Bạn đang đọc Perfect Game – Trò Chơi Hoàn Hảo: Chương 4
Nó phát hiện ra xe nó đag suýt soát đâm vào 1kái ôtô khác đag đi lạg vạg, hìh như là kủa ng say rượu. Nhưg ôg Trug k pít, h ôg cỉ mới rời vị trí từ pên phiá nó về vôlăg
-pố ơi kẩn thận. Nó hét lên
h ôg Trug đã pít nguy hiểm đag cận kề nhưg quá muộn. Vì tráh chiếc của ng say rượu, ôg quẹo tay lái rồi đâm vào cột điện. Kả 2ng đều ngã nhào về phía trc.
-TÒ…TÍ…Te..
Tiếg xe cấp cứu vag lên, 2pố con đk đưa đến bệh viện. H mẹ và a nó đã pít chuyện nhờ y tá gọi điện về. Pà Lan thì khóc nức rồi ngất đi, còn a Tuấn lo lắg, đứg ngồi k yên. A đã khóc, trc h a đã khóc pao h đâu, kể kả lúc ng con gái đầu tiên a y ra đi, a kũg k khóc, vậy mà h đây, a khóc vì nhữg ng thân y pên kạh a đag nằm trog đó, trog kái phòg phẫu thuật lạh lẽo đó. Vì thế cũg hỉu rằg, a y nhữg kon ng này ntn.
3tiếg trôi qua, bs từ phòg phẫu thuât của nó pước ra
-thế nào rồi bs? A vội chạy lại phiá bs.
-pệh nhân đã qua cơn nguy kịch..
-vậy thì may qúa rồi. A thở phào nhẹ nhõm
-nhưg..
-nhưg..nhưg sao bs.. A lại tiếp tục lo lắg
-sẽ có piến chứg, nhưg k pít sẽ là j. Phải để pệh nhân tỉh dậy mới pít.
-ôg ns kái j? Piến chứg? Vậy là sao? A gần như khóc
-tôi sẽ theo dõi pệh nhân sau. H cô ấy sẽ đk chuyển đn phòg pệh. A chú ý, nếu cô tỉh dậy phải páo cho tôi ngay.
-vâg..a. A pùn pã
rồi ng bs pên phòg pố nó củg bc ra, a cũg chạy lại và hỏi
-pố tôi sao rồi bs. A lo lắg. Hỏi gấp
-tôi đã cố hết sức. Xl gđ.
-ôg ns sao? Ý ôg là j? Cố hết sức rồi mà. A hỏi gấp
-tôi xl, ôg chấn thươg quá mạh, chúg tôi k giúp đk. Bs ủ rũ
-ôg ns thế mà nge đk à. Pằg mọi giá ôg phải cứu đk pố tôi. K thì ôg đừg ns sẽ làm đk ở pệh viện nào. A hét
-tôi thật sự xl. Ns rồi, bs bc đi, để lại a đag gào thét.
-tại sao? Sao lại ntn? Ôg trời ơi, gđ con kó làm j nên tội đâu, sao ôg lại khiến cho pố và e kon ra nôg nỗi nt.
…
A ngồi gần pên nó, kầm tay nó lên a thầm ns
-Mỹ Anh à, e dậy đi. A k trêu, k đáh e nữa đâu. A xin e đó.
Vừa dứt lời, pàn tay a đag kầm kó chút cử độg.
-Mỹ Anh à, e tỉh rồi sao. E thấy trog ng ntn? A xiết chặt tay nó.
-ai đó? Nó hỏi
-a đây, a Tuấn đây. E làm sao thế Mỹ Anh? A lo lắg
-a à, a ở đâu? Sao a k pật đèn?
-a có pật mà. E..e sao thế? A kàg lo lắg
-sao e chẳg thấy j? A ns e nge koi, sao e lại ntn?
-Mỹ Anh à.. A hua tay trc mặt nó. Thấy a k?
-a ở đâu? Sao a cứ trốn e thế. E sợ tối lắm, a pật điện lên đi…
–