh đưa nhìn Anh cười cái nụ cười chua xót Cô chưa từng nghĩ mình lại phải cười cái nụ cười đấy nhiều lần như vậy…
Vậy Tao đi lên lớp trước nha…Em chào Anh ạ – Ngọc không muốn làm bóng đèn đừng gần lại Cô nói rồi nhìn Anh cười rồi đi lên lớp trước
Chào Em nhé…Mình cũng đi thôi – Anh nói lớn để Ngọc nghe vì Ngọc đi trước rồi.Anh ngoảnh lại nhìn Cô cười rồi nắm tay Cô đi
Vâng – Cô bất ngờ khi Anh nắm tay Mình,cái nắm tay không có cảm giác khiến Cô cảm thấy khó chịu nhưng cũng không phản kháng lại
Trong lúc đi lên lớp Anh nói vô vàn chuyện với Cô…Cô chỉ nhìn Anh cười thỉnh thoảng lại nói vài từ “Vâng” cho qua.Cô mong đi thật nhanh để không ở trong cái bầu không khí Cô cảm thấy khó chịu như vậy
Được rồi Em vào lớp đi- Anh đưa Cô đến cửa lớp nói rồi xoa đầu Cô
Vâng – Cô cười nhìn Anh rồi đi vào lớp.Về chỗ ngồi Cô không quan tâm đến Ba người họ đang muốn hỏi Cô chuyện gì đó chỉ chú tâm nhìn ra ngoài cửa sổ đôi mắt buồn Cô nghĩ
” Bao giờ mới kết thúc cái mối quan hệ như này?”
” Tại sao bản thân Cô lại trở lên như vậy chứ? Lại là vì Cậu ư? “
Ngồi trong lớp học Cô không để tâm vào việc học chỉ nhìn ra ngoài hôm nay bầu trời âm u mù mịt lạ thường trời sắp mưa sao? Có phải như người ta nói ” Ngày mà mình buồn trời sẽ đổ cơn mưa ” phải chăng là vậy?
Cô gọi Cậu kìa!- Minh Thiên chạm nhẹ vào khuỷu tay Cô nói nhỏ
Hả…à…ừ – Cô giật mình nhìn Cậu…Cô cũng không biết sao dạo này Cậu không chơi game nữa mà lại chăm chú vào việc học như vậy?
Dạ…Cô gọi Em – Cô nhìn Cậu xong ngoảnh lên nhìn Cô Giáo đang nhìn mình đầy thắc mắc.Vì sao là tiết Hóa Học Cô thích học nhất vậy sao giờ Cô lại không quan tâm đến như vậy chứ?
Em cho Cô biết chúng ta học đến bài nào trang mấy rồi?- Cô giáo nhìn Cô có vẻ không vui một học sinh gương mẫu như Cô sao lại lơ là việc học như vậy?
Dạ…Em- Cô cúi mặt ấp úng trả lời,Cô có quan tâm đến đâu mà biết được chứ
Bài 4… Trang 25 – Cô đang không biết trả lời như nào,Cậu nói nhỏ rồi nhìn Cô
Dạ thưa Cô là Bài 4…Trang 25 ạ – Cô gẩng mặt lên nói nhìn Cô giáo
Được rồi…Em ngồi xuống đi – Cô giáo nói xong ngoảnh mặt lên bảng rồi giảng bài tiếp
Mày làm sao thế hả? Môn học thích nhất mà không chú tâm vào sao? – Ngọc ngồi dưới Cô đập nhẹ vai Cô lên tiếng
Dạo này Tao thấy mày cứ sao sao ý – Thế Anh cũng lên tiếng.Cô ngoảnh xuống không nói gì chỉ nhìn họ lắc đầu ý không sao cười rồi ngoảnh lên.Cô đang suy nghĩ ” không biết sao giờ Cậu lại chăm học như vậy? Vì lời nói của Cô?” Còn cái chạm khuỷu tay vừa nãy là sao cơ chứ? có giống người ta nói ” Bạn cùng bàn…Chạm nhẹ khuỷu tay là nhớ nhau cả đời ” sao? Cậu sau này có nhớ tới Cô không?
Giờ ra chơi Cô với Ngọc đi WC nói là vậy chứ thật ra là đi tránh mặt A Long. Từ lúc Cô đồng ý cứ ra chơi Anh lại xuống lớp Cô làm Cô cảm thấy khó chịu lần này cũng vậy nhưng cũng may Cô đã tránh mặt trước
Thảo Phương đi đến phòng gặp giáo viên rồi Anh ạ…Có vẻ quang trọng nên Thảo Phương cũng cầm cặp theo chắc xong việc thì về luôn ạ!- Quang Trường với Thế Anh đi ra nói với A Long vì Anh đang đứng ngoài cửa đợi Cô
Vậy hả?…Cảm ơn hai Em nhé!- A Long nhìn hai người họ nói mặt có vẻ không vui nhưng cũng không hỏi thêm gì rồi đi về lớp
Vâng a!- Hai người họ nhìn nhau cười.Còn về cái cặp thì hai người giấu đi rồi hihi
Một lúc sau Cô và Ngọc quay về lớp nghe hai người họ nói lại Cô cảm thấy vui lắm…Cô nghĩ phải nói chuyện với A Long sớm để bỏ cái mối quan hệ này.Nhìn sang bên cạnh không thấy Cậu đâu,từ ngày vào team của Hoàng Cậu hay ở đấy tham gia tập luyện cùng đi thi với Hoàng nên cũng bớt dần vài tiết học
…….
Ở một nơi khác….
Hoàng cùng Cậu chơi bóng…họ có vẻ khá thân thiết cười đùa vui vẻ
Nghe có vẻ Ông với Thảo Phương không hợp nhau cho lắm nhỉ – Hoàng vẫn chơi bóng chỉ lên tiếng
Tôi…cũng không biết sao lại vậy.Ngày đầu vẫn vui vẻ nhưng từ khi Tôi đồng ý với Chị Thảo Phương thì Cậu ấy lạnh lùng thỉnh thoảng cáu gắt với Tôi…Không lẽ?- Cậu nghe Hoàng hỏi thì ngừng chơi bóng nhìn Hoàng nói khuôn mặt đầy thắc mắc
Thật ra Thảo Phương không thích bạn bè của nó mê game đặc biệt lại không lo đến chuyện học hành…Ông dính vào mấy thứ nó ghét nên nó vậy chứ chẳng có gì khác cả – Hoàng biết Cậu định hỏi gì nhưng muốn Cô là người tự nói ra nên nói sang chuyện khác
Ừmmm…Ông uống nước không Tôi đi mua cho thể – Cậu nghe Hoàng nói vậy cũng không biết nói như nào nên lảng sang truyện khác.Hoàng nghe Cậu nói vậy không nói gì chỉ gật đầu
Sao…Cá cắn câu rồi giờ tính làm như nào?-là giọng Chị Phương đang ngồi gần A Long giọng nói có chút vui vẻ
Yên tâm…Tôi sẽ không để nó thoát khỏi Tôi đâu…Bà cứ yên tâm…chuyện của bà sao rồi – A Long nói rồi nhìn Chị Phương cười nham hiểm
Yên tâm…Cậu ta dễ tin người mà – Chị nói rồi cười vui vẻ
Tôi phải cho Cô ta biết đụng đến người của Tôi là không xong đâu…Hoàng phải là của Tôi – Chị nói tiếp khuôn mặt vui vẻ khi trước không còn mà giờ khuôn mặt đó đã trở nên giận dữ đáng sợ
Cậu ở ngoài mua nước thấy giọng nói quen thuộc nên đi gần lại…không ngờ lại phát hiện ra chuyện lớn như vậy.Cậu định đi về nhà tập để nói với Hoàng nhưng không ngờ đụng phải cái ghê nó phát ra tiếng động.Hai con người ở trong nghe vậy nên đi ra
Thiên Minh sao em… lại ở đây?- Chị Phương nhìn Cậu khuôn mặt có vẻ lo lắng
Thiên Minh…Em nghe lén bọn Tôi nói chuyện sao?- A Long nhìn Cậu,khuôn mặt Anh đầy nghi ngờ.Canteen vắng vẻ bây giờ là giờ học ít người đi xuống…sao Cậu lại ở đây?
Dạ…Em có nghe thấy gì đâu ạ…Em ở nhà tập với Hoàng mệt nên xuống mua chai nước thôi…không may đụng phải ghế ạ…Vậy Em xin phét đi trước – Cậu lấy lại bình tĩnh nói rồi cười liền đi nhanh. Hai người kia nhìn nhau nghi ngờ
“Nếu Cậu nói với người khác mọi chuyện…Thì Con nhỏ Thảo Phương sẽ không yên với Tôi đâu haha”- Cậu định đi về nói lại với Hoàng thì nhận được tin nhắn từ A Long. Cậu cũng không trả lời lại mang chai nước vào cho Hoàng rồi ra về trước
Hai người kia đứng chỗ khuất để xem Cậu có nói lại với Hoàng không nhưng Cậu không nói họ nhìn nhau cười đắc ý.Họ cũng đâu ngu tới mức nơi mua nước với chỗ nhà ăn cách nhau xa sao Cậu mua nước mà phải lại tận chỗ nhà ăn chứ?
“Liệu Minh Thiên sẽ nói với ai chuyện này?Hay Cậu tự giải quyết?”