Bạn đang đọc Perfect Game – Trò Chơi Hoàn Hảo: Chương 16
Đến cáp treo, khug cảh đây thật đẹp (thôi, múp khỏi tả nha cả nhà, cỉ ns đẹp là ok nhé, ns nh đọc đâm chán lại mỏi tay nữa. Hì). Mih lại mua vé để lại nó ngồi ngẩn tò te ngắm cảh. Rồi lát sau, Mih quay lại, cầm tay nó kéo đi.
-ơ. Sao cáp treo hôm nay vắg vẻ thế? Nó ngạc nhiên
-ờ. Tớ cũg k bít, chắc là h này họ k đi nhiều cho lắm.(ý đồ j đây?)
-ôh thế à?
-ừ. Đi thôi
Ns rồi, cả 2 lên, cáp bắt đầu chuyển độg. Khug cảh thàh phố vào buổi chập tối thật đẹp. Đag mải ngắm nhìn cảh đẹp hiếm thấy trên độ cao này thì bị giọg ns của Mih cắt ngag
-Mỹ Anh này!
-what? Nó giật mìh
-có ch này tớ mún ns vs cậu
-ơ. Sao hôm nay lạ thế? Ns đi
-thật ra thì tớ thích cậu lâu lắm rồi, à k phải thích mà là yêu. Tớ k giám ns vì tớ k mún mìh bị từ chối, nhưg tớ k thể để tìh cảm của tớ đi theo đc. Ngày mai tớ sẽ đi Anh du học. Cậu đồg ý làm ny tớ chứ, nếu thế thì có thể đợi tớ đc k? Áh mắt cậu buồn dần, nước mắt nhỏ giọt.
-tớ sẽ đợi.
Vâg, đó là câu ns nó phán ra sau khi nghe lời bộc bạch của Mih. Đúg, nó cũg y Mih, nó k mún mất Mih nhưg nếu k đợi thì sao? Nó sẽ ân hận cả đời à. Và vì thế, nó đồg ý đợi cũg có ngiã là làm ny Mih.
-vậy có ngĩa là…
-đúg. Tớ đồg ý.
-ôh zê. Mih yêu Mỹ Anh nhiều. Mih bế xốc nó lên mà hét sug xướg.
-me too. Hì2
-ngày mai cậu tiễn tớ chứ?
-k. Tớ k mún khóc. Tớ k mún xa cậu.
-nhưg tớ mún gặp cậu. Tớ cũg k mún xa cậu.
-tớ sẽ k đi đâu. Cậu đi bìh an. Nhớ gửi mail cho tớ là đc
-nhưg…
-cáp xuốg rồi kià. Cta về thôi.
Sau khi đi cáp treo, Mih dẫn nó đi khu vui chơi, ăn kem rồi nói ch vui vẻ. Mặc dù đag rất bùn, rất mún khóc, nhưg nó cũg cố cười đề k mún làm Mih bùn. K bùn sao đc khi tìh yêu vừa chớm nở chưa có kỉ niệm để h phải xa người yêu. Nhưg nó sẽ đợi, chờ đợi 1tìh yêu đầu đời của nó.
Nó trở về nhà, tâm trag bùn rười rượi lại còn gặp ôg anh chết tiệt chứ. Nhưg ns j thì ns a, e ch j cũg tâm sự vs nhau. Nó kể hết ch cho a nghe, a cũg chỉ bít an ủi nó chứ bít làm j
-dù sao a cũg ủg hộ quyết địh của e. Thằg Mih sẽ hỉu cho e mà.
-e mog là vậy.
…
Ság mai thức dậy, mắt nó cảy húp. Bước vào phòg vệ sinh, nhìn đôi mắt yêu vấu của mìh mà chán nản. Thế nên, hôm nay nó có trag điểm, đặc biệt là đôi mắt. Sau lúc made up xog, nó khá tự tin bước xuốg nhà. Hôm nay nhà thêm người mới, là s Ly
-ss, lâu ngày mới gặp. S đi đâu trog thời gian qua thế? Nó hỏi vẻ giận dỗi
-à Mỹ Anh à. Lâu nay s sag Hàn để nhận hợp đồg quảg cáo, h mới về đc nà. E khoẻ chưa?
-tất nhiên là khoẻ rồi. S nổi tiếg lắm à nha. Hôm trước e đọc báo thì thấy s chụp ảnh với nhóm T ara nhá. Sướg thế.
-hì. Có j đâu. Lúc nào rảh, s cho sag chơi. Ôk
-ôh zê, sướg quá. Nó hét lên sug sướg
-e thay đổi quá ha, hôm nay trag điểm đấy
-đâu. Tại hôm qua ngủ mụn qúa nên mất hết mí rồi s nà. Hx
-ngủ mụn hay là có ch khác. A nó chen vào.
-anh…
-mẹ và s Ly nge chuyện rồi, con k địh tiễn Thiên Mih thật à? Mẹ nó nhẹ nhàg
-Con đi dạo tý nhé mẹ. Nói rồi nó bỏ khỏi bữa ăn ság rồi đi luôn. M.n nhìn theo nó mà chỉ bít lắc đầu.
-“h này chắc Mih lên máy bay rồi. Zá. Chán quá. Thôi, k ngĩ nữa. Cậu ấy sẽ về nhah thôi”
nó cứ đi thế, mà cũg k bít là đag đi về đâu. Đag trên đườg đi dạo hóg mát, thì nó đụg phải 1a chàg cao hơn nó cái đầu.
-tôi xl, a có sao k ạ. Nó lo lắg hỏi
-tôi k sao, cám ơn cô. Rồi a chàg đó đứg dậy.
-vâg. Có j a cho tôi xl nhé.
-Mắt cô…a đó lắp bắp
-mắt tôi…mắt tôi sao? Nó ngơ ngác k hiểu j